Chương 824 Tô Đình đấu Ma Tôn
Lấy máu tươi mở ra cánh cửa lớn.
Trong huyết môn, Cự Ma dữ tợn hết sức rống giận gào thét.
Ma thân sắp tránh thoát Huyết môn lại không ngừng co trở về, mà đầu lâu cũng không ngừng chen về.
"Sư tôn..." Tên trưởng lão Ma tông kia chần chờ kêu một tiếng.
"Xéo đi!"
Cự Ma nổi giận gầm lên một tiếng, quát: "Cút đi! Ngươi là đồ hỗn trướng khi sư diệt tổ!"
Trưởng lão Ma tông há hốc mồm, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Tô Đình sờ sờ mặt, nhìn Cự Ma sắp chen vào cánh cửa kia, thở dài một tiếng, nói ra: "Lần đầu gặp mặt, tôn giá không chào hỏi đã quay đầu bỏ đi, thật sự là không nói đạo lý."
Hắn thoáng lật tay trái, thần đao lập tức lộ ra, bổ tới một đao.
Đao quang lấp lóe, phá vỡ cả thiên địa.
Cự Ma biến sắc, thân thể cố gắng co về sau bỗng xông về phía trước, lại vội vàng nghiêng sang bên cạnh.
Oanh!
Máu tươi đúc thành cánh cửa đột nhiên vỡ tán.
"Tô mỗ cũng không phải ma đầu, sao mà vừa gặp ta đã chạy thế?"
Tô Đình thu đao lại, sống đao tựa trên vai, cười nói ra: "Không nên quên, tôn giá mới là ma đầu."
Cự Ma có thân thể cao trăm trượng kia nhìn xuống, nhưng không có vẻ khinh thường gì, mà lại ngưng trọng đến cực điểm.
Tô Đình ngẩng đầu nhìn lại, cười nói: "Ma tông đương nhiên dễ dàng phát triển lớn mạnh, lôi kéo người tu hành bình thường vào ma đạo, nhưng nhân vật thượng tầng lại rất thưa thớt... Theo Tô mỗ biết, thượng tầng Ma tông trong tám trăm năm qua cũng không có quá mười vị, trải qua trận chiến cùng tiên thần, hiện nay ma đạo cự phách còn sót lại không vượt quá năm người, không biết tôn giá là vị nào?"
Sắc mặt Cự Ma thay đổi, hung hăng liếc trưởng lão Ma tông kia một cái, trong mắt tràn đầy vẻ hung ác lăng lệ.
Trưởng lão Ma tông kia bỗng nhiên chấn động, không khỏi uốn gối quỳ xuống, trong lòng nơm nớp lo sợ, vô cùng bất an.
Giờ khắc này, trong lòng vị Chân Nhân Dương Thần này cũng đã hiểu rõ, ân sư nhà mình chưa hẳn có thể thắng được vị Tô Thần Quân này, nếu không thì cũng không đến mức mới gặp Tô Thần Quân đã có lòng muốn tránh.
Lần này lão gọi ân sư ra, để người chính diện đối mặt với Tô Thần Quân, trong lòng ân sư có thể nói là cực kì tức giận.
Dù lần này thắng bại như thế nào, chỉ sợ chính lão cũng khó thoát khỏi cái chết.
"Bản tôn chính là Trọng Diễm Ma Tôn."
Cự Ma trầm ngưng nói: "Danh tiếng của Tô Thần Quân như sấm bên tai, bản tôn không muốn đối địch với ngươi."
Tô Đình cười nói ra: "Thế thì thật không khéo, trong lòng Tô mỗ mang chính nghĩa, muốn thay trời hành đạo, trảm yêu trừ ma, hôm nay thấy Ma Tôn rồi, cũng không thể coi như chỉ gặp thoáng qua... Chúng ta vẫn nên đọ sức một phen, nếu như Tô mỗ bại, tôn giá có thể rời đi, giả sử như Tô mỗ may mắn thủ thắng, như vậy công đức trảm ma to lớn này sẽ khiến người tu hành cảm thấy thư sướng."
Cự Ma lạnh giọng nói: "Ngươi chưa hẳn đã có thể thắng bản tôn."
Tô Đình vỗ vỗ quần áo, nói ra: "Ngươi tên là Trọng Diễm, là dòng chính bộ lạc ở thảo nguyên phương bắc, trước kia bị Tô Quan Nhi thu làm đệ tử, là chân truyền duy nhất dưới bọn hắn thành tựu cảnh giới ma tôn."
"Căn cứ vào tin tức của Nguyên Phong Sơn, nghe nói Trọng Diễm Ma Tôn có ngộ tính cực cao, kỳ ngộ bất phàm, tu hành cũng không tốn bao lâu, đã gần như vượt qua cảnh này, có khả năng sóng vai cùng Chân Tiên Đạo gia, đáng tiếc trong quá trình này lại phạm sai lầm, ngã trở về cảnh giới lúc đầu, thậm chí con đường phía trước bị chặn mất."
"Thế là ngươi chỉ có thể tìm phương pháp khác, tự chia bản thân ra làm ba, rồi tu hành, coi như biến tướng tăng thêm bản lĩnh."
"Nếu như ngươi còn ở lúc toàn thịnh, Tô mỗ chưa chắc đã có nắm chắc thắng ngươi."
"Bây giờ ngươi chia ra làm ba, có thể còn bao nhiêu bản lĩnh?"
"Nếu chỉ một thân thể tàn phế của ngươi mà Tô mỗ đều không để diệt được thì nói gì tới trảm yêu trừ ma, giúp đỡ chính đạo?"
