Chương 683 Tô Thần Quân nói lời giữ lời
Lão ma ngàn năm Tô Quan Nhi kia tất nhiên đã sớm gieo chú thuật xuống tất cả đám người trong ma tông.
Chỉ cần nói về vị trí của Ma tông, cho dù là Ma Quân đứng đầu trong thập đại Ma Quân cũng sẽ tan thành mây khói.
"Kỳ thật Tô mỗ nhân còn có một số chuyện muốn hỏi."
"Bản tọa đã không còn nghi ngờ gì nữa." Ma Quân đệ nhất cười lạnh thành tiếng.
"Nói cách khác, ngươi không muốn trả lời vấn đề của Tô mỗ?"
Tô Đình thở dài một tiếng, vô cùng tiếc nuối, nói ra: "Ta còn đang suy nghĩ, ngươi đã nuốt chửng chí ít hơn một trăm người, tất nhiên sẽ biết được vô số pháp môn, có thể dạy ta pháp môn để tránh thoát dây leo màu xanh kia... Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể truyền thụ cho ngươi một môn tiên thuật."
Trong chớp mắt, Ma Quân có chút tâm động, nhưng lại lập tức tỉnh ngộ lại.
"Ngươi truyền tiên thuật cho bản tọa, sau một khắc lại muốn tru diệt bản tọa, phải không?"
"Ngài quả nhiên vẫn là người thông minh." Tô Đình giang tay ra, nghiêm túc nói: "Nhưng Tô mỗ rộng lượng như thế, để trước khi ngươi chết có thể học được thêm một pháp môn không tốt sao?"
"..." Ma Quân đệ nhất trầm mặc một lát, nói ra: "Bản tọa không phục."
"Ta biết ngươi không phục." Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ngươi cảm thấy một thân bản lĩnh còn chưa thể hiện ra bao nhiêu đã bị Tô Thần Quân ta bắt sống, quả thực là vô cùng nhục nhã... Nhưng không nên quên, được làm vua thua làm giặc."
"Ngươi nói phải." Ma Quân đệ nhất nhắm nghiền hai mắt, nói: "Cho bản tọa một thống khoái đi."
"Cũng đến lúc rồi."
Tô Đình nhẹ gật đầu, nói: "Chuyện mà ta muốn biết, ngươi đã nói cho ta biết, còn thiếu mỗi vị trí của ma tông, đáng tiếc ngươi cũng không thể nói... Như vậy, ta sẽ tiễn ngươi lên đường."
Ma Quân đệ nhất nhắm mắt lại, cũng không có mặt mũi nên không biết có vẻ mặt gì.
"Ngươi nhất định cũng đã tu thành bất tử thân."
Tô Đình bỗng nhiên nói: "Mà ta nghe nói bất tử thân trong ma đạo có không ít pháp môn huyền bí, thậm chí có hiệu quả có thể khởi tử hồi sinh... Ta chém ngươi, có phải ngươi có thể thoát khốn không? Hay là ta chém ngươi ở chỗ này, sau đó ý chí của ngươi có thể xuất hiện ở một chỗ khác, sau đó có thể sống lại?"
Ma Quân đệ nhất lập tức mở mắt, trong ánh mắt nhìn về phía Tô Đình vô cùng lạnh lẽo.
Tô Đình sờ lên cằm, nói: "Ma Quân đệ nhất cắn nuốt hơn một trăm cao nhân ma đạo nhập làm một thể, lại là lão ma nhiều năm, quả nhiên là nội tình rất cao, có chỗ ỷ lại."
Ma Quân đệ nhất im lặng một lát, bỗng nhiên nói: "Ngươi hiểu rõ về ma tông có vẻ còn sâu hơn cả bản tọa."
Tô Đình cười nói: "Quá khen quá khen, gần đây đọc hơi nhiều điển tịch, trí nhớ của ta cũng không kém."
Hắn luôn luôn bị Tề Tuyên đối đãi như tên mù chữ, trong lòng hết sức bất mãn, gần đây quan sát Thanh Đế phù chiếu, nên có thể hiểu rõ đối với các loại bản lĩnh của Ma tông.
