Chương 899 Gương đồng
Lần này Tô Đình đi vào phủ Thiên Sư, chính là vì muốn hỏi tất cả nguyên do, đồng thời đòi hỏi phí tổn thất tinh thần, góp một chút nhà mình bộ kia tiên bảo.
Dù sau một phen trò chuyện cùng Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh, hắn đã hiểu được băn khoăn của Lưu Bạc Tĩnh, đồng thời cũng đồng ý, nhưng hắn vẫn không có quên ý nghĩ chân chính mà lần này chính mình đến đây.
“Thiên Sư băn khoăn, Tô mỗ thấy không sai, nhưng ngài giấu diếm ta nhiều năm, lại lấy ta làm quân cờ, cũng nên cho một chút đền bù chứ?”
Tô Đình lặng lẽ cười nói: “Tất cả mọi người đều là người thông minh, không ngại nói thẳng ra rằng những lời ngài nói này về cơ bản là không giả, nhưng ít ra còn có chỗ giấu diếm, mà sở dĩ che giấu Tô mỗ, tất nhiên còn có nguyên nhân, cũng không phải là lời ngài nói đương nhiên như vậy, Thiên Sư nghiên cứu môn học vấn nói chuyện này rất cao thâm, là tinh thông đến cực điểm, vốn là một chuyện khiến Tô mỗ cực kì phẫn nộ, thế mà lại bị lời ngài nói đến mức tin phục.”
Hắn giang tay ra, tiếp tục nói: “Đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ bị ngươi thuyết phục, đồng thời sinh lòng cảm kích, rồi cứ thế mà đi. Nhưng Tô mỗ rất thông minh, ngài còn có rất nhiều điểm giấu diếm ta, mà chuyện liên quan tới tổ tiên Bạch thị này nhất định còn có ẩn tình, ta không hỏi nhiều, nhưng nếu ngài không muốn đắc tội ta, vẫn nên cho ta bảo bối, tạm thời làm đền bù.”
Lưu Bạc Tĩnh thở dài một tiếng, nói ra: “Chân Quân thế này không phải là đang chơi xấu sao.”
Tô Đình buồn bã thở dài một tiếng, nói ra: Gần đây muốn luyện bảo, đáng tiếc nghèo rớt mùng tơi, ngài giàu có lại là nổi danh, tốt xấu gì cũng cho ta chút thể diện đi.”
Lưu Bạc Tĩnh liếc hắn một cái thật sâu, phát hiện tiểu tử này quả thực là lợn chết không sợ nước sôi, lập tức cảm thấy bất đắc dĩ, nói ra: “Cũng được, khi lão phu ở phương bắc thay ngươi điều tra bản án cũ năm đó, cũng đoạt được một vật, cũng coi là tiền tài ngoài ý muốn, sẽ cho ngươi.”
Ông ta tiện tay ném đi, ném ra một tấm gương đồng màu xanh.
Tô Đình nhận lấy tám gương đồng này, nhìn màu xanh pha tạp trên đó, thần sắc cổ quái.
Lưu Bạc Tĩnh nói ra: Ngươi chớ thấy nó cũ kỹ, cũng không có phù văn vết tích gì, nhưng chất liệu vật này tuyệt đối không phải bình thường, nếu được luyện chế, có thể rèn luyện ra tài liệu cấp độ Tiên gia, lão phu vốn muốn lấy về để luyện chế, luyện thành một kiện tiên bảo, bây giờ đành cho ngươi.”
Tô Đình ước lượng tấm gương đồng này, trên trán lặng yên mở ra thiên nhãn, quét một lần.
Thiên nhãn đảo qua, lại không thể nhìn thấu mặt sau của tấm gương đồng này.
Tấm gương đồng này có lẽ không phải tiên bảo, nhưng đúng như Thiên Sư nói, chỉ cần cẩn thận luyện chế một phen, còn có thể rèn ra tài liệu cấp độ Tiên gia, có thể luyện ra tiên bảo.
“Rất tốt.”
