Chương 685 Ma tăng Minh Tâm
Khi nãy hắn truyền tin tức về rằng hoài nghi người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ chính là gian tế của ma đạo ở Phế tích Cổ Thần.
Có lẽ hiện nay trong phế tích Cổ Thần, gian tế ma đạo đã bị áp chế, mà người chủ sự các tông tề xuất, trừ phi là Ma Tôn có thể so với Tiên gia đắc đạo, nếu không chính là ngay cả Ma Quân đệ nhất này cũng nhất định không trốn thoát.
Nhưng không nghĩ ngờ là lúc này Tề Tuyên lại truyền đến tin tức.
Trước khi Tô Đình truyền đi tin tức, người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ đã chủ động xin rời khỏi Phế tích Cổ Thần để đến giúp đỡ hắn.
Về sau hắn ta đồng hành cùng Vân Cung, nửa đường muốn ra tay.
Cũng may Tô Đình đưa tin kịp thời.
Nếu không thì hậu quả khó mà lường được.
Mà Tề Tuyên nói ma tăng kia trực tiếp chạy về hướng bắc, phương hướng thiên về đông.
Nếu như ma tăng kia không đổi phương hướng, như vậy Tô Đình chỉ cần hơi chếch lên một chút, có lẽ có thể ngăn được hắn ta.
"Nào có dễ dàng như vậy?"
Tô Đình lắc đầu, thầm nghĩ: "Phương hướng chỉ lệch một ly, khoảng cách đã sai ngàn dặm."
Hắn tuy nghĩ như vậy nhưng vẫn chuyển hướng pháp thuyền, hơi lệch mấy phần.
Nếu vận khí của hắn tốt, hoặc là ma tăng kia vận khí kém, có thể thật sự sẽ đụng tới.
"Xảy ra chuyện gì?" Tô Duyệt Tần thấy vẻ mặt hắn thay đổi, không khỏi hỏi.
"Chuyến này tới đây, trong các tông có gian tế ma đạo, là hắn ta đưa tin nên Hoán Hoa Các mới bị phục kích." Tô Đình nói ra: "Khi nãy hắn ta ra vẻ muốn tới trợ giúp ta, rời đi phế tích Cổ Thần, lại muốn xuống tay với Vân Cung, cũng may ta đưa tin kịp thời, Vân Cung có đề phòng... Nhưng vẫn để hắn ta chạy trốn."
" Gian tế ma đạo..."
Vẻ mặt Tô Duyệt Tần khẽ biến, dù tính tình nàng ôn nhu, cũng không khỏi nhíu mày, trên mặt hiện ra vẻ lạnh lùng.
Chuyến này Ma tông bố trí mai phục, Hoán Hoa Các không phòng bị, đệ tử bị trọng thương và tử thương rất nhiều, nàng làm đệ tử của Hoán Hoa Các, thấy các sư tỷ ngày thường vẫn thân quen gặp nạn, trong lòng cũng chứa đầy lửa giận.
Giờ phút này nghe được lời Tô Đình nói, nàng không khỏi khẽ cắn môi, có chút tức giận.
"Vân Cung sư tỷ... Nàng không có việc gì chứ?"
"Không có chuyện gì, mà nàng ấy dường như cũng đang chạy tới, chờ một lúc nữa có thể nhìn thấy nàng ấy."
"Ừm."
Tô Duyệt Tần khẽ thở ra.
Nhưng trong lòng Tô Đình vẫn không ngừng suy nghĩ.
Thời cơ này có lẽ không phải trùng hợp.
Có lẽ ma tăng kia có bản lĩnh nắm chắc thời cơ quá mức kinh thế hãi tục.
Khi Tô Đình giao chiến cùng Ma Quân đệ nhất, dư ba lan truyền ra, bị trưởng lão các tông ở phế tích Cổ Thần phát hiện.
