Chương 680 Ma công chí tà
Khốn Mộc Thần Thung có thể bao phủ một khu vực lớn, khiến cho khu vực bên trong như vũng bùn.
Ở trong phạm vi này, dù là trên trời hay dưới đất, các loại sinh linh không khỏi đều cảm thấy di chuyển khó khăn, khó mà động đậy.
Nhưng nhân vật có đạo hạnh cực cao thì vẫn có thể hoạt động, chỉ là cực kì chậm chạp, như là đang cõng theo một tòa núi cao, đeo thêm một tầng gông xiềng.
Lúc này Ma Quân đệ nhất chính là có cảm giác như thế.
Nếu ở lúc toàn thịnh thì đây cũng không coi là chuyện lớn gì.
Nhưng khi Tô Đình phá diệt thế giới, hủy đi mây đen ma khí đã khiến hắn bị trọng thương, lúc này lại gặp cục diện như vậy, không khỏi còn có chút kinh hãi.
Mà đúng lúc này, Tô Đình lại lấy ra một sợi dây leo, hóa thành một con rồng xanh, chỉ chớp mắt đã bắn tới.
Ma Quân đệ nhất muốn tránh né, nhưng vì di chuyển rất khó khăn, giơ tay nhấc chân cũng gian nan như nâng cả một ngọn núi vậy.
Con rồng xanh kia chớp mắt đã đến, bay vòng quanh hắn, lập tức trói lại.
"Nói thật, từ trước tời giờ cũng không có bao nhiêu kẻ dám phục sát bản thần quân, mà sau khi đ hạ sát thủ với bản thần quân xong còn thong dong rời đi, dường như cũng chỉ có một mình Tô Quan Nhi."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Mà hắn chỉ đặt bấy, chứ chưa từng chính diện xuất hiện phục sát ta... Còn ngươi, xuất hiện ở trước mặt ta, dám hạ sát thủ với ta, còn muốn cứ thế mà đi, thật sự nghĩ rằng Tô mỗ không biết tức giận sao?"
Sợi dây leo này cũng không phải pháp bảo của Tô Đình.
Đây là pháp bảo của tiểu tinh linh, khi nãy đã dùng để trói lại tên trưởng lão ma tông kia.
Vật này cũng là pháp bảo thượng đẳng, chính là Tiên gia của Hoán Hoa Các ban tặng.
Khi nãy lúc tiểu tinh linh rời đi, Tô Đình đã tiện tay thu lấy pháp bảo này.
Nếu như là bình thường, pháp bảo này không trói được tên Ma Quân đệ nhất này.
Nhưng Tô Đình vừa hủy diệt một giới, phá vỡ ma trận, đã làm vị Ma Quân đệ nhất này bị thương, khiến hắn hết sức yếu ớt, hơn nữa có Khốn Mộc Thần Thung trấn áp, cùng thiên nhãn của Tô Đình có thể thấy rõ ràng chi tiết, kết luận vị trí, cho nên một lần thành công.
Pháp bảo dây leo này không trói được hắn thì thôi.
Mà bây giờ đã trói lại được rồi, trừ phi người này có bản lĩnh như Tiên gia đắc đạo, mới có thể phá đứt được pháp bảo dây leo này, nếu không thì cho dù hắn có đạo hạnh có thể so với Thi Giải Tiên, cũng không tránh thoát được.
"Chậc chậc chậc..."
Tô Đình bật cười một tiếng, nói ra: "Đứng đầu thập đại Ma Quân của ma đạo, xem ra còn kém xa so với Tô Thần Quân ta của chính đạo trong thân có hạo nhiên chính khí."
Vừa nói xong câu này, đã thấy hắn vung tay lên một cái, lập tức chỉ thấy từng đợt gió thổi tới.
Ma khí quanh người Ma Quân đệ nhất đều bị Tô Đình dùng pháp lực thổi tan.
Chỉ thấy nam tử mặc áo bào đen kia bị một dây leo màu xanh trói chặt chẽ vững vàng, dù trên mặt đeo mặt nạ, không có thấy rõ thần sắc, nhưng vẫn có thể nhìn ra được dáng vẻ lúc này của hắn quả thực vô cùng chật vật.
Đường đường là Ma Quân đứng đầu trong thập đại Ma Quân, vừa sơ sẩy một cái đã vào tình trạng này.
