← Quay lại trang sách

Chương 715 KIm Liên của Thiên Đình

Trong hoa viên của Thiên Đế.

Cửu Lê đại tương quân đã quay lại.

Đúng như lời Anh Chiêu lão yêu nói, lần này Cửu Lê đại tương quân đi Lăng Tiêu Bảo Điện, tất nhiên là ở trên điện chờ đợi Đế Quân ra chỉ thị.

Khi Cửu Lê đại tương quân quay lại, chắc là Đế Quân cùng chư thiên tiên thần đã thương nghị xong chuyện nên xử trí Tô Đình như thế nào.

"Xem ra chuyện này đã có định luận?"

Tô Đình vừa cười vừa nói: "Không biết ý niệm muốn bảo vệ ta của Thiên Đế có thể đè xuống sát cơ của chư thiên tiên thần không?"

Đổi lại là người khác, Tô Đình có th nhìn sắc mặt của đối phương, từ đó có thể suy đoán suy nghĩ của đối phương.

Nhưng vị trước mắt này mặt đen như than, lạnh lùng như sắt, lại là một vị thiên thần, thần uy khó dò.

Tô Thần Quân có bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện, lúc này cũng hoàn toàn không nhìn ra một chút đầu mối nào.

"Trong vòng mười ngày, ngươi có thể bình yên vô sự."

Cửu Lê nói như vậy.

Tô Đình nghe ra dị dạng, suy tư nói: "Mười ngày sau thì sao?"

Cửu Lê đại tương quân hờ hững nói ra: "Phó thác cho trời."

Phó thác cho trời, đặt ở hạ giới chính là thuận theo tự nhiên, mặc cho tình thế phát triển.

Thế nhưng đặt ở Thiên Đình thì khác.

Thiên Đình Đế Quân là chủ cả tam giới, giống như là trời.

Thế nhưng ở ngoài Tam Thập Tam Thiên, trong Tử Tiêu Cung là nơi đại đạo ở, Đạo Tổ chính là thiên đạo.

Bây giờ tại Thiên Đình nói phó thác cho trời, chính là xin Thanh Nguyên tổ sư quyết đoán.

"Chậc chậc chậc, Tô mỗ có tài đức gì mà kinh động đến cả Đạo Tổ?"

"Ngươi vui vẻ cái gì?" Cửu Lê hờ hững nói: "Đế Quân nguyện ý bảo đảm cho ngươi, nhưng Đạo Tổ chưa chắc đã lưu lại tính mệnh của ngươi... Ngươi phải hiểu rõ Đạo Tổ hóa thân thành thiên địa, mà ngươi ra tay chém vỡ căn cơ vững chắc của trật tự thiên địa."

"..."

Tô Đình sờ lên đầu, nói nhỏ: "Không đến mức đấy chứ?"

Cửu Lê cười lạnh, không trả lời.

Tô Đình thầm nói: "Tô mỗ dù sao cũng là trưởng lão Nguyên Phong Sơn, còn học được pháp môn thân truyền của Đạo Tổ, nói thế nào cũng là một mạch truyền thừa dòng chính của Đạo Tổ."

Cửu Lê nhìn hắn, nói ra: "Lần này cũng coi như là vận mệnh của ngươi, cũng không phải đông đảo tiên thần đều muốn diệt ngươi, nếu không thì Đế Quân cũng chỉ đành xử tử ngươi."

Tô Đình nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ nói: "Xem ra Tô Đình ta vẫn tương đối được yêu mến, được chiếu cố, còn có chút tiên thần thay ta lên tiếng."

Nghe Cửu Lê nói thế, Tô Đình cũng có thể suy đoán được đại khái trong Lăng Tiêu Bảo Điện kia, ý kiến của đông đảo tiên thần về việc xử trí Tô mỗ có khác biệt, chính là ý kiến không thống nhất, mới khiến Đế Quân có thể tạm dừng mười ngày, thoái thác việc này sẽ giao cho Đạo Tổ xử trí.

Nghĩ như vậy, Tô Đình lại nhìn Cửu Lê, hỏi: "Không biết lần này là vị tiên thần nào cố gắng vì Tô mỗ, đoạt được một đường sinh cơ này? Tô mỗ còn phải ghi lại, ngày sau còn tìm cơ hội đáp tạ..."

