Chương 684 Diệt hết Ma Quân, chấm dứt hậu họa
Tô Đình lần thứ nhất lập lời thề, sau đó tuân thủ đúng như thế, kì thực chính là vì lần lập lời thề tiếp theo sẽ xếp một cái bẫy.
Ma Quân đệ nhất nhiều lần thoát khốn, nhiều lần thất bại, tâm cảnh không ổn, thấy lần trước Tô Đình thực hiện lời hứa, lúc này hắn lại một lần nữa nói lời thề, rốt cục đã miễn cưỡng nhận mệnh, nguyện ý mở miệng.
Đáng tiếc, dù cho là Ma Quân đứng đầu cũng chỉ tới kịp nói ra bốn chữ.
Trên thực tế, Tô Đình cũng đã thử ngăn cách chú thuật kia.
Nhưng vẫn không có hiệu quả.
"Lục Áp đạo quân chính là phương sĩ, hiểu biết về chú thuật quá sâu, ta nhận được truyền thừa của ông ta mà cũng không giải được chú thuật này."
Tô Đình thầm nghĩ: "Tô Quan Nhi quả nhiên lợi hại, chỉ sợ ta phải đợi tới khi đắc đạo thành tiên, mới có hi vọng phá giải được chú thuật này, để đồ chúng ma đạo có thể thuận lợi nói ra đầu nguồn ma tông."
Hắn cảm thấy bất đắc dĩ, đưa tay chụp tới, trói đám trưởng lão ma tông khi nãy bị hắn phế cùng một chỗ, chợt bắn ra quang mang, sau đó xông về hướng lúc trước tiểu tinh linh cùng Tô Duyệt Tần chạy kia.
❖ ❖ ❖
Ở hướng đông bắc của phế tích Cổ Thần.
Pháp thuyền đã dừng lại.
Một trận vây giết không thể thành công.
"Vị đại sư này có bản lĩnh quả nhiên không tầm thường."
Sắc mặt Vân Cung tái nhợt, lần trước nàng bị Trấn Ngục ma đao chém bị thương, thương thế vừa mới khôi phục, không phải đối thủ của người chủ sự Phật tông kia.
Mười vị trưởng lão của Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo kết thành hai đại kiếm trận, nhưng cũng không giữ hắn ta lại.
Người chủ sự Phật tông kia, lúc đầu còn chống cự chốc lát, về sau vừa tìm được cơ hội đã lập tức từ trên pháp thuyền nhảy ra ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ở chân trời.
"Thật bản lĩnh, ba bên vây giết mà hắn ta vẫn có thể chạy đi."
"Phật pháp thâm hậu, thần thông cao minh, khó trách có thể trở thành người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ."
"Phật pháp thâm hậu như thế, sao có thể nhập ma?"
"Việc này thì chúng ta không thể đoán được."
"Ừm?"
Lão đạo sĩ kia nhìn sang, nói: "Phế tích Cổ Thần có người đến."
Một chiếc pháp thuyền nhanh chóng phóng tới.
Đây là pháp thuyền của Tiên Tần Sơn Hải giới.
Đi đầu là Tề Tuyên cùng Vân Ly, mang theo mười vị trưởng lão tới.
❖ ❖ ❖
"Hòa thượng kia chạy trốn rồi?"
Tề Tuyên lộ ra vẻ khác thường, nói: "Vân Cung cô nương cho dù bị thương nặng chưa lành, nhưng có mười vị tiên tông trưởng lão kết trận cũng nên giữ được hắn ta lại."
Vân Cung khẽ lắc đầu, nói ra: "Bản lĩnh của hắn ta cực kỳ bất phàm, hơn nữa lúc ấy xuất thủ vội vàng."
Tề Tuyên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một vị trưởng lão của Chính Tiên Đạo đáp: "Chúng ta nhận được tin tức lúc, hắn đang giằng co cùng Vân Cung cô nương, nên đã có phòng bị, chúng ta chưa thể bố trí để bắt giữ hắn."
