Chương 903 Thiên Cung của Thanh Đế
Thiên giới.
Phương Đông.
Tô Đình rời khỏi Nam Thiên Môn, cũng không trực tiếp hạ giới mà là đi về hướng đông.
Lần này hắn đi về phương đông là muốn đi tới Thiên Cung của Thanh Đế.
Thái Thượng trưởng lão Tô Đình của Nguyên Phong Sơn đến đây bái kiến Thanh Đế.
❖ ❖ ❖
Thanh Đế trong Thiên Cung, rất nhiều đạo nhân.
Dù sau Thanh Đế thì Nguyên Phong Sơn chỉ có Tô Đình đắc đạo thành tiên.
Nhưng là nhiều năm trôi qua tới nay, Nguyên Phong Sơn không thiếu nhân vật tu thành âm thần, hoặc là tu thành Dương Thần, trong đó có nhiều người làm việc thiện tích đức, được Thiên Đình cho phép, triệu lên Thiên Cung.
Bởi vậy Thanh Đế trong Thiên Cung cũng không phải là người cô đơn, cũng như phủ Thiên Sư vậy, có chút náo nhiệt.
Đương nhiên, thỉnh thoảng Thanh Đế sẽ hiệu triệu đệ tử hạ giới lên Thiên Cung để chỉ điểm một phen.
Hôm nay Tô Đình đến chỗ này, trong Thiên Cung, lập tức lộ ra có chút náo nhiệt.
Đây là người tu luyện thứ nhất tu thành tiên sau Thanh Đế từ khi Nguyên Phong Sơn sáng lập đến nay, mặc dù hắn cũng không xuất thân từ nhỏ ở Nguyên Phong Sơn, nhưng liên quan tới điểm này, đã sớm bị rất nhiều đồng môn không để ý đến.
Năm đó là Vô Địch Thần Quân, bây giờ là U Minh Chân Quân, thanh danh vang dội, sự tích nhiều lắm, sớm đã truyền khắp ra trong Thiên Cung của Thanh Đế.
Đạo nhân ở đây khi còn sống đều là người của Nguyên Phong Sơn, mà cũng có không ít đệ tử được gọi lên trời, đối với chuyện của Tô Đình thì hết sức rõ ràng, thường có lời đàm luận.
Vị Thái Thượng trưởng lão này như truyền kỳ vậy, tục truyền rằng tuổi của hắn mới gần năm mươi mà đã là Tiên gia đỉnh phong.
“Tô Đình tham kiến chư vị tiền bối.”
“Thái Thượng trưởng lão khách khí, khi chúng ta còn sống cũng chỉ là trưởng lão, không dám nhận đại lễ như thế của Thái Thượng trưởng lão.”
Năm hắn gần ba mươi tám đã tu luyện thành tiên, năm mươi tuổi đạt tới Tán Tiên đỉnh phong, phóng nhãn ngàn năm, có tiến cảnh này cũng chỉ lác đác không có mấy người.
“Sớm đã nghe nói danh tiếng của Thái Thượng trưởng lão, nào biết hôm nay mới được gặp mặt.”
“Tuổi trẻ tài cao, thật sự là tuổi trẻ tài cao.”
Những vị đạo nhân này nhiệt tình đến mức khiến Tô Đình có chút ngạc nhiên.
Nhưng cẩn thân nghĩ lại thì cũng có thể hiểu được.
Bây giờ Nguyên Phong Sơn chính là do những vị tiền bối này phấn đấu trong những năm qua.
Mấy trăm năm truyền thừa, rốt cục bồi dưỡng ra một vị Tiên gia, đến nay mới có thể chân chính xem như tông môn Tiên gia.
“Thái Thượng trưởng lão đến, sao không báo trước một tiếng?”
“Hổ thẹn, chuyện này hơi vội nên cũng không kịp sớm thông báo một tiếng.”
Tô Đình cáo lỗi một tiếng, rồi lại nói: “Lần này Tô Đình đến đây là muốn cầu kiến Thanh Đế tổ sư, không biết tổ sư có ở đây hay không?”
Lão đạo nhân kia lập tức trả lời: “Tổ sư đang ở trên đại điện, Thái Thượng trưởng lão tới cũng khéo, ba năm trước tổ sư bế quan, nửa tháng trước mới xuất quan.”