Cửu Lê lộ ra mấy phần dị sắc.

Mà Anh Chiêu lão yêu lại không nhịn được lên tiếng.

"Tiểu tử ngươi đạo hạnh không cao mà khẩu khí lại không nhỏ, có thể còn mạng sống hay không còn không biết được, còn muốn đáp tạ tiên thần?"

"Cũng không thể vì sắp phải chết mà vong ân phụ nghĩa nha."

Tô Đình giang tay ra, lại nhìn về phía Cửu Lê.

Cửu Lê hơi trầm ngâm, cuối cùng vẫn lắc đầu, nói ra: "Chuyện trong Lăng Tiêu Bảo Điện, ngươi còn chưa có tư cách biết được."

Tô Đình liếc mắt, sờ cằm, tính toán nói: "Ngươi không nói ta cũng biết."

Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn, tự nhiên sẽ ra sức bảo vệ trưởng lão kiệt xuất nhất từ trước tới nay là Tô mỗ.

Mà Đạo Huyền Tiên Ông của Chính Tiên Đạo cũng có chút liên quan với tự thân cũng, nhất là phần nhân quả Ngũ Hành giáp này, chính là dây dưa không cạn, coi như không giữ gìn, cũng sẽ không mở miệng muốn trảm diệt hắn.

Sư nương trong Hoán Hoa Các, nể tình tiểu nha đầu cũng sẽ nói đỡ hai câu.

Trong số chư thiên thần linh, Tô Đình quen thuộc cũng không nhiều, nhưng Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham đã đồng ý sẽ giúp hắn nói vài câu.

Nhưng chân chính khiến Tô Đình có chút niềm tin vẫn là Lôi Bộ Chính Thần, sứ giả Tổng binh Lôi Bộ.

Vị sứ giả Tổng binh Lôi Bộ này và mình xem như có danh phận sư đồ.

Dù sao Lôi Bộ chân truyền cũng chỉ truyền cho một mình Tô Đình mà thôi, xem như sứ giả chân truyền đệ tử duy nhất của sứ giả Tổng binh Lôi Bộ- Cổ Thương.

Mà vị sứ giả Tổng binh Lôi Bộ- Cổ Thương này, năm đó từng là thân truyền đệ tử của Đạo Tổ.

Việc này do Đạo Tổ quyết định

Có lẽ chính là ý của sứ giả Tổng binh Lôi Bộ, hay là ý của Thanh Đế ở Nguyên Phong Sơn, dù sao hai vị này xem như đệ tử của Đạo Tổ.

"Lần này Đế Quân tự mình tiến về Tử Tiêu Cung, bái kiến Đạo Tổ, quyết định việc này."

Cửu Lê chậm rãi nói ra: "Lần trước Đế Quân tiến về Tử Tiêu Cung là mấy trăm năm trước, trấn áp ma hoạn Địa Phủ, bây giờ lại vì ngươi mà tới, ngươi cũng coi là có mặt mũi không nhỏ."

Sau khi nói xong, Cửu Lê chỉ tới ao sen màu vàng kia, nói: "Nhìn thấy đóa Kim Liên kia sao?"

Tô Đình gật đầu nói: "Nhìn thấy."

Cửu Lê nói ra: "Kim Liên tượng trưng cho khí vận triều đình, Kim Liên ở nhân gian thuộc khí vận nhân gian, mà một ao sen này lại biểu tượng cho Thiên Đình, ngươi nhìn một đóa phía Tây Bắc kia."

Tô Đình nhìn sang, chỉ thấy chỗ đó có một đóa sen vàng đã hoàn toàn khô héo.

Vẻ mặt Cửu Lê lãnh đạm, nói ra: "Ngươi chém Khuê Mộc Lang, chính là phá hỏng trật tự Thiên Đình, trước khi Đế Quân chuẩn bị đi cũng có bàn giao, dù lần này Đạo Tổ tha thứ cho ngươi, ngươi cũng phải khiến Kim Liên này khôi phục lại rồi mới được hạ giới."

Tô Đình sờ mặt, hỏi: "Nếu không thể để Kim Liên khôi phục thì sao?"

