← Quay lại trang sách

Chương 742 Danh tiếng của Tô Thần Quân

Hưng Hồng trấn bên trên.

Đạo quan đã thành phế tích.

Huyền Thiên bộ tụ tập tất cả lực lượng cùng xuất thủ, lại có chủ Huyền Thiên bộ toàn lực đánh ra một kích cuối cùng.

Phất trần của Trung Quan Chính hoàn toàn vỡ vụn, bình bát cùng cà sa của lão tăng cũng đều hủy đi, mà cả hai đều bị trọng thương.

Nhưng dư uy bị Tô Đình ngăn cản nên cả hai vẫn giữ được được tính mệnh.

Lúc này chỉ thấy hơn một trăm Thượng Nhân và mười Dương Thần đang vây quanh phế tích này.

Trong phế tích, thiếu niên kia chắp hai tay sau lưng, làm như không thấy đám người vây xung quanh, ngược lại chỉ oán trách Trung Quan Chính một tiếng.

Trung Quan Chính bị thương nặng sắp chết, nghe vậy lập tức nổi giận, thở dốc không ngừng, nói: "Lão phu suýt nữa đã mất cả mệnh rồi, ngươi tránh ở một bên xem kịch, còn dám oán trách ta... Ngươi cũng không nhìn trận thế này, lão phu có thể kiên trì ba năm hơi thở đã khó được rồi, còn ba năm canh giờ?"

Thiếu niên kia lầu bầu nói: "Đều nói kẻ sĩ chết vì tri kỷ, trong ba năm canh giờ này, ngươi liều chết tranh thủ một chút nha... Chờ sau khi chết, bản thần quân lại xuống Địa Phủ vớt các ngươi trở về là được."

Trung Quan Chính tức giận đến mức muốn ngất đi, suýt nữa hôn mê.

Thiếu niên chỉ tay một cái, lập tức có mấy đạo thanh quang bắn vào trong thân thể đạo sĩ cùng tăng nhân nằm trong phế tích.

"Nhưng các ngươi còn chưa chết thấu, Tô mỗ cũng đỡ phải xuống Địa Phủ một lần."

Hắn vừa dùng tiên thuật trong Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, trong này tràn ngập sinh cơ.

Ngay cả ba sư huynh đệ Tông Bình đã gần như chỉ còn một hơi thở, nhưng được tia sinh cơ này bắn ra, cũng toả ra sinh cơ mới.

Mà hồn phách của bọn hắn vẫn còn, chưa bị Địa Phủ câu đi, bây giờ nhục thân khôi phục sinh cơ, cũng coi như là sống lại.

❖ ❖ ❖

Trong lòng Tô Đình thở dài một hơi.

Trung Quan Chính quả nhiên không chống được nửa nén hương.

Dù có thêm lão tăng của Nam Sơn tự cũng không chống được.

Cho nên Tô Đình vẫn phải sớm xuất hiện.

" Dư hoạn từ chưởng lực vẫn còn lại sáu phần..."

Hắn che ngực, chầm chậm thở ra một hơi.

Trong nửa nén hương, hắn có thể loại bỏ hết tất cả dư hoạn từ chưởng lực.

Nhưng hắn không có khả năng nhìn Trung Quan Chính cùng Vân Tích chịu chết ở đây, nên đành phải xuất hiện, chỉ mới loại bỏ bốn phần dư hoạn chưởng lực... Bây giờ còn có sáu phần, vẫn ảnh hưởng tới bản lãnh của hắn.

Nhưng đối mặt với tình cảnh này cũng đủ rồi.

Hắn xoay đầu lại, trên người dần dần lan tràn một tầng thiết giáp đen nhánh, dần dần nở rộ kim quang, thần uy lẫm liệt.

Hắn mặc thần giáp đầy dấu vết, giống như một vị thần tướng trải qua bách chiến.

Khí tức của hắn lại lần nữa bắn ra càng mạnh hơn!

Tuy rằng dư hoạn từ chưởng lực vẫn còn, cũng chưa khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, không thể đạt tới mức vô địch thế gian, nhưng ỷ vào thần giáp, pháp lực có được uy năng gấp mười, khi đấu pháp vẫn có thể so sánh với Bán Tiên.

