Chương 861 Trưởng lão Ma tông
Vị Bành trưởng lão này năm đó vốn là nhân vật tu thành Dương Thần, khi tranh đấu cùng Yêu Vương đã bị thương cực nặng, lúc sắp chết đã suýt nữa bị môn hạ đệ tử giết chết, từ đó trong lòng sinh lệ khí.
Về sau hắn ta đi tới Bắc Vực lúc, gặp Ma Quân thứ tư, trò chuyện vui vẻ, bị Ma Quân thứ tư điểm hóa, cam nguyện nhập ma.
Bây giờ Bành trưởng lão có đạo hạnh tầng tám, địa vị cũng không nhỏ, có tư cách trở về Ma tông, cầu kiến tông chủ Tô Quan Nhi.
"Từ hơn mười năm trước, sau khi các tiên tông tới Bắc Vực trảm ma, Ma tông co vào, hơn nữa đạo môn thành lập chi nhánh, Ma tông chưa dám có sợi rễ nào rót vào Bắc Vực, như vậy các ngươi làm việc ở Bắc Vực thế nào?"
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, hỏi như vậy.
Tên đệ tử Ma tông kia thấp giọng đáp: "Lúc đầu đúng là co vào, nhưng về sau thượng tầng cũng từng có mấy lần thử nghiệm, ý đồ lại lần nữa diễn hóa Ma vực, nhưng đều bị chi nhánh đạo môn trảm chặt đứt manh mối..."
Tô Đình khẽ gật đầu, bây giờ chi nhánh đạo môn thành lập, sau này muốn biến Bắc Vực thành Ma vực sẽ không đơn giản như vậy.
Dù thật sự có thể lại lần nữa hưng khởi ma hoạn trước mắt chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, nhưng Ma tông cần sai phái ra trưởng lão cùng đệ tử mạnh hơn quá khứ... Hơn nữa một khi các tông xuất thủ trảm ma, Ma tông sẽ chân chính tổn thương tới căn cơ.
"Dù không thể lại tạo ra Ma vực, nhưng thượng tầng vẫn không muốn từ bỏ Bắc Vực, cho nên Bành trưởng lão là người chủ sự trong ngàn dặm xung quanh."
Tên đệ tử Ma tông nói ra: "Nhân số của chúng ta không nhiều, do Bành trưởng lão cầm đầu, chúng ta làm phụ trợ, mà cũng không có cử động độ hóa người khác, cho nên chi nhánh đạo môn cũng không tìm thấy chúng ta."
Giả sử như bọn hắn bắt đầu độ hóa, làm cho người rơi vào ma đạo, thì đã sớm muộn sẽ tạo ra ma hoạn, sớm muộn gì đạo môn chi nhánh cũng sẽ biết được.
Nhưng bọn hắn đã khiêm tốn như vậy, không phát triển lớn mạnh, hơn nữa một vị trưởng lão có thể so với Đại chân nhân tọa trấn Ma tông, chi nhánh đạo môn cũng khó mà điều tra được.
Tin tức này cũng có chút quan trọng, có thể nói rõ cho Vân Song đạo nhân, để hắn có chỗ chuẩn bị.
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Lần này ngươi tới chỗ này, Bành trưởng lão điều động ngươi đến, có dặn dò gì?"
Người trung niên này đáp: "Nơi đây có người lấy được ma công, đồng thời từng bước phát triển, trước đây không lâu, Bành trưởng lão đã có phát hiện, nhưng đều là tiểu nhân vật, nên cũng không cần để ý tới... Vì đại cục, vốn là muốn tùy ý chi nhánh đạo môn tiêu diệt bọn hắn, nhưng trước đây không lâu, Bành trưởng lão cảm nhận được một luồng ma khí cực kì thuần chính, tựa như khí vận ma đạo vậy, để trong lòng của hắn hướng tới, nhưng hắn cẩn thận, sợ rằng đây là cạm bẫy đạo môn, bởi vậy mới điều động ta tới."
Người trung niên này lộ ra ngữ khí hết sức phức tạp, khẽ cắn răng, hình như có mấy phần phẫn hận.
Dù sao bị người khác xem như quân cờ dò đường, bây giờ gặp phải nguy hiểm, có phẫn nộ cũng là chuyện thường.
Huống chi trong lòng hạng người ma đạo vốn cũng không có trung nghĩa gì, tính tình hắn cẩn thận như vậy, bị ép buộc đến đây mạo hiểm, vốn đã nhẫn nhịn một cỗ oán khí, sớm có ý muốn trả thù chi.
"Không hổ là ma đầu có thể so với Đại chân nhân tầng tám đạo môn."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Hắn đối với bảo vật ma đạo này cũng thật sự là để bụng."
Tên đệ tử Ma đạo thấp giọng nói ra: "Ta sẽ dẫn hắn tới..."
Tô Đình phất tay nói ra: "Vị Bành trưởng lão này so với ngươi còn cẩn thận hơn, ngươi dẫn hắn tới như thế, hắn chưa chắc sẽ tuỳ tiện đến... Ngươi đi theo ta, hắn tự nhiên sẽ tới."
Tên đệ tử Ma đạo hơi có vẻ kinh ngạc, chợt nghĩ đến cái gì, cảm thán nói ra: "Tiền bối thật sự là lợi hại, chỉ là vãn bối phối hợp như thế, hi vọng tiền bối có thể tuân thủ lời hứa."
