Chương 875 Tây Thổ
Cửu Lê đại tương quân, nghe đồn có xuất thân là Thần Ma ở Cửu U, thời gian tu hành dài dằng dặc.
Ngàn năm trước kia, Thiên Đình chưa thành lập, Đế Quân còn chưa trở thành chủ của cả tam giới, đã vào chỗ sâu trong Cửu U, hàng phục vị Thần Ma ở Cửu U này.
Bây giờ Thiên Đình Đế Quân,thống ngự tam giới lục đạo, tám bộ chính thần, Thiên Tiên các phương, không có ai không cúi đầu xưng thần.
Nhưng chỉ có Cửu Lê đại tương quân, mới là người đi theo Đế Quân sớm nhất.
"Nghe nói Cửu Lê đại tương quân có bản lĩnh cực cao, trong số cảc Chân Tiên cũng là nhân vật thượng tầng."
Trong lòng Tô Đình nghiêm nghị, thầm nghĩ: "Đưa mắt nhìn khắp thế gian hiện nay, có ai có thể khiến Cửu Lê đại tương quân vô thanh vô tức biến mất không thấy tung tích?"
Hắn nhìn đạo đế chỉ này, trong lòng lại không biết nên nói gì.
Cửu Lê đại tương quân ở cấp bậc Chân Tiên mà còn vô thanh vô tức biến mất không thấy, Tô Đình hắn chỉ vừa đắc đạo thành tiên chưa lâu thì có thể tra ra dấu vết gì?
Dù thật sự tra ra dấu vết gì, chỉ sợ cũng không kịp bẩm báo Thiên Đình đã bị diệt khẩu đi.
Mặc dù hắn đã đắc đạo thành tiên, rốt cục đã đặt chân tới cấp độ tiên thần.
Nhưng đối với âm mưu cấp độ Chân Tiên thì hắn vẫn quá nhỏ yếu.
"Đạo đế chỉ này là cái quỷ gì?"
" Ý chỉ khó như thế, ta có nên kháng chỉ hay không?"
"Dứt khoát phản lại Thiên Cung, chiếm núi làm vua?"
Tô Đình méo mặt suy nghĩ một chút, chợt phát hiện có điểm khác thường.
Dường như có một ánh mắt cực kì thật lớn liếc nhìn bát phương.
Trong khoảnh khắc, Tô Đình đã lập tức biết ánh mắt kia đến từ một trong bốn đại thần tướng của Thiên Đình- Nhãn Thần tướng.
Nhãn Thần tướng có được hai mắt của Thần thú Thao Thiết năm đó, càng lợi hại hơn cả so với Chân Tiên nhãn, còn lợi hại hơn cả thiên nhãn của Tô Đình, có thể quan sát mọi việc của tam giới lục đạo.
Giờ phút này Nhãn Thần tướng đang quan sát phương tây, Tô Đình cũng như đang làm việc dưới mắt hắn, cũng là không đến mức rơi vào tình cảnh như Cửu Lê đại tương quân như thế.
"Vốn cho rằng có thể trở về Thiên Đình, nhờ Thần linh Hỏa bộ thay ta luyện chế Long Tượng nguyên châu, có thể yên ổn mấy ngày, nào biết Thiên Đình cũng là thật sự là không ít chuyện..."
Tô Đình vuốt vuốt lông mi, nhưng dưới ánh mắt của Nhãn Thần tướng, hắn cũng không cần sợ hãi sẽ gặp phải tình cảnh như Cửu Lê đại tương quân, vô thanh vô tức biến mất không thấy nữa.
Nhưng hắn cũng không ôm hi vọng gì đối với chuyện điều tra hành tung của Cửu Lê đại tương quân.
Nhân vật có thể phục kích Cửu Lê đại tương quân, vô thanh vô tức khiến hắn biến mất không thấy gì nữa, làm sao có thể để lại đầu mối?
Huống chi tứ đại thần tướng Nhãn Nhĩ Khẩu Tị tuy rằng thân ở Thiên Đình, nhưng cũng có thể quan sát kiểm tra phương tây, mà hoàn toàn không có manh mối, hắn đi dò một phen, chắc cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Nhưng đế chỉ đã hạ, hắn vẫn cần phải dò xét một phen.
"Thôi được, đã có bốn đại thần tướng giám sát phương tây, chuyện như Cửu Lê đại tương quân sẽ không xảy ra nữa, cứ coi như du ngoạn."
❖ ❖ ❖
Sau đó gần một tháng, Tô Đình khống chế pháp thuyền bay quanh phương tây thiên giới.
Đến hôm nay, hắn vẫn không thu hoạch được gì, cũng không phát hiện ra một chút tung tích nào.
Nhưng chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Tô Đình, dù sao bốn đại thần tướng trước điện đều không ngừng xem xét phương tây mà cũng không có một chút thu hoạch nào.
Dù Tô Đình tự mình ở đây, nhưng cũng không cho rằng mình có thể tìm kiếm giỏi hơn so với bốn vị thần tướng này.
"Hơn một tháng trôi qua ơ thiên giới mênh mông này, cũng chỉ là dựa theo con đường lúc đầu Cửu Lê đại tương quân đi qua, tìm một mảnh địa vực nhỏ... Thật sự muốn lục soát hết thì không biết cần bao nhiêu năm tháng."
Tô Đình thầm cảm thấy cổ quái, thầm nghĩ: "Nếu bốn vị thần tướng đã hoàn toàn không có thu hoạch, ta ở thiên giới chỉ sợ cũng không làm được gì, hay là dứt khoát hạ giới, tìm kiếm một chút manh mối?"
Bốn vị thần tướng tìm kiếm thiên giới, hoàn toàn không có thu hoạch.
Như vậy ở nhân gian có thể có tung tích hay không?
