← Quay lại trang sách

Chương 740 Huyền Thiên Bộ tiến đánh đạo quan

Trong hậu viện đạo quan.

Thiếu niên ngồi xếp bằng, pháp lực chầm chậm vận chuyển.

Đạo hạnh của hắn cao thâm mạt trắc, trong khi pháp lực vận chuyển, sấm rền trận trận, uy thế trầm ngưng, nhưng đều giới hạn trong phòng.

Hắn ỷ vào những vật vơ vét được này, sau khi luyện hóa chũng đã khôi phục được đến lúc toàn thịnh, chỉ là dư hoạn của chưởng lực vẫn còn ở trên người, cho nên không thể thi triển hết bản lĩnh.

Giờ phút này hắn đang cố gắng loại bỏ dư hoạn của chưởng lực ở trên người.

"Rốt cuộc là kẻ nào mà xuất thủ độc như vậy?"

Tô Đình mở hai mắt ra, lộ ra vẻ khác thường, nghiến răng nghiến lợi.

Dư hoạn của chưởng lực này như giòi trong xương, cực kì khó dây dưa, không dễ loại bỏ, so với dự tính lúc đầu của hắn lại càng khiến người thống hận hơn.

Nhưng cũng đại biểu rằng vị tiên thần xuất thủ này còn bất phàm hơn Tô Đình dự tính.

Thiên Tiên có lẽ khó suy tính, nhưng thiên thần bị Thần vị giới hạn, thần lực có hạn... Ngược lại có thể loại bỏ rất nhiều thần linh có phẩm cách Thần vị hơi thấp.

Hắn thở sâu, lại bắt đầu loại bỏ dư hoạn chưởng lực.

Dù chưởng lực này càng thêm khó chơi hơn so với dự tính của hắn, nhưng dù sao cũng không phải vị tiên thần kia ở trước mắt, chỉ là chưởng lực do đối phương lưu lại, chỉ là nước không có nguồn, mà hắn đã khôi phục lúc toàn thịnh, có nắm chắc có thể loại bỏ sạch sẽ.

Chỉ là như vậy phải hao phí tinh lực hơn nhiều hơn một chút.

Hắn cũng phát hiện ở bên ngoài đạo quan có rất nhiều Dương Thần tề tụ, và có cả trăm vị Thượng Nhân.

"Huyền Thiên bộ đến còn mau hơn so với ta tưởng tượng, dựa theo suy tính lúc đầu của ta thì đến khuya hôm nay mới đến."

Tô Đình mắng thầm: "Không phải chính là một Hỏa Sơn Lệnh, một người chủ sự phân bộ thứ bảy sao? Chiến trận của Huyền Thiên bộ không khỏi cũng quá lớn rồi... Nghe nói Huyền Thiên bộ này vừa thành không lâu, dường như nội tình còn không kém Ty Thiên Giám bao nhiêu?"

Hắn nghĩ sẽ có cao nhân đến đây, nhưng không ngờ Huyền Thiên bộ lại dốc toàn bộ lực lượng.

Càng không ngờ Huyền Thiên bộ đến nhanh như thế.

Dù Tô Đình tu thành tầng tám, đặt chân vào Động Huyền lâu, cũng không ngờ Huyền Thiên bộ sẽ nghĩ lần hành động này của hắn, coi như là một trận mai phục của Ty Thiên Giám đối với Huyền Thiên bộ.

Huyền Thiên bộ muốn thừa dịp quốc sư chủ quan, muốn đánh phá trụ cột vững vàng của Ty Thiên Giám.

Nhưng dù là Ty Thiên Giám hay Huyền Thiên bộ, hoặc là Nam Sơn tự, các phương cũng đều đoán sai, từ đó sáng tạo ra cục diện như vậy.

"Trung Quan Chính chỉ sợ không chịu được bao lâu."

Tô Đình thầm niệm như vậy, hắn cũng hiểu tuy rằng Trung Quan Chính xem như thuộc hàng ngũ người tu hành thượng tầng trên thế gian, nhưng đối phương có tới mấy vị không kém gì Trung Quan Chính.

Thập đại Dương Thần liên thủ, Trung Quan Chính có muốn chạy trốn cũng chưa hẳn có thể trốn được.

Hiện nay hắn chỉ cần nửa nén hương là có thể diệt đi dư hoạn còn lại của chưởng lực.

Thế nhưng Trung Quan Chính chưa chắc có thể chống đỡ được nửa nén hương.

