Chương 702 Bản thần truyền cho ngươi một thức đao pháp
Trong Cổ Ma giới!
Đao khí vẫn còn sót lại!
Ma Tôn bỏ mình, ma khí như nước vỡ đê bắt đầu càn quét khắp phương thiên địa này!
Nhưng đao khí còn sót lại cũng diệt đi vô tận ma khí này, hai loại triệt tiêu lẫn nhau!
Một trong tam đại Ma Tôn của Ma đạo, cứ thế tiêu vong vẫn lạc.
"Chuyện này..."
Bạch Yêu Tinh ở cách đó ngàn dặm, nhìn tình cảnh này, dù hắn có bản lĩnh có thể so với Bán Tiên Đạo gia, dù hắn đã là một trong thập đại Ma Quân của Ma đạo, nhưng nhìn thấy Ma Tôn trong chớp mắt bại vong, cũng không khỏi tâm kinh đảm hãi, chân tay luống cuống.
Mà Tô Đình nhìn cảnh tượng trước mắt cũng không nhịn được cảm thấy chấn động!
Một đao chém ra, khai thiên liệt địa!
Vết rách trên bầu trời đến nay còn chưa biến mất!
Khe rãnh trên mặt đất sâu không thấy đáy, kéo dài ngàn dặm!
Trước đó Ma Tôn đời thứ nhất có uy thế vô tận, là lão ma đầu làm hại nhân gian gần ngàn năm, là cự phách Ma đạo có thể so với Tiên gia, thế mà cứ dễ dàng tan thành mây khói.
Mà Võ Đạo Chân Thần chém giết Ma Tôn còn chưa tan biến, vẫn là đưa lưng về phía Tô Đình, khí tức bá đạo mà hùng hậu, không có suy nghĩ che giấu.
Ma Quân thứ tư ở ngàn dặm bên ngoài sợ hãi không thôi, có ý muốn bỏ chạy nhưng lại bị Tô Đình dùng khí cơ khóa lại, không dám nhúc nhích.
❖ ❖ ❖
Trên mây xanh.
Một thần tướng, nhìn xuống nhân gian.
Hai con mắt của hắn lạnh lẽo băng hàn, sát cơ cực nặng.
Ánh mắt của hắn đảo qua, nhìn khắp Bắc Vực.
"Đế Quân hỏi thăm, Nhãn Thần tướng có thể nhìn xuống tới địa giới?"
Chợt có một giọng nói nặng nề, chầm chậm nói đến.
Giọng nói này lại có vẻ hết sức xa xăm, không ở gần.
Thanh âm này từ Thiên Cung mà tới.
Đây cũng là một trong tứ tướng, là Thanh Đạo Nhân năm đó còn là Thần thú, có thể truyền thanh khắp cửu thiên thập địa.
Nhãn Thần tướng thu hồi ánh mắt, gật đầu nói: "Địa giới Tây Bắc, biên giới giữa Tây Thổ cùng Bắc Vực, mà Quách đại tướng quân đã xuất đao, trảm phá một tầng bí cảnh, nhưng bị chém dưới đao cũng không phải là tông chủ Ma đạo- Tô Quan Nhi, mà là một trong tam đại Ma Tôn của Ma đạo- Cổ Thiên Ma Tôn."
Hắn nói như vậy, cũng không vận dụng pháp lực.
Nhưng hắn biết được, lời ấy nhất định có thể tấu lên trên.
Bên người Đế Quân, ngoại trừ Thanh Đạo Nhân, còn có Nhĩ Đạo Nhân năm đó, cũng chính là một trong bốn vị thần tướng hiện nay, có thể nghe tiếng khắp tam giới rồi truyền lại cho Thiên Đế.
"Đế Quân đã biết được."
Tiếng nói của Thanh thần tướng lại truyền đến, nói: "Mời Nhãn Thần tướng trở về Thiên Đình phục mệnh, ta sẽ đưa tin cho Quách đại tướng quân, triệu hắn trở về Thiên Đình."
