← Quay lại trang sách

Chương 751 Thái Ất Chân Tiên phía sau

Một vị Thi Giải Tiên gia, đang ở trong Thanh Đế Phong Ma Trận lại đột nhiên tan thành mây khói.

Tô Đình bày ra Thanh Đế Phong Ma Trận, lại không phát hiện một chút dấu hiệu có ngoại lực xâm nhập.

Thậm chí giờ khắc này, Tô Đình cũng không biết, Thi Giải Tiên họ Quan này tan thành mây khói như thế nào.

Đây là bị hạng người thông huyền khó lường dùng đại thần thông, dựa vào pháp lực mạnh xâm nhập vào Thanh Đế Phong Ma Trận rồi diệt khẩu?

Hay là trước khi Thi Giải Tiên kia tới đây đã sớm bị hạ chú thuật?

Giống như tông chủ ma đạo - Tô Quan Nhi chú sát Ma Quân đệ nhất.

Khách quan mà nói thì Tô Đình có khuynh hướng về cách sau.

Nếu như là đại thần thông giả kia dùng pháp lực xâm nhập vào Thanh Đế Phong Ma Trận để tru sát Thi Giải Tiên hòng diệt khẩu, vậy sao không dứt khoát ra tay với Tô Đình hắn?

"Dù như thế nào, Thi Giải Tiên vẫn là Tiên gia, có thể dễ dàng diệt khẩu một vị Tiên gia như thế, đối phương tuyệt đói không phải Tán Tiên bình thường, nhất định phải ở cấp độ Thái Ất Chân Tiên."

Sắc mặt Tô Đình ngưng trọng đến cực điểm.

Dù đã sớm có phỏng đoán, trên trời dưới đất, hạng người Chân Tiên, có không ít kẻ muốn giết hắn.

Nhưng ngoài Đạo Nguyên Tiên Tôn ra, lại xuất hiện một vị Chân Tiên rõ ràng có sát cơ đối với hắn, khó tránh khỏi khiến để lòng người lạnh ngắt.

Mà lại lão giả họ Quan này chính là nhân vật của Tiên Tần Sơn Hải Giới, lại là Thi Giải Tiên, địa vị còn cao hơn trưởng lão bình thường, sợ là nhân vật như Thái Thượng trưởng lão.

Vị Chân Tiên này dám can đảm dễ dàng diệt sạch Thi Giải Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới như thế, như vậy kẻ này lại là nhân vật bậc nào?

Là Chân Tiên của Tiên Tần Sơn Hải Giới?

Hay là nhân vật không sợ Tiên Tần Sơn Hải Giới?

Hắn chậm rãi thu tay lại, vẻ mặt hết sức khó coi.

Vẻ mặt quốc sư không ngừng thay đổi, hiển nhiên cũng hiểu được cái gì.

Tiên gia của Tiên Tần Sơn Hải Giới lại vô thanh vô tức vẫn lạc ở đây?

Thậm chí xuyên qua Thanh Đế Phong Ma Trận, khiến Tô Đình cũng không kịp phản ứng?

Đây là nhân vật rất lớn?

"Xem ra vẫn tính sai."

Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Vị Chân Tiên này cũng không xuất thủ, bằng không dù hắn có thể giấu diếm được Tô Đình ta, nhưng cũng không gạt được chư thiên tiên thần, hắn dùng chú thuật... Nhưng ta cũng rất hiếu kì, là đại nhân vật như thế nào mà có thể gieo chú thuật cho cả Tiên gia của Tiên Tần Sơn Hải Giới?"

Quốc sư chuyển động Dương Thần, suy nghĩ nhanh chóng lướt qua, nhưng không nói gì.

Tô Đình khua tay nói: "Được rồi, vẫn lạc một vị Tiên gia, khẩu vị của Tô mỗ cũng thỏa mãn, sau đó chắc cũng không câu được cá lớn gì đâu."