Chí ít hiện tại, ở vùng đất phương bắc này, hiểu biết về tông môn ma đạo của Tô mỗ hắn đã uyên bác hơn Tề Tuyên càng thêm kiến thức.
"Tô trưởng lão hiểu rõ Ma tông, tính tình lại hèn hạ vô sỉ, âm hiểm xảo trá như thế, là muốn nhập ma đạo sao?" Giọng nói của Ma Quân đệ nhất dường như có thêm mấy phần dị dạng.
"Tô mỗ là một tục nhân, sau này dù có đắc đạo cũng là tiên nhân, sao có thể ấm đầu đi làm ma đầu chứ?" Tô Đình chầm chậm nói ra, giống như không hề phát hiện ra biến hóa bên trong.
"Nếu không nguyện nhập ma..." Ma Quân đệ nhất trầm giọng nói: "Như vậy hôm nay chỉ sợ ngươi sẽ thân tử đạo tiêu."
"Ồ?"
Tô Đình ngẩng đầu nhìn, thấy năm đạo ma quang chớp mắt đã tới.
Hắn bỗng nhiên cười khẽ, lập tức nghênh đón.
Hắn vươn ra một chưởng, ánh lửa lấp lóe.
Tiếng long ngâm mênh mông mà cổ lão.
Một rồng lửa từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, phía trước chia ra làm tám, hóa thành tám đầu rồng.
Bát Thủ Hỏa Long Đạo!
❖ ❖ ❖
Sau một lát.
Tô Đình vỗ vỗ quần áo, rơi xuống.
"Ngươi dụ ra ma đầu cũng chả có gì đặc biệt."
"Mấy hậu bối này chỉ là đồ ăn tự dâng tới cửa thôi, dẫn ngươi qua đó để bản tọa có thể thoát thân thôi."
Ma Quân đệ nhất chợt đứng lên, lạnh giọng nói: "Từ khi ta tu hành đến nay, bản tọa chưa từng chịu khuất nhục như thế, hôm nay dù có phải trả giá lớn, bản tọa cũng muốn tru diệt ngươi ở đây!"
Toàn thân hắn tản ra khí tức,
Ma khí cuồn cuộn, âm phong từng trận.
Ma thân của hắn trong lúc bất tri bất giác đã khôi phục.
Hắn dù sao cũng không phải người tu hành bình thường, sau khi Tô Đình nói rõ phương pháp để ngăn cản hắn, chỉ trong phút chốc ngắn ngủi, hắn đã tìm ra phương pháp phá giải, dụ năm vị trưởng lão ma tông tới làm mồi nhử, tạm thời dẫn dụ Tô Đình đi để thong dong thoát thân.
Chỉ thấy ma khí âm phong hết sức lạnh lẽo.
Tô Đình bị thổi đến mức quần áo phần phật, sợi tóc tung bay.
"Đừng khoác lác!"
Tô Đình vung tay lên một cái, cản lại trận âm phong này, mới lên tiếng: "Nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều, thuyền lớn lại lật trong khe cống ngầm, Tô mỗ hiểu đạo lý hơn ngươi hiều lắm... Phải lời nói khách sáo với ngài, ngài nhất định thật sự không ngừng tìm kiếm cơ hội thoát thân, Tô mỗ cũng vẫn có chút cẩn thận."
Sau khi nói xong, Tô Đình duỗi duỗi tay, nói ra: "Ngài vẫn nhìn xem tình huống xung quanh như thế nào đi."
Ma Quân đệ nhất vội nhìn lướt qua, trong lòng không khỏi run lên, lấy tầm mắt của hắn, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra, xung quanh trong bất tri bất giác đã có trận pháp bày ra.
Trận pháp này vô cùng huyền diệu mà bí ẩn, khi nãy hắn bị Tô Đình vây khốn nên không biết.
Trận pháp kéo dài, đầu nguồn lại là từ Khốn Mộc Thần Thung.
