Chương 886 Bạch Kế Nghiệp chỉ điểm
Tia sáng này từ phương tây mà đến, tốc độ cực kì nhanh chóng.
Vầng sáng bỗng nhiên tới gần, hóa thành một bóng người.
Người này diện mạo như thiếu niên, dáng người thẳng tắp, trên người mặc phục sức Chân Quân, khí độ ngang nhiên.
Chính là U Minh Chân Quân- Tô Đình chưa tới bốn mươi đã đắc đạo thành tiên.
"Chuyến đi này của Tô Chân Quân trở về hơi chậm chút."
Khương Bách Giám nhìn thấy Tô Đình thì nói một câu như vậy.
Tô Đình thở ra một hơi, nói ra: "Vốn chỉ hỏi thăm Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát một việc, ta cũng đã có kết quả, khi đang muốn trở về Thiên Đình, nào biết lại có chuyện phát sinh, ở phương tây dò xét nhiều ngày, đến nay chưa có thu hoạch, bất đắc dĩ đành phải trở về... Hi vọng Đế Quân nhân hậu, sẽ không trách phạt."
Khương Bách Giám không hỏi thăm rốt cuộc là chuyện gì mà khiến vị U Minh Chân Quân Tô Đình này phải dừng lại ở phương tây thêm hồi lâu, chỉ cười một tiếng, nói ra: "Đế Quân nhân hậu, chỉ cần Chân Quân hết sức, tất nhiên sẽ không trách phạt."
Tô Đình cười nói: "Mong như lời đại tướng quân nói."
Sau khi nói xong, ánh mắt Tô Đình lại không khỏi nhìn sang người trẻ tuổi đứng bên cạnh.
Người trẻ tuổi kia không phải người khác, chính là Tuần Sát Sứ tam giới- Bạch Kế Nghiệp.
Đối với vị Tuần Sát Sứ tam giới này, Tô Đình cũng không xa lạ gì.
Năm đó Tuần Sát Sứ tam giới phụng mệnh hạ giới, sắc phong tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên, Tô Đình cũng ở chung quanh xem náo nhiệt... Về sau Cát Chính Hiên cự tuyệt vị trí Thiên Tiên, vị Tuần Sát Sứ tam giới này cũng không giận, ngược lại còn cho lời khuyên.
Nhưng lời khuyên năm đó đã biến thành lời nói suông khi bây giờ Cát Chính Hiên đã đột phá Chân Tiên.
"Tô Đình tham kiến Tuần Sát Sứ tam giới."
"Chân Quân khách khí."
Bạch Kế Nghiệp vừa cười vừa nói: "Ở trong ấn tượng của ta, ta cùng Chân Quân hình như chưa từng gặp mặt, nhưng Chân Quân lập tức nhận ra ta... Chắc là năm đó ta hạ giới sắc phong Thiên Tiên cho Cát Chính Hiên, Chân Quân cũng ở Đông Hải?"
Tô Đình nghe vậy, không khỏi hỏi: "Sao ngài biết được?"
Bạch Kế Nghiệp ngậm cười nói: "Sau khi Cát Chính Hiên cự tuyệt sắc phong, đã bắn tiếng ở Đông Hải, nói là thiên tư ngộ tính của Chân Quân không kém hắn, có thể nói là đánh giá cực cao... Khiến rất nhiều người tu hành ở Đông Hải bất mãn, sau khi luân phiên tranh đấu, danh tiếng của Vô Địch Thần Quân đã truyền khắp Đông Hải, sớm đã không phải bí ẩn."
Tô Đình vừa cười vừa nói: "Đều nói năm đó Bạch Kế Nghiệp bày mưu nghĩ kế, mưu trí thâm trầm, chính là một trong những nhân vật thông tuệ nhất ở thời đại kia, chỉ dựa vào điểm ấy lại có thể kết luận được Tô mỗ cũng ở Đông Hải, quả thực là khiến người ta cảm thấy bội phục."
Bạch Kế Nghiệp cười nói: "Trò vặt thôi, lại là người thông tuệ, cũng chỉ có thể ở nhân gian quấy ra phong vân, quyền thế cùng mưu đồ lớn hơn nữa, nhưng đứng trước thần uy hủy thiên diệt địa thì cũng yếu ớt không chịu nổi, tiện tay là bị diệt. Cũng chỉ có nhân vật như Chân Quân, đạo hạnh tiến triển cực nhanh, không ngừng tăng lên, hơn xa bất luận mưu tính gì..."
Tô Đình cũng biết rõ dù có bất kỳ mưu đồ sâu xa gì, cuối cùng cũng không địch lại uy thế hủy thiên diệt địa.
Ví như tổ sư đạo môn thân thành thiên địa, vị dụ như Thiên Đình Đế Quân là chủ cả tam giới, bất kỳ mưu đồ nào cũng không thể rung chuyển.
Chỉ là người đang đứng trước mắt, Tô Đình cũng thể nói ra lời nói tự đáy lòng, chỉ nói: "Năm đó tiên sinh chỉ ở nhân gian, cũng chỉ có thể quấy phong vân ở nhân gian, đến Thiên Đình này, có khả năng mưu tính mưu kế chính là cấp độ tam giới lục đạo."
Bạch Kế Nghiệp cười ha ha, nói: "Bạch mỗ cũng không có loại bản lĩnh này, càng không có lá gan này, chỉ có thể ỷ vào chút thông minh nhỏ để cống hiến sức lực cho Đế Quân thôi."