"Chủ Huyền Thiên bộ?"

Tô Đình cười nói: "Ngươi tới cũng nhanh hơn bản thần quân tưởng tượng, trận thế cũng lớn hơn so với bản thần quân tưởng tượng... Nhưng ngươi để bản thần quân không thể không sớm xuất quan, vẫn đúng là có bản lĩnh."

"Ngươi..."

Chủ Huyền Thiên bộ nhìn thiếu niên ở trước mắt, vẻ mặt kinh nghi bất định.

Người tu hành của tám bộ đứng xung quanh mơ hồ có người nhìn ra mánh khóe, lập tức lộ vẻ kinh ngạc.

Chỉ là tuyệt đại đa số người còn không biết thiếu niên kia là ai, chỉ là thiếu niên kia mặc giáp trụ, thần uy hạo đãng, dường như còn cao hơn ba phần so với chủ Huyền Thiên bộ.

❖ ❖ ❖

Thiếu niên mặc thần giáp!

Tuỳ tiện có thể chống lại một chưởng toàn lực của Huyền Thiên bộ!

Chỉ thoáng bấm tay đã có bản lĩnh để cho người ta cải tử hồi sinh!

Đây tuy là một người thiếu niên, lại tràn đầy vẻ cao thâm mạt trắc.

Hắn vừa mới tự xưng là Thần Quân.

Hiện nay ở Trung Thổ, cũng có mấy vị có danh thần quân, nhưng đa số là người tu hành có tuổi, chỉ có một vị là thiếu niên.

Mà có thể đối mặt với hơn trăm Thượng Nhân cùng mười Dương Thần của Huyền Thiên bộ, nhưng mặt vẫn không đổi sắc, giống như chưa từng phát giác, cũng chỉ có một vị Thần Quân mang diện mạo thiếu niên này!

Trưởng lão của Nguyên Phong Sơn! Vô Địch Thần Quân! Tô Đình!

Tô Thần Quân chém giết thiên thần!

❖ ❖ ❖

"Là ngươi?"

Chủ Huyền Thiên bộ trợn mắt há mồm, lộ ra vẻ kinh hãi.

Đã sớm nghe nói, Tô Thần Quân từng có duyên phận không nhỏ cùng Ty Thiên Giám.

Nhưng hắn ta không ngờ được lần này Ty Thiên Giám bố trí lại là do Tô Thần Quân bày ra!

Hắn ta vốn cho rằng quốc sư Đại Chu đang ở kinh thành, lần này mai phục trong đạo quan ở Hưng Hồng trấn là rất nhiều cao nhân Ty Thiên Giám ẩn nấp ở đây.

Về sau biết được quốc sư mang nhiều Dương Thần từ Ty Thiên Giám đến tận đây, hắn ta lại cho rằng Trung Quan Chính là mồi nhử, cũng là con rơi.

Nhưng sao đột nhiên lại nhảy ra một Tô Thần Quân?

Lần này sở dĩ dám can đảm huy động nhân lực đến tận đây, chính là bởi vì quốc sư Đại Chu ở kinh thành.

Nhưng hiện nay phân lượng của một vị Tô Thần Quân này còn nặng hơn quốc sư Đại Chu vô số lần.

"Chính là Tô mỗ."

Tô Đình phất phất tay, nói: "Chư vị đến tận đây, quấy nhiễu ta tu hành, vậy thì cũng lưu lại đi."

Chủ Huyền Thiên bộ biến sắc, thấp giọng nói: "Tô Thần Quân, chúng ta chỉ vô tâm, lần này..."

Tô Đình chậm rãi nói ra: "Hôm nay nên là ngày Tô mỗ đại phát tài một phen, xua đi vận rủi, kỳ thật bản thần quân chờ các ngươi đã lâu, hôm nay ngươi không cần nhiều lời."

Sắc mặt Huyền Thiên bộ kinh nghi bất định.

Người tu hành tám bộ đều có vẻ sợ hãi.

Trong số mười Dương Thần kia cũng có một nửa sinh lòng thoái ý, những người còn lại cũng đều cực kì ngưng trọng.

Người có tên, cây có bóng.

Thanh danh của Tô Đình chính là đánh ra.