Nói đến đây, chỉ thấy tay trái Tô Đình vung đao, chỉ tới Cự Ma, nói ra: "Dù không thể dùng một đao giết ngươi, nhưng trảm đi thân thể này của ngươi cũng sẽ khiến ngươi bị tổn thương không nhỏ."
Cự Ma ngang nhiên gào thét, đánh tới một chưởng.
Mây đen cuồn cuộn, thiên địa biến sắc.
Ma phong dưới lòng bàn tay phồng lên, dẫn dụ ra nhân tâm.
❖ ❖ ❖
Trên Thiên Đình.
Nhãn Thần tướng- Yến Nhàn vội vàng đi ra Nam Thiên Môn.
Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám, thần sắc như thường.
"Hạ giới lại nổi lên tranh đấu, tác động đến rất rộng, chỉ sợ còn cao hơn cấp độ tiên thần."
"Tám chín phần lại là Tô Đình."
"Tướng quân nói phải."
"Bản tướng thấy dù người này chưa đắc đạo, lại có thể so với tiên thần, nếu không tiến hành ngăn cản, chỉ sợ một ngày hắn chưa đắc đạo thành tiên, nhân gian sẽ không được an bình."
"Bàn về bản lĩnh gây sự, phóng nhãn trong tam giới, người này đúng là có thể làm người đứng đầu."
Nhãn Thần tướng - Yến Nhàn nghiêm túc nói: "Nhưng lần này cũng không giống nhau, đối thủ của hắn là ma đạo cự phách."
Khương Bách Giám lộ ra vẻ khác thường, nói: "Ma đạo cự phách?"
Nhãn Thần tướng- Yến Nhàn đáp: "Đúng vậy, đây là tiến hành trảm ma, tiểu thần bẩm báo với Đế Quân trước, tướng quân chờ đợi ý chỉ thôi."
Khương Bách Giám đáp: "Bản tướng hiểu rõ."
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Địa Tiên Chính Nhất trầm mặc một lát.
Hắn nhìn về phương bắc.
Hơn mười năm qua, nhân gian yên lặng, tuy các phương có tranh đấu, nhưng chưa hề có bản lĩnh vượt qua giới hạn nhân gian, chưa hề rung chuyển trật tự nhân gian.
Nhưng từ khi Tô Đình hiện thế đến nay, nhiều lần gây ra phong ba, bản lĩnh cấp độ tiên thần vô cùng kịch liệt, truyền khắp bát phương.
"Hơn mười năm trước, hổ yêu không giết được hắn, nếu như Thiên Đình giáng tội hắn, có lẽ bây giờ sẽ vô cùng bình ổn, đáng tiếc Thiên Đình lại tha hắn vô tội, bây giờ hắn cũng không sợ hãi gì."
❖ ❖ ❖
Trong Chính Tiên Đạo.
Cát Chính Hiên phát hiện ra khác thường nhưng lại không khởi hành.
Hắn vung tay lên một cái, trước mắt xuất hiện một kim bồn, trong chậu có nước, vô cùng trong sạch.
"Hiện."
Cát Chính Hiên điểm một cái.
Chỉ thấy trong chậu nước hiện ra diện mạo Tô Đình.
Mà ở trước người Tô Đình, rõ ràng là có một cự nhân cao trăm trượng, toàn thân đen nhánh, khôi ngô cường tráng, đầu sinh góc nhọn, diện mạo hết sức dữ tợn.
"Dám lên phương bắc, trực tiếp đối đầu với cự phách ma đạo, lá gan của Tô Đình cũng không nhỏ."
Cát Chính Hiên cười khẽ một tiếng.
❖ ❖ ❖
Bên ngoài Nguyên Phong Sơn.
Hồng Y biết Tô Đình ở bên ngoài thì cảm thấy bất đắc dĩ.
Quả nhiên, lúc nàynàng mới đi ra ngoài đã lại phát hiện bầu không khí các phương thiên địa có biến.
Lực lượng tiên thần vượt ra khỏi phạm trù nhân gian.
Bởi vậy lại có tiên thần tranh đấu, khiến người ta đều không được an ổn.
"Tám chín phần lại là Tô Đình."
Hồng Y vuốt vuốt lông mi, bay về phía phương bắc.
❖ ❖ ❖
Rống!
Cự Ma ầm ầm đánh xuống.
Tô Đình vung thần đao chém tới.
Trấn Ngục thần đao, vận dụng pháp mon do Võ Đạo Chân Thần truyền thụ.
Bàn về thần chức, Quách Trọng Kham cũng không phải tối cao.
Bàn về thần lực, Quách Trọng Kham cũng không phải hùng hậu nhất.
Nhưng bàn về phương diện vũ lực tranh đấu thì hắn không thẹn với danh hiệu Võ Đạo Chân Thần của Thiên Đình.
Hắn giỏi về chinh chiến, giỏi về đánh nhau.
Cho nên một đao này cũng tràn đầy cảm giác sát phạt.
"Nứt!"
Tô Đình chém rách bàn tay của Cự Ma.
Cự Ma lập tức lui lại, há mồm phun một cái.
Ma phong cuồn cuộn tựa như vô số mũi nhọn ẩn ở bên trong.
Trên thân Tô Đình nổi lên một tầng kim quang, trong khoảnh khắc đã có một tầng giáp sắt màu đen bao trùm toàn thân.
Đợi đến khi một trận ma phong thổi qua, trên người Tô Đình đã mặc thần giáp, vẫn không bị tổn thương, ngược lại tinh thần gấp trăm lần, tay phải đánh tới một chưởng.