Lúc này ngay cả một Thi Giải Tiên ra tay đều không phải là đối thủ của Tô Đình, bản lãnh của hắn đã cao gần đến mức có thể so sánh với tiên thần.

Tiên thần bình thường không có nắm chắc có thể tuỳ tiện tru diệt hắn, thì sẽ không xuất thủ.

Mà người chân chính có nắm chắc tru diệt hắn, sợ cũng là không kém Thanh Đế Chân Tiên của Nguyên Phong Sơn.

Nhưng nhân vật như vậy sẽ không dễ dàng xuất thủ, một khi xuất thủ, động tĩnh cực lớn, Thiên Đình nhất định có thể biết được, Đế Quân nhất định sẽ giáng tội.

Lui một bước để nói, dù thật sự bị Tô Đình xem như cá lớn để câu ra, thì đó cũng là quái vật khổng lồ như Cự Côn, khẩu vị lúc này của Tô Đình còn không ăn được, ngược lại sẽ dễ dàng bị đối phương ăn hết.

Quốc sư nghe vậy, lập tức hiểu được ý của Tô Đình, nhìn thoáng qua về phía chủ Huyền Thiên bộ, nhưng cũng không nhiều lời, lập tức thối lui.

Chư vị đạo nhân của Ty Thiên Giám không có nửa điểm dị nghị, vội vàng đi theo, chỉ sợ tiếp tục lưu lại nơi khiến người ta không thở nổi này.

Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân hơi chần chờ, nhìn thoáng qua Tô Đình, trong ánh mắt tràn đầy kính sợ.

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nhìn lại một cái, lại liếc qua lão tăng cùng Minh Định hòa thượng của Nam Sơn tự, lạnh nhạt nói: "Lần này các ngươi có công lao rất lớn, cũng tổn hại không ít..."

Hắn vung tay lên một cái, lập tức có ba kiện pháp bảo thượng đẳng bay về phía Trung Quan Chính.

Trung Quan Chính vội vàng đón lấy, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

Tô Đình lại điểm ra một đạo quang mang, cũng là pháp bảo cấp độ thượng đẳng, rơi vào trong tay Vân Tích.

Về phần Nam Sơn tự lão tăng, vốn là bị bắt sống xuống tới, chỉ là về sau ông ta cũng coi như tận tâm, lại bị hủy bình bát, đả thương Kim Thân, Tô Đình vẫn ban cho ông ta một kiện thiên tài địa bảo. Vật này tuy không phải pháp bảo, nhưng lại có thể dùng Phật pháp luyện hóa, nếu lão tăng có thể luyện thành, tuyệt đối sẽ không thua kém một kiện pháp bảo thượng đẳng.

Về phần Minh Định hòa thượng, cũng được một kiện bảo bối.

"Tô mỗ nói lời giữ lời, có vay có trả, lợi tức cũng cho."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, cười nói: "Lần sau có cơ hội, chúng ta lại hợp tác."

Đám người Trung Quan Chính lập tức tái mặt.

Lần này Tô Thần Quân khó có được một lần hào phóng, khó được một lần có vay có trả, tất cả đều là bọn hắn dùng mệnh đổi lấy.

Tô Đình cười ha ha một tiếng, nói: "Đùa các ngươi thôi, từ nay về sau, Tô mỗ sẽ không giẫm lên vết xe đổ để lưu lạc đến tình cảnh như vậy!"

Trong tiếng cười của hắn lộ ra vẻ cực kì phức tạp, khua tay nói: "Đi đi."

Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân thi lễ, theo quốc sư rời đi.

Nam Sơn tự lão tăng cùng Minh Định hòa thượng, cũng trịnh trọng thi lễ, chợt thối lui.

Mà ba sư huynh đệ Tông Bình lại nơm nớp lo sợ, chân tay luống cuống.

"Ba người các ngươi tạm thời lưu lại, chờ một lúc bản thần quân tự có cơ duyên ban cho ba người."

Tô Đình nói một câu như vậy, sau đó thu hồi ánh mắt, chầm chậm đi về phía trước, đi tới trước mặt chủ Huyền Thiên bộ.