"Chậc chậc chậc."
Tô Đình cũng không vội, chầm chậm đi đến, chậm rãi nói ra: "Tôn giá còn có lời gì muốn nói sao? Bây giờ còn cảm thấy ngươi bị trọng thương vẫn có thể thắng được Tô mỗ không? Vẫn cảm thấy thiên hạ rộng lớn, ngươi có thể tới lui tự nhiên?"
Hắn đi đến trước người Ma Quân, sờ cằm, ung dung nói: "Đến đây nào! Ngài biểu diễn cho ta xem một chút bản lĩnh để ngài tùy tiện tới lui trong thiên hạ rộng lớn?"
Gương mặt của Ma Quân đệ nhất bị che dưới mặt nạ, nhưng đôi mắt của hắn bùng lên hừng hực như lửa tức giận, trầm giọng nói: "Ngươi thừa dịp bản tọa không sẵn sàng, làm mất đi khí khái của chính đạo tông môn, có bản lĩnh thì thả bản tọa ra, chúng ta một chọi một đấu cao thấp!"
"Phi!"
Tô Đình cười nhạo nói: "Tôn giá vẫn cho rằng trưởng lão của tông môn chính đạo đều là kẻ ngu sao? Có lẽ trong bọn họ có một số trưởng lão đúng là chú trọng khí khái, không để ý hình thức, xem như đồ đần, nhưng ngươi nên biết được, bản thần quân tuyệt đối không phải..."
Ánh mắt Ma Quân đệ nhất lấp lóe, trầm giọng nói: "Đều nói Tô Thần Quân tuổi trẻ khí thịnh, bản tọa còn tưởng rằng ngươi nghe lời này nhất định sẽ thả bản tọa ra, chính diện đấu cao thấp... Hóa ra là đã xem trọng ngươi, ngươi cũng chỉ là hạng người mặt dày mà thôi."
Tô Đình chầm chậm nói: "Đều nói người trong ma đạo hèn hạ vô sỉ, âm hiểm xảo trá, xem ra cũng rất ngây thơ nha... Ta cho ngươi biết, luận về âm hiểm xảo trá, Tô mỗ ta còn chưa từng sợ ai."
Hắn đưa tay ra ngoài, chạm vào mặt nạ của Ma Quân đệ nhất,
Nói ra: "Ngươi có vẻ không phục lắm?"
Ma Quân đệ nhất trầm giọng nói: "Chính diện đấu pháp, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của bản tọa!"
Tô Đình buông tiếng thở dài, nói ra: "Ngươi tu hành thời gian lâu hơn ta rất nhiều, đạo hạnh lại cao hơn ta một tầng, đương nhiên, ta chính diện tranh đấu cũng không sợ ngươi, nhưng khó tránh sẽ không quá công bằng... Nếu nói binh bất yếm trá, ta chỉ là động chút đầu óc mà thôi."
Lần này vốn dĩ là Ma Quân đệ nhất phục sát Tô Đình.
Nào biết hắn bày ra ma trận lại bỗng nhiên bị tiểu tinh linh phá vỡ.
Sau đó, ma trận của hắn bị phá, mà Tô Đình tích súc tiên thuật lại mạnh hơn rất nhiều, sau khi phá vỡ ma trận còn có thể khiến vị Ma Quân bị thương này.
Mà sau đó lại bị Khốn Mộc Thần Thung cùng dây leo màu xanh kia cũng đều không nằm trong dự liệu của vị Ma Quân đệ nhất này.
Chính bởi vì quá chủ quan, không đoán trước được, bởi vậy vị Ma Quân đệ nhất này còn chưa kịp thi triển ra bản lĩnh đã bị Tô Đình bắt sống xuống tới.
"Ngài đây là vì có đạo hạnh quá cao, tự cao về bản lĩnh, khinh thường người tu hành trong thiên hạ, nhưng Tô mỗ nhân hiển nhiên không nằm trong giới hạn ngươi khinh thường... Dám chủ quan ở trước mặt bản thần quân, ngươi ngại sống quá lâu à."
Tô Đình cười đắc ý, bỗng dưng dùng sức.
Mặt nạ dữ tợn bị hắn tháo xuống.
Diện mạo của Ma Quân đệ nhất cũng hiện ra trước mặt Tô Đình.
"..."