Vân Cung nói khẽ: "Lúc ấy hắn ta muốn xuống tay với ta, nhưng cũng may tin tức truyền tới kịp thời, để ta kịp thối lui, thêm phòng bị... Nhưng cũng bởi vì ta có đề phòng mà hắn mới có cảnh giác, chư vị trưởng lão mất đi cơ hội bày kế hoạch, chỉ có thể cưỡng ép xuất thủ."
Lão đạo sĩ kia buông tiếng thở dài, nói ra: "Không ngờ hòa thượng này có bản lĩnh cao cường như thế."
Vân Ly hơi trầm mặc, chợt nói ra: "Hắn ta tuỳ tiện bỏ chạy như vậy, trong phế tích Cổ Thần sợ là cũng có chút khó xử."
Tề Tuyên trầm ngâm nói: " Người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ chính là hạng người ma đạo, nhưng có rất nhiều tăng nhân Phật Môn ở Tây Thổ tới, không phải đều là hạng người nhập ma... Chỉ là bây giờ không có chứng cứ, hòa thượng kia lại bỏ chạy như thế, đúng là không dễ xử lý."
Người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ có địa vị không nhỏ trong lòng những tăng nhân tham gia chuyến này.
Mà bây giờ không có chứng cứ, lại không thể bắt sống, khó tránh khỏi sẽ khiến trong lòng những tăng nhân kia nghi kỵ.
Mà đệ tử các tông biết được người chủ sự của đối phương chính là ma loại, thái độ đối đãi với những vị tăng nhân này cũng không khỏi có chút biến hóa, thậm chí là cảnh giác đề phòng.
Tăng nhân của Phật tông dù có tâm cảnh bình ổn, cũng sẽ khó tránh khỏi sẽ bởi vì chuyện này mà khó bình ổn được nỗi lòng.
Xét từ góc độ đại cục thì vấn đề này quả thực không dễ xử lý.
"Việc này cần báo cho chưởng giáo trong môn biết, để chưởng giáo trong môn truyền cho Tây Thổ."
Vân Ly suy tư nói: "Chỉ có Phật Đà hoặc Bồ Tát ở Tây Thổ mới có thể để những vị tăng nhân này yên tâm lại, hoặc là bổ nhiệm một vị người chủ sự mới."
Tề Tuyên thấp giọng nói: "Việc này không nên chậm trễ."
Vân Ly nhẹ gật đầu rồi nói ra: "Bần đạo sẽ lập tức báo về tông môn, cũng cần quay trở lại, thương nghị cùng Cổ Diễn trưởng lão."
Vân Cung nghe vậy, cau mày nói: "Tô trưởng lão bên kia còn chưa rõ tình hình, còn xin Vân Ly đạo huynh trở về trước, Vân Cung nên đi tụ hợp cùng Tô trưởng lão."
Tề Tuyên nghe vậy thì cười nói: "Hắn có bản lĩnh cao, là tuyệt đỉnh nhân gian, sau khi động tĩnh phong ba lan truyền ra mấy ngàn dặm, còn có thể đưa tin cho chúng ta, nói rõ hòa thượng kia có vấn đề... Đủ thấy hắn đã thủ thắng, đồng thời moi được từ miệng cao nhân ma tông kia rất nhiều tin tức, Vân Cung cô nương không cần quá sầu lo."
Vân Cung khẽ nhíu mày, nói: "Nhưng cũng không thể cứ như vậy mà quay trở lại."
Tề Tuyên khẽ gật đầu, nói ra: "Như thế cũng được, Vân Ly sư huynh cùng các vị trưởng lão đều trở về phế tích Cổ Thần đi, ta cùng Vân Cung cô nương cùng đi là được."
❖ ❖ ❖
"Ngươi xem năm kẻ một chút, đều là trưởng lão Ma Tông, đạo hạnh cao thâm, bóng loáng không dính nước, chất lượng rất tốt, ta đều để bọn chúng lưu một hơi thở cho ngươi đây."
Tô Đình ném năm trưởng lão ma tông kia dưới, nói như vậy.
Tiểu tinh linh hừ một tiếng, hai tay ôm trước ngực, nói: "Đã nói là về sau gặp phải ma đầu là phải đánh cho chỉ thừa một hơi, rồi giao cho ta cơ mà? Vừa rồi tên kia là đứng đầu trong thập đại Ma Quân đấy, hắn mới là cá lớn!"
