Chương 887 Tây Phương Bạch Đế! Bạch thị tiên tổ!
Bước vào bên trong Nam Thiên Môn.
Tô Đình nhìn Thiên Cung tỏa ra tường thụy thải quang vô tận, tầng tầng lớp lớp kia.
Lăng Tiêu Bảo Điện chính là ở phía trước.
Nhưng Tô Đình cũng không vội vã tiến về Lăng Tiêu Bảo Điện.
Hắn cúi đầu xuống, bàn tay khẽ mở ra.
"Bạch?"
Tô Đình thầm lẩm bẩm, ánh mắt lấp loé không yên.
Khi nãy Tuần Sát Sứ tam giới- Bạch Kế Nghiệp lưu lại một chữ trên tay hắn, chính là một chữ "Bạch".
Một chữ này bao hàm thâm ý.
Ý nghĩa của chữ này, Tô Đình cũng đoán được.
❖ ❖ ❖
Tuần Sát Sứ tam giới Bạch Kế Nghiệp bây giờ, năm đó thân thể ốm yếu lại có thể bố cục sâu xa, tham gia vào trận chiến Phong Thần giữa ba triều.
Trong sử sách của thế gian cũng không có quá nhiều ghi chép, ngẫu nhiên có nhắc tới hắn cũng chỉ là một câu thoáng qua.
Mà trong ghi chép ở Nguyên Phong Sơn lại có rất nhiều khen ngợi đối với vị Tuần Sát Sứ tam giới này, cho là hắn là một trong những nhân vật mưu trí xuất sắc nhất tám trăm năm trước, chưa hẳn đã kém Cát tướng của Thục quốc năm đó, bây giờ là Thượng Minh Âm Thiên Tử.
Dù sử sách ghi chép có nhiều bất công, chưa hẳn là thật.
Nhưng Bạch Kế Nghiệp tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.
Một người thông tuệ như vậy, có thể khiến Nguyên Phong Sơn tốn hao vô số bút mực để miêu tả, làm sao có thể là một người tầm thường?
Từ ghi chép ở Nguyên Phong Sơn, đến chính sử nhân gian, Tô Đình cũng biết được Bạch Kế Nghiệp đúng là am hiểu sâu tôn chỉ "Người thiện chiến không có công hiển hách ", ẩn vào phía sau màn, chưa từng triển lộ tung tích.
Mà lần này Bạch Kế Nghiệp chủ động hỏi thăm, còn chủ động chỉ điểm, viết ra một chữ này.
Hắn hành động như thế, cũng tuyệt đối không đơn thuần là vì giúp cho Tô Đình.
Hắn tất nhiên có chỗ mưu đồ, mà cũng không có suy nghĩ che giấu.
Chính như lời nói khi nãy, giả sử như Tô Đình dựa vào một chữ này, có thể tra ra chân tướng, như vậy chính là tạo phúc chúng sinh, càng là giúp hắn một chuyện.
"Bạch?"
Ánh mắt Tô Đình ngưng lại.
Trong nháy mắt, hắn nghĩ tới Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát.
Năm đó Bạch Kế Nghiệp là gia chủ chi nhánh Bạch thị, mà Bạch Thế Chí lại là gia chủ Lâm Đông bản gia.
Nhưng sau một khắc, Tô Đình cũng xóa bỏ ý suy nghĩ này.
Lần này đi phương tây, Tô Đình từng gặp qua Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát, từ các loại dấu vết để lại suy tính, Tô Đình đại khái có thể kết luận, vị Đại Bồ Tát của phật môn này không có bất cứ quan hệ nào cùng Tô Quan Nhi của Ma tông ở Bắc Vực.
"Tám thành là không có quan hệ."
Trong lòng Tô Đình nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng chỉ chắc chắn tám phần mười.
Làm một thiếu niên khiêm tốn, bất kỳ chuyện gì hắn cũng sẽ không thấy quá vẹn toàn, nhiều nhất tám thành, có lưu lại chỗ trống.
Nếu như thật sự vượt qua tám thành, như vậy chính là Tô Đình suy tính sai lầm, mà có thể khiến Tô Đình suy tính sai lầm, vị Đại Bồ Tátnày không khỏi cũng thật đáng sợ.
Bạch Kế Nghiệp muốn chỉ có lẽ là Bạch thị tiên tổ, tu hành năm tháng dài đằng đẵng, nhân vật có thể so sanh Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn.
Quan trong nhất chính là, Bạch thị tiên tổ thụ phong Thiên Tiên, cũng ở phương tây.
Mà năm đó tọa kỵ của hắn là một Bạch Hổ đẳng cấp yêu tiên, chính là một trong chính thần trên Phong Thần bảng bây giờ, là Tây Phương Bạch Đế trong Ngũ Nhạc đại đế.
Phóng nhãn khắp thiên giới phương tây, có liên quan đến chữ "Bạch" mà Bạch Kế Nghiệp viết ra, cũng chỉ có ba người này này.
Bạch thị tiên tổ, Tây Phương Bạch Đế, Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát.
Mà Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát, năm đó tu luyện Lục Ngã Chân Thân, mà sáu cỗ chân thân đều đã diệt vong, bên trong chính là có gia chủ Lâm Đông Bạch thị- Bạch Thế Chí, đây là "Bản ngã chi thân".
Sau khi "Bản ngã" chết, bây giờ đã thoát thai mà ra, chính là Tịnh Ngã Chi Thân, trở thành Đại Bồ Tát Phật Môn, đoạn đi chuyện cũ trước kia, lại không liên quan gì tới Bạch thị.