Ma tăng lợi dụng việc này, đánh giá ra việc này có biến, cho nên hắn ta xin lệnh rời đi phế tích Cổ Thần, đề phòng thân phận bại lộ, lâm vào trùng vây?
Nếu thân phận không bại lộ, dù sao cũng là đi cứu Tô Đình, dùng danh nghĩa chuyện này, cũng coi như danh chính ngôn thuận.
Nhưng hắn ta nửa đường xuống tay với Vân Cung, không phải là kết luận thân phận của mình tất nhiên đã bại lộ, cho nên mới thừa dịp Vân Cung không phòng bị gì, muốn ra tay giết chết một vị cao nhân tiên tông?
❖ ❖ ❖
Ngay tại lúc đó.
Sơn môn các tông đều nhận được tin tức liên quan đến biến hóa trong phế tích Cổ Thần.
Liên quan tới chuyện ma tăng cũng đều đã biết.
Chưởng giáo Thủ Chính Đạo Môn rất tức giận, đưa tin tới Phật tông ở Tây Thổ, có ý muốn hỏi tội.
Mà Các chủ Hoán Hoa Các đời này lại chỉ trầm mặc.
Chuyến này các đại tiên tông phụng chiếu lệnh của thiên đình, lên phía bắc trảm ma.
Hoán Hoa Các còn chưa tới Phế tích Cổ Thần, đã bị Ma tông mai phục, suýt nữa đã hủy diệt.
Vân Cung dẫn đầu các trụ cột vững vàng trong tương lai của Hoán Hoa Các, đều là Thượng Nhân tu thành Âm Thần, lần này đi tới phương bắc kinh lịch tôi luyện, ngày sau sẽ thành đại khí.
Không ngờ lần này Trung Thổ bị mai phục, suýt nữa đã hao tổn hầu như không còn.
Hạng người kiệt xuất đời kế tiếp của Hoán Hoa Các nếu như chết hết, dù là trong môn còn có trưởng bối, dù là trong môn còn có các loại truyền thừa tuyệt đỉnh thế gian, nhưng tổn thương từ việc tuyệt tự cũng không thể tuỳ tiện có thể bù đắp.
Nếu như nhìn xa hơn thì hậu quả chuyện này sẽ rất nghiêm trọng, có thể sẽ khiến Hoán Hoa Các vào hai trăm năm sau rơi xuống vị trí cuối trong các đại tiên tông.
"Giỏi cho một ma tăng."
Dù là Các chủ Hoán Hoa Các cũng không khỏi vì đó mà tức giận.
Lời hỏi tội truyền đến Phật tông ở Tây Thổ.
❖ ❖ ❖
Trong Tây Thổ.
Thiền âm từng trận.
Phật quang tỏa ra.
"Nhập ma?"
Vô Sinh Bồ Tát ngồi trên đài cao.
Quang mang lấp lóe, nhưng vẻ mặt bình thản, đánh tan tin tức truyền đến, mới nhìn xuống phía dưới, hỏi: "Minh Tâm từ nhỏ đã có phật duyên, thuở thiếu thời quy y Phật Môn, ngộ tính phi phàm, thiện tâm niệm thuần, bây giờ Phật pháp có thành tựu... Từ khi hắn ta tu hành đến nay, chưa từng rời khỏi Tây Thổ, sao lại nhập ma?"
Đúng lúc này, có vị lão tăng tiến về phía trước nửa bước, chắp tay trước ngực, khẽ khom người, nói: "Đệ tử suy tư thật lâu, mới nhớ ra hai mươi ba năm trước, Bắc Vực có một đại ma, truy sát một Yêu Vương, đã xâm nhập vào Tây Thổ, làm hại bát phương, rất nhiều bình dân vô tội gặp."
"Tăng chúng ở đó tiến về hàng ma, tất cả đều bị ma đầu làm hại, Minh Tâm đang đi du lịch, trên đường đi qua nơi đây, cũng tiến về hàng ma, muốn độ hóa chúng, nhưng thất thủ nên đã diệt đi đại ma này."
