← Quay lại trang sách

Chương 862 Thượng bẩm Tô Quan Nhi

Giữa núi rừng Bắc Vực.

Tâm trạng mừng như điên của Bành trưởng lão giống như bị nước đá lạnh thấu xương tạt vào, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

Ngay khi lão nghe thấy giọng nói của thiếu niên này, trong lòng đột nhiên chìm xuống.

Chuyện này hiển nhiên không giống trước đó lão suy nghĩ.

Mà trước khi thiếu niên kia lên tiếng, lão lại không phát hiện ra một chút manh mối nào.

Với đạo hạnh tầng tám mà lão lại không thể phát hiện ra.

Chuyện này chứng tỏ đạo hạnh của đối phương quả thực thâm bất khả trắc.

"Là vị cao nhân nào?"

Sắc mặt Bành trưởng lão ngưng trọng, trong tay xuất hiện một thanh trường đao, quay người nhìn lại.

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, thần sắc bình thản.

Bành trưởng lão như bị sét đánh, mắt lộ ra vẻ kinh hãi, thất thanh nói: "Là ngươi?"

Tô Đình cười nói ra: "Xem ra ở Ma tông Bắc Vực, thanh danh của Tô mỗ cũng rất vang dội nha."

Sắc mặt Bành trưởng lão âm tình bất định, trong lòng vô số suy nghĩ hiện lên, trong tay khẽ nhúc nhích, trường đao mơ hồ chém ra, nhưng cuối cùng vẫn không động thủ.

Lão nhận ra người thiếu niên trước mắt này, cũng biết sự tích về thiếu niên này, cũng biết thiếu niên này bây giờ đã là nhân vật đắc đạo thành tiên.

Cho dù bản lĩnh của lão lại cao, đối mặt với vị Vô Địch Thần Quân này, cũng chỉ là sâu kiến.

Bởi vậy vị Bành trưởng lão này cũng không tùy tiện động thủ, nhưng lão vẫn không buông đao xuống, cũng không từ bỏ suy nghĩ liều mạng một lần.

"Hóa ra là Tô Thần Quân dẫn dụ lão phu đến đây."

Bành trưởng lão nhìn tới mặt nạ bên hông hắn, tự giễu nói: "Hóa ra là mặt nạ của Ma Quân đệ nhất, khó trách sẽ có ma khí thuần chính như thế, để lão phu cảm thấy như khí vận ma đạo tụ lại... Nhưng đối với Thần Quân thì lão phu chỉ giống như sâu kiến, cần gì phải tốn công phí sức như thế?"

Tô Đình chậm rãi đi tới gần, cười nói ra: "Dùng mồi câu câu ra con cá nhỏ, con cá nhỏ có thể câu ra cá lớn đến, cá lớn có thể câu ra cá càng lớn... Tuy rằng ngươi không đủ lớn, nhưng làm một mồi câu thì cũng đã đầy đủ."

Bành trưởng lão nghiêm mặt, nói ra: "Tô Thần Quân muốn dùng lão phu làm mồi nhử, dẫn xuất ra nhân vật thượng tầng của ma đạo?"

Tô Đình nói ra: "Ngươi có đạo hạnh không cạn, trong lòng chắc cũng biết bản Chân Quân muốn câu được con cá nào."

Bành trưởng lão trầm giọng nói ra: "Ngươi bây giờ đã là Thiên Tiên, lại lần nữa hạ giới, tự nhiên không phải vì Ma Quân bình thường mà đến, nhất định là nhân vật cấp độ Ma Tôn, lấy tác phong của ngươi, chỉ sợ là muốn dẫn dụ ra tông chủ ma đạo ta."

Tô Đình cười không ngớt, khẽ gật đầu.

Bành trưởng lão nói ra: "Nghe nói khi ngươi đắc đạo thành tiên đã từng chém qua tông chủ, nhưng dù sao ngươi đắc đạo chưa lâu, bây giờ tông chủ đa phục sinh, lại lần nữa trở về, bản lĩnh cao hơn một bậc, có thể so với Chân Tiên của đạo môn. Chân Quân cho dù có là kinh tài tuyệt diễm, nhưng cử động lần này không khỏi quá mức tự phụ, coi chừng là tự chui đầu vào rọ."

Tô Đình vươn tay ra, nói ra: "Chuyện này thì không nhọc ngươi phí tâm."

Hưu!

Bành trưởng lão bỗng nhiên chém tới một đao.

Ma diễm trên đao cuồn cuộn, nóng rực đến cực điểm.

Vẻ mặt Tô Đình như thường, đưa tay nhấn một cái.

Ma diễm nhanh chóng tan đi.

Bành trưởng lão kêu lên một tiếng đau đớn.

"Ngươi cũng đã nói ở trước mặt bản Chân Quân, ngươi tựa như sâu kiến vậy, tội gì phải giãy dụa?"

Tô Đình chậm rãi đi tới gần, một cước đạp ở trên lưng của lão, lạnh nhạt nói ra: "Ma tông sơ lộ dấu vết, bị Thiên Đình phát giác, sau có đại thần thông giả dời đi Ma tông, bây giờ lại rơi ở nơi nào?"

Bành trưởng lão hơi ngửa đầu, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.

Tô Đình lại đạp chân xuống mạnh thêm mấy phần, nói ra: "Ngươi làm ma loại, vì tính mệnh nên sẽ không cố kỵ gì, trong lòng không có thiện ác đạo đức hay quy củ trói buộc, tự nhiên cũng sẽ không có lòng áy náy khi phản bội ma tông, nếu ngươi thật sự nói ra..."