Tô Đình lập tức cảm thấy hài lòng, cầm lấy gương đồng, nhìn về phía Lưu Bạc Tĩnh.
Vị Thiên Sư như ông lão bảy mươi đen mặt lại nói: “Lão phu tạm thời đem vật này làm lễ vật cho ngươi, nhưng muốn lão phu giúp ngươi luyện thành tiên bảo thì ngươi phải cho lão phu một chút thù lao.”
Tô Đình lẩm bẩm một tiếng hẹp hòi, lập tức thu gương đồng về nhếch miệng, nói ra: “Tô mỗ đã sớm chuẩn bị hai kiện tiên bảo làm thù lao, mời một vị thần linh Hỏa bộ luyện chế tiên bảo, không cần ngài tới.”
Lưu Bạc Tĩnh nghe vậy, cả kinh nói: “Hai kiện tiên bảo? Ngươi muốn luyện bao nhiêu kiện bảo vật?”
Tô Đình cười tủm tỉm nói: “Không nhiều không nhiều, còn chưa đủ mười kiện.”
Ánh mắt Lưu Bạc Tĩnh ngưng lại, đánh giá Tô Đình vài lần, mơ hồ cảm thấy lúc trước đã thua lỗ.
Lúc trước thiếu niên này nói hắn nghèo rớt mùng tơi, lừa của ông ta đi một kiện bảo bối, nhưng nếu thật sự muốn so sánh vốn liếng thì một hậu bối mới tu hành năm mươi năm lại mà phong phú hơn ông ta tích lũy mấy trăm năm.”
“Dựa vào tính tình vô lại của ngươi, có thể có bao nhiêu bảo bối, lão phu cũng không kì lạ.”
Lưu Bạc Tĩnh lập tức vung tay áo, nói ra: “Lời cũng đã nói xong, bảo vật cũng cho rồi, lão phu cũng không tiễn.”
Tô Đình cười hì hì nói: “Ngài thế nhưng là Thiên Sư trước điện, năm đó là triều thần quyền nghiêng triều chính, ở triều đình cùng nhân gian đều có thể sống đến phong sinh thủy khởi, nào có dễ dàng tức giận như vậy? Ta còn có chuyện thương lượng cùng ngài đây.”
Bàn tay Lưu Bạc Tĩnh thoáng thả lỏng, rồi lại siết chặt, mới bất đắc dĩ nói: “Nếu là mười hai năm trước, lão phu khẳng định phải thi pháp, đè ngươi xuống đất, đánh ba ngày ba đêm.”
Mười hai năm trước, Tô Đình chưa tu luyện tới tiên cảnh đỉnh phong, dù bản lĩnh đấu pháp cực cao, nhưng Lưu Bạc Tĩnh cũng có bản lĩnh đấu pháp không kém bất kỳ người nào, cũng có nắm chắc có thể áp chế Tô Đình.
Chỉ là mười hai năm trôi qua, thiên tư của Tô Đình tung hoành,
Hắn cũng tu hành đến cấp độ Tiên gia đỉnh phong, bàn về pháp lực Tiên gia, cũng là không thua gì ông ta.
Giờ phút này, Lưu Bạc Tĩnh cũng không có nắm chắc thắng qua Tô Đình.
Dù sao thiếu niên này có danh Vô Địch Thần Quân, sớm đã truyền khắp tam giới lục đạo.
Mặc dù Lưu Bạc Tĩnh cũng giỏi về mưu tính, đối với phương diện đấu pháp cũng có thể tính toán đến từng chi tiết, nhưng cũng không thể không thừa nhận, thiếu niên này ở phương diện đấu pháp, có thể khiến người khác e ngại.
“Ngươi rốt cuộc còn muốn nói chuyện gì? Lưu Bạc Tĩnh nói như vậy.”
“Cũng không tính là chuyện gì lớn, còn không phải là ngài gây ra chuyện?” Tô Đình nháy nháy mắt, nói ra.
“Là chuyện liên quan tới nữ túc?” Lưu Bạc Tĩnh khẽ lắc đầu.