Tô Đình khẽ khụ một tiếng, nói ra: "Tên kia còn không thể giao cho ngươi đến giết... Hắn không phải ma loại bình thường, ta sợ ngay cả Địa Phủ đều không thu được hắn, chỉ có thể để hắn tan thành mây khói."
Ma Quân đệ nhất tu thành công pháp chí tà, đã cắn nuốt vô số sinh linh, đa số là hạng người của ma đạo.
Sau khi số lượng đạt đến hơn một trăm người, một mình hắn đã ngang ngửa với hơn một trăm ma loại.
Ma Quân này đã tu luyện đến cấp độ có thể so với Thi Giải Tiên, gần bằng với Tiên gia đắc đạo, tuyệt không tầm thường.
Kẻ này mà vào Địa Phủ, cũng giống như hơn một trăm ma hồn vào Địa Phủ.
Huyền Sách đại pháp sư đã ngã xuống, bây giờ ma hồn dưới đáy mười tám tầng Minh Ngục còn chưa có người xử trí, lại có thêm trăm ma hồn đi xuống, chỉ sợ lại có thêm rất nhiều biến cố.
Hơn nữa Lục Đạo Luân Hồi đã hỗn loạn, bây giờ Địa Phủ còn chưa bình định được.
Nếu như sau khi kẻ này chết hồn quy Địa phủ, không chừng sẽ thoát chạy đi, ở Cửu U âm minh sẽ chiếm được danh Quỷ Vương.
Muốn diệt được tên Ma Quân đệ nhất này, trừ phi Tô Đình lấy Trảm Tiên Phi Đao, triệt để diệt hắn.
Nhưng giữa thanh thiên bạch nhật, càn khôn tươi sáng, có thể che giấu bản lĩnh lớn nhất của bản thân thì nên cố gắng hết mức để che giấu.
Cho nên Tô Đình cũng coi là mượn chú thuật của Tô Quan Nhi, triệt để diệt sát tên Ma Quân đệ nhất kia.
Những chi tiết quan trọng trong đó, Tô Đình cũng không giấu diếm, nói rõ một lần.
"Một mình hắn mà tương đương với giết được một trăm ma đầu?"
Tiểu tinh linh trợn mắt há mồm, nói: "Thật là nhiều bảo bối."
Tô Đình sờ sờ mặt, nói ra: "Được rồi, diệt sạch sẽ, có thể yên tâm hơn chút."
Tiểu tinh linh lườm hắn một cái, nhưng cũng không tiếp tục phản đối, chợt xuất thủ, diệt đi năm trưởng lão ma tông kia.
Nàng không cần tốn nhiều sức đã chém giết được năm ma đầu, nhớ tới ban thưởng của Hoán Hoa Các lại lập tức đắc ý.
Tô Duyệt Tần thấy thế, không khỏi buồn cười, vuốt vuốt đầu nàng một cái, cười nói: "Nhìn dáng vẻ mê tiền của ngươi này."
Tiểu tinh linh vỗ vỗ một đôi cánh mỏng, bỗng nhiên ngừng lại một chút, vội hỏi: "Đúng rồi, bảo bối của ta đâu?"
Nàng vội đưa tay, giòn tan nói: "Không cho phép tham bảo bối của ta."
Tô Đình cảm thấy bất đắc dĩ, lấy ra dây leo màu xanh kia, nói: "Của ngươi không phải chính là của ta sao."
Tiểu tinh linh hừ một tiếng, nói: "Đây chính là bảo bối mà sư nương ta đưa cho ta."
Tô Đình nghe vậy, chỉ có thể giang tay ra.
Tiểu tinh linh lại nói: "Đúng rồi, những ngày này không thấy, ngươi thu được bao nhiêu bảo bối?"
Tô Đình gãi đầu một cái, nói ra: "Cũng không coi là nhiều, cũng chỉ có Thanh Đế phù chiếu là lên được mặt bàn, cái khác thì không để ý lắm... Nhưng ta dùng tiên bảo kia đổi lấy một chiếc pháp thuyền, có thể xưng là pháp thuyền đệ nhất nhân gian, phi thường lợi hại."
