Chương 866 Lục Ngã Chân Thân
Ban đêm.
Trăng sáng sao thưa.
Gió đêm lạnh lẽo.
Tô Đình lấy ra vật mà Cát Phán tặng cho, tiện tay đốt cháy, hóa thành tro tàn.
Chỉ một lúc sau, dường như có một khí tức bay tới.
Sau một lát, mới thấy một thân ảnh từ trong bóng đêm đi tới.
Đây là một thiếu niên, thần sắc lạnh lùng, khí tức âm lãnh, trong bóng đêm tựa như cô hồn dã quỷ.
Hắn dường như còn âm u hơn cả hạng người ma đạo.
"Ngươi là người phương nào?"
Ánh mắt Bạch Cô Hồn lạnh lẽo nhìn tới Tô Đình, nói ra: " Tiên gia đắc đạo lại ở nhân gian rồi triệu ta đến tận đây, cần làm chuyện gì?"
Tô Đình làm lễ nói: "U Minh Chân Quân- Tô Đình."
Bạch Cô Hồn khẽ nhíu mày, nói: "Ngươi chính là U Minh Chân Quân gần đây được sắc phong?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Chính là Tô mỗ."
Ánh mắt Bạch Cô Hồn thoáng phần biến hóa, nói: "Trước đây không lâu ta có nghe qua ngươi, nghe đồn ngươi có lực lượng trảm thần, từng chém giết Khuê túc, cho nên trong lòng rất nhiều chính thần trên Thiên Đình lo sợ không yên, ý đồ muốn giết ngươi."
Tô Đình cười nói ra: "Với khí độ của tôn thần, ta thấy trong số những tiên thần trong lòng lo sợ không yên, muốn giết ta để tuyệt hậu hoạn, nhất định không có ngươi ở trong đó."
Bạch Cô Hồn bất động, chỉ nói: "Sinh tử của ngươi tự có định số, chư thần nổi sát tâm đối với ngươi, vốn là suy nghĩ không nên có, mà cử động giết ngươi càng vượt qua phạm trù Thần vị quản lý... Chỉ cần ngươi không có xúc phạm vào quyền hành Thần vị ta quản lý, ta cũng lười đối địch với ngươi."
Tô Đình cười ha ha một tiếng, nói ra: "Khó trách Cát Phán tán dương ngươi như thế, cho rằng ngươi chắc chắn sẽ giải đáp nghi hoặc trong lòng ta."
Bạch Cô Hồn cau mày nói: "Lão đầu kia?"
Tô Đình bật cười khanh khách: "Chính là lão đầu kia, hắn nói ta chính là U Minh Chân Quân, chức quan được Thiên Đình sắc phong, có quyền hành hành tẩu tam giới, dò xét chủ sự, mà các thần linh phương nên tương trợ... Dù liên quan đến Lâm Đông Bạch thị, nhưng lấy tính tình của ngươi, đã làm chính thần tám bộ thì nhất định sẽ không dấu diếm."
Vẻ mặt Bạch Cô Hồn bình thản, không nói tiếp.
Hắn chỉ có tính tình quái gở, nhưng cũng không phải hạng người ngu dốt.
Rất nhiều chuyện, hắn có thể nhìn ra đầu mối.
"Nói nhiều lời tán dương ta công chính vô tư như vậy, chính là bởi vì việc này liên quan đến Lâm Đông Bạch thị?" Vẻ mặt Bạch Cô Hồn lạnh lùng.
"Đúng vậy." Tô Đình bị nhìn thấu tâm tư, lập tức ho nhẹ rồi khẽ đáp.
"Ngươi muốn hỏi chuyện gì?" Bạch Cô Hồn lên tiếng.
"Chuyện liên quan tới Bạch Thế Chí." Tô Đình đáp.
"Bạch Thế Chí?"
