Chương 688 Tung tích ma tăng
Thiếu nữ tự nhận lần này nhất định phải chết rồi, vốn đã rơi vào tử cục nhưng không ngờ lại phong hồi lộ chuyển, vẫn giữ được tính mệnh.
Thấy ân nhân cứu mạng là Đại Ngưu Đạo Nhân cao chưa đầy tám thước, vòng eo cũng không được một nửa tám thước, trong lòng cực kỳ kinh hỉ, muốn đứng dậy nhưng lại không có sức ngã xuống.
Tiểu tinh linh đứng trên vai Tô Duyệt Tần, ánh mắt nhắm lại, khẽ hừ một tiếng, nếu không phải tiểu cô nương của Hoán Hoa Các này bị thương quá nặng mà ngã xuống, chỉ sợ còn muốn ôm Tô Đình một cái.
"Ngươi vẫn nên nghỉ ngơi đi."
Tô Đình nhìn thấy tình cảnh ở đây, không khỏi thở dài một tiếng.
Hắn biết thiếu nữ này, lúc trước khi hắn tới Hoán Hoa Các, hắn còn từng tán gẫu cùng thiếu nữ này, nghe ngóng một chút tin tức liên quan tới biểu tỷ Tô Duyệt Tần.
Thiếu nữ này ở Hoán Hoa Các có quan hệ rất tốt cùng biểu tỷ Tô Duyệt Tần.
Chỉ là lần này lên phía bắc trảm trừ ma hoạn không tầm thường, dù là ai nếu bản lĩnh không đủ thì sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu không phải khi nãy biểu tỷ nhận được tin tức nàng cầu cứu thì thiếu nữ này có thể sẽ thật sự hương tiêu ngọc vẫn.
"Tĩnh nhi, ngươi không có việc gì chứ?"
Tô Duyệt Tần vội tiến lên, thấy khí tức của thiếu nữ yếu ớt, thương thế rất nặng, vành mắt không khỏi ửng đỏ.
Tĩnh nhi nói khẽ: "Ta không sao... Nhưng các sư tỷ..."
Tô Duyệt Tần nhìn quanh bốn phía, trong lòng không khỏi chấn động.
Lông mày Tô Đình nhíu lại, nhanh chóng vươn tay ra, điểm ra hai đạo lôi quang, rơi lên trên người hai đệ tử Hoán Hoa Các đang nằm dưới đất.
Tĩnh nhi hoảng sợ nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Yên tâm, ta cũng không phải muốn hỏa táng các nàng, hai người này vẫn còn khí tức, ta dùng lôi đình diệt đi ma khí và máu thịt khô bại trên người các nàng, có thể cầu sinh trong tử cảnh, lấy được sinh cơ."
Sau khil đình tản ra, quả nhiên thấy trên người hai nữ tử Hoán Hoa Các kia dần dần có sinh cơ, đã có thể nghe được tiếng hô hấp.
Chỉ là sinh cơ vẫn rất yếu ớt.
"Chỉ có thể như thế."
Tô Đình nói ra: "Tạm thời bảo vệ cho các nàng một tia sinh cơ, trở về nhìn xem Chính Tiên Đạo có linh đan diệu dược gì, có lẽ có thể cứu được."
Tô Duyệt Tần cùng Tĩnh nhi đều khẽ thở ra.
"Còn có... Tam sư tỷ..."
Tĩnh nhi vội lên tiếng, chỉ về phía sau.
Tô Đình khẽ lắc đầu, nói ra: "Sinh cơ đã mất, nhục thân đã vong, không cứu được."
Vẻ mặt Tĩnh nhi ảm đạm xuống, cuối cùng thở dài một tiếng, cũng không nhiều lời nữa.
Tô Duyệt Tần hiển nhiên cũng biết vị Tam sư tỷ kia, cũng cúi đầu xuống, ảm đạm không nói gì.
Dù Tĩnh nhi sa sút, nhưng dù sao nàng cũng đã ôm suy nghĩ hẳn phải chết, bây giờ chẳng những mình vẫn còn sống sót, hai vị sư tỷ khác lại cũng được Tô Đình cứu giúp, có thể bảo mệnh, đã là vạn hạnh trong bất hạnh.
"Tên ma đầu này..."
Dù sao tiểu tinh linh cũng ở lại Hoán Hoa Các nhiều ngày, thấy Hoán Hoa Các có người chết, cũng khó tránh khỏi tức giận, lập tức muốn xông về phía ma đầu kia, tru sát hắn.
Nhưng Tô Đình nhìn sang, lại lộ ra vẻ khác thường, cả kinh nói: "Đợi đã!"
Tiểu tinh linh đang muốn bổ xuống một đao gió để chém giết ma đầu kia, nghe thấy Tô Đình hô như thế lại thu về.
"Làm gì hả?"
Tiểu tinh linh cả giận nói.
Tô Đình nhìn thi thể lão giả ma đạo kia, thấp giọng nói: " Kiểu chết của lão già kia hình như là bị ma công thôn phệ ma khí... Ma công kia biến hóa chỉ sợ có cùng nguồn gốc với sở học của Ma Quân đệ nhất, nhưng tu vi của kẻ này kém Ma Quân đệ nhất quá nhiều, không thể biến lão già này thành ma khí để thôn phệ."
