Chương 920 Tuần sát ven bờ phía đông
Phía Đông Hải.
Nguyên Phong Sơn liên tiếp bày trận dọc theo hải vực.
Bây giờ Ma đạo ở phía Bắc Vực, cho nên Thủ Chính Đạo Môn có áp lực nặng nhất, mà hai phía đông tây thì tốt hơn một chút.
Chính Tiên Đạo phòng thủ ở phương tây, hướng tây có Phật Môn tương trợ, tăng thêm Cát Chính Hiên tu thành Chân Tiên, ở lâu trong Chính Tiên Đạo, uy danh hiển hách, cho nên ma đạo có thanh thế nhỏ nhất.
Ngược lại là phía Đông Hải, Tiên Tần Sơn Hải Giới ở trung tâm hải vực, cách xa mười vạn dặm, mà vị trí tông môn của bọn hắn cũng không phải là Trung Thổ, cũng khó nói có thể trợ giúp bao nhiêu khí lực trong chuyện trảm ma.
Ma đạo dọc theo Đông Hải, thử xông vào Trung Thổ.
Trong tam đại tiên tông, Nguyên Phong Sơn có nội tình nhất cạn, chỉ có Hồng Y là thần linh tọa trấn.
Bởi vậy điểm yếu ở nơi này, tương đối rõ ràng hơn Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo.
Nhưng cũng may các đại tông môn tới gần đây cũng nghe Nguyên Phong Sơn điều động, tương trợ ở phía Đông Hải.
Hơn nữa gần đây Tô Đình hạ giới, phụng mệnh Thiên Đình, có quyền điều động các tông ở nhân gian, cũng điều động rất nhiều tông môn thế gia vọng tộc đến tận đây.
Bên trong đó có các thế gia tông môn như Lâm Đông Bạch thị, Thiên Cơ Môn được truyền thừa đạo thống ngàn năm.
Thậm chí cũng không ít rất nhiều tán tu đạo hạnh cao thâm, không môn không phái.
Những tán tu không môn không phái, Tô Đình khó mà chân chính trù tính điều động, nhưng bọn hắn tới chỗ này thì đều có nguyên nhân.
Có mấy người chính là lòng mang chính nghĩa, muốn chống cự ma đạo, liều tính mệnh để thủ hộ Trung Thổ thái bình.
Có những kẻ thì lại muốn nhân cơ hội này, ma luyện bản lĩnh của tự thân.
Hay là muốn kiếm lấy công đức, tăng cường vận thế, trải bằng con đường tu hành sau này, giảm bớt trở ngại, thậm chí mưu phúc vì kiếp sau.
Cũng có một số kẻ muốn mượn cơ hội này giao lưu cùng đồng đạo khác, thỉnh giáo chuyện tu hành.
Nhưng đa số người là bởi vì lời hứa của Nguyên Phong Sơn.
Nguyên Phong Sơn hứa hẹn, nguyện ý dùng chuyện trảm ma để tuyển nhận đệ tử ngoại môn, chỉ cần lập được đại công sẽ luận công ban thưởng, có thể trao tặng truyền thừa ngoại môn.
Nguyên Phong Sơn chung quy là tông môn được Đạo Tổ truyền thừa, cho dù không phải chân truyền nội môn, nhưng truyền thừa tông phái bình thường cũng không thể so sánh, việc này đối với rất nhiều tán tu tu luyện công pháp không trọn vẹn, hoặc là nhân vật thuộc môn phái mạt lưu thì chính là dụ hoặc lớn nhất.
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, người tu hành thì nguyện vì "Cầu đạo" mà không màng sống chết.
Huống chi, trước đó có U Minh Chân Quân Tô Đình, trước kia cũng ở ngoại môn, về sau đã thành tựu Thái Thượng trưởng lão, cũng làm cho rất nhiều người sinh lòng khích lệ.
❖ ❖ ❖
Tô Đình tới gần Đông Hải, rồi bay dọc theo ven bờ hải vực, một đường xuôi nam, tuần sát trận pháp phòng thủ các phương ở biên giới.
Tầng tầng trận pháp, tựa như tường thành, liên miên bất tuyệt.
Người tu hành đông đảo, lấy trưởng lão Nguyên Phong Sơn cầm đầu, chư vị chân truyền đệ tử xuất thân từ các phương tông môn, tu đạo thế gia, tán tu liên thủ chống cự.
Tạm thời thì thế công của ma đạo gặp trở ngại.
Nhưng tu sĩ chính đạo cũng vô cùng vui mừng.
Chỉ có một số người cảm thấy hết sức hài lòng đối với công tích mình trảm ma, hơi nói khoác, hoặc là tu vi của bản thân trong khi ma luyện đã có chỗ tiến bộ nên cảm thấy vui vẻ, cũng có chút người mong mỏi mình có thể chém giết càng nhiều ma đạo đồ chúng, sau này bái nhập vào Nguyên Phong Sơn môn.
Nhưng tuyệt đại đa số người đều có chút chán nản, tình cảnh bi thảm.
Có một số người bị thương, thương thế không nhẹ, thương tới căn cơ.
Có ít người thì có thân quyến, đồng môn, trưởng bối, đạo hữu, các đồng bạn chết ở đây trong chiến đấu, dù đã đánh lui ma đạo, nhưng trong lòng vẫn chưa hết đau xót.
"Ma đạo..."
Tâm tình Tô Đình hơi chìm xuống một chút, khẽ niệm một câu như vậy.
❖ ❖ ❖
Trưởng lão chủ trì nơi đây là Bán Tiên của Nguyên Phong Sơn, cũng là người quen của Tô Đình, chính là Tạ trưởng lão.
