Chương 846 U Minh Chân Quân
Trong Lăng Tiêu Bảo Điện.
Đế Quân ngồi trên cao, nhìn xuống phía dưới.
Cửu Lê đại tương quân đứng ở bên cạnh.
Trần Chi Vân cùng Tô Đình, đứng thẳng phía dưới.
"Việc này chính là như thế."
Trần Chi Vân thấp giọng trần thuật hoàn tất, nói ra: "Lần này trảm ma, thần đã hiểu biết quá sâu về Ma tông, nhưng tự biết việc này không cần cấp bách, vốn đợi ngày mai triều hội sẽ trình lên, nhưng hôm nay Tô quản sự nói những lời kia dường như có chỗ khác biệt."
Vẻ mặt Đế Quân lạnh nhạt, nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình đáp: "Ngay đó khi thần đắc đạo thành tiên, đã dùng bảo vật chém giết tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi, xác thực là nguyên thân không thể nghi ngờ, tuyệt đối không phải phân thân."
Đế Quân cười khẽ, nói ra: "Vậy thì rất quái lạ, nếu chân thân của tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi đã bị ngươi chém giết, như vậy đại thần thông giả của ma đạo mà Trần Tướng quân gặp kia là người nào?"
Trần Chi Vân đáp: "Đúng là tông chủ ma đạo - Tô Quan Nhi, chỉ có khác biệt duy nhất chính là đạo hạnh của hắn đã tiến thêm một bước, đã vào cấp độ Chân Tiên."
Ánh mắt Đế Quân ngưng lại, nói ra: "Có thể so với Chân Tiên?"
Trần Chi Vân nói ra: "Đúng vậy, hắn vốn có đại thần thông, pháp lực cực cao, dời đi Ma tông, bây giờ không biết vị trí."
Đế Quân trầm ngâm không nói.
Sắc mặt Tô Đình lại kinh nghi bất định.
Theo hắn biết, tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi có đạo hạnh tương đương cùng Địa Tiên Chính Nhất, chỉ kém nửa bước là có thể đặt chân vào cấp độ Chân Tiên.
Ngày đó Tô Đình tới giao thủ, cũng chỉ là miễn cưỡng bất bại, về sau đột phá tiên cảnh mới dựa thế, dùng Trảm Tiên Phi Đao chém giết Tô Quan Nhi.
Cho tới nay, tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi đều chỉ ở cấp độ này.
Sao lại đột nhiên có thêm một Tô Quan Nhi, nhưng lại có thể so với Chân Tiên?
"Một Tô Quan Nhi tương đương với Tán Tiên đỉnh phong mà không bị tru diệt trong tám trăm năm, bây giờ hắn đã vào Chân Tiên, sau này chẳng phải càng khó tru sát?"
Vẻ mặt Đế Quân băng lãnh, ánh mắt nhìn từ Trần Chi Vân tới Tô Đình rồi lại rơi xuống người Cửu Lê, nói ra: "Cửu Lê, ngươi thấy thế nào?"
Cửu Lê đại tương quân thi lễ nói: "Ma hoạn tựa như kịch độc ăn mòn tam giới lục đạo, khó mà trừ sạch, mà trừ không hết thì tất nhiên lại sinh ra... Ma đạo luôn luôn khó dây dưa như thế, giỏi về ẩn nấp, xảo trá vạn phần, nếu Tô Quan Nhi đặt chân vào Chân Tiên, sau này sợ là không dễ giết."
Đế Quân thu hồi ánh mắt, nói ra: "Dù Tô Đình chém giết có phải tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi hay không, dù Trần Tướng quân thấy có phải Tô Quan Nhi hay không... Nhưng ít ra có thể kết luận, bây giờ đại ma đầu kia đã không giống dĩ vãng, dù hắn là Tô Quan Nhi, cũng không còn là Tô Quan Nhi trong tám trăm năm qua nữa, mà là đã thành họa lớn."
Cửu Lê đại tương quân nói ra: "Có lẽ có thể tìm hiểu hư thực một chút."
Đế Quân nhìn về phía Cửu Lê.
Cửu Lê nói ra: "Trước đây không lâu, thần nhận lệnh đi về phía tây, thời gian đã đến, ngày mai khởi hành."
Đế Quân nhìn về phía Trần Chi Vân.
Trần Chi Vân khom người nói ra: "Quân mã dưới trướng thần vừa mới bổ sung, không quen thuộc lắm với thiên binh, còn phải rèn luyện, gần đây không có thời gian."
Đế Quân nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình sờ sờ mặt, ung dung nói ra: "Thần làm Chính đường quản sự Ngự Mã Giám, còn có rất nhiều chuyện..."
Đế Quân lên tiếng nói: " Quân mã trong Ngự Mã Giám đều đã điều phối đến Thiên Hà thủy sư, tạm thời chưa có bổ sung, đã là nhàn rỗi thì còn có chuyện gì?"
Tô Đình ngơ ngác một chút, đang nhanh chóng tìm cớ.
Đế Quân nói ra: "Bật Mã Ôn nghe lệnh."
Tô Đình buông tiếng thở dài, nói: "Có thần."
Đế Quân nói ra: "Nay Ma tông lộ ra dấu vết, nội tình thâm hậu, đã thành họa lớn trong lòng tam giới, trẫm mệnh ngươi làm U Minh Chân Quân, có thể nhập Cửu U, có thể lên Thanh Minh, tùy ý tới lui giữa tam giới, dò xét hư thực Ma tông."
Tô Đình ứng tiếng, nói: "Rõ."