Nhãn Thần đáp lại một tiếng, sau đó nhắm mắt, khi mở ra lần nữa, đôi mắt đã biến thành đen trăng rõ ràng như đôi mắt bình thường.
Hắn vỗ vỗ giáp trụ, quay người rời đi, hóa thành một đạo lưu quang, bay lên trên chín tầng trời, bay thẳng đến Thiên môn.
❖ ❖ ❖
Dưới Cửu U Âm Minh.
Ở cánh cửa Lục Đạo Luân Hồi.
Thượng Minh Âm Thiên Tử đã điều một vị Quỷ Tướng mới tới đây trấn thủ.
Cát Phán ở đây làm thay nhiều ngày, cũng có thể thoát thân trở lại.
"Báo!" Có Âm sai đến đây.
"Nói!" Cát Phán khua tay nói.
"Có một hồn linh nhập về địa phủ, có Cát Phán phù chiếu, nhưng hồn linh này nhiễm ma khí." Âm sai đáp.
"Đây chính là vị ma tăng Minh Tâm kia sao?"
Cát Phán hơi trầm ngâm, nói: "Lần này tới Bắc Vực thu phục ma, Tô Đình thành mồi nhử, chỉ sợ sẽ có điều ghi hận, thôi, lão phu tự mình đi tiếp, coi như cho Tô Đình hắn chút thể diện, lần sau gặp mặt, cũng dễ nói chuyện hơn một chút."
❖ ❖ ❖
Trong Cổ Ma giới.
Ma khí còn sót lại đều đã bị tiêu diệt.
Đao khí cũng chợt biến mất không còn tăm tích.
Nơi này gió êm sóng lặng.
Chỉ khi nhìn khe rãnh còn sót lại trên mặt đất, cùng vết rách trên bầu trời vẫn chưa khép lại kia, mới có thể khiến Tô Đình nhớ lại nơi này vừacó một tà ma bị một đao chém giết.
Mà người chém ma đang đưa lưng về phía Tô Đình, bỗng dưng thở dài một tiếng.
"Đao này vốn là đao năm đó bản thần sử dụng."
Ngữ khí của Võ Đạo Chân Thần hơi thấp, hắn vẫn đưa lưng về phía Tô Đình, một tay cầm ngang đao, tay kia phất qua trên lưỡi đao, giống như có thật nhiều cảm khái.
Tô Đình đứng sau lưng hắn, không nói một lời.
Mà Bạch Yêu Tinh bên kia đã bị khí tức của hắn khóa lại.
Trên thực tế, Bạch Yêu Tinh cũng không dám thoát đi.
Nếu như có động tĩnh, Võ Đạo Chân Thần nhất định sẽ chém qua một đao.
Ma Tôn còn không thể sống sót, huống chi là Bạch Yêu Tinh?
Chỉ là giờ phút này, vị Võ Đạo Chân Thần này giống như chưa từng phát hiện ra Bạch Yêu Tinh, làm như không thấy Ma Quân thứ tư kia.
Hắn vẫn đang lau chuôi trường đao này, bóng lưng có vẻ hơi tang thương.
Thời gian một đi không trở lại.
Năm tháng xưa kia sớm đã mất đi.
"Lão hỏa kế."
Giọng nói của Võ Đạo Chân Thần đầy vẻ nặng nề, nói: "Đáng tiếc năm đó bản thần lên Phong Thần bảng, đao này lưu lạc nhân gian, rơi vào tay Ma đạo, bị nhiễm ma khí, đã tínhlà ma đao. Bản thần không thể mang theo ma đao trở về Thiên Đình..."
Hắn quay đầu sang, nói: "Đao này tặng cho ngươi."
Tô Đình nhìn thấy một bên sườn mặt của người này.