Tô Đình bình tĩnh nói ra: "Yên tâm, ta đã đồng ý là không xuất thủ giết ngươi, thì cũng không giết ngươi."
Tên đệ tử Ma đạo lập tức nhẹ nhàng thở ra.
❖ ❖ ❖
Bành trưởng lão diện mạo tầm bảy mươi, lão nhập ma nhiều năm, trong ma tông cũng có địa vị không thấp.
Chỉ là lão muốn lọt vào hàng ngũ thượng tầng Ma tông thì cần đột phá đến Tầng chín.
Nhưng lão cũng biết được rằng sinh thời sợ là khó mà thành tựu Tầng chín, càng đừng nói tới chuyện đặt chân tới cấp độ Ma Tôn.
Nhưng trước đây không lâu, xung quanh chợt có một luồng rung động khó tả, dẫn dụ ra sở hướng trong lòng của lão.
Trong lòng của lão biết đây là một trận đại cơ duyên cực kì quan trọng đối với người trong ma đạo,
Chẳng qua hiện nay chi nhánh đạo môn thành lập ở khắp nơi trên Bắc Vực, khống chế nghiêm mật.
Trong lòng của lão rất cẩn thận, cũng điều động một người tiến đến dò xét.
Mà tự thân cũng đổi một chỗ bí ẩn để chờ đợi tin tức.
"Quả nhiên là có chí bảo."
Bành trưởng lão mừng thầm, lão sớm có rất nhiều chuẩn bị, lúc này tên đệ tử kia lòng sinh tham niệm, đoạt được cơ duyên lại bỏ trốn, lão cũng có nắm chắc có thể chặn giết.
Lão điều động một tên Thượng Nhân tiến đến dò xét, kì thực trong lòng sớm có suy tính.
Giả sử như đệ tử này bị đạo môn giết chết, lão cũng có thể suy đoán một phen cấp độ cạm bẫy của đạo môn lần này.
Nếu như chỉ nhằm vào đệ tử cấp độ Thượng Nhân, như vậy lão có thể phá cạm bẫy, cướp đi trận cơ duyên này.
Lão đa mưu túc trí, đổi địa phương, chính là sợ hãi đệ tử này bị đạo môn bắt sống, sẽ dẫn người đạo môn trở về.
Nhưng lão cũng cân nhắc qua, nếu như đệ tử này bị đạo môn bắt sống, thiết hạ cạm bẫy, dẫn dụ tự thân ra thì nên ứng đối ra sao.
Nhưng lúc này đệ tử kia cũng không đưa tin cho lão, mà là chạy về phía một phương khác.
Một trận cơ duyên khiến trong lòng của lão rung động dường như cũng đi xa.
Chuyện này đại biểu việc đệ tử kia đã tìm được cơ duyên, đoạt bảo mà chạy.
"Hỗn trướng gan to bằng trời khá lắm. "
Bành trưởng lão bắn lên vân quang, chạy về phía trước, cười lạnh nói: "Lão phu tu hành mấy trăm năm, còn có thể bị tiểu tử ngươi cướp đi cơ duyên ngay dưới mí mắt sao?"
❖ ❖ ❖
Giữa rừng núi phía dưới.
Tô Đình đi lại hành tẩu, tựa như đi bộ nhàn nhã.
Sau lưng hắn, đệ tử ma đạo kia đi theo phía sau, nhưng lại chạy đến muwccs sắc mặt tái nhợt.
Dù Tô Đình nhìn như nhẹ nhõm nhàn nhã, thế nhưng tốc độ cực nhanh, đã là tốc độ mà đệ tử ma đạo phải liều mạng chạy trốn.
"Đã tới rồi."
Tô Đình ngữ bình thản, bên hông treo một mặt nạ.
Theo đạo lý thì một đệ tử Ma tông đoạt được cơ duyên mà cả trưởng lão đều khao khát, tự nhiên sau khi lấy được cơ duyên phải liều mạng chạy về một phương hướng khác.
"Lão đầu này quả nhiên tới."
Tô Đình thu liễm một chút khí tức, phòng ngừa dọa đối phương sợ quá chạy mất.
Oanh!
Chợt có một đạo quang mang từ trên trời giáng xuống!
Trong lòng đệ tử Ma tông run lên, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một đạo ma diễm đang đánh xuống.
"Phản bội lão phu, còn muốn đào mệnh sao?"
Bành trưởng lão thân ở bên trong ma diễm, sắc mặt băng lãnh.
Trong lòng đệ tử Ma tông kia chìm xuống dưới, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Tô Đình.
Mà thiếu niên cách đó mười trượng đã thu liễm khí tức, tựa như hư ảo, đang chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía nơi này.
"Yên tâm thôi, ta đã đồng ý không xuất thủ giết ngươi, cũng sẽ không giết ngươi."
Câu nói lúc trước lại hoảng hốt vang lên.
Tên đệ tử Ma tông lập tức hiểu rõ, thiếu niên kia đúng là không có ý định động thủ, bởi vì Bành trưởng lão sẽ ra tay.
Suy nghĩ một cái chớp mắt mà qua, tên đệ tử Ma tông này đã hóa thành tro tàn.
Bành trưởng lão bỗng dưng phất tay áo, nhưng sau lung lại dâng lên một luồng khí lạnh cả người.
"Một vòng chụp một vòng, Tô mỗ đợi con cá là ngươi đã thật lâu rồi."
Có một giọng nói của thiếu niên vang lên: "Vị trí bây giờ của Ma tông, ngươi hẳn là biết được a?"