← Quay lại trang sách

Chương 902 Hỏa Vực huyên náo, 1 minh 1 ám

Hai ngày sau.

Nữ túc tự mình đưa tài liệu hai kiện tiên bảo tới.

Một kiện là Huyền Vũ tinh có thuộc tính thủy.

Một kiện lại giống như nham thạch, nhưng cực kỳ nặng nề, không biết là vật gì, nhưng cũng là bảo vật cấp độ Tiên gia.

"Nữ túc thật sự là thần linh thành tín, sau này có cơ hội, cho dù chúng ta lại hợp tác."

Tô Đình cười ha hả nhận lấy tài liệu hai kiện tiên bảo, thu vào trong Thanh Hư cảnh.

Nữ túc nhìn tài liệu hai kiện tiên bảo đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, nàng cảm thấy dường như trái tim của mình cũng bị đào đi một nửa, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Tô Đình lại làm chưa chưa phát hiện ra, cười tủm tỉm nói: "Nữ túc đi đường xa mà đến, không bằng ngồi xuống uống trà đi? Chỗ ta còn có lá trà tốt nhất lấy được từ trong tay Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh, đúng là khó được, còn có thể tiếp tục nói chuyện hợp tác sau này... Ví dụ như tôn thần còn phạm phải tội gì? Còn cần Tô mỗ hỗ trợ chuyện gì? Còn có bao nhiêu vốn liếng? Thực sự không được, thì thương lượng mượn xung quanh một phen là được."

Nữ túc nghiến răng nghiến lợi, hung dữ nhìn hắn một cái, rồi lập tức rời đi, rất có dáng vẻ chạy trối chết, rời xa nơi đây.

Tô Đình sờ sờ mặt, thấp giọng nói: "Tài liệu mà ta cần đã quyên góp đủ rồi."

❖ ❖ ❖

Trước Hỏa vực.

Lão giả toàn thân bao phủ trong ngọn lửa, ánh mắt ngưng lại, lộ ra vẻ kinh dị.

Tô Đình cười ha hả nói: "Đây là tài liệu ba kiện tiên bảo, mong tiền bối luyện chế."

Trong mắt vị thần linh Hỏa bộ này hiện ra vẻ cảm khái, nói ra: "Đắc đạo thành tiên, mới chỉ hơn mười năm, mà trong mười hai năm gần đây đều ở trong phủ bế quan, tài liệu chín kiện tiên bảo, bây giờ ngươi đã góp đủ, thật sự là khiến người ta phải sợ hãi thán phục... Tính cả tiên bảo còn lại trong tay Chân Quân, chỉ sợ đã vượt qua mười kiện?"

Tô Đình sờ sờ mặt, khiêm tốn nói: "Cũng chỉ có chút này, cũng chỉ có chút này, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới."

Thần linh Hỏa bộ thở ra một hơi, nói ra: "Tông môn tầm thường có một kiện tiên bảo làm bảo vật trấn sơn đã hiếm có, thậm chí một số tiên cũng chưa chắc sẽ có nội tình như vậy, bây giờ e rằng tàng bảo khố của Nguyên Phong Sơn ngươi cũng không có vốn liếng phong phú như vậy..."

Vị thần linh Hỏa bộ này biết luyện bảo, lại có tiên thần các phương tới đây tìm ông, cho nên xem như vốn liếng giàu có.

Nhưng những tiên thần khác thì không có tích lũy như vậy.

Ví dụ như Nữ Thổ Bức- Một trong hai mươi tám tinh tú, phong thần đến nay gần chín trăm năm nhưng cũng chỉ miễn cưỡng tích lũy được tài liệu hai kiện tiên bảo, thậm chí còn không phải là hoàn toàn chân chính luyện chế thành tiên bảo.

Thần linh còn lại, thậm chí một kiện cũng không có.

Rất nhiều Tiên gia đắc đạo thành tiên chưa lâu, thậm chí còn đang dùng pháp bảo cấp độ thượng đẳng.

Nhưng Tô Đình mới thành tiên hơn mười năm, thế mà đã có kiếm được tám tài liệu tiên bảo.

Chính là hạng người Chân Tiên, sợ là cũng chưa chắc có nội tình như thế.

"Bây giờ các loại tài liệu đều đã có đủ, chỉ thiếu bảo vật Ngũ Hành thuộc mộc."

Tô Đình cười nói ra: "Đành làm phiền tôn thần chú ý thêm chút, nếu phát giác ra bảo vật trong tay tiên thần khác, Tô mỗ lại đến nhà trao đổi... Bây giờ Tô mỗ còn phải hạ giới, phụng chỉ làm việc, cũng có thể tìm kiếm một chút bảo vật loại này ở nhân gian."

Thần linh Hỏa bộ nghe vậy, nói ra: "Như thế cũng tốt, ba kiện tiên bảo này khá phù hợp với bảo vật trước đó của ngươi, phải luyện chế chừng năm năm, mà hai kiện bảo vật trước đó, cũng cần lưu lại mới dễ rèn luyện, mới chân chính trở thành một bộ tiên bảo."

Tô Đình lấy ra tinh quang bàn đã luyện chế thành tiên bảo tinh vòng, cùng chiếc nhẫn dùng ngọn lửa pháp bảo luyện chế ra rồi đưa tới, cảm khái nói: "Nếu như luyện thành bộ pháp bảo này, tiên thuật của Tô mỗ nhất định sẽ có uy năng tăng gấp bội... Đáng tiếc bây giờ không thể luyện thành."