"Sau khi hắn trừ ma xong, tự giác phạm vào sát giới, tuy là vô tâm, cuối cùng phạm vào giới luật Phật Môn, cho nên lòng sinh tự trách, rơi vào hồng trần mười hai năm, không dùng thần thông, tay không tạo cầu trải đường cho bách tính các phương để chuộc tội."
Lão tăng nói như vậy, ngữ khí phức tạp.
Vô Sinh Bồ Tát chậm rãi nói ra: "Minh Tâm cùng ma đạo gặp nhau chỉ có lần này?"
Lão tăng thấp giọng nói: "Đệ tử biết thì chỉ một lần này, ngoài ra cũng chưa từng nghe nói hắn từng gặp ma loại gì."
Vô Sinh Bồ Tát nói ra: "Có lẽ có lần gặp nhau khác, chỉ là tương đối bí ẩn thôi, trước tiên nên điều tra một chút."
Dừng một chút, mới nghe vị Bồ Tát này lên tiếng nói ra: "Chuyện ở phế tích Cổ Thần lần này, đệ tử Phật môn ta xuất hiện biến cố, quả thực là bất an, để một vị phật tử khác đảm nhiệm, chủ trì chuyến này."
Lão tăng lên tiếng, lại hỏi: "Vậy Minh Tâm thì sao?"
Vô Sinh Bồ Tát nói ra: "Hắn đã nhập ma, truyền lệnh xuống, phàm là gặp được Minh Tâm, nhất định bắt hắn ta lại, đưa về Tây Thổ. Chỉ là các tông đang bất bình, cũng đang truy sát hắn ta, nếu như rơi trong tay tiên tông khác, chính là hắn nên gặp tai nạn này."
Lão tăng dừng một chút, nói ra: "Đệ tử xin lệnhtiến về Bắc Vực, bắt giữ Minh Tâm."
Vô Sinh Bồ Tát gật đầu nói: "Cũng có thể."
❖ ❖ ❖
Trong Bắc Vực.
Pháp thuyền của Tô Đình nhanh đến kinh người.
Tiểu tinh linh đi vòng quanh bốn phía mấy lần, hết sức hài lòng.
Dù đối với hành vi Tô Đình dùng tiên bảo đổi lấy một chiếc thuyền xa xỉ này vẫn biểu thị phản đối, vẫn hết sức hài lòng pháp thuyền này.
"Lúc Hoán Hoa Các đến, nếu dùng một chiếc pháp thuyền này, có lẽ không đến mức bị người tuỳ tiện chặn lại."
Tiểu tinh linh niệm một tiếng như vậy, có vài phần phiền muộn.
Mà Tô Duyệt Tần nghe vậy, vẻ mặt cũng không khỏi ảm đạm.
Nhưng đoạn đường này đến, Tô Đình đã nhận được không ít tin tức.
Bây giờ đã có mười sáu đệ tử Hoán Hoa Các được các tiên tông tiếp dẫn, tính là an toàn không lo, bên trong có tám vị đã đến phế tích Cổ Thần, được Vân Cung sắp xếp.
Chuyện này khiến Tô Duyệt Tần có thể nhẹ nhàng thở ra.
"Ừm?"
Tô Đình bỗng nhiên lộ ra sắc mặt khác thường.
Hắn lấy ra lệnh bài, đọc được tin tức bên trong.
Đúng là có một vị đệ tử Thủ Chính Đạo Môn gặp ma tăng kia.
"Vị trí này..."
Tô Đình thấp giọng nói: "Ta hơi sửa lại phương hướng, đúng là cách không xa?"
Hắn nhíu lại lông mày, cũng có phần có hứng thú, lẩm bẩm: "Bản thần quân đi dọc theo cái phương hướng này, đi về phía trước, chúng ta có thể sẽ gặp mặt, phải xem số phận của ngươi có được hay không."