Bạch Cô Hồn im lặng một lúc lại chợt hỏi: "Ngươi có biết ông ta là phụ thân ta?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Biết được, nhưng Cát Phán cho rằng ngươi nhất định sẽ không dấu diếm, bởi vì bây giờ ngươi là chính thần của Thiên Đình, mà không phải tộc nhân Lâm Đông Bạch thị... Mà hiện tại Bạch Thế Chí cũng không còn là gia chủ Lâm Đông Bạch thị, mà là cao nhân Phật Môn đã quên hết quá khứ ' Gia chủ đời trước của Lâm Đông Bạch thị'."
Bạch Cô Hồn nói ra: "Ngươi không cần thổi phồng ta, có chuyện nói thẳng."
Tô Đình nhẹ nhàng thở ra, nghiêm mặt nói: "Ta muốn biết được Lục Ngã Chân Thân mà năm đó Bạch Thế Chí sở học."
Con ngươi Bạch Cô Hồn hơi co lại, sắc mặt lộ ra vẻ càng thêm ngưng trọng.
Tô Đình không có thúc giục, cũng không mở miệng, nhưng trong lòng có chút vui vẻ, Bạch Cô Hồn rõ ràng là biết rõ môn bí pháp chí cao Phật tông này.
❖ ❖ ❖
"Lục Ngã Chân Thân phân biệt là, thiện, ác, chấp, bản, tha, phi, hóa thành sáu người."
"Sáu người này tượng trưng cho sáu phương diện của bản thân."
"Bạch Thế Chí đi con đường chính là ngoài bản ngã ra, năm người khác đều như sinh linh hoàn toàn mới."
"Sáu người này đi đến cuối cùng, dù bỏ mình hay đắc đạo đều là cuối cùng nhân sinh, nếu như sáu người này đều có thể viên mãn, cuối cùng sáu người quy nhất thì sẽ giành lấy cuộc sống mới, hóa thành bản thân ta, lại không có một chút tạp niệm, hết sức tinh khiết, tựa như trích tiên Đạo gia, tới khi đó là có thể thành Phật, cũng là phật thân."
"Nhưng năm đó Bạch Thế Chí đưa ra quyết định sai làm, khiến lục đạo thân thể đều bị Thanh Nguyên tổ sư tiêu diệt, chưa thể viên mãn, cuối cùng chưa thể thành Phật."
Bạch Cô Hồn nói như vậy, ngữ khí bình thản, đối với Bạch Thế Chí cũng như người xa lạ.
Trong lòng Tô Đình hiện lên vô số suy nghĩ
"Năm đó gia chủ Lâm Đông Bạch thị- Bạch Thế Chí, kỳ thật chính là bản ngã trong Lục Ngã chi thân?"
"Không sai, bản ngã chi thân của ông ta chết trong tay Thanh Nguyên tổ sư, cũng coi là chết yểu."
"Ta thật sự rất hiếu kì, sao ông ta lại đắc tội với Thanh Nguyên tổ sư?"
"Năm đó Đạo Tổ chưa thành đạo, nhưng nhân gian vì ngài mà sinh hỗn loạn, bị Chư Thánh kiêng kỵ, Lâm Đông Bạch thị có ý muốn chém giết Thanh Nguyên tổ sư, thu lấy đại công đức vì bình định dấu hiệu phong thần hỗn loạn. Mà lúc đó Bạch Thế Chí dùng thuật chú sát, ra tay với Thanh Nguyên tổ sư, nhưng có một vị nữ tử thay hắn ngăn cản chú thuật, từ đó vẫn lạc."
"Khó trách..."
Tô Đình thở ra một hơi, Bạch Thế Chí muốn chú sát Thanh Nguyên tổ sư chưa thành đạo, nhưng lại có một vị nữ tử thay Thanh Nguyên tổ sư chịu chú thuật, từ đó vẫn lạc.
Dù là ai, đối mặt với chuyện như vậy, cũng nên đòi lại công đạo.
