Chương 857 Đạo quán trong thành
Hướng tây bắc.
Ở đây có một tòa thành lớn, xem như khá phồn vinh hưng thịnh.
Gần mười bộ tộc xung quanh đều coi đây là trung tâm, tới đây mua bán giao dịch.
Chính bởi vì tòa thành này khá phồn vinh hưng thịnh nên cũng có không ít thiếu chủ của các bộ tộc thượng tầng đến chỗ này sống phóng túng.
Những bộ lạc này giống với quận huyện xa xôi thôn trang nhỏ nào đó ở Trung Thổ, mà một tòa thành trì này chính là vị trí trung tâm phồn hoa.
Bây giờ đạo môn cũng đã truyền đến đây, đồng thời có đệ tử Thủ Chính Đạo Môn thành lập đạo quan ở đây, giúp bách tính tiêu tai giải hoặc, khử bệnh cầu phúc, lan truyền lý niệm đạo môn.
Bây giờ trong thành trì này, bao gồm cả các bộ tộc xung quanh, đều không thiếu tín đồ thờ phụng tiên thần đạo môn.
Đệ tử Thủ Chính Đạo Môn cũng ngẫu nhiên tới dạy bảo tu hành, truyền xuống một chút khẩu quyết thô sơ để bọn hắn tu luyện.
Nếu như có hạng người có thiên phú cực cao, có thể tu luyện thành khẩu quyết thô sơ kia thì có thể xếp vào môn.
Đương nhiên, đệ tử của chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực chỉ có thể coi là ngoại môn đệ tử.
Không chỉ là một tòa thành trì này, bây giờ tuyệt đại đa số thành trì ở Bắc Vực đều có đạo quan, đều có đệ tử Đạo môn truyền đạo bát phương.
Đây cũng là vì ngăn chặn các nơi lại sinh ra ma hoạn, một khi ở các nơi có đạo quan, sau này dù ma hoạn tái khởi thì cũng có thể phát hiện ra mầm mống mới nảy, từ đó diệt đi, phòng ngừa tạo thành đại thế.
"Manh mối ma hoạn."
Tô Đình sờ lên cằm, vẻ mặt có chút khác thường.
Căn cứ vào tin tức từ chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực truyền về, ma hoạn ở nơi này mơ hồ có thế phát triển.
Chỉ là ma hoạn chân chính là Ma tông rót vào các phương, ý đồ dẫn dụ toàn bộ sinh linh vào ma đạo, dù là người tu hành hay bách tính phàm trần... Nhưng lần này lại không phải ma tông thôi động, mà là có một người tu hành vô tình lấy được ma công, bắt đầu tu hành nhập môn, từ đó dẫn dụ hạng người tu hành khác nhập ma.
Bây giờ đạo quan nơi đây đã nhận được tin tức xác thật, đồng thời biết được chính xác tin tức tất cả những kẻ nhập ma đạo ở nơi đây, ví dụ như danh tự, lai lịch, các loại sở học....
Đạo môn gần đây vốn dĩ muốn xuất thủ trừ đi ma hoạn.
Nhưng dưới chỉ đạo của Tô Đình, tạm thời không tru sát những ma loại này.
Chỉ là bọn họ cũng đang nghiêm mật chuẩn bị, để hạng người ma đạo này không tìm được cơ hội dẫn dụ người khác, không thể mở rộng ra.
Nhưng tiếng gió về ma hoạn ở đây cũng không có bị phong tỏa lại.
❖ ❖ ❖
Trong đạo quan.
"Chân Quân."
Đây là một đạo sĩ trung niên, đạo hạnh ở tầng bốn, là một vị Thượng Nhân tu thành Âm Thần.
Tô Đình liếc mắt nhìn lại, người này tu thành Âm Thần đã không phải ngày một ngày hai, nhưng lại ngừng chân ở tầng bốn đã nhiều năm, tiền cảnh đời này có hạn, khó có thể thành tựu Dương Thần.
Đạo sĩ kia là ngoại môn đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn, bị điều động đến Chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, rồi bị Vân Song đạo nhân sai khiến đến tận đây, lan truyền lý niệm đạo môn, để bách tính thành kính thờ phụng chư thần đạo môn, đồng thời giúp bách tính tiêu tai khử bệnh, giải hoặc khó hiểu.
"Đạo quán này của ngươi xem ra hương hỏa cũng cường thịnh."
"Chân Quân quá khen, bần đạo làm được thế này so với chư vị sư huynh đệ thì cũng chỉ là trung tầng, thường thường không có gì lạ, chỉ là gần đây miễn cưỡng có chút khởi sắc."
"Ngươi thu mấy đồ đệ?"
"Bần đạo truyền xuống phương pháp khí tức thô sơ cho hơn trăm người, nhưng có thể lọt vào trong mắt bần đạo chỉ có bảy người, bây giờ đã thu vào trong môn, tạm thời xem như ký danh đệ tử, sau này lại kiểm tra một phen xem có nên nhận bọn hắn thành đệ tử của bần đạo."
"Xem ra đạo môn ở Bắc Vực thật sự càng thêm hưng thịnh."
Tô Đình ung dung nói ra: "Không nói những chuyện này nữa, tình huống bên này của ngươi như thế nào?"