Tiểu tinh linh nghe vậy, thoáng ngơ ngác một chút, chợt cả giận nói: "Những ngày này ngươi chỉ chơi bời lêu lổng, chẳng những không kiếm được bảo bối, còn dùng tiên bảo để đổi lấy một chiếc thuyền?"
Tô Đình bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không tính là chơi bời lêu lổng, cũng làm thật nhiều đại sự, chính là không kiếm được bảo bối."
Tiểu tinh linh nhìn hắn bằng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tức giận nói: "Quả nhiên không có ta ở bên cạnh thì ngươi không tiến bộ, bảo bối cũng không kiếm, còn tiêu xài lung tung, tiên bảo mà cũng cầm đi đổi."
"Pháp thuyền kia có giá trị không thua kém một kiện tiên bảo đâu."
Tô Đình sờ mũi, nói: "Vật tận kỳ dụng nha, tiên bảo kia đối với ta mà nói vốn không có tác dụng lớn, đổi cho Nguyên Phong Sơn thì tác dụng sẽ lớn hơn một chút, mà đối với ta thì chiếc pháp thuyền này còn hữu dụng hơn một kiện tiên bảo cực ít phát huy được tác dụng kia rất nhiều."
Sau khi nói xong, hắn chợt nhớ tới cái gì, nói ra: "Đúng rồi, ta ở Bắc Vực cũng đoạt được bảo bối, liên tiếp diệt được hai đại Ma Quân, chiến tích hiển hách, đủ để xếp vào top ba những người chủ sự các tông lên bắc thượng trảm ma bao năm qua."
Tiểu tinh linh hỏi: " Bảo bối của ma đạo?"
Tô Đình nói ra: "Ma bảo có lẽ không dùng được, nhưng tốt xấu gì chất liệu bất phàm, sau khi rửa sạch sẽ có giá trị không nhỏ."
Hắn cười đắc ý, nói ra: "Ta có một thanh ma đao bất phàm, còn có một mặt nạ."
Hắn đầu tiên là lấy ra mặt nạ.
Mặt nạ này vô cùng dữ tợn, đây là mặt nạ của Ma Quân đệ nhất.
Ma Quân thường xuyên đeo mặt nạ này, ngay cả Tô Đình dùng thiên nhãn đều không thể xem thấu, cũng là bảo vật cực kì bất phàm.
"Ừm?"
Tô Đình đột nhiên cừng người.
Hắn lấy mặt nạ này từ trên mặt ma quân, rồi lập tức thu vào, dùng pháp lực phong bế, không nhìn kỹ.
Lúc này đưa mặt nạ tới, là đối mặt với tiểu tinh linh.
Mà mặt sau lại đối với mình.
Chỉ thấy trên mặt nạ dường như có một mảnh đồ án kỳ dị.
Mấy đồ án này giống như cùng một mảnh bản đồ địa hình.
"Đây là..."
Tô Đình hơi biến sắc mặt, Dương Thần lập tức chuyển động, có rất nhiều suy đoán.
Tiểu tinh linh nhận lấy mặt nạ kia, vẻ mặt đầy ghét bỏ, cau mày nói: "Thật xấu."
Ngay cả Tô Duyệt Tần cũng cảm thấy mặt nạ này vô cùng dữ tợn, tràn đầy khí tức tà ác ma đạo, làm cho người không thích.
Tô Đình thu hồi mặt nạ, nhìn đồ án ở mặt sau, mơ hồ có chút suy tư, lại thuận miệng đáp: "Mặt nạ này có chất liệu không tệ, có thể trở về trùng luyện, lại lần nữa thay tạo hình là được, nhưng đồ án ở mặt sau giống như có lai lịch rất lớn..."
Hắn mới nghĩ như vậy, bỗng nhiên lệnh bài đưa tin bên hông lại sáng lên.
Tô Đình hơi kinh ngạc, lấy ra lệnh bài, điểm mở tin tức, thấy rõ đưa tin bên trong, lập tức kinh ngạc.