Vị thần linh Hỏa bộ kia chậm rãi nói ra: "Thời gian năm năm luyện chế tiên bảo đã xem như rất nhanh, đây là vì gần đây lão phu nhàn hạ, có thể dốc sức thay ngươi luyện bảo, nếu còn có trách nhiệm thuộc thần chức, hoặc là Đế Quân hàng chỉ thì không biết cần bao nhiêu năm tháng."

Tô Đình lập tức cười nói: "Bản lĩnh luyện chế tiên bảo của tôn thần, danh mãn tam giới, Tô mỗ tự nhiên là biết được,

Nhưng lần này hạ giới rất sợ có biến, khó tránh khỏi cảm khái một phen, nếu như tiên bảo có thể luyện thành, uy năng tiên thuật tăng gấp bội, dù hắn có đối mặt với Chân Tiên, cũng chưa chắc không thể quần nhau một trận."

Vị thần linh Hỏa bộ vuốt râu nói ra: "Dùng cảnh giới Tán Tiên, chống lại Chân Tiên, ngươi thật cuồng vọng."

Tô Đình cười ha hả nói: "Còn chưa đấu thắng, thì sao biết là không được? Chỉ là bộ tiên bảo này không ở trong tay, sợ là chỉ có thể tự vệ, không thể thủ thắng."

Vị thần linh Hỏa bộ này nói ra: "Tự vệ? Chỉ riêng hai chữ này đã xem như cuồng đến cực điểm... Nhưng lức trước ngươi có chiến tích hiển hách, cũng có tư cách buông lời như thế."

Ông thu tiên bảo rồi lại hỏi với hơi nghi hoặc: "Với bản lãnh của ngươi, lần này hạ giới còn sợ có biến cố?"

Tô Đình vỗ vỗ vạt áo, ung dung nói ra: "Người tu hành trong nhân gian thì đúng là không cần sợ, nhưng chỉ sợ những kẻ vượt ra giới hạn nhân gian kia mà vẫn còn bồi hồi ở nhân gian... Ví dụ như tông chủ ma đạo - Tô Quan Nhi."

Vẻ mặt vị thần linh Hỏa bộ hơi đổi.

Tô Đình cười nói: "Ngài không cần lo lắng, Đế Quân mệnh Tô mỗ tọa trấn Trung Thổ, chính là chờ hắn ta."

Vị thần linh Hỏa bộ phất phất tay, nói ra: "Lão phu cũng không phải lo lắng ngươi, chỉ là lúc trước đang suy nghĩ, lỡ may U Minh Chân Quân ngươi bị tông chủ ma đạo đánh chết, vậy mấy món tiên bảo này có phải sẽ thuộc về lão phu hay không?"

Tô Đình lập tức liếc mắt, nói ra: "Phi, ai cùng nhà với hắn? Còn nữa, tai họa di ngàn năm, Tô mỗ còn chưa tới một nửa trăm năm đâu, dựa vào tu vi của Tô Đình ta, sống đến thiên hoang địa lão cũng không đủ..."

❖ ❖ ❖

Phủ Thiên Sư.

Trong tĩnh thất.

Lưu Bạc Tĩnh đang xếp bằng ở trên bồ đoàn, ông ta cũng không vận công, cũng không thi pháp, mà là ninh thần tĩnh khí.

Đối với thiên thần như ông ta, cách tăng trưởng thần lực hiệu quả nhất vẫn là hương hỏa cung phụng từ nhân gian.

So sánh ra mà nói, tuy rằng ông ta không phải tám bộ chính thần, nhưng khi còn sống thanh danh vang dội, hậu thế lan truyền nổi danh, rất nhiều đồ chúng thờ phụng, xét về hương hỏa cường thịnh, vẫn cao hơn rất nhiều thiên thần.

Cho nên ông ta tĩnh tọa ở đây, cũng không phải là tu hành, mà là an thần.

Nửa ngày sau, mới thấy vị thiên sư này mở to mắt.

"Ma đạo xâm nhập Trung Thổ?"

Thiên Sư lấy ra lệnh bài, trầm ngâm nói: " Tô Quan Nhi kia chấp chưởng ma đạo, luôn luôn giấu giếm rất sâu, trốn trốn tránh tránh, kéo dài hơi tàn, lần này thật sự là thật là khí phách lớn, mưu đồ việc hai triều Trung Thổ phân tranh?"

Ông ta tra xét một phen, Đế Quân truyền chỉ, mệnh Tuần Sát Sứ tam giới -Bạch Kế Nghiệp lặng yên tới phía bắc, tìm hiểu nguồn gốc, tìm kiếm vị trí ma tông, lại mệnh U Minh Chân Quân Tô Đình tọa trấn Trung Thổ, ngăn chặn hai triều bị ma hoạn làm rồi loạn.

Hai vị này thụ mệnh hạ giới, cũng không phải là bí ẩn.

Nhưng không phải bí ẩn, chính có rất nhiều chỗ có thể nắm lấy.

Tô Đình tọa trấn Trung Thổ cũng dễ nói, nhưng việc Bạch Kế Nghiệp tìm kiếm Ma tông vốn nên là âm thầm bí ẩn làm mới phải.

Cần biết là trong tám bộ chính thần, một trong hai mươi tám tinh tú- Khuê Mộc Lang, từng có chỗ lui tới cùng ma đạo.

Trong chư thiên tiên thần, chưa chắc chỉ có mỗi Khuê Mộc Lang.

Khi ông ta đang nghĩ như vậy, lại nghe được bên ngoài tĩnh thất truyền đến tiếng đạo đồng.

"Thiên Sư, Đế Quân có chỉ, mời ngài tới Lăng Tiêu Bảo Điện một chuyến."