❖ ❖ ❖
Chức vị của Bật Mã Ôn đại nhân- Chính đường quản sự Ngự Mã Giám, cuối cùng đã đánh tan.
Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Tô Đình.
Thiên Đế dẫn hắn lên Thiên Đình, không có khả năng thật sự để hắn một mực làm Bật Mã Ôn.
Hơn nữa với bản lĩnh của Tô Đình hắn, sớm muộn gì cũng sẽ đặt chân vào Chân Tiên.
Sau này lại để cho một vị Chân Tiên làm Bật Mã Ôn, nói thế nào cũng không thích hợp.
Lo lắng duy nhất trước đó của Tô Đình chỉ là Thiên Đế có thọ nguyên vô tận, đối với tuế nguyệt cũng không có bao nhiêu khái niệm, tùy tiện là có thể để hắn làm Bật Mã Ôn đại nhân một nghìn tám trăm năm.
Nhưng hiện tại xem ra, Thiên Đế vẫn không có kiên nhẫn bằng Tô Thần Quân hắn.
"Vẫn nên tìm một cái cớ để cất nhắc Tô Thần Quân lên."
Tô Đình thầm nghĩ: "Chức quan này cũng là rất tốt, có thể tùy ý ngao du tam giới, so với Địa Tiên còn càng thêm tiêu dao, lại được vị trí Thiên Tiên... Miễn cưỡng coi như thích hợp."
❖ ❖ ❖
Trên đại điện.
Đế Quân ném sổ gấp mà Trần Chi Vân vừa mới trình lên vào trong ngực Tô Đình.
Tô Đình đã biết được, bên trong là chiến báo kỹ càng của Trần Chi Vân về lần chinh chiến này, cùng hiểu rõ đối với ma tông.
"Ngươi nhận chức vị này, không được chủ quan."
Đế Quân nói ra: "Ma hoạn ở Bắc Vực, phương vị đại khái của Ma tông cũng ở Bắc Vực, dù lần này đại thần thông giả hư hư thực thực là Tô Quan Nhi kia dời đi ma tông sơn môn, nhưng vẫn có khả năng cực lớn là ở Bắc Vực..."
Tô Đình thi lễ nói: "Thần biết được."
Đế Quân dừng một chút, lại nói ra: "Ngươi làm Thiên Tiên, thụ phong U Minh Chân Quân, nơi ngươi đến, tiên thần đều sẽ giúp ngươi một tay."
Tô Đình cười một tiếng, nói ra: "Chư vị tiên thần tự nhiên không dám vi phạm mệnh của Đế Quân, chỉ là có không ít tiên thần kết thù kết oán cùng Tô mỗ, chỉ sợ không dễ điều khiển... Ví dụ như Bắc Đẩu ngũ khí- Thủy Đức Tinh Quân, hoặc là một trong hai mươi tám tinh tú- Giác Mộc Giao, vào ngày thần tru sát Tô Quan Nhi, những vị này đều làm như không thấy."
Vẻ mặt Đế Quân như thường, nói ra: "Việc này trẫm đã biết, đã giáng tội trọng phạt."
Tô Đình không khỏi cười nói ra: "Đã như vậy, thần muốn cả gan hỏi một câu, chuyện ngày đó Đế Quân trọng phạt như thế nào?"
Cửu Lê đại tương quân trầm giọng quát: " Tô Đình lớn mật, dám bất kính với Đế Quân!"
Đế Quân khẽ phất tay, nói ra: "Không sao."
Chỉ thấy Đế Quân vẫy lui Cửu Lê đại tương quân, mới tiếp tục nói ra: "Ngày đó ngươi đánh với Tô Quan Nhi, vị trí đó cũng có tinh quang chiếu rọi, đều là Thiên Đình quản lý, nhưng mấy vị thiên thần này cùng sở thuộc một vị Thiên Tiên, không tận tụy làm việc đều đã bị trẫm nghiêm trị."
Sau khi nói xong, Đế Quân lấy ra một cuốn sổ gấp, ném xuống dưới.
Tô Đình dùng hai tay tiếp nhận, lật ra.
Ngày đó hắn cùng Tô Quan Nhi tranh đấu, khu vực kia thuộc về nhiều vị tiên thần quản lý.
Bởi vậy những cái tên trên sổ con này cũng không chỉ một hai người.
"Một vị Thiên Tiên từ bỏ tiên tịch, đánh vào Địa Phủ, thụ hình tám trăm năm."
"Mấy vị thiên thần này, chưa thể tận tụy, không có trảm ma quá lười biếng, phạt bổng ngàn năm, dùng Đả Thần Tiên đánh một ngàn hai trăm roi, ký một lần đại tội."
"Sau khi bị ghi đại tội quá ba lần, sẽ bị đánh nhập luân hồi, rửa sạch vết tích, dù là sau này lại xếp vào thần chức lúc đầu, nhưng cũng không còn là dĩ vãng, chưa từng có tư tưởng lúc trước, tính tình lại không giống nhau."
Tô Đình gấp lại tấu chương, cũng tính hài lòng.
Cho dù là tám bộ chính thần, sau khi luân hồi, tính tình lại không giống nhau, cũng không ký ức quá khứ, kỳ thật ở trong mắt Tô Đình thì kết cục này cũng không thua gì vẫn lạc, chỉ là lại có một luồng ý thức trùng sinh trong Nguyên Thần thôi.
Tựa như là tiểu đạo sĩ Tô Tân Phong, dù vẫn là hồn phách kia, nhưng cuối cùng hắn không còn là Ứng Phong năm đó của Nguyên Phong Sơn.