Chương 701 Thiên thần trảm ma
Trong phế tích Cổ Thần.
Bầu không khí trở nên cực kỳ nặng nề.
Khi Tô Đình đang chém giết Ma Quân thứ tư lại đột nhiên biến mất không thấy, đây hiển nhiên là cạm bẫy của Ma Tông.
Giờ phút này các đại tiên tông cũng không khỏi có chút sa sút.
Nếu như Tô Đình chỉ là người chủ sự Nguyên Phong Sơn thì cũng thôi.
Nhưng Tô Đình còn là người quản lý đại cục, có thể hiệu lệnh các tông.
Sau khi Vân Khang chết, Tô Đình lại được giao cho trách nhiệm này, lần này Tô Đình lại dữ nhiều lành ít, khiến các tiên tông một lần nữa lâm vào hoàn cảnh rắn mất đầu.
"Tô trưởng lão danh tiếng quá thịnh, liên tục trảm hai vị Ma Quân, còn muốn trảm vị Ma Quân thứ ba, đối phương tự nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, Ma Tông sẽ bày kế như thế này, cũng không tính là ngoài ý muốn."
"Kỳ thật cũng phải trách hắn chủ quan, cẩn thận hơn chút không phải là được rồi?"
"Ma Tông cố ý bố trí mai phục, đổi lại là ngươi có thể né tránh được sao? Bớt mạnh miệng đi!"
"Tô trưởng lão liên tục trảm dòng chính Ma Tông, hơn nữa lại là người chủ sự của tiên tông ta, địa vị cực cao, khó tránh khỏi sẽ bị để mắt tới."
"Nhưng Tô trưởng lão có bản lĩnh cực cao, Ma Tông cũng chưa chắc đã bắt được hắn."
"Ma Quân đệ nhất đều bị chém, Tô trưởng lão đúng là rất lợi hại... Nhưng chính bởi vậy, Ma Tông bố trí mai phục tự nhiên cũng có suy tính này, đó tất nhiên là cạm bẫy có thể phục sát tiên thần, ta thấy lần này Tô trưởng lão khó có thể sống sót."
Người các tông biết chuyện, mơ hồ đều có chút nghị luận.
Tuyệt đại đa số người đều khẽ thở dài, cũng vô cùng lo lắng, càng mong đợi nhân vật kiệt xuất của chính đạo này có thể bình yên trở về.
Đương nhiên, mỗi người đều có tâm tính khác biệt, bên trong cũng không thiếu kẻ đạo hạnh hơi thấp, tâm tính hơi kém, nói mấy lời châm chọc khiêu khích, thậm chí cười trên nỗi đau của người khác.
❖ ❖ ❖
"Bổn quân chủ muốn đánh chết bọn hắn!"
Tiểu tinh linh nổi giận đùng đùng, nghe được có kẻ bố trí bẫy hại Tô Đình thì lập tức muốn xuất thủ, sát cơ bắn ra.
Tô Duyệt Tần vội ngăn nàng lại, thấp giọng thở dài: "Đánh chết bọn hắn cũng không cứu được tiểu Đình, ngược lại khiến thế cục tiên tông đại loạn, chúng ta vẫn nên cẩn thận hỏi một chút xem bây giờ tiểu Đình thế nào rồi?"
Tiểu tinh linh lên tiếng, nhớ tới không biết tình cảnh hiện nay của Tô Đình như thế nào lại rầu rĩ không vui, sát cơ cũng không dậy nổi, trong lòng chỉ đầy lo lắng.
❖ ❖ ❖
"Cổ Diễn trưởng lão, tình huống như thế nào?"
"Bản môn đã có trưởng lão tinh thông bói toán, đo lường tính toán địa thế xung quanh nơi Tô trưởng lão biến mất, cũng không thấy bí địa gì, dựa theo suy đoán này, Tô trưởng lão nhất định đã bị Ma Tông bắt đi địa phương khác, không còn ở chỗ cũ."
"Nhưng Tô trưởng lão đã đi đâu?"
"Việc này thì không thể tính ra được."
" Không tính ra? Vậy chúng ta nên làm gì?"
"Ngươi an tâm chớ vội, nghe nói chưởng giáo Nguyên Phong Sơn đã bẩm lên Thiên Đình, thỉnh động bốn vị thần tướng quan trắc Bắc Vực... Dựa vào thần nhãn của thần tướng, nhất định có thu hoạch."
"Vậy chúng ta nên mau chóng chuẩn bị tiên bảo, sau khi tìm ra địa giới thì lập tức tiến đến nghĩ cách cứu viện."
"Chuyện này cũng chỉ cần bàn bạc kỹ hơn, dù sao giờ phút này Tô trưởng lão có còn sống không còn là hai chuyện, mà Ma Tông sẽ mượn chuyện này mà bố trí cạm bẫy hay không, chúng ta cũng không dự đoán được."
"Chuyện này..."
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
Sắc mặt chưởng giáo rất khó coi.
Tín Thiên Ông cũng lộ ra ánh mắt ngưng trọng.
Ông tinh thông bói toán, sau khi nghe Tô Đình mất tích đã vội bói một quẻ tính toán, nhưng không tính ra được gì.
Không tính ra vị trí của Tô Đình, thậm chí ngay cả bản thân Tô Đình đều không lưu lại tung tích.
Giống như trên thế gian vốn không có nguời tên là Tô Đình này.
"Không bằng ta mang theo tiên kiếm, chạy tới phương bắc?" Tín Thiên Ông trầm ngâm nói.