Ông ta thống lĩnh ước chừng năm trăm dặm.
Ở năm trăm dặm kéo dài này, lại có hơn mười vị trưởng lão cấp độ Dương Thần quản lý phạm vi bốn mươi, năm mươi dặm.
Về phần rất nhiều chân truyền đệ tử, cùng người của các tông môn, các con em thế tộc, tán tu thì đều phân phối đến các nơi.
"Chân Quân."
Tạ trưởng lão thấy Tô Đình đến, nhẹ nhàng thở ra, thi cái lễ.
Tô Đình giơ tay lên nói: "Ta mới từ phương bắc tới, liên thủ cùng Thủ Chính Đạo Môn Địa Tiên, tương kế tựu kế, để Ma tông ăn thiệt thòi lớn, tình huống bên này như thế nào?"
Tạ trưởng lão thấp giọng thở dài: "Tạm vẫn ổn, chỉ là tổn thương thì càng nặng hơn ma đạo."
Tô Đình hơi gật đầu, nói ra: "Trong dự liệu."
Ma đạo đồ chúng được ma khí xâm nhập, ban đầu pháp lực trở nên nóng nảy, uy năng cũng biến thành cường thịnh, còn nếu có hi vọng được Ma tông dạy bảo, thì sẽ không thua gì tiên tông đệ tử.
Thủ Chính Đạo Môn trấn thủ phương bắ, chém giết cùng Ma tông đồ chúng, cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi.
Mà đệ tử Nguyên Phong Sơn thủ hộ phía đông còn tốt, dù sao cũng là tiên tông đệ tử, ở cảnh giới ngang hàng, sẽ không kém đệ tử ma đạo.
Nhưng mà nơi này còn có rất nhiều người thuộc tông phái bình thường, thế gia tu hành, tán tu, pháp lực của bọn hắn, đạo thuật của bọn hắn, kiến thức của bọn hắn, cùng bản lĩnh đấu pháp của bọn hắn đều rất yếu.
Thường thường ở cảnh giới ngang nhau, một đệ tử Nguyên Phong Sơn có thể ngăn cản được một đồ chúng Ma tông có bản lĩnh tương đương, nhưng đổi lại là người xuất thân từ các tông môn khác thì cần có năm vị trở lên, mới có hi vọng thủ thắng.
Đương nhiên, trong số các tán tu cũng không thiếu người có truyền thừa bất phàm, hoặc là bản lĩnh cực cao, nhưng chung quy là số ít, gần như là ngàn dặm chọn một.
"Mà lòng người thời nay thảm đạm, khí thế tinh thần đều mất."
Tạ trưởng lão thở dài: "Người tu hành các phương gặp nạn không nhỏ, hao tổn cũng không nhỏ, trong tình huống cảnh giới ngang hàng, bọn hắn đều bị ma đạo đồ sát, đạo tâm bất ổn, tâm tính gần như mất hết, còn ảnh hưởng tới tín niệm của không ít đệ tử bản môn."
Tô Đình gật đầu nói ra: "Bọn hắn hoặc là người nổi bật của các tông các tộc, hoặc là tán tu tự biết bản lĩnh không tầm thường, không ít người trong lòng mang ngạo khí, gặp được tràng diện như vậy, cũng không thể nói tâm cảnh của bọn hắn quá kém, mà là dĩ vãng chưa từng trực tiếp đối diện với đệ tử tiên tông, không biết chênh lệch lớn lao... Bây giờ bản lĩnh của đám đệ tử Ma tông không thua gì đệ tử tiên tông, khó tránh khỏi có tâm tính ảm đạm."
Tạ trưởng lão nói ra: "Việc này phải làm như thế nào?"
Tô Đình dừng một chút, nói ra: " Trong Nguyên Phong Sơn ta không thiếu pháp môn thu được từ ngoại giới, hoặc là sáng tạo đạo thuật chưa thể đại thành, chọn lấy những loại có uy thế khá mạnh, có thể căn cứ vào sự khác biệt của mỗi người tu hành, truyền xuống một thức kiếm pháp hoặc là chưởng pháp..."
Hắn nhìn về phía Tạ trưởng lão, nói ra: "Việc này là để bọn hắn trở nên càng mạnh mấy phần, lòng dạ cũng lớn hơn, mà ma đạo đồ chúng vội vàng không kịp chuẩn bị, cũng sẽ bị áp chế, đương nhiên, đây không phải kế lâu dài, ma đạo tất nhiên sẽ nhằm vào sơ hở của những pháp môn này để truyền xuống ma công tương ứng, nhưng đó cũng là chuyện sau này, trong tình huống hiện nay, hành động này sẽ có thu hoạch không nhỏ."
Tạ trưởng lão nghe vậy, thi lễ nói: "Đa tạ Thái Thượng trưởng lão chỉ điểm."
Hàng ngũ gia nhập chống cự ma tông, chính là người chính đạo.
Truyền xuống đạo thuật hoặc là kiếm quyết ngoài hàng ngũ bí truyền của bản môn, cũng không tính là gì đại sự, ngược lại có thể để nhân sĩ chính đạo có bản lĩnh tăng lên, cũng không phải chuyện xấu.
"Đúng rồi, tên đệ tử kia của kia không phải an bài ở khu vực phòng hộ của ngươi sao?"
Tô Đình cau mày nói: "Ta vừa mới từ phía bắc xuống, lại đi về phía nam nhìn ba trăm dặm, cũng không thấy tung tích của hắn."