Cửu Lê bình thản nói: "Kim Liên một ngày chưa khôi phục thì ngươi ở đây một ngày, Kim Liên vĩnh viễn không khôi phục thì ngươi vĩnh thế ở đây."

Tô Đình buông tiếng thở dài, nói ra: "Đây là cầm tù."

Cửu Lê nói ra: "Ngươi tự giải quyết cho tốt."

Sau khi nói xong, vị Thần Ma khôi ngô này lại nhìn về phía một chỗ nào đó, nói ra: "Coi chừng hắn, sau mười ngày, bản tôn lại đến, định sinh tử của hắn."

Ở một góc nào đó của hoa viên, trong hư không lại vang lên tiếng nói cứng rắn đầy già nua.

"Lão hủ hiểu rõ."

❖ ❖ ❖

Mà vị Cửu Lê đại tương quân này sau khi nói xong lại cứ thế mà đi.

Tô Đình cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhìn Kim Liên đầy ao, rồi lại nhìn một đóa Kim Liên khô héo kia.

Kim Liên ở đây chính là tiên liên.

Mà đây còn không phải Tiên liên bình thường.

Với đạo hạnh của Tô Đình, dù là học được pháp môn Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang của Đạo Tổ, cũng không đủ để khiến Kim Liên đã khô héo này toả ra sự sống.

Huống chi, Khuê Mộc Lang đã hôi phi yên diệt, dù trình độ của hắn có cao, cũng không thể để Kim Liên đã triệt để khô héo trùng sinh.

"Không nói chuyện Đạo Tổ có tha thứ cho Tô mỗ không, riêng việc về Kim Liên này đã khó làm rồi."

Tô Đình cảm thấy rất buồn rầu, hắn ở nhân gian tung hoành vô địch, nhưng đặt ở cấp độ tiên thần thì đạo hạnh quá thấp, tầm mắt quá nhỏ bé, làm sao có thể khôi phục tiên liên?

Nhưng cũng không thể ở trong hoa viên của Thiên Đế mãi được?

Nghĩ như vậy, Tô Đình bỗng nhiên nghĩ đến, chính mình giống như cũng có một đóa Kim Liên.

Đó là một đóa Kim Liên hắn thu được khi tới Phục Trọng Sơn lấy Thanh Liên.

Đóa Kim Liên này dường như chính là biểu tượng cho khí vận của nhân gian.

Từ khi Kim Liên tới tay, nhân gian đã xuất hiện rất nhiều sự cố.

Đầu tiên là thiên tai, sau là nhân họa, mơ hồ đã sinh ra chiến loạn.

Triều đình chốn nhân thế đã có dấu hiệu rung chuyển, mà bách tính giữa trần thế cũng khổ không thể tả.

Nếu dùng đóa Kim Liên này thay thế một đóa sen đã khô kia thì sẽ như thế nào?

"Biện pháp này chưa hẳn đã không được."

Tô Đình sờ cằm, cảm thấy đó là một chiêu.

Nhưng một chiêu này không chừng cũng có thể làm.

Nếu có thể thành công thay thế, có lẽ ngay cả rung chuyển ở nhân gian, đều sẽ tan thành mây khói.

Nhất cử lưỡng tiện!

"Nhưng..."

Tô Đình thầm nói: " Kim Liên này biểu tượng cho nhân gian rung chuyển, nếu ta cắm nó vào trong ao sen ở Thiên Đình này, có thể khiến Thiên Đình bị ảnh hưởng hay không?"

Hắn âm thầm suy tư, thầm nghĩ: "Lỡ may thật xảy ra chuyện, đừng nói là Đế Quân muốn bảo vệ ta, sợ là muốn tự mình chém ta..."

Hắn nghĩ như vậy, cuối cùng đành ngừng lại suy nghĩ điên cuồng kia.

Mà Anh Chiêu lão yêu phụng mệnh trông coi vườn hoa của Đế Quân, sợ là cũng sẽ không cho phép chính mình làm ẩu.

Nhưng sen đã khô này phải làm thế nào mới thành?

Hắn xích lại gần, ngồi xổm ở bên cạnh ao sen, nâng cằm lên, suy nghĩ xuất thần.