Tô Đình thi lễ nói: “Làm phiền trưởng lão dẫn đường.”
Lão đạo kia bảo đám người giải tán rồi mới làm ra thế mời, nói: “Thái Thượng trưởng lão đi theo ta.”
Đi theo vị lão đạo này, Tô Đình tiến về đại điện.
Nói thật ra thì Thanh Đế ở phương đông, ở bên ngoài Thiên Đình, có chút tự do, mà cung điện cũng rất tráng lệ, rất có khí phái Tiên gia, so với phủ Chân Quân của hắn còn phong quang hơn rất nhiều.
Tô Đình đi đến trước đại điện, lập tức cảm nhận được phía trước có một luồng khí thế hết sức hùng vĩ.
Đó là áp bách đến từ với đạo hạnh của Chân Tiên.
Đó là uy thế của Thanh Đế.
Tô Đình đi vào trong điện, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một vị nam tử ngồi trên ghế, mặc đế bào màu xanh thêu kim tuyến văn rồng, mà trên đầu đội quan mạo, không giận tự uy.
Hắn có diện mạo như thanh niên, trong đôi mắt tràn đầy uy thế.
Hắn nhìn Tô Đình, trong uy nghiêm lại xen lẫn ba phần ôn hòa.
“Tô Đình bái kiến Thanh Đế.”
“Miễn lễ.”
Thanh Đế phất tay, sau đó lại quan sát tỉ mỉ Tô Đình, nói ra: “Ngươi bái nhập vào Nguyên Phong Sơn nhiều năm, cũng không xa lạ gì bản tọa, mà bản tọa đối với ngươi cũng hết sức quen thuộc, nhưng giữa ngươi và ta thì vẫn là lần đầu gặp nhỉ?”
Tô Đình thi lễ nói: “Từ khi Tô Đình đắc đạo thành tiên, đã nhận ý chỉ của Đế Quân, hành tẩu bốn phía, về sau trở về Thiên Đình lại vì chuyện Cát Chính Hiên mà trong lòng có cấp bách, bế quan đến nay. Cho đến lần này xuất quan, mới có nhàn hạ, tới đây bái kiến Thanh Đế tổ sư, là Tô Đình không tròn lễ nghĩa, mong Thanh Đế thứ tội.”
Thanh Đế phất tay cười nói: “Người trong chúng ta, trăm năm như một chớp mắt, chỉ mới hơn mười năm ngắn ngủi, cũng không lâu lắm, hôm nay tới đây cũng coi như ngươi có lòng.”
Nói rồi dường như hắn nhớ tới cái gì, thở dài một tiếng, nói ra: “Ngươi cũng khiến bản tọa cảm thấy ngoài ý muốn, năm đó vốn định triệu ngươi lên trời, chỉ điểm ngươi tu hành, nhưng ngươi vừa lúc ở bước quan trọng Dương Thần đỉnh phong, đã có đạo quả hư ảo, phòng ngừa lại ảnh hưởng phương hướng tu hànhcủa ngươi nên bản tọa cũng bỏ đi ý nghĩ này.”
“Chỉ là ta cũng không ngờ chỉ hơn mười năm ngắn ngủi mà ngươi cũng đã đắc đạo thành tiên, bây lại qua mười hai năm đã tu tới tiên cảnh đỉnh phong, khoảng cách tới cấp độ Chân Tiên cũng chỉ cách xa một bước.”
“Thật sự muốn nói thì ngươi cũng không hổ là một trong những nhân vật kiệt xuất nhất trong gần chín trăm năm qua.”
Nói đến đây, lại nghe Thanh Đế cảm thán: “Diệu thế song tinh, danh bất hư truyền, so với bản tọa năm đó còn mạnh hơn nhiều.”
Tô Đình thi lễ nói: “Thanh Đế quá khen rồi, Tô Đình chỉ là phúc duyên thâm hậu thôi, nếu không có Nguyên Phong Sơn, nếu không có Thanh Đế tổ sư, cũng không hôm nay tiến triển.”