Vị Võ Đạo Chân Thần này là tướng lĩnh năm đó danh chấn thiên hạ, Võ Thánh vô địch trần thế năm đó có khuôn mặt cực kì kiên nghị.
Hắn chậm rãi xoay người lại, đối mặt với Tô Đình.
Hắn cao một trượng, vô cùng khôi ngô cường tráng.
Tô Đình nhìn tới, chỉ cảm thấy trước mắt là một người khổng lồ.
Đây là người khổng lồ còn cường đại hơn cả Ma Tôn có thân thể cao trăm trượng kia.
"Đao này từng nhiễm đại khí vận, từng trảm Chân Thần, từng trảm giao long, nay cũng trảm ma."
Võ Đạo Chân Thần nói: "Đao này từng theo ta chinh chiến sa trường, bây giờ lại hoàn thành một đại sứ mệnh, Ma đạo tất nhiên không dám chạm vào đao này nữa... Sau này ngươi hãy đối xử tốt với chuôi ma đao này, một lần nữa tẩy luyện, hóa thành thần đao."
Tô Đình dừng một chút, gật đầu nói: "Vãn bối tự nhiên sẽ tẩy luyện đao này. "
Võ Đạo Chân Thần nói ra: "Cách tẩy luyện bình thường sẽ mài mòn phong mang của đao này, bản thần truyền cho ngươi một thức đao pháp, ngươi thường xuyên vận dụng, sẽ có hiệu quả tẩy luyện."
Tô Đình nghe vậy, thần sắc dị dạng, kỳ thật tuy rằng hắn vận dụng Trảm Tiên Phi Đao, nhưng trong lòng cũng vẫn luôn muốn học một môn kiếm thuật, làm một Kiếm Tiên phiêu dật, cho nên bỏ ra rất nhiều tâm tư luyện Thiên Lôi kiếm chỉ.
So sánh ra thì dùng đao có vẻ hơi thô kệch, không quá phù hợp với khí chất văn nhược nho nhã của Tô mỗ.
Nhưng dù sao dây cũng là một thanh bảo đao, lại có Võ Đạo Chân Thần truyền thụ, nói thế nào cũng là chỗ tốt khó được!
Thiên thần tặng cho một trận cơ duyên, không có lý do gì mà từ chối!
Nghĩ như vậy, Tô Đình lập tức muốn trả lời.
Nhưng đúng vào lúc này, Trấn Ngục ma đao lại gác trên cổ của hắn.
Tô Đình chỉ cảm thấy một sợi phong mang dán trên cổ.
Võ Đạo Chân Thần thấy sắc mặt thiếu niên này biến ảo, giống như vô cùng do dự, cho nên đặt một đao lên trên vai thiếu niên này, lưỡi đao dán vào cổ của hắn.
"Bản thần ban thưởng cho ngươi bảo đao, lại truyền cho ngươi một thức đao pháp, có chứa ảo diệu trong việc lấy võ nhập đạo, ngươi có nguyện học?"
Sắc mặt Võ Đạo Chân Thần bình thản, ngữ khí hờ hững.
"..."
Tô Đình há hốc mồm, ánh mắt liếc nhìn đao này.
Hắn luôn cảm thấy Võ Đạo Chân Thần nói câu này có bao hàm thâm ý.
Ánh mắt của hắn lại liếc tới Bạch Yêu Tinh.
Hôm nay việc này không thể thương lượng!
Làm người chủ sự của tiên tông vốn cần giam giữ người sống, ý niệm này ngay trong một khắc này đã tiêu tan đi.
Dù sao hôm nay nhất định phải diệt khẩu!
Không phải Bạch Yêu Tinh truyền ra việc này, có hại tới uy phong của Tô Thần Quân!
Mà lỡ may lưu truyền xuống, hậu thế có lẽ sẽ ghi chép như vậy.
"Tô Đình, bản thần truyền cho ngươi một thức đao pháp, ngươi không cảm động?"
"Ta mẹ nó căn bản không dám động!"