Gần đây chấn nhiếp thiên hạ, vô địch thế gian, tuyệt đối không phải hư danh.

Chủ Huyền Thiên bộ nhìn lướt qua, trong lòng chìm xuống, biết được lần này liên quan đến sinh tử tồn vong của Huyền Thiên bộ... Chớ nói hiện nay Tô Thần Quân rất mạnh, chính là phải rút đi, nhưng đám người đối mặt với thế cục bực này, sau này sợ là toàn bộ lòng dạ đã tiêu tán, Huyền Thiên bộ coi như đã phế đi một nửa.

Mà hắn ta là chủ Huyền Thiên bộ, lần này huy động nhân lực đến đây, sau này cũng không còn bất kỳ uy nghiêm gì.

"Tô Thần Quân!"

Chủ Huyền Thiên bộ cắn răng, nói: "Thần Quân dù có danh vô địch, nhưng chúng ta ở đây hơn trăm Thượng Nhân, hơn mười Dương Thần, liên thủ với nhay, chưa chắc đã kém hơn người tu hành trên thế gian."

Tô Đình vươn tay ra, nói: "Đó chính là vì tầm mắt ngươi quá nông cạn. "

Chủ Huyền Thiên bộ trầm ngưng nói: " Tô Thần Quân lúc toàn thịnh có lẽ có thể có lực áp chúng ta, nhưng là bây giờ Tô Thần Quân thì chưa chắc..."

Tô Đình nghe vậy, lông mày nhíu lại, cười nói: "Lời ấy là ý gì?"

Chủ Huyền Thiên bộ chậm rãi nói ra: "Tô Thần Quân trong truyền thuyết luôn cuồng vọng đến cực điểm, nếu như thật sự có sát cơ, căn bản sẽ không cho chúng ta cơ hội mở miệng, sẽ lập tức động thủ. Huống chi, ngươi mặc kệ người của Ty Thiên Giám cùng Nam Sơn tự bị thương nặng đến trình độ như vậy, từ hành động ngươi xuất thủ cứu giúp đến xem, ngươi cũng không phải tận lực mượn đao giết người, mà là ngươi muốn xuất thủ cũng không có cơ hội xuất thủ."

Hắn ta nhìn về phía Tô Đình, nói ra: "Nghe nói Tô Thần Quân tuy là người trên thế gian, lại có thể trảm thiên thần, có danh là hành động duy nhất thiên cổ, nhưng lại bị Thiên Đình bắt lên trời luận tội, đến khi hạ giới lại bị tiên thần gây thương tích, không rõ sống chết, hành tung thành mê... Bây giờ Tô Thần Quân xuất hiện ở đây, chỉ sợ là đang dưỡng thương, thương thế còn chưa khôi phục?"

"Lợi hại!"

Tô Đình phủi tay, tán thưởng nói: "Tân triều sáng lập không lâu, ngươi làm chủ Huyền Thiên bộ, có thể khiến Huyền Thiên bộ phát triển lớn mạnh đến trình độ như vậy, quả nhiên không phải nhân vật bình thường, đúng là suy đoán được tám chín phần, Tô mỗ cũng không khỏi bội phục."

Chủ Huyền Thiên bộ nhẹ nhàng thở ra, nói: "Đã như vậy, chúng ta cũng không cần trở mặt cùng Thần Quân, như vậy nên biến chiến tranh thành tơ lụa, còn nữa..."

Tô Đình bỗng nhiên đưa tay, ngăn hắn ta lại, vừa cười vừa nói: "Ngươi sai vì không đủ quả quyết, không lập tức xuất thủ, mà là muốn thương lượng cùng bản thần quân, đều thối lui nửa bước... Kỳ thật, ngươi không nên nói chuyện cùng bản thần quân."

Chủ Huyền Thiên bộ ngơ ngác một chút, sắc mặt chợt đại biến!

Ầm ầm!

Vô số cây cối phá đất chui ra!

Vô số dây leo lan tràn tới các phương!

Trong khoảnh khắc, toàn bộ Hưng Hồng trấn bị bao phủ trong một mảnh xanh tươi!

Bí thuật Nguyên Phong Sơn!

Thanh Đế Phong Ma Trận!