← Quay lại trang sách

Chương 865 Thần Dạ Du- Bạch Cô Hồn

Âm phong quét qua.

Ở chỗ âm u có một lão giả đi ra, người này mặc quan bào màu đỏ, một tay chấp bút, một tay cầm sách, vẻ mặt cũng rất ngưng trọng.

Tô Đình nhìn lại, nói ra: "Trước đó ta đắc đạo thành tiên, đã dùng bảo vật chém giết Tô Quan Nhi, lúc ấy ta có thể xác nhận, đó chính là chân thân Tô Quan Nhi, tuyệt đối không phải hư ảo, tuyệt đối không phải thân thể phân hoá, nhưng hôm nay lại xuất hiện một Tô Quan Nhi, mà tu vi lại cao hơn một tầng, lại không có vết tích tổn thương."

Cát Phán khẽ nhíu mày, lâm vào suy tư.

Tô Đình nhìn về phía mặt kính vỡ vụn kia, vung tay lên một cái, lập tức ép thành tro tàn.

Giờ khắc này, trong lòng của hắn thật có rất nhiều nghi hoặc.

Những nghi hoặc này đã sinh ra khi hắn còn ở Ngự Mã Giám, nghe Trần Chi Vân nói tới Tô Quan Nhi.

Vốn cho rằng khi thấy Tô Quan Nhi là có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, có thể giải được mấy phần nghi hoặc.

Nhưng giờ phút này hắn cũng chỉ nhìn ra Tô Quan Nhi đã đặt chân vào cấp độ Chân Tiên, mà cũng là chân thân, đồng thời không có vết tích tổn thương.

Chuyện này khiến trong lòng của hắn càng thêm nghi ngờ.

"Như Trọng Diễm Ma Tôn chia ra làm ba, có ba bộ ma thân, có ba tính mệnh, nhưng chém giết một trong số đó, hai bộ ma thân khác cũng khó tránh khỏi bị liên lụy... Huống chi, ma thân phân hoá ra, chỉ liếc mắt là có thể nhìn thấu."

Tô Đình thầm nghĩ: "Tô Quan Nhi hiển nhiên không phải ma thân phân hoá."

Cát Phán suy tư hồi lâu, sau đó nghĩ đến cái gì, đang muốn mở miệng.

Nhưng trong Thanh Đế Phong Ma Trận \, bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Tô Đình hơi quay đầu, nhìn sang.

Chỉ thấy Bành trưởng lão cùng hai vị cao nhân ma đạo kia đột nhiên tan thành tro bụi, hôi phi yên diệt, không có lưu giữ.

" Chú thuật của Tô Quan Nhi."

Cát Phán nói ra: "Bọn hắn mặc dù không đề cập tới vị trí Ma tông, không xúc động chú thuật, nhưng Tô Quan Nhi chủ động dẫn động chú thuật, đã hôi phi yên diệt, lúc này có muốn để bọn hắn nhập địa phủ, cũng không được."

Từ sau khi Huyền Sách đại pháp sư hôi phi yên diệt, Địa Phủ quả thật là hỗn loạn lung tung.

Nhất là sau lần lên phía bắc trảm ma kia, đã khiến không ít hồn phách ma loại đi vào địa phủ.

Trong thời gian đó, trật tự Địa Phủ cũng khá rối ren.

Cũng may Thiên Đế sớm có bố trí, cộng với Âm Thiên Tử ứng đối, nên mới có thể khống chế lại.

Bây giờ tuy rằng không ổn thỏa bằng khi có Huyền Sách đại pháp sư, nhưng ít ra trật tự ở Địa Phủ đã ổn định lại.

Những ma hồn này cũng có thể dần dần độ hóa, thời gian lâu dài có thể thanh trừ ma khí, trở về bản tính ban đầu, rồi đầu nhập luân hồi, xóa đi quá khứ, có thể làm hồn phách tinh khiết hoàn toàn mới, chuyển thế trùng sinh.

Nhưng ba vị trưởng lão ma đạo này đều đã tan thành mây khói, Cát Phán cũng bất lực.

"Cảnh tượng như vậy, cũng nằm trong dự liệu, Tô Quan Nhi xưa nay không phải hạng người nhân từ nương tay."

Tô Đình nói ra: "Đã không cứu được ba người này thì cũng chỉ có thể diệt khẩu, huống chi ba người bọn hắn cũng đều bị ta ép đưa tin cho Tô Quan Nhi, xem như phản bội Ma tông... Với tính tâm ngoan thủ lạt của Tô Quan Nhi, nếu không để bọn hắn hôi phi yên diệt, mới xem như chân chính kì quái."

Cát Phán khẽ gật đầu, nói ra: "Cũng phải, chỉ là Tô Quan Nhi này đúng là tràn đầy cổ quái, lúc trước ngươi chém giết Tô Quan Nhi, lão phu cũng coi là họa lớn ma đạo từ đây có thể yên tĩnh hơn rất nhiều."

Tô Đình nói ra: "Trở lại chuyện chính, lấy kiến thức của Cát Phán mà cũng không biết, thế gian có dạng pháp môn này sao?"

Cát Phán hơi trầm ngâm, muốn nói lại thôi, nói ra: "Chuyện này không thuộc phạm vi chức trách của lão phu."

Tô Đình hỏi: "Ta chính là U Minh Chân Quân, phụng mệnh Đế Quân, dò xét việc này, có quyền hỏi tiên thần các phương, ngươi nói với ta cũng là chuyện nên làm."