Bành trưởng lão nhìn Tô Đình, khóe miệng hiện ra ý cười, nói ra: "Chỉ cần có thể giữ mạng sống, lão phu thật sự rất nguyện ý mở miệng, chỉ là vì có chú thuật, một khi ta mở miệng, kết cục sẽ càng thêm thê lương."

Tô Đình nói ra: "Bản Chân Quân biết rõ, ma loại các ngươi đều bị gieo chú thuật, không thể đề cập tới vị trí Ma tông, nếu không thì sẽ bị chú thuật tiêu diệt, nhưng Tô mỗ có bản lĩnh có thể chặn lại chú thuật, cứu tính mệnh của ngươi."

Bành trưởng lão không khỏi cười ra tiếng, có chút phức tạp, vừa trào phúng, vừa đắng chát, nói ra: "Kiểu chết của Ma Quân đệ nhất ở trong Ma tông vốn không phải bí ẩn."

Vẻ mặt Tô Đình vẫn như thường, không có một chút xấu hổ nào, nghiêm mặt nói: "Bây giờ Tô mỗ đã đắc đạo thành tiên, lại không còn là năm đó, chú thuật của Tô Quan Nhi cũng chỉ như vậy."

Bành trưởng lão cúi đầu, không đáp lời.

"Thôi được, để ngươi nói ra vị trí Ma tông đúng là không ổn."

Tô Đình nói ra: "Bản Chân Quân lui thêm bước nữa."

Bành trưởng lão đáp: "Ngươi muốn lão phu làm như thế nào?"

Ánh mắt Tô Đình ngưng trọng, nói ra: "Ta muốn gặp được Tô Quan Nhi!"

Sắc mặt Bành trưởng lão biến đổi, thấp giọng nói: "Tuyệt đối không có khả năng."

Tô Đình nói ra: "Nếu ngươi không phối hợp, Tô mỗ có thể để ngươi hôi phi yên diệt, ngay cả hồn phách đều không thể lưu giữ, liên quan tới điểm này, ngươi cũng rõ ràng, Tô mỗ có năng lực trảm thần, sớm đã không phải bí ẩn... Ngươi không phải chính thần trên Thiên Đình, mà là hạng người ma đạo, không có hi vọng phục sinh."

Bành trưởng lão biến sắc, nói ra: "Nếu lão phu nói ra thì có thể còn sống sót?"

Tô Đình ngữ khí không thay đổi, ung dung nói ra: "Tô mỗ vẫn phải đánh chết ngươi."

Hắn cúi đầu xuống, nhìn vị trưởng lão ma đạo như ông lão bảy mươi kia, nói ra: "Nhưng nếu ngươi nguyện ý phối hợp, Tô mỗ có thể lưu lại hồn phách của ngươi, đưa về U Minh."

Bành trưởng lão liên tục thay đổi sắc mặt, suy nghĩ trong lòng cũng không ngừng hiện lên.

Tô Đình nói ra: "Ngươi bình thường liên hệ cùng Tô Quan Nhi như thế nào?"

Bành trưởng lão trầm giọng nói: "Tự có phương pháp liên hệ riêng của chúng ủa."

Tô Đình thu lại bàn chân đang đạp trên lưng lão giả này về, nói ra: " Đưa tin cho Tô Quan Nhi, cứ giống như trước đó, bỏ đi tin tức liên quan tới bản Chân Quân, còn những chuyện khác cứ bẩm báo với hắn."

Bành trưởng lão cắn răng nói: "Tông chủ luôn luôn cẩn thận, dù nơi này có cơ duyên lớn, hắn cũng không có khả năng tự mình đến mạo hiểm, nhiều nhất là có hai vị Ma Quân tới đây dò xét."

Vẻ mặt Tô Đình băng lãnh, nói ra: "Chuyện này không liên quan tới ngươi."

Sắc mặt Bành trưởng lão biến đổi, sau đó lấy ra một vật, lại bắt đầu viết văn tự.

Tô Đình lông mày nhíu lại, nói ra: "Ngươi viết văn tự kia, trình tự không đúng."

Bành trưởng lão ngẩng đầu lên, liếc hắn một cái thật sâu, thấp giọng thở dài: "Không hổ là Tô Thần Quân, liếc mắt một cái đã xem thấu chỗ dị thường trong cách đưa tin của ma đạo ta."

Tô Đình cười không nói, lẳng lặng nhìn lão giả này.

Bành trưởng lão lấy ra một vật khác, bao trùm lên văn tự lúc trước, rõ ràng là có thật nhiều văn tự bị che lấp, mà văn tự lộ ra lại hợp thành một đoạn trình tự hoàn chỉnh.

"Lão phu không giở trò gian."

Bành trưởng lão nói ra: "Nếu như trực tiếp viết ra văn tự rồi truyền về Ma tông, mới thật sự là có vấn đề... Truyền cho tông chủ, sẽ có một trình tự khác, mà trình tự này cũng không cố định, cần luân phiên thay đổi."

Tô Đình thoáng cảm khái, nói ra: "Tô Quan Nhi cẩn thận đến cực điểm, khó trách ma đầu hắn có thể tồn tại gần ngàn năm dưới mắtThiên Đình."

Bành trưởng lão xóa đi tất cả tin tức liên quan tới Tô Đình, nói rằng Ma hoạn ở đây có dấu vết hưng khởi, lại có một trận cơ duyên bất phàm, sợ là đạo môn cạm bẫy, đã phái người dò xét, nhưng trong lòng vẫn còn bất an, cho nên thượng bẩm Tô Quan Nhi.