Chủ Huyền Thiên bộ lộ ra ánh mắt phức tạp, nhưng mấy phần oán hận phẫn nộ lúc ban đầu đã tan thành mây khói, bây giờ chỉ còn lại kính sợ.

Tô Đình nhìn chủ Huyền Thiên bộ một nghèo hai trắng, không khỏi thay hắn ta cảm thán một tiếng.

Bây giờ toàn bộ nội tình của Huyền Thiên bộ đều thuộc về họ Tô.

Cũng chính là bởi vậy, Tô Đình mới khó có được một lần hào phóng, ban thưởng pháp bảo cho Trung Quan Chính cùng Vân Tích đạo nhân, và hai tên hòa thượng Nam Sơn tự, xem như ban thưởng cho lần hiệu lực này.

"Uy thế của thần Quân, thật sự là kinh thiên động địa."

Chủ Huyền Thiên bộ thở dài: "Lúc trước không biết tự lượng sức mình, lại có ý đồ dùng lực lượng của Huyền Thiên bộ để chống lại cùng Thần Quân, bây giờ nghĩ lại mới biết quá buồn cười."

Tô Đình mỉm cười nói: "Ngươi cũng biết tự mình hiểu lấy đấy, nhưng cũng không cần thăm dò, Tô mỗ không cho Ty Thiên Giám diệt Huyền Thiên bộ, tự nhiên là có suy nghĩ của ta."

Hắn đi đến gần, chầm chậm nói ra: "Đời này Kim Liên hiện thế, khí vận rung chuyển, triều đại có thay đổi, nhưng rốt cuộc cái gì mới là thiên ý?"

Trong lòng chủ Huyền Thiên bộ lập tức nhảy một cái, thấp giọng nói: "Tân triều theo thời thế mà sinh, tự nhiên là thuận theo thiên mệnh, thay đổi triều đại."

Tô Đình cười lạnh, nói: "Mấy trăm năm trước, không phải cũng có người soán vị? Lúc ấy khí vận Đại Chu chưa tuyệt, vẫn trấn áp được phản loạn... Bây giờ, bản thần quân còn không biết thiên mệnh là quy về Đại Chu, hay quy về tân triều, cho nên mới không tùy tiện làm việc."

Hắn nói đến đây, chầm chậm nói ra: "Ngươi cũng không biết bản thần quân từng lấy được Kim Liên là biểu tượng khí vận nhân gian, bây giờ Kim Liên không còn ở trong tay của ta, khí vận nhân gian đột biến, từ đó thiên hạ đại loạn, ta không thoát khỏi liên quan... Nhưng ta còn muốn nhìn xem, là Đại Chu có thể định thiên hạ, hay là tân triều có thể chiếm thiên hạ, mà bên nào chiếm được thiên hạ mới có ích lợi lớn đối với Tô Đình ta."

Chủ Huyền Thiên bộ mơ hồ nghĩ tới điều gì, trầm ngâm nói ra: "Ta hiểu được."

Tô Đình lắc đầu nói ra: "Ngươi vẫn không rõ, kì thực ngay cả ta cũng chưa chắc đã hiểu. Nhưng chuyện này cũng không hề quan trọng, quan trọng là..."

Trong lòng chủ Huyền Thiên bộ chìm xuống một chút, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.

Tô Đình tiếp tục nói ra: "Quan trọng là ta có liên quan với Kim Liên, có liên lụy quá nặng với chuyện triều đại ở nhân gian thay đổi, mà nếu như khí số của triều đình Đại Chu chưa tận, Ty Thiên Giám thật sự là thuận theo thiên mệnh, đồng thời có lợi cho ta, như vậy... Không cần Ty Thiên Giám xuất thủ, Tô mỗ sẽ tự mình diệt sạch Huyền Thiên bộ của ngươi!"

Chủ Huyền Thiên bộ lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Tô Đình hỏi: "Hiện tại ngươi đã hiểu rồi chứ?"