Khi nãy hắn nói để Trung Quan Chính chống đỡ ba năm canh giờ, cũng không phải thuận miệng nói, mà là có chút cân nhắc.

Bị mười vị Dương Thần và hơn trăm bị Âm Thần vây công, người bình thường hoặc là bởi vậy tuyệt vọng, thậm chí lập trường dao động sẽ trực tiếp nhấc tay đầu hàng trước Huyền Thiên bộ, nhưng Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân của Ty Thiên Giám nhất định sẽ không.

Hai người này xem như có mấy phần hiểu rõ Tô Đình, mà bọn hắn tự biết không thể chống đỡ ba năm canh giờ, cũng biết Tô Đình hiểu được là bọn hắn không thể chèo chống ba năm canh giờ, bởi vậy, nghe được Tô Đình nói như vậy, sợ là cho rằng hắn chỉ đang cố ý trêu chọc, có lẽ là Tô Thần Quân đang âm thầm ở trong bóng tối quan sát.

Tô Đình chính là tính tới bọn hắn sẽ suy đoán như vậy, mới nói như thế, trên thực tế chỉ cần nửa nén hương là đủ.

Đương nhiên, Trung Quan Chính cũng chưa chắc có thể chống đỡ nổi nửa nén hương.

"Chưa hẳn đã cần nửa nén hương."

Tô Đình nhắm mắt lại, an tâm tu hành, không tiếp tục để ý.

❖ ❖ ❖

Trong đạo quan.

Trung Quan Chính thả hai hòa thượng của Nam Sơn tự ra.

Lão tăng cùng Minh Tâm liếc nhau một cái, cuối cùng chỉ trầm mặc, lẳng lặng vận công khôi phục.

"Huyền Thiên bộ dường như cũng vô cùng kiêng kỵ người trong đạo quan, cũng không có lập tức cường công."

Trung Quan Chính thở sâu, ngưng trọng nói: "Cố gắng hết mức nghĩ biện pháp ngăn chặn, có thể kéo bao lâu thì kéo dài bấy lâu... Nếu không thì một khi Huyền Thiên bộ cường công, chúng ta không thể chống cự, trừ phi Tô Thần Quân nguyện ý xuất thủ."

Ông ta mơ hồ là cảm thấy Tô Đình cần có thời gian.

Nhưng cũng không biết cần phải bao lâu.

Chắc là trong vòng ba năm canh giờ.

"Có lẽ bọn hắn biết được Tô Thần Quân ở đây, không dám hành động thiếu suy nghĩ." Vân Tích nói như vậy.

"Nếu như kiêng kị Tô Thần Quân, như vậy thì không nên gióng trống khua chiêng vây khốn nơi đây như thế." Trung Quan Chính nói như vậy.

"Cũng có thể như thế..."

Vân Tích thở dài một tiếng.

Tô Đình có danh vô địch, tuy là hắn tự phong là vô địch, nhưng phải công nhận là hắn một trận lại một trận đánh ra danh vô địch.

Đánh tới mức Bán Tiên của các đại tiên tông cũng không dám chạm đến phong mang.

Đánh tới Tiên Tần Sơn Hải giới làm thủ đồ Tề Nhạc bỏ mình!

Lại đánh tới Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc khiến lão tộc trưởng vẫn lạc!

Sau đó, hắn chém giết Trấn Ngục Ma Quân, chém giết Ma Quân đệ nhất, chém giết thiên thần Khuê Mộc Lang!

Danh hiệu vô địch chấn nhiếp thiên hạ.

Những chuyện này, lực lượng nhân gian đã không thể đè ép được.

Muốn trấn áp Tô Thần Quân, trừ phi tiên thần hạ giới, nếu không thì chớ nói một Huyền Thiên bộ dốc toàn bộ lực lượng, chính là nội tình của cả mười Huyền Thiên bộ cũng xa xa không đủ.

Thình thịch!

Trung Quan Chính lập tức vung tay, sau đó chỉ thấy một đạo quang hoa vỡ tan.

"Lúc nào chủ Huyền Thiên bộ không kiên nhẫn được nữa, hoặc là tra rõ hư thực của đạo quan thì sẽ tiến đến."

❖ ❖ ❖

Bên ngoài đạo quan.

"Như thế nào?"

"Đạo quan bố trí bình thường, cách bố trí phổ thông, dường như người tu kiến đạo quan có đạo hạnh không cao, chỉ thông thạo phong thủy trận pháp, mà gạch đá mảnh ngói, các loại tài liệu của đạo quan cũng bình thường... Đây chỉ là một tòa đạo quan bình thường."