Cát Phán chần chừ một lúc, nói ra: "Năm đó gia chủ Lâm Đông Bạch thị lấy được một môn tàn pháp Phật tông, tên là Lục Ngã Chân Thân, về sau trải qua Huyền Sách đại pháp sư truyền thụ, lấy được công pháp hoàn thiện... Cuối cùng tu hành có thành tựu, bây giờ đã là Đại Bồ Tát Phật Môn."

Tô Đình nhíu mày, nói ra: " Lục Ngã Chân Thân?"

Cát Phán suy tư nói: "Lão phu cũng không quen thuộc pháp môn này, chỉ nghe nói là tu luyện sáu cỗ thân thể, đều là từ bản thân chém ra, tu luyện tới cuối cùng, nếu như đại thành, tức là chỉ toàn thân ta, cũng chính là phật thân, có thể thành Phật... Nhưng gia chủ Bạch Thế Chí của Lâm Đông Bạch thị năm đó đã làm sai một chuyện, chết được quá sớm, cho nên không thể thành Phật, bây giờ chỉ là Đại Bồ Tát."

Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Cát Phán có vẻ hơi băng lãnh, dường như có chút cảm giác chế giễu.

Tô Đình mơ hồ cảm thấy trước kia Cát Phán cùng vị Đại Bồ Tát kia có ân oán.

"Đây là pháp môn chí cao của Phật Môn, theo đạo lý thì Tô Quan Nhi không có khả năng học thành, chỉ là..."

Tô Đình nhớ tới Huyền Sách đại pháp sư.

Pháp môn này là Huyền Sách đại pháp sư truyền thụ cho gia chủ Lâm Đông Bạch thị- Bạch Thế Chí, như vậy không có chuyện gì là không thể.

Huyền Sách đại pháp sư đã là cao tăng, nhưng cũng trở thành Ma Tổ, hắn biết đến pháp môn, đổi thành pháp môn ma đạo rồi truyền thụ cho Tô Quan Nhi, cũng là hợp tình hợp lí.

"Đây chỉ là lão phu suy đoán, mà năm đó Tô Quan Nhi cùng Bạch Thế Chí cũng không giống nhau."

Cát Phán hơi chần chờ, nói ra: "Ngươi có thể thử đến hỏi một vị khác..."

Tô Đình nghe vậy, nghiêm mặt nói: "Vị kia?"

Cát Phán nói ra: "Hậu bối của gia chủ Lâm Đông Bạch thị -Bạch Thế Chí, kỳ danh Bạch Cô Hồn, bây giờ là một trong tám bộ chính thần Thiên Đình."

Vẻ mặt Tô Đình nghiêm nghị, hắn từng nghe qua cái tên này.

Bạch Cô Hồn này thiên tư cực cao, chỉ là tính tình quái gở, tuổi còn nhỏ đã tu thành Bán Tiên, tham gia vào trận chiến Phong Thần, về sau vẫn lạc, được phong làm thần dạ du.

"Bạch Cô Hồn có thể biết được?"

"Hắn là con của Bạch Thế Chí, lưu lạc ở bên ngoài, làm bạn cùng dã thú, về sau Bạch Thế Chí dẫn trở về tông, bàn về người quen thuộc nhất với Bạch Thế Chí, tất nhiên là Bạch Cô Hồn."

"Phụ tử?"

Tô Đình cau mày, nói ra: "Vậy thì phiền toái..."

Cát Phán nói ra: "Không phiền phức."

Tô Đình lộ ra vẻ hỏi thăm.

Cát Phán đáp: " Tình cảm cha con bọn hắn không sâu, huống chi Bạch Thế Chí vứt bỏ quá khứ, bây giờ đã vào Phật Môn, đoạn tuyệt dĩ vãng, mà Bạch Cô Hồn chính là chính thần Thiên Đình, có trách nhiệm trảm yêu trừ ma, ngươi lấy thân phận U Minh Chân Quân tra hỏi Thần Dạ Du, hắn nhất định sẽ không dấu diếm."

Tô Đình sờ lên cằm, cảm thấy có chút kinh dị.

Cát Phán nhìn chung quanh một chút, trong miệng nói ra: " Người càng là quái gở, kì thực trong lòng càng coi trọng quy củ, sẽ không vượt qua, hắn thân là chính thần Thiên Đình, thì nhất định sẽ không lừa gạt."

Nói xong Cát Phán lại lấy ra một vật, vứt cho Tô Đình, nói ra: "Trời đã sắp tối rồi, đêm xuống, đốt cháy vật này, có thể dẫn tới Bạch Cô Hồn."

Tô Đình thấy thế, vui vẻ nói: "Vậy thì đa tạ Cát Phán."

Cát Phán không trả lời, thân thể lui về sau, đã ẩn vào hắc ám.

Tô Đình thu vật này, ngẩng đầu nhìn, chờ đợi bóng đêm giáng lâm.

"Chết dưới Trảm Tiên Phi Đao, từ trước đến nay đều hôi phi yên diệt, Khuê Mộc Lang là được Đạo Tổ ra tay nên mới phục sinh, ta cũng nhận."

"Thế nhưng Tô Quan Nhi quả thực quá mức kỳ quặc, nhất định phải tra rõ."

"Cứ dựa vào lời Cát Phán chỉ điểm, tối nay ở đây chờ đợi Thần Dạ Du."