Tô Đình và hắn khen nhau vài câu, xem như lăn lộn thuần thục, sau đó muốn bước vào Nam Thiên Môn, tiến về Lăng Tiêu Bảo Điện phục mệnh.
Nhưng Bạch Kế Nghiệp dường như nhớ tới cái gì, nói ra: "Chắc Chân Quân tiến về phương tây là muốn tìm hiểu tin tức liên quan tới Tô Quan Nhi ở Ma vực phương bắc?"
Tô Đình nghe vậy, trong lòng hơi lạnh, nói ra: "Sao tiên sinh biết?"
Bạch Kế Nghiệp cười nói: "Chân Quân có thể tự do lui tới U Minh, từ Cửu U Minh phủ, cho tới Thanh Minh cửu tiêu, dù ta không tự do bằng Chân Quân, nhưng cũng có chức trách tuần sát tam giới, thường xuyên hành tẩu ở tam giới, cũng có thể biết không ít tin tức... Trước đây không lâu, ngươi hạ giới qua một lần, đi về phương bắc, tìm kiếm Ma tông, ta cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả."
Nói đến đây, vẻ mặt hắn có vẻ hơi ngưng trọng, nói ra: "Tô Quan Nhi bị ngươi giết chết, lại có một Tô Quan Nhi tái xuất, đồng thời tu vi tiến thêm một bậc, chắc Tô Chân Quân hoài nghi đến Lục Ngã Chân Thân trong Phật Môn?"
Tô Đình gật đầu nói: "Không sai, lúc ấy chính là có nghi hoặc này nên mới đi tới phương tây một chuyến."
Bạch Kế Nghiệp nói ra: "Tô Quan Nhi có thể phục sinh, mà đạo hạnh còn tiến thêm một bậc, hoặc là ngươi chỉ chém giết một hóa thâncủa Tô Quan Nhi, mà sau khi hóa thân chết, pháp lực còn lại sẽ trở về bản thân hắn, để bản thân hắn còn càng cường đại hơn... Hoặc là hắn thật sự tu hành pháp môn cùng loại với Lục Ngã Chân Thân, tách ra một tự thân, cũng là tự thân độc lập tồn tại."
Tô Đình nói ra: "Ta đã tìm kiếm qua, căn cứ vào lời Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát nói, giữa Lục Ngã Chân Thân cùng Tô Quan Nhi có sự khác biệt."
Bạch Kế Nghiệp chậm rãi nói ra: "Không phải Lục Ngã Chân Thân, như vậy Chân Quân có từng nghĩ tới là sẽ có pháp môn tương tự không?"
Ánh mắt Tô Đình lập tức ngưng trọng, nói ra: "Tiên sinh có gì chỉ giáo?"
Bạch Kế Nghiệp diện mạo trắng nõn, khẽ cười nói: "Tô Quan Nhi có lẽ tự mình nghiên cứu ra một bộ pháp môn này, để hắn có rất nhiều tính mạng, sau khi chết trùng sinh, sẽ càng cường đại hơn một chút... Nhưng ta nghiêng về khả năng có người truyền cho hắn một môn pháp thuật, để tự thân một phân thành hai, hóa thành hai sinh mệnh."
Ánh mắt Tô Đình lấp loé không yên, nói: "Tiên sinh rốt cuộc muốn chỉ vị nào?"
Bạch Kế Nghiệp khoát tay áo, cười nói: "Nói nhiều tất nói hớ, ngươi đưa tay qua đây."
Tô Đình không do dự, lập tức vươn tay ra.
Bạch Kế Nghiệp tay áo vung lên, khoác lên trên lòng bàn tay Tô Đình, che khuất ánh mắt của Khương Bách Giám cùng thiên binh xung quanh, mà ngón tay của hắn nhanh chóng xẹt qua, viết mấy chữ.
Tô Đình ngẩng đầu hai, ánh mắt biến ảo.
Vẻ mặt Bạch Kế Nghiệp như thường, sau đó vận chuyển thần lực, lại xóa bỏ vết tích vừa mới viết.
Tay áo vung lên, lập tức tản ra.
"Chân Quân có thể điều tra theo phương hướng này một chút."
"Đa tạ tiên sinh chỉ điểm."
"Tô Chân Quân khách khí, giả sử như ngươi thật sự có thể tra ra việc này, chính là tạo phúc tam giới, cũng coi là giúp ta một chuyện."
Sau khi hắn nói xong, lại chắp tay nói: "Ta còn phải hạ giới, đi Chính Tiên Đạo một lần, cũng không phụng bồi nữa."
Tô Đình thi lễ nói: "Tiên sinh đi thong thả."
Bạch Kế Nghiệp cười khẽ hai tiếng, bắn lên thần quang, đi về phía trước.
Tô Đình siết nắm tay, thần sắc kinh nghi bất định.
Khương Bách Giám nhìn thẳng phía trước, tựa như chưa phát giác.
Mà thiên binh thiên tướng xung quanh cũng chỉ làm như không thấy.
"Tô mỗ không tra ra chân tướng, trước khi báo cáo lên Đế Quân, còn xin Khương đại tướng quân giữ kín việc này, phòng ngừa dẫn tới phiền toái không cần thiết."
"Được." Khương Bách Giám gật đầu đồng ý.
"Đa tạ đại tướng quân." Tô Đình thi cái lễ.
"Không cần phải khách khí, ngươi đi vào đi."