Tô Đình nắm chặt bàn tay, trong lòng thầm nghĩ: "Như vậy... Chữ viết này là chỉ Bạch thị tổ hay Bạch Đế? Mà trong này rốt cuộc có bao nhiêu quan hệ cùng Tô Quan Nhi? Nếu như một trong số đó quả nhiên có liên hệ gì với Tô Quan Nhi, như vậy Cửu Lê đại tương quân biến mất, phải chăng cũng có liên quan với chuyện này?"
Trong lòng của hắn lóe lên rất nhiều nghi hoặc.
Vô số suy nghĩ chợt lóe lên.
Với Nguyên Thần Tiên gia, chớp mắt đã suy nghĩ ức vạn, nhưng cũng không thể chỉ dựa vào một chữ này, mà làm rõ tất cả manh mối.
Nhưng lời Bạch Kế Nghiệp nói, tất nhiên không giả.
"Tạm thời cứ như thế."
Trong đầu Tô Đình lóe lên rất nhiều suy nghĩ, sau đó bắt đầu di chuyển, bước về phía Lăng Tiêu Bảo Điện.
❖ ❖ ❖
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Thiên Đế lẳng lặng đọc sổ gấp mà Tô Đình trình lên.
Tô Đình đứng thẳng phía dưới, thần sắc bình tĩnh, đồng thời không có một chút vẻ sợ hãi nào.
Mà tứ đại thần tướng đứng ở hai bên, thoáng đánh giá vị U Minh Chân Quân danh chấn tam giới này.
"Ngươi tận lực."
Đế Quân buông sổ gấp xuống, nói ra: "Tứ đại thần tướng trước điện cũng đang tìm kiếm thiên giới, mà không có một chút thu hoạch, mà ngươi có thể nghĩ đến biến hóa ở nhân gian, đã xem như có suy nghĩ khác, nhưng lần này không tìm được tung tích của Cửu Lê, cũng không trách ngươi được."
Tô Đình thi lễ nói: "Cửu Lê đại tương quân chính là Chân Tiên thượng tầng, muốn xuống tay với hắn, chắc chắn là Chân Tiên đỉnh phong, mà có thể vô thanh vô tức bắt được hắn, chỉ sợ bố trí đã lâu. Mà nhân vật cấp độ Chân Tiên lại bố trí lâu dài, nhất định có nắm chắc có thể lừa trời giấu biển, nếu không cũng không dám xuất thủ đối với Cửu Lê đại tương quân. Tô Đình đắc đạo chưa lâu, đạo hạnh có hạn, quả thực khó mà dò xét."
Đế Quân lên tiếng, nói ra: "Ngươi nói rất phải."
Sau khi nói xong, lại nghe Đế Quân ung dung nói ra: "Phóng nhãn khắp tam giới lục đạo, chư thiên tiên thánh, tu vi đạt tới Chân Tiên cũng không tính nhiều... Ngươi dò xét đã lâu, trong lòng nhất định cũng có suy tính, có suy đoán gì hay không?"
Tô Đình trong lòng nghiêm nghị, nói ra: "Thần tu hành chưa lâu, tu vi còn thấp, suy tính không tới."
Vẻ mặt Đế Quân như thường, nói ra: "Vậy ngươi cứ tạm thời hồi phủ, nghỉ ngơi một thời gian, hảo hảo tu hành... Trẫm biết ngươi tâm cao khí ngạo, tự nhận không kém Cát Chính Hiên, bây giờ Cát Chính Hiên đột phá Chân Tiên đẳng cấp, có lẽ trong lòng ngươi cũng khó tránh khỏi có chút cảm giác cấp bách?"
Tô Đình cũng không phủ nhận, nghiêm mặt nói: "Thần đúng là không cam lòng thua kém hơn Cát Chính Hiên."
Đế Quân nói ra: "Trong khoảng thời gian tiếp theo này, ngươi an tâm tu hành, liên quan tới chuyện ở phương tây, trẫm sẽ điều động tiên thần khác để điều tra."
Tô Đình thi lễ nói: "Đa tạ Đế Quân."
❖ ❖ ❖
Rời đi Lăng Tiêu Bảo Điện.
Tô Đình mới nhẹ nhàng thở ra.
Như hắn sở liệu, Đế Quân cho là hắn đã hết sức, lần này bố trí phục sát Cửu Lê đại tương quân, tất nhiên là cực kỳ bí ẩn, hắn không tìm được manh mối cũng không trách được hắn, cho nên cũng không trách phạt.
"Chuyện về Bạch thị tổ, cũng để sau lại nói a."
Tô Đình nghĩ như vậy, hắn cũng không nói với Đế Quân chuyện Bạch Kế Nghiệp chỉ điểm của hắn.
Bởi vì chỉ bằng vào một chữ, không có bất kỳ chứng cớ nào, thậm chí manh mối chỉ hướng cũng không rõ rệt, nói ra cũng vô dụng.
Thậm chí nói nhiều, không khỏi có hiềm nghi mưu hại.
Dù là vị Chân Tiên Bạch thị tổ hay mãnh hổ là Bạch Đế ở phương tay, đều không phải chỉ bằng vào một chữ là có thể định tội.
Thà rằng như vậy, dứt khoát xem như chưa chừng nghe nói.
Chờ đợi ngày sau điều tra rõ lại đến báo cáo.
Chỉ là gần đây Tô Đình cũng không rảnh rỗi đi tra.