Theo đạo lý thì cấp độ tiên thần tranh đấu ở nhân gian là có thể chấn động bát phương, nếu là cấp độ Chân Tiên, chỉ sợ toàn bộ Tây Vực đều sẽ sụp đổ.
Thế nhưng kẻ phục kích Cửu Lê đại tương quân lại có thể làm được việc này trong vô thanh vô tức, bố trí như thế, dù là ở thiên giới hay nhân gian, kì thực cũng không có gì khác nhau.
"Đúng là có thể hạ giới nhìn một chút."
Tô Đình nghĩ như vậy, cũng thu pháp thuyền lại, rơi vào hư không giữa hai giới.
Trong chư thiên tiên thần, Tô Đình xem như một vị tương đối tự do.
Thiên thần đều có ti chức, tự nhiên không thể tự ý rời vị trí, cho dù là Thiên Tiên không có quá nhiều hạn chế, nhưng muốn đặt chân vào nhân gian cũng cần xin chỉ thị với Thiên Đình, được Thiên Đình cho phép mới có thể đặt chân vào nhân gian.
Mà Tô Đình được phong là U Minh Chân Quân, có thể ngao du tam giới, không cần báo cáo chuẩn bị.
❖ ❖ ❖
Ở trong thiên đình.
Nhãn Thần tướng Yến Nhàn lộ ra sắc mặt khác thường, nói ra: "U Minh Chân Quân bỗng nhiên hạ giới đi."
Chưa xin chỉ thị lại tự tiện hạ giới, cho dù là Thiên Tiên cũng là tội lỗi không nhỏ.
Vị Nhãn Thần tướng này, trong lòng chợt cảm thấy có cơ hội.
"Cũng tốt."
Vẻ mặt Đế Quân lạnh nhạt, nói ra: "Tô Chân Quân luôn luôn nhiều ý tưởng, không suy nghĩ theo lẽ thường, nếu hắn đã hạ giới đi thăm dò, thì cứ để hắn tìm một chút ở nhân gian. Các ngươi hãy cứ quan trắc thiên giới phương tây, cứ để hắn đi quanh Tây Thổ một chuyến, nhìn xem có thể tra ra đầu mối gì hay không..."
Nhãn Thần tướng lập tức im lặng không nói, thần nhãn vẫn đang quan trắc phương tây, không dám lười biếng chút nào.
Đế Quân thoáng nhắm mắt, vẻ mặt bình tĩnh.
Lòng dạ Đế Quân sâu như biển, thâm bất khả trắc.
Không ai biết được vị chủ cả tam giới này- Thiên Đình Đế Quân, giờ phút này đang suy nghĩ gì.
Thậm chí cũng không có tiên thần nào dám can đảm phỏng đoán tâm tư Đế Quân.
❖ ❖ ❖
Ở Tây Thổ.
Tuy rằng cũng là nhân gian, nhưng khi Tô Đình còn ở nhân thế lại lại chưa từng đi tới đại địa phương tây.
"Nhân gian vẫn luôn đục ngầu."
Tô Đình khẽ nhíu mày, thiên nhãn quét qua.
Ngàn dặm phía dưới đều bị thu vào trong mắt.
Ở Tây Thổ, ngôn ngữ, phong thổ, quần áo cách ăn mặc, đều khác biệt cực lớn cùng Trung Thổ.
Nhưng bầu không khí ở mảnh đất dưới chân hắn này lộ ra mười phần ngưng trệ.
Trong tòa thành trấn này dường như có vẻ lo lắng, lòng người bàng hoàng, bầu không khí bất an.
"Xem ra nơi này có chút vấn đề."
Tô Đình từ phía trên vân không hạ xuống, vung tay lên một cái, pháp bào của Chân Quân lập tức hóa thành phục sức phong cách Tây Thổ.
Hắn chậm rãi đi vào thành trấn, đánh giá chung quanh.
Ở đối diện có hai tăng nhân vội vàng đi tới, phục sức cũng có khác biệt với tăng bào hòa thượng ở Trung Thổ, lộ ra vẻ thô kệch.
Hai tăng nhân này cũng coi như có mấy phần tu vi, nhưng tu vi có hạn, không so được Thượng Nhân cảnh của Đạo gia.
Giờ phút này hai tăng nhân đều lộ vẻ mặt lo lắng, đi đường vô cùng vội vàng.
"Hai vị đại sư."
Tô Đình bỗng nhiên lên tiếng, gọi bọn hắn lại, chắp tay trước ngực, như tín đồ Phật Môn.
Bên trái tăng nhân nhíu mày nói ra: "Thí chủ có chuyện gì sao?"
Tô Đình nói ra: "Ta từ nơi khác đến đây thăm người thân, còn không biết thân thích ở nơi đó, nhưng trong thành có vẻ cổ quái, không biết chuyện gì xảy ra?"
Hai tăng nhân nhìn nhau một cái, mới có một người nói ra: "Gần đây ở nơi này xảy ra đại sự, khuyên ngươi sau khi thăm người thân xong thì nên nhanh chóng rời đi, chúng ta còn có chuyện quan trọng, không cùng ngươi nhiều lời."
Tô Đình vội kéo hắn lại, cười ha hả nói: "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Tăng nhân kia tức giận nói: "Ngươi thật là không thể nói đạo lý, buông tay!"
Một vị trông như khổ hạnh tăng đánh ra lực đạo không nhỏ, lập tức muốn đẩy Tô Đình ra.
Nhưng Tô Đình không nhúc nhích tí nào, mỉm cười nói ra: "Vị đại sư này giống như là võ tăng, nhưng tính tình vội vàng xao động như thế, chẳng lẽ sẽ chỉ luyện võ, chưa từng tu thiền?"