"Dù ngươi mang theo tiên kiếm tới cũng không kịp." Chưởng giáo trầm mặc một lát, nói ra: "Lần này lên phía bắc trảm ma thay đổi hơn so với những năm qua rất nhiều... Hoán Hoa Các nửa đường bị tập kích, trong phế tích Cổ Thần ngoài một ma tăng, mà Tô Đình liên tục trảm hai Ma Quân, nay mới bị Ma Quân thứ tư mai phục..."
"Có ý gì?" Tín Thiên Ông nghe vậy, cau mày nói.
"Khi nãy ta đã bẩm lên Thiên Đình, nhờ tứ tướng tìm kiếm Bắc Vực, nghe Thanh Đế tổ sư nói, Yến Nhàn dùng nhãn thần quan trắc Bắc Vực, nhưng bầu không khí ở đó mười phần cổ quái." Chưởng giáo nói.
"Chuyện này..." Tín Thiên Ông lộ ra sắc mặt khác thường.
❖ ❖ ❖
Trong Cổ Ma giới.
Thân thể cao trăm trượng của Ma Tôn,
Lấy ma khí ngưng thực, từ đó xuất quan.
Chỉ điểm ra một chỉ lại biến hóa vô tận.
Tô Đình đối mặt với một chỉ này giống như đứng trước sinh tử, hắn cố gắng vận dụng một chưởng chứ Ngũ Hành tiên thuật, ý đồ chống lại Ma Tôn.
Nhưng lại có một cánh tay hư ảo thăm dò vào trong ngực của hắn, tuỳ tiện lấy ra Trấn Ngục ma đao mà hắn giấu kín trong bảo túi.
"Hãy nhìn bản thần trảm ma!"
Tiếng nói này lạnh lùng hờ hững, hết sức cao xa, tràn ngập cảm giác uy nghiêm.
Chỉ thấy cánh tay hư ảo này nâng cao ma đao.
Đao chỉ lên trời cao, lưỡi đao hướng về phía trước.
Một đao chém xuống!
Bầu trời chia thành hai nửa!
Một chỉ của Ma Tôn vỡ ra!
Lưỡi đao chém xuống, đao quang dọc theo một chỉ của Ma Tôn hướng về phía trước!
Chỉ thấy đao quang cắt ra một chỉ của Ma Tôn, lại chém tới nửa người Ma Tôn!
Vô tận ma khí, như nước vỡ đê tràn ra bốn phương tám hướng!
Ma Tôn kêu lên thảm thiết, rống giận gào thét không thôi.
Bạch Yêu Tinh biến sắc, không ngừng lùi lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tô Đình đứng ở phía sau, giờ phút này mới cảm nhận được sự sắc bén từ lưỡi đao kia tràn ngập tứ phương, đánh tan ma khí.
Một đao này rất hời hợt!
Nhưng một đao này có thể chém rách cả bầu trời!
Cũng chém ra nửa người của Ma Tôn!
"Là ngươi!"
Trong giọng nói của Ma Tôn tràn đầy cảm giác rung động khó tả.
Là nhân vật nào lại có thể làm cho Ma Tôn có thể so với tiên thần phải kinh hãi thất thố như thế?
"Chẳng lẽ lại..."
Trong lòng Tô Đình nhảy một cái, có suy đoán.
Người trước mắt này, thân hình hư ảo không thật, nhưng vẫn giống như núi cao nặng nề.
Người này quay lưng về phía Tô Đình, thân cao hơn một trượng, khôi ngô hùng tráng, trên người mặc thần giáp, tựa như cột điện lớn.
Người này đứng giữa không trung, thân thể cao hơn một trượng trở nên vô cùng cao lớn, thậm chí so với ma thân trăm trượng ở phía trước lại càng khiến người khác cảm thấy trái tim đập nhanh.
Tay người này cầm Trấn Ngục ma đao, một thanh ma đao này trong tay hắn toả ra khí tức cực kì mãnh liệt mà lăng lệ, thân đao chừng một trượng, tựa như sương lạnh, không nhìn thấy một chút ma khí nào, chỉ có đao ý lăng lệ như sương.
Thân thể trăm trượng của Ma Tôn hết sức uy thế, nhưng gặp người này thì khí tức có vẻ giảm đi một bậc, thậm chí bắt đầu sinh thoái ý.
Mà người này cầm Trấn Ngục ma đao, hướng về phía trước.
"Năm đó ỷ vào đao này, chặn sông trảm giao long..."
Ngữ khí người này băng lãnh, chậm rãi nói: "Hôm nay sẽ trảm ma ở nơi này!"
Người này nâng đao lên, lập tức chém xuống.
Một đao nhanh như thiểm điện, lăng lệ hết sức!
Ánh đao lướt qua, từ trên chém xuống!
Bầu trời phía trước lóe ra một vết rách!
Mặt đất đại địa nứt ra một khe rãnh!
Ma Tôn phía trước kêu lên thảm thiết, sau đó lại im bặt mà dừng!
Tám trăm năm trước tung hoành giữa thiên địa, trường đao chém tới, ai có thể chống đỡ?
Dù cho là Tô Đình từ trước đến nay luôn tự phụ, cũng không khỏi phải nín thở.
Hắn đã có thể xác nhận người trước mắt này là ai!
Đại tướng quân năm đó của các bộ lạc thảo nguyên, vô địch thần tướng quét ngang tám trăm bộ tộc, Vô Địch Võ Thánh võ đạo thông huyền, thậm chí có thể là một vị duy nhất lấy võ nhập đạo trong ngàn năm qua!
Bây giờ là Võ Đạo Chân Thần trên Thiên Đình!