Chắc Thanh Nguyên tổ sư chính là giết tới Lâm Đông Bạch thị.
Nhưng trong điển tịch của Nguyên Phong Sơn lại không có ghi chép về chuyện này.
Không phải là vì chuyện liên quan đến Đạo Tổ nên không dám ghi chép vào sách?
"Ngươi hỏi ta đều đã giải đáp, còn có chuyện gì muốn hỏi sao?"
Vẻ mặt Bạch Cô Hồn vẫn rất lạnh lùng, nói ra: "Hi vọng chuyện ngươi hỏi đều có quan hệ cùng việc mà Đế Quân giao phó cho ngươi, mà không phải nói nhảm..."
Tô Đình sờ sờ mặt, nói ra: "Tô mỗ sở dĩ hỏi thăm chuyện 'Lục Ngã Chân Thân', chính là bởi vì lần này ở Bắc Vực, tông chủ Ma tông - Tô Quan Nhi rất có khả năng cũng tu thành pháp môn này."
Ánh mắt Bạch Cô Hồn có chút mấy phần biến hóa.
Tô Đình nói ra: "Trước đây không lâu Tô Quan Nhi bị ta giết chết, nhưng bây giờ lại có thêm một Tô Quan Nhi, đồng thời đạo hạnh cực cao, có thể so với Chân Tiên, so với Tô Quan Nhi xuất hiện trong gần ngàn năm qua còn hơn một bậc... Bây giờ xem ra có chút tương tự phương pháp này."
Nghe được Bạch Cô Hồn giải thích, pháp môn này đúng là huyền diệu đến cực điểm.
Mà Huyền Sách đại pháp sư có được pháp môn này, đầu tiên là ban cho gia chủ Lâm Đông Bạch thị - Bạch Thế Chí... Về sau nhập ma, hẳn là còn cải tạo pháp môn này, truyền thụ cho ma đạo tông chủ- Tô Quan Nhi?
"Ngươi nhìn ra cái gì rồi?"
Bạch Cô Hồn bỗng nhiên nói ra: "Ngươi cẩn thận nói với ta."
Tô Đình có chút kinh ngạc, từ khi nãy đến bây giờ, vị Thần Dạ Du này đều giữ vẻ mặt lạnh lùng, hỏi gì đáp nấy, nhưng lại chỉ đáp không hỏi, không có lời nói dư thừa.
Giờ phút này nghe được Bạch Cô Hồn lên tiếng, Tô Đình mơ hồ cảm thấy cổ quái, nhưng cũng không giấu diếm, kể lại chuyện mà mình vừa mới thấy.
"Tôn thần có phát giác được chỗ khác thường sao?"
"Không có."
"..."
Tô Đình không biết nói gì, nhưng lại nghe thấy Bạch Cô Hồn tiếp tục lên tiếng.
"Nhưng căn cứ vào lời ngươi nói thì tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi kia có điểm khác biệt cùng Lục Ngã Chân Thân."
Bạch Cô Hồn cau mày, nói ra: "Chí ít là khác với Lục Ngã Chân Thân mà Bạch Thế Chí luyện."
Tô Đình vội vàng truy vấn: "Có khác biệt gì?"
Bạch Cô Hồn lắc đầu nói ra: "Khác biệt cụ thể, một lời khó nói hết, ta cũng không thể nói rõ ràng, nhưng ngươi báo cáo việc này cho Đế Quân, lại tiến về Tây Thổ một lần, chắc sẽ có chút đáp án."
Tô Đình vẫn có chút không hiểu.
Nhưng Bạch Cô Hồn đã là lui ra phía sau, chui vào bóng đêm âm u.
Tô Đình không kịp tra hỏi đã thấy hắn biến mất.
"Thôi..."
Tô Đình hơi bất đắc dĩ, nhưng vẫn chắp tay nói: "Đa tạ chỉ điểm."