Hắn nhìn về phía nam tử bị trói thành một bó kia, đi đến gần, nhìn xuống hỏi: "Xem ra ngươi cũng là chân truyền Ma tông nha, có thể tính là dòng chính đấy, đầu của ngươi chắc cũng có giá rất cao đấy."
Sắc mặt nam tử kia không ngừng thay đổi, trầm giọng nói: "Trên người ta có phong ấn của sư tôn, ngươi dám đụng đến ta, sư tôn ta tất nhiên sẽ đến đây."
Tô Đình chậc chậc nói: "Sư tôn của ngươi là ai?"
Nam tử lạnh giọng nói: "Chính là Ma Quân đệ nhất mà ngươi vừa nhắc tới!"
Tiểu tinh linh cùng Tô Duyệt Tần liếc nhau, thần sắc có chút dị dạng.
Tô Đình khẽ cười nói: "Bản tọa biết rõ có thập đại Ma Quân, như vậy ngươi cho rằng bản tọa sẽ sợ Ma Quân đệ nhất sao? Ngươi còn dám kéo đại kỳ, nghe thấy bản tọa nhận biết một Ma Quân đã lập tức kéo ra đại kỳ là Ma Quân đệ nhất, nhưng ngươi kém xa, không làm đệ tử của Ma Quân đệ nhất được... Huống chi, tên kia đã đạt đến cảnh giới thôn phệ trăm ma, đã mất bản thân, như một trămma đầu hợp thể mà thành, vì tư lợi, tuyệt đối không có khả năng thu đồ truyền nghề."
Nam tử kia nghe vậy không khỏi khẽ giật mình, không ngờ thiếu niên này không chỉ nghe qua tên tuổi của Ma Quân đệ nhất, mà còn hết sức quen thuộc đối với Ma Quân đệ nhất.
Tô Đình dường như cũng nhìn ra vẻ kinh ngạc của hắn, chắp hai tay sau lưng, mới là chầm chậm nói: "Đứng đầu thập đại Ma Quân đã bị bản thần quân giết chết rồi, ngươi làm đệ tử Ma tông mà còn không nghe được tin tức này sao?"
Nam tử kia hơi biến sắc mặt, nhưng cuối cùng chỉ cười lạnh một tiếng, nói: "Ma Quân đệ nhất chính là là nhân vật bậc nào, chính là Bán Tiên của Đạo gia cũng không biết đã bị giết bao nhiêu rồi, ngươi lại dám khoác lác."
Tô Đình cũng không nhiều lời, lấy ra một mặt nạ dữ tợn.
Nam tử kia thấy mặt nạ này, toàn thân chấn động, lại không thể nói gì.
Tiểu tinh linh cùng Tô Duyệt Tần biết được nội tình, tự nhiên không có bao nhiêu phản ứng, nhưng Tĩnh nhi lại hết sức kinh ngạc.
"Đây là..." Tĩnh nhi nhìn lại.
"Đây chính là mặt nạ của Ma Quân đệ nhất." Tô Duyệt Tần nói khẽ: " Ma Quân đệ nhất kia thật sự đã bị tiểu Đình giết chết."
"Chuyện này..." Tĩnh nhi run lên nửa ngày, nhất thời không biết nói như thế nào.
❖ ❖ ❖
Tô Đình đứng tại trước mặt nam tử ma đạo kia, quét toàn thân hắn một lần.
"Ngươi đã rơi vào ta tay, cũng chỉ có thể mặc ta làm thịt."
Nói đến đây, Tô Đình phủi tay, nói ra: "Ngay cả Ma Quân đệ nhất ở trong tay bản thần quân đều biết gì nói nấy, ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, nếu không muốn chịu khổ thì nên dứt khoát một chút."
Ánh mắt nam tử này vô cùng phức tạp, cắn răng không nói.
Hắn không tin Ma Quân đệ nhất rơi vào trong tay đối phương sẽ biết gì nói nấy... Vừa rồi hắn cũng không tin Ma Quân đệ nhất sẽ chết trong tay người này, nhưng ngay cả mặt nạ của Ma Quân đệ nhất đều đã rơi vào tay đối phương, cũng không phải do hắn không tin.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Bản thần quân tra hỏi, không phải để ngươi đặt câu hỏi."
Tô Đình tiện tay vung lên, chợt có một đạo hỏa quang rơi xuống người nam tử này.
Ánh lửa này là Tô Đình dùng pháp lực biến thành, có chứa thiên uy lôi đình, có tác dụng khắc chế tà ma.
Nam tử bỗng nhiên rú thảm, không ngừng lăn lộn.
Tô Đình chậm rãi nói, an ủi: "Một chút lửa nhỏ thôi, ngươi cố chịu một chút cũng đi qua, đại hỏa còn ở phía sau mà."
Tiếng kêu của nam tử càng thêm thê lương, cắn răng nói: "Ngươi muốn biết cái gì?"
Tô Đình vuốt cằm nói: "Ngươi đag đặt câu hỏi sao?"
Sắc mặt nam tử đột biến, run giọng nói: "Tôn giá muốn biết cái gì, tiểu nhân sẽ biết gì nói nấy."
Lúc này Tô Đình mới hài lòng, xích lại gần nhẹ giọng hỏi: "Ngươi làm sao lại cùng hòa thượng kia tách ra? Hòa thượng kia bây giờ ở chỗ nào?"
Trong đôi mắt nam tử kia lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tô Đình bóp lấy cổ của hắn, lạnh giọng nói: "Nói!"