Oanh!
Uy năng của Khốn Mộc Thần Thung tăng vọt!
Ma Quân đệ nhất ngã quỵ xuống, mặt đập xuống đất, không thể động đậy.
Tô Đình lại lấy dây leo màu xanh ra ngoài, nghiêm túc thi triển, một lần nữa trói chặt Ma Quân đệ nhất lại, còn thắt nút.
"Lúc trước chúng ta không phải đang nói chuyện rất vui vẻ sao? Vì sao ngài lại muốn lắc lư như thế?"
Tô Đình buồn bực nói: "Ta còn muốn hỏi ngươi về vị trí ma tông mà."
Ma Quân đệ nhất miễn cưỡng ngẩng đầu lên, bên trong đôi mắt lóe ra hào quang rừng rực.
Tô Đình thấp giọng nói: "Chỉ cần ngươi nói vị trí của Ma tông cho ta, cùng thề là từ đây ẩn cư, không gây nguy hại cho nhân thế, không điểm hóa yêu ma, bản thần quân có thể thả ngươi đi."
Trong đôi mắt của Ma Quân đệ nhất tràn đầy vẻ khinh thường.
Tô Đình tiếp tục nói: "Ta biết trước kia ngài nhất định cũng bị gieo chú thuật, một khi đề cập tới vị trí của Ma tông, tất nhiên sẽ tan thành mây khói, ngay cả hồn phách đều không thể lưu lại... Nhưng bản thần quân chính là người kiệt xuất nhất của Nguyên Phong Sơn, mà Nguyên Phong Sơn là truyền thừa duy nhất của Đạo Tổ hiện nay, Tô mỗ chính là nhân vật được Đạo Tổ thân truyền, cho dù không giải được chú thuật của Tô Quan Nhi, nhưng cũng có bản lĩnh có thể giúp ngươi khỏi chết."
Ma Quân đệ nhất nghe vậy thì khẽ giật mình, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tin.
Tô Đình ung dung nói ra: "Ngài vốn cũng không phải nghĩa sĩ, khi nãy đã bán đi một người, cần gì phải che giấu nữa? Làm ma đầu không phải là vì tư lợi sao? Ngài khẳng định không muốn chết, mà người Ma tông luôn tùy tâm mà động, vì sở niệm trong lòng mà có thể từ bỏ hết thảy, có thể tùy ý làm bậy."
Chỉ thấy Tô Thần Quân hướng dẫn từng bước, lừa gạt nói: "Ngươi là Ma Quân, vì mạng sống, dù làm chuyện gì, Tô mỗ cũng có thể hiểu được, cũng sẽ không xem thường ngươi. Nhưng ngươi muốn giữ bí mật mà trung thành tuyệt đối, nguyện ý nhận lấy cái chết, đừng nói ta không tin, dù ngươi vào Địa Phủ, quỷ cũng không tin."
Trong mắt Ma Quân đệ nhất lấp loé không yên.
Trong lòng Tô Đình thầm nghĩ có hi vọng, vội rèn sắt khi còn nóng, nói tiếp.
"Tô mỗ có thể lập lời thế!"
Chỉ thấy Tô Thần Quân nghiêm túc, cao giọng nói: "Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, ta nhất định không giết ngươi, mà sẽ giúp ngươi phá giải chú thuật Ma tông, tránh cho khỏi chết!"
Ánh mắt Ma Quân đệ nhất không ngừng biến hóa, nhưng không nhận lời.
Dù sao cũng là một ma đầu, tự nhiên không phải người nhẹ dạ dễ tin.
Chỉ là lúc này rơi vào trong tay Tô Đình, mỗi khi thử thoát khốn, dường như đều nằm trong tính toán của đối phương.
Lúc này dường như đã mất đi hi vọng chạy trốn.
Không khỏi làm trong lòng vị Ma Quân này lấp lóe ý niệm.
"Khi nãy Tô mỗ đã thề rồi, chỉ cần ngươi nói chi ta biết ai là gian tế ma tông, Tô mỗ sẽ nói cho ngươi bản lĩnh để ngăn được môn công pháp này của ngươi, không phải cũng là nói rõ ràng, không có giấu diếm sao?"