Đạo sĩ kia khom người nói ra: "Bần đạo điều tra ma hoạn nơi đây, kẻ vừa được ma công là một tu sĩ luyện thể chi sĩ, đạo hạnh tương đương với tầng ba đạo môn ta, bản lĩnh có thể so với võ đạo đại tông sư, sau khi kẻ này lấy được ma công, tu hành có thành tựu, gần như đặt chân vào tầng bốn, nhưng trong quá trình này, hắn dùng ma công dẫn dụ người tu hành khác, dùng lý do cùng chung chí hướng, sáng lập ra thiên địa mới, kết hợp với ma khí ăn mòn, đã phát triển ra hơn mười người."
Dừng một chút, vẻ mặt đạo sĩ dị dạng, nói ra: "Nhưng trước đây không lâu, kẻ này bị đệ tử của hắn độc chết... Mà đệ tử kia cũng đã nhập ma, thay thế vị trí của kẻ này, trở thành thống lĩnh ma hoạn nơi đây, đã phát triển ra ba mươi bảy người."
Tô Đình khẽ nhíu mày, nói ra: "Khi ngươi phát hiện ra, đã là quy mô như thế rồi?"
Đạo sĩ gật đầu nói ra: "Là bần đạo thất trách, trong mấy ngày gần đây đã tiến hành nghiêm ngặt khống chế, không để bọn hắn tiếp tục phát triển lớn mạnh."
Tô Đình trầm ngâm nói ra: "Lưu lại tính mệnh của bọn hắn, nhưng phải ngăn chặn bọn hắn tiếp tục dẫn dụ người vô tội rơi vào ma đạo."
Đạo sĩ lên tiếng, lại nói ra: "Ngoài ra, bần đạo đã nhận được tin tức đạo môn, muốn điều đi đông bắc phương hướng, trấn áp ma hoạn."
Tô Đình khẽ gật đầu, nói ra: "Ngươi lưu lại bố trí lúc đầu, để đám ma đạo kia không thể tiếp tục phát triển, còn ngươi có thể tiến về phía đông bắc, đi trấn áp ma hoạn..."
Đạo sĩ hơi cúi đầu, nói ra: "Trong bảy đồ đệ của bần đạo có ba đứa còn nhỏ, thiên tư tạm được, bốn người khác xem như có chút trình độ, có thể có chút tác dụng, cho dù bần đạo rời đi, bọn hắn tạm thời cũng có thể khống chế được cục diện, chỉ là đám ma hoạn kia có bản lĩnh kì thực không cạn..."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Bản Chân Quân tự mình tọa trấn, ngươi cảm giác như thế nào?"
Đạo sĩ thi lễ nói: "Chân Quân chính là Thiên Tiên, dù là chí tôn ma đạo còn bị Chân Quân giết chết, huống chi chỉ là mấy ma hoạn nho nhỏ, là bần đạo quá lo lắng."
Tô Đình khua tay nói: "Nói rõ tất cả tin tức mà đạo quan các ngươi điều tra được có quan hệ với ma hoạn nơi đây, tối nay ngươi bàn giao mọi việc cho môn hạ đệ tử là có thể tiến về phía đông bắc."
❖ ❖ ❖
Vào đêm.
Tin tức gần đây đạo quan thu được tập đã hiện ra trước mắt Tô Đình.
"Mặt nạ ma đạo là rơi vào trong tay hán tử gọi là Sát Mạc Hợp Bắc Vực?"
Tô Đình hơi trầm ngâm, nhìn lướt qua, rồi lại lấy qua một tờ giấy trắng, dùng tay cắt ra một hình người.
Hắn ném người giấy ném đi, chỉ thấy người giấy đón gió rơi xuống đất, hóa thành một người thiếu niên.
Thiếu niên này ăn mặc khác với cách ăn mặc ở Trung Thổ, thuộc về phục sức ở Bắc Vực, lại có phong cách của bản địa trong vòng mấy chục dặm.
Về phần diện mạo của thiếu niên đã hoàn toàn không có điểm nào giống như hắn.
"Cứ xử lý như vậy!"
"Nhưng cũng không thể chỉ dựa vào Sát Mạc Hợp, mấy kẻ khác cũng cần chú ý thêm chút."
"Ma đạo làm việc luôn không theo chương pháp, cũng khó nói."
Tô Đình thoáng trầm ngâm, rồi lại ra trang giấy, cũng giống như lúc trước, lấy tay cắt ra người giấy.
Đây là thuật Cắt Giấy Làm Ngựa của Nguyên Phong Sơn, rơi xuống đất hóa người, kết hợp với thuật biến hóa, hết sức huyền diệu, hắn dùng pháp lực Tiên gia có thể khiến trưởng lão ma đạo cấp độ Dương Thần đều không thể nhìn ra mánh khóe.
Hắn liên tiếp biến ra sáu người thiếu niên, diện mạo đều khác biệt, khí chất không giống nhau, cách ăn mặc cũng có khác biệt rất nhỏ.
"Không sai biệt lắm."
Tô Đình nheo mắt lại, nghĩ như vậy.
Chỉ thấ hắn vung tay lên một cái.
Một trận gió lớn quét qua.
Sáu người thiếu niên bị gió lớn cuốn lên, bay ra phía ngoài cửa sổ, bay lên trời cao rồi chia ra các hướng khác nhau.