“Chính là chuyện về nữ túc. “Tô Đình cười nói: “Nghe nói trước đó ngài từng vạch tội nàng một bản, khiến Đế Quân hết sức bất mãn, mặc dù không định tội luôn, lại mơ hồ có ý muốn để nàng đầu nhập luân hồi, thúc đẩy triều đình thế gian biến hóa, bây giờ ngài lại lần nữa trở về, nếu tiếp tục tấu nàng một bản, thêm chút lửa, chỉ sợ Đế Quân sẽ quyết định đưa nàng đầu nhập thế gian.”
“Đế Quân muốn bắt nàng làm việc thế nào, lão phu cũng không tiện can thiệp.” Lưu Bạc Tĩnh chậm rãi nói: “Chỉ là Nữ Thổ Bức có tội không làm tròn trách nhiệm, thậm chí có liên quan đến ma đạo, lão phu không có khả năng làm việc thiên tư trái pháp luật, nhất định phải báo việc này cùng Đế Quân.”
“Báo thì khẳng định phải báo.” Tô Đình nói: “Chỉ là dựa vào khả năng nói chuyện của ngài, đen đều có thể nói thành trắng, ngay cả Tô Đình ta đều bị ngài thuyết phục, chỉ cần trong tấu chương ngài tấu lên, chú ý ngữ khí, hơi chuyển biến, dù là ăn ngay nói thật, phong cách chỉnh thể tự nhiên cũng sẽ khác biệt, Đế Quân cũng sẽ không quá tức giận đi?”
“Sao lão phu phải làm như vậy?” Lưu Bạc Tĩnh liếc hắn một cái, ung dung nói ra: “Trừ phi ngươi trả gương đồng cho ta.”
“Vậy ngài cứ tiếp tục tham tấu nàng ấy đi.” Tô Đình sờ lên cái cằm, nói: “Chỉ là lần này dẫn ta tới đây, nàng cũng là con cờ của ngài, coi như giúp đỡ chút.”
“Ngươi nhận được bao nhiêu chỗ tốt của nàng?” Lưu Bạc Tĩnh đột nhiên hỏi.
“Ngài coi Tô mỗ là ai rồi?” Tô Đình lập tức tức giận nói: “Tô mỗ chỉ là thấy nàng đáng thương, hơi cầu tình một phen, đâu phải loại người vô lợi không dậy sớm kia?”
“Đã như vậy thì cần gì phải nhiều lời?” Lưu Bạc Tĩnh bình tĩnh nói: “Nếu xâm phạm lợi ích của Chân Quân, lão phu còn cân nhắc một hai, nếu chuyện đã không có lợi, không cần nhiều lời.”
“Hai kiện tiên bảo.” Tô Đình nháy nháy mắt, nói ra: “Nàng đồng ý cho ta hai kiện tiên bảo.”
“Giỏi cho Tô Chân Quân.” Lưu Bạc Tĩnh cảm thán nói: “Nếu như năm đó ngươi không có tu hành, kinh thương ở nhân gian, chỉ sợ bây giờ đã là phú khả địch quốc, ngươi ra tay đủ hung ác, ngôn ngữ sắc bén, tâm cũng tối đen, là tài liệu làm ăn.”
Tô Đình liếc mắt, hắn nghe nửa câu đầu còn tưởng là tán dương, nào biết nửa câu sau, lại thay đổi hoàn toàn ý nghĩa.
“Được rồi, ngươi có thể yên tâm, nữ túc sẽ không bị đầu nhập luân hồi, mà phân tranh kiếp này giữa hai triều đã dần kết thúc, nàng có lập tức đầu thai chuyển thế cũng không kịp.” Lưu Bạc Tĩnh chỉ chỉ phía dưới, nói ra: “Từ hai mươi năm trước, Đế Quân đã để nhiều vị thần linh biếm nhập thế gian, đi làm vai trò thúc đẩy hai triều phân tranh.”
“Cái gì?” Tô Đình nghe vậy, hơi kinh ngạc.