Sắc mặt Tô Đình liên tục thay đổi.
Vị Ma Quân đệ nhất này dưới mặt nạ lại không có miệng mũi gì.
Khuôn mặt này đều đen nhánh, chỉ có một đôi tròng mắt tràn đầy sát cơ như ngọn lửa rừng rực.
" Ngươi thật CMN quá xấu."
Tô Đình trợn mắt há mồm, chậc chậc nói: "Khó trách ngươi cả ngày đeo mặt nạ, cũng coi là có lương tâm... Xấu xí không phải lỗi của ngươi, nhưng xuất hiện dọa người thì là ngươi không đúng, có cái mặt nạ che đi, còn tốt hơn một chút."
Ma Quân đệ nhất lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, bỗng nhiên chỉ nghe thấy trong cổ hắn truyền đến một tiếng nói âm trầm.
"Bản tọa đeo mặt nạ đến nay, cho tới bây giờ chưa từng có kẻ nào dám lấy xuống mặt nạ của bản tọa."
"Mọi chuyện luôn luôn có lần thứ nhất, quen thuộc là tốt." Tô Đình an ủi.
"Sĩ có thể giết, không thể nhục." Ma Quân đệ nhất không khỏi tức giận đến cực điểm.
"Sĩ cái gì mà sĩ? Ngươi là tà ma, đừng tự dán vàng lên mặt như thế?"
Tô Đình quay quay đầu vai hắn, dường như không thuận lợi lắm, lại quay quay một đầu vai khác, sau đó mới lên tiếng: "Nghe nói Ma tông có một môn tà pháp, cực kì ác độc, luyện người thành ma khí rồi cắn nuốt, có thể giúp đạo hạnh tăng thêm, mà người bị luyện hóa có đạo hạnh càng cao thâm, như vậy lợi ích của người căn nuốt được sẽ càng kinh người."
"Pháp thuật này không giới hạn sinh linh, có thể luyện cả người tu hành chính đạo hay các loại sinh linh thành một mảnh ma khí."
"Nhưng ta nghe nói, tài liệu tốt nhất là trực tiếp điểm hóa người trong ma đạo là có thể biến thành ma khí, giảm bớt được rất nhiều công sức."
"Nghe nói pháp môn này có nguồn gốc từ mấy trăm năm trước, có trưởng lão ma tông tu hành bất tử thân, sau khi hóa thành ma khí lại không thể khôi phục thành thân thể huyết nhục, sau đó bị một vị trưởng lão ma tông khác nuốt chửng, sau đó lại đạt được tu vi của đối phương."
"Vị trưởng lão ma tông kia từ đó tu thành pháp môn này, có thể luyện hóa người làm ma khí, từ đó nuốt chửng, thường thường ra tay đối với hạng người nhập ma là thu được nhiều lợi nhất."
"Nhưng pháp môn này có điểm yếu cực lớn, chính là sau khi nuốt chửng đối phương, đạt được tu vi đời này của đối phương, còn sẽ nhận được tất cả của đối phương, khiến tự thân bị ảnh hưởng cực lớn."
"Nuốt đi hơn trăm người thì sẽ không còn là tự thân, đã mất đi bản ý, giống như là trăm vị cao nhân Ma tông hợp làm một thể."
"Đến một bước này, đã hoàn toàn mất đi chính mình, cũng không còn là thân thể lúc đầu, cho nên không có mặt mũi."
"Nhưng tới một bước này, ma công giúp tu vi tăng thêm dường như không có hạn chế."
Tô Đình nói ra: "Đạo hạnh của ngươi vượt qua đỉnh phong nhân gian, vượt qua cấp độ tầng chín, đến tình trạng có thể so với Thi Giải Tiên của Đạo gia, chính là dựa vào ma công này mới tu hành được nhỉ?"
Ma Quân đệ nhất không tiếng, chỉ là sát cơ trong đôi mắt nhìn Tô Đình lại càng đậm hơn.
Trong một chớp mắt, thấy thấy trên người hắn dâng lên vô tận khí tức!
Dây leo màu xanh đang trói chặt hắn bỗng dưng rung động rồi đứt ra!
"Chỉ là một sợi dây leo cũng muốn vây khốn bản tọa?"
Ma Quân đệ nhất ngẩng đầu lên, ngọn lửa trong mắt như là hóa thành thực chất, quát: "Nhận lấy cái chết đi! Tô Đình!"