Tô Đình nghiêm mặt nói: "Cần biết rằng Tô mỗ vốn chiếm thế thượng phong, thật sự muốn nuốt lời, thì chỉ cần nuốt lời mà thôi, nhưng Tô mỗ đã từng nuốt lời chưa? Nãy Khi Tô Thần Quân ta tuân thủ hứa hẹn như thế còn chưa lay động được tôn giá sao?"
Hắn thở sâu, mặt lộ nghiêm nghị, nói: "Ta cho ngươi biết, bản thần quân nhất ngôn cửu đỉnh, nếu như vi phạm, ắt bị lôi đình nện, đánh xuyên người!"
Lời thề này đối với người tu hành thật sự là cực nặng.
Khi nãy Tô Đình chính là phát ra một lời thề này cho nên mới không vi phạm hứa hẹn, mà nói rõ sự thật.
Ma Quân đệ nhất ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lóe, quang trạch rạng rỡ.
Sau nửa ngày, mới nghe giọng nói của hắn truyền ra.
" Vị trí Ma tông..."
Giọng nói của hắn trầm thấp, tốc độ nói cực nhanh.
Nhưng có nói nhanh hơn cũng chỉ nói được bốn chữ, sau đó lại yên lặng im ắng.
Toàn thân hắn cứng đờ như một tòa pho tượng, tiếng nói cũng không thể truyền ra.
Tô Đình khẽ nhíu mày, không khỏi thở dài một tiếng, nói: "Quả nhiên, chú thuật của Ma tông hung lệ hết sức, dù cho là Ma Quân đệ nhất khi nói ra vị trí của Ma tông cũng không thể trốn được kiếp số tan thành mây khói này."
Nói đến đây, Tô Đình buồn bã thở dài một hơi.
Thân thể Ma Quân đệ nhất dần dần tan ra.
Trong ánh mắt của hắn dần dần biến hóa, tràn đầy chờ mong cùng vẻ khẩn cầu.
"Ngài đây là ý gì?"
Tô Đình run lên, nói: "Để ta cứu ngươi?"
Trong mắt Ma Quân đệ nhất tỏa ra vui mừng.
Tô Đình gãi đầu một cái, trên mặt có mấy phần thẹn thùng, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, ta vốn cho rằng Ma tông chú thuật chỉ thường thôi, không nghĩ đến lại lợi hại như thế, ta còn thực sự không cứu được ngươi... Học nghệ không tinh, hổ thẹn hổ thẹn."
Ánh mắt Ma Quân đệ nhất đột nhiên ngưng trệ, qua nửa ngày, mới bắn ra lửa giận hừng hực, xen lẫn mấy phần oán độc.
Nếu hắn còn có thể mở miệng, tất nhiên đã chửi mắng lên tiếng.
Chửi mắng thế nào chắc cũng có thể đoán được.
"Ngài đang rủa ta sớm muộn sẽ bị lời thề ứng nghiệm, bị thiên lôi đánh xuống?"
Tô Đình sờ sờ mặt, nói ra: "Thôi được, người chết lớn nhất, ta để thiên lôi đánh xuống, để ngài lên đường được an tâm nhé, bình tĩnh hơn chút, chết cũng nhắm mắt."
Sau khi hắn nói xong lập tức đưa tay vỗ một cái, lôi đình lập tức nổ vang.
Chỉ thấy một đạo lôi quang từ đỉnh đầu đánh xuống.
Chợt có lôi quang xuyên thấu toàn thân.
Ma Quân đệ nhất gần như hư vô, ánh mắt trở nên ngơ ngác.
Toàn thân Tô Đình run lên một cái, thông suốt mà sảng khoái.
"Ngài cảm thấy hài lòng chưa?"
Tô Đình cúi đầu nhìn xuống, trước mắt đã không có vật gì.
Đứng đầu thập đại Ma Quân đã tan thành mây khói.