"Ồ? Bên trong thì sao?"

"Còn đang dò xét, nhưng Dương Thần thăm dò vào bên trong, lại bị Trung Quan Chính của Ty Thiên Giám cản trở, khó mà chân chính thấy rõ."

"Chỉ có Trung Quan Chính cản trở sao? Để chủ bộ thứ bảy tự mình đi dò, nhất định phải tra rõ, bên trong đạo quan rốt cuộc có bao nhiêu đạo nhân Ty Thiên Giám mai phục..."

"Đúng thế."

"Đi!"

Chủ Huyền Thiên bộ phất phất tay.

Lại nghe được một tiếng vang.

"Báo!"

" Xảy ra chuyện gì?"

"Ở kinh thành có dị động!"

"Cái gì?"

" Quốc sư Đại Chu đã phát hiện ra biến hóa, tập hợp đủ chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám, đuổi đến đây!"

"Giỏi cho quốc sư Đại Chu, lại phản ứng nhanh như vậy."

Chủ Huyền Thiên bộ thở sâu, nói: "Xem ra Huyền Thiên bộ ta bại lộ nội tình, quốc sư đã cảm thấy chúng ta đủ để phá được mất mai phục trong đạo quan, nên ngồi không yên... Truyền lệnh đi, lập tức tiến đánh, nhất thiết trong nửa khắc đồng hồ phải bình định hết thảy, trước khi quốc sư Đại Chu đến, phải rút lui khoit nơi đây."

"Đệ tử lĩnh mệnh!"

"Chờ một lát..."

Chủ Huyền Thiên bộ dường như nhớ tới cái gì, cau mày nói: "Khi nãy quốc sư Đại Chu tập hợp đủ chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám? Hắn tập hợp bao nhiêu Dương Thần, từ kinh thành đến?"

Người đưa tin kia dừng một chút, nói ra: "Trên tin tức truyền đến, quốc sư Đại Chu cầm đầu, triệu tập chư vị Dương Thần của Ty Thiên Giám, mà trong ngũ quan chỉ thiếu duy nhất Trung Quan Chính, lại có chủ bộ trấn thủ kinh thành, nhưng Dương Thần còn lại đều tới đấy."

"..."

Chủ Huyền Thiên bộ ngơ ngác một chút, chợt nhìn về phía đạo quan.

Quốc sư Đại Chu dẫn theo đại đa số Dương Thần của Ty Thiên Giám từ kinh thành mà tới.

Như vậy trong đạo quán này, ngoài Trung Quan Chính ra, còn có thể có mấy Dương Thần?

Đạo quán này không phải là cái xác không, lấy Trung Quan Chính làm mồi nhử, dụ Huyền Thiên bộ bại lộ nội tình, từ đó vây kín tiêu diệt?

Quốc sư Đại Chu gian xảo như thế hay sao?

Trong lòng Huyền Thiên bộ tỏa ra ý sợ hãi.

Trong lòng của hắn ta nhảy một cái, muốn hạ lệnh, tất cả mọi người đều rút đi, tránh bị Ty Thiên Giám vây kín.

Nhưng nghĩ lại, quốc sư Đại Chu dẫn đầu Dương Thần từ kinh thành đến tận đây, còn có một đoạn thời gian.

Mà bên trong đạo quan dường như chỉ có Trung Quan Chính!

Dựa vào nội tình Huyền Thiên bộ, đủ để san bằng nơi đây trong khoảnh khắc!

Sau khi san bằng nơi đây, bọn hắn lại cấp tốc tản ra, quốc sư Đại Chu chưa hẳn đã tới kịp bao vây bọn hắn.

Chủ Huyền Thiên bộ hơi chần chờ, hắn ta nhìn về phía đám người, trong nội tâm biết được, lần này hắn ta dốc toàn bộ lực lượng, nếu không công mà lui, ở trong Huyền Thiên bộ, uy tín của hắn ta sẽ bị tổn hao nhiều, đám người đối với quyết sách của hắn ta nhất định có chất vấn.

Làm chủ Huyền Thiên bộ, đây là lỗi nhất định không thể dễ dàng tha thứ.

"Nếu quốc sư đã lấy Trung Quan Chính làm mồi nhử, như vậy bản tọa sẽ ăn mồi nhử của ngươi!"

Hắn ta cắn răng, quát: "Động thủ! Đồ diệt tất cả mọi người bên trong!"