Bên dưới khí thế cuồn cuộn, sát cơ lẫm liệt.
Tô Đình khẽ nhíu mày, chỉ cảm thấy ánh mắt của đối phương có chút chướng mắt.
Nhưng Tô Đình không hề động.
Ma Quân cũng không hề động.
Khí thế cuồn cuộn, sát cơ lạnh thấu xương.
Ma khí vọt lên tận trời.
Mà hai người cũng không động.
Tình cảnh nhất thời có chút yên lặng.
Ma Quân đệ nhất vẫn đang ngẩng đầu, sát cơ trong mắt dần dần ảm đạm xuống.
"Ngươi đã làm gì ta?"
Ma Quân quát lên chói tai.
Tô Đình giang tay ra, nói ra: "Nghe nói nhân vật phản diện bình thường chết bởi nói nhiều, nhưng Tô mỗ có thật nhiều lời nói muốn nói với ngươi, vấn đề là bản thần quân lại không phải nhân vật phản diện, không thể quá bất cẩn được... Ta chỉ là nghe nói, môn ma công này của ngươi có chút tai hại cho nên mới thử một cái."
Sau khi nói xong, Tô Đình hơi xúc động, nói: "Nhưng cũng không ngờ ngươi quả nhiên có vô số bản lĩnh, lại có thể thoát khỏi từ bảo vật này."
Đôi mắt Ma Quân ảm đạm xuống, lại không nói một lời.
Tô Đình chầm chậm nói ra: "Ngươi tu hành ma công, nuốt chửng rất nhiều ma loại, cũng đoạt được sở học pháp môn của bọn hắn khi còn sống, có thể nói là học rộng tài cao, cho nên ngươi có thể thoát thân, Tô mỗ cũng chẳng suy nghĩ nhiều, ta chỉ làm chút phòng bị, coi như lo trước khỏi hoạ thôi."
Ma Quân đệ nhất trầm giọng nói: "Ngươi hạ thủ thế nào?"
Tô Đình sờ cằm, nói: "Luôn luôn là ta trả lời ngươi, có phải quá không công bằng không?"
Đôi mắt Ma Quân đệ nhất lấp lóe, nói: "Ngươi muốn biết cái gì?"
Tô Đình cười đắc ý, nói: "Ngài thật sự là hiểu biết, tuy rằng ngươi đã bị ta bắt giữ, nhưng ta cũng không bắt nạt ngươi, ngươi trả lời ta một vấn về, ta đáp lại ngươi một hoang mang, thế nào?"
Ma Quân đệ nhất trầm trầm nói: "Ngươi muốn hỏi ai là hạng người nhập ma trong tiên tông của phế tích Cổ Thần lần này?"
Tô Đình nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Ma Quân đệ nhất lạnh giọng nói: "Bản tọa đã rơi đến tình cảnh như vậy, cũng không có hi vọng sống sót, còn cần ra bán người đồng đạo sao?"
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ngươi thà chết chứ không nói?"
Ma Quân đệ nhất cười lạnh không nói.
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Khi nãy ta xuống tay, kì thực là nhằm vào thủ pháp môn ma công này, ngươi chỉ cần trả lời ta, ta có thể nói thẳng ảo diệu của thủ pháp này."
"..."
"Ngươi là tà ma, cũng không phải nghĩa sĩ gì, nói nghĩa khí làm gì?"
Tô Đình xích lại gần, nói ". Ta nghĩ nếu ngươi không biết được thủ pháp của Tô mỗ thì có chết cũng không nhắm mắt đâu nhỉ?"
Ma Quân đệ nhất lạnh lùng nói: "Vốn đã nhất định phải chết không nghi ngờ gì rồi, lại không có cơ hội sống sót, bản tọa thẳng thắn cương nghị, sao có thể bán đứng đồng đạo được?"
Tô Đình thở dài: "Ngươi biết ta sẽ không để cho ngươi một mạng, nhưng hiện tại giải đáp cho ngươi một mối nghi hoặc, để trước khi ngươi chết cũng bớt hoang mang, đối với tà ma như ngươi, sau khi chết còn cố kỵ người khác sao?"
Ma Quân đệ nhất im lặng.
Trôi qua một lát.
"Thật chứ?"
Ma Quân hỏi.