Thanh Đế nói ra: “Nguyên Phong Sơn sáng lập ra đã mấy trăm năm, tài bồi hậu bối đệ tử kiệt xuất không ít, ngươi cũng không phải người được tài bồi rất nhiều, nhưng ngươi có thể đắc đạo thành tiên, càng có thể so sánh với trích tiên Cát Chính Hiên, chuyện này không phải dựa vào ngoại lực, mà là bản thân.”
Nói đến đây, Thanh Đế lại nói: “Hôm nay đến đây, bản tọa sai người chuẩn bị yến hội, bày tiệc mời khách, tối nay lại bàn luận đạo pháp, như thế nào?
Tô Đình lập tức lộ ra vẻ tiếc nuối, thấp giọng nói: “Hồi bẩm Thanh Đế, hôm nay Tô Đình đến đây là bởi vì sắp hạ giới, cần tọa trấn Trung Thổ, ngăn chặn ma hoạn, sợ là trong thời gian ngắn ngày khó mà lên trời, cho nên tới trước bái kiến, thỉnh an Thanh Đế, hiện tại không có dư thời gian, đành phải để lần sau lên trời lại đến Thanh Đế Thiên Cung bái phỏng.”
Thanh Đế nghe vậy, trầm ngâm nói: “Liên quan tới an bài của Đế Quân, mệnh ngươi hạ giới tọa trấn Trung Thổ, bản tọa đã biết được, không ngờ lại cấp bách như thế.”
Nói đến đây, Thanh Đế dường như nghĩ đến cái gì, lại nhìn Tô Đình, nói ra: “Nhân quả trong chuyện này cực nặng, liên quan đến phân tranh hai triều, quyết định hướng đi của thiên hạ sau này, quyết định vận mệnh của bách tínhvà vạn vật sinh linh, cũng sửa lại vận mệnh tương lai của vô số sinh linh.”
Tô Đình nghiêm mặt nói: “Đệ tử hiểu rằng bây giờ chỉ cần một chút biến hóa, tương lai chính là vô tận thay đổi.”
Thanh Đế nói ra: “Ngươi từng lấy được khí vận Kim Liên, liên lụy cùng nhân gian quá nặng, đây cũng là một trong những nguyên nhân Đế Quân mệnh ngươi hạ giới, giải quyết việc này, để ngươi giải quyết được dây dưa, có thể lại giảm bớt một tia trở ngại trên con đường đột phá Chân Tiên.”
Tô Đình nghe vậy thì dừng một chút, cười khổ nói: “Nói thật thì dù đệ tử đã tu luyện tới Tán Tiên đỉnh phong, nhưng đến nay vẫn không có đầu mối gì đối với cấp độ Chân Tiên.”
Thanh Đế cười nói: “Năm đó bản tọa bị vây ở tiên cảnh đỉnh phong cũng tầm trăm năm, về sau trong đầu đầy mê hoặc, rơi vào đường cùng, đành phải tiến về Tử Tiêu Cung, thỉnh giáo Đạo Tổ, lúc ấy được Đạo Tổ chỉ điểm một phen, sau khi trở về mới là đột phá cấp độ Chân Tiên.
Nói rồi Thanh Đế thở dài nói: “Năm đó Đạo Tổ chỉ điểm, chỉ có thể hiểu ý, không thể nói bằng lời, khó mà truyền thụ cho ngươi.”
Tô Đình vốn có chút chờ mong, nghe đến đó, trong lòng không khỏi cũng có chút thất vọng.
Thanh Đế cười nói: Ngươi không cần như thế, dù bản tọa không thể chỉ điểm cho ngươi như Đạo Tổ, nhưng quá trình tu thành Chân Tiên, cùng các loại cảm xúc lúc ấy, các loại biến hóa bây giờ, đều đã biên soạn thành sách, lưu lại chờ hậu nhân, bây giờ ngươi vừa vặn dừng ở bước quan trọng này, đúng là rất thích hợp.
Vừa nói xong, chỉ thấy Thanh Đế lấy ra một quyển sách lấp lóe quang mang, ném tới.
Tô Đình lập tức đại hỉ, dùng hai tay tiếp nhận.
Thanh Đế nói ra: “Đợi ngươi tu thành Chân Tiên, sách này cần trả lại ta một quyển khác, ngươi cũng cần nhớ kỹ, cảm ngộ Chân Tiên lúc ấy, tốt nhất nên biên soạn để lưu tại cho hậu nhân.