← Quay lại trang sách

Chương 919 Tin vật của Tô Đình

Hôm sau.

Sáng sớm.

"Lần này trưởng lão đệ tử của bản môn cũng hao tổn rất nhiều."

Vân Song đạo nhân thấp giọng nói: "Nhưng so sánh ra thì ma đạo hao tổn càng lớn hơn, nhất là hao tổn hai vị Ma Tôn, xem như bản môn thắng một trận lớn nhất từ xưa tới nay."

Trải qua một đêm ác chiến, Vân Song đạo nhân cũng bị thương không nhỏ, khí tức suy yếu, mỏi mệt không chịu nổi.

Lần này thủ thắng, thậm chí chém giết được hai Ma Tôn, khiến trong lòng Vân Song đạo nhân cũng cảm thấy thoải mái hơn, nhưng nhớ tới những trưởng lão đệ tử của bản môn bị hao tổn, trong lòng lại không khỏi cảm thấy nặng nề.

"Rất tốt."

Chính Nhất nói ra: "Sau lần này, các ngươi trở về tông tu dưỡng, sẽ có các trưởng lão khác đến đây tiếp nhận... Các ngươi bàn giao một chút, trao đổi những điểm cần thiết phải chú ý với những đồng môn này là được."

Vân Song đạo nhân nhẹ gật đầu.

Tô Đình nghĩ tới một chuyện, dặn dò: "Không nên quên, đón những đệ tử bị ma đạo gây thương tích kia về, cố gắng chăm sóc, đợi xong việc này, Tô mỗ tự sẽ tìm kiếm phương pháp thay bọn hắn loại trừ ma khí."

Vân Song đạo nhân nhìn lại, khom người thi lễ nói: "Đa tạ Chân Quân."

Tô Đình phất phất tay, nói: "Xuống dưới đi."

Vân Song đạo nhân nhìn về phía Chính Nhất, thấy Địa Tiên của bản môn gật đầu thì mới thối lui.

Chính Nhất bình tĩnh nói ra: "Nhìn không ra, ngươi đối xử với đệ tử Thủ Chính Đạo Môn ta cũng không tệ."

Tô Đình cười một tiếng, nói ra: "Chống cự ma đạo mà tổn thương, nếu như sau đó còn muốn diệt bọn hắn, thì sao có thể được xưng là chính đạo? Ngươi có thể yên tâm, Tô mỗ nhất định sẽ loại trừ ma khí trên người bọn họ."

Chính Nhất gật đầu nói: "Làm phiền."

Tô Đình vỗ vỗ quần áo, nói ra: "Hôm nay ta sẽ khởi hành đi về phương đông, điều động Nguyên Phong Sơn ta phòng ngự, mà việc chống cự ở phương bắc này, toàn bộ đều nhờ ngươi. Nhưng ngươi phải chú ý, nếu như Tô Quan Nhi tự mình hiện thân, ngươi chưa chắc đã là đối thủ."

Chính Nhất lạnh nhạt nói: "Ta vẫn luôn chờ đợi hắn."

Tô Đình lấy ra một vật, nói ra: "Đây là tín vật của Tô mỗ."

Chính Nhất nhận vật này, đây rõ ràng là một lá bùa, mơ hồ hiểu rõ, nói: "Đây chính là phương hướng để ngươi phá toái hư không?"

Tô Đình gật đầu nói ra: "Nếu như ma đạo lại lần nữa tấn công nơi này, sớm biết ngươi ở đây chống cự, có lẽ sẽ vì nhằm vào vị Địa Tiên là ngươi mà bày ra đại cục, ví dụ như đối phương lại phái thêm mấy vị Ma Tôn, thậm chí là Tô Quan Nhi tự mình xuất thủ, ngươi chưa hẳn đã có thể chống cự được. Một khi không chống đỡ được thì hãy đưa tin cho ta, mà có tín vật này, ta phá toái hư không đến đây chỉ trong chớp mắt là có."

Chính Nhất lập tức gật đầu, thu vật này, nói: "Được."

Tô Đình thấy thế, cười nói: "Ta vốn cho rằng ngươi luôn có tâm cao khí ngạo, sẽ không nhận lấy."

Chính Nhất bình thản nói: "Ta không cho rằng vật này sẽ có công dụng, nhưng lưu lại một chỗ dựa cũng không có sai, tuy là tâm cao khí ngạo, những ta cũng không muốn chết. Tô Quan Nhi tới, có lẽ ta không hẳn đã sợ hắn, nhưng nếu hắn dẫn theo nhiều Ma Tôn, ta chưa hẳn đã có thể chạy thoát..."

Tô Đình cười đắc ý, trong điển tịch, khi hắn điều tra vị Chính Nhất Địa Tiên này, trích tiên năm đó hết sức kiêu căng, không coi ai ra gì, ngay cả Đạo Tổ năm đó, hắn cũng chưa chắc đã để ý.

Nếu là lúc trước, có lẽ tín vật này vừa chuyển tay đã bị hắn bóp nát đi.

Chẳng qua hiện nay Chính Nhất Địa Tiên đã biết giấu giếm phong mang, suy nghĩ đã càng thêm sáng suốt.

"Lần này chém giết hai đại Ma Tôn, tru diệt Ma Quân đệ nhất, giết được mấy trăm đồ chúng ma đạo, trong thời gian ngắn, có lẽ Ma tông sẽ yên tĩnh một chút."

Tô Đình nói ra: "Nhưng thần linh chúng ta đang hiệu triệu các đại tông phái cùng thế gia vọng tộc tu hành tương trợ chuyện chống cự ma đạo. Hiện nay Nguyên Phong Sơn bảo vệ hướng Đông Hải, chỉ có Bán Tiên trưởng lão của bản môn trong tay cầm tiên bảo, một khi có biến, nhiều nhất có thể chống lại nhân vật như Nguyên Ma Kiếm Quân, không ngăn cản nổi thế công của Ma Tôn... Ta muốn đích thân tiến đến bố trí, nên không ở thêm."

Chính Nhất gật đầu nói ra: "Nơi đây có ta, mặc kệ ma đạo càn rỡ thế nào, cũng không thể xâm nhập vào nửa bước."

Tô Đình cười đắc ý, nói: "Ngươi nhìn như bình thản hiền lành, kì thực so với ta còn muốn độc ác hơn, ta tin ngươi có bản lĩnh này."

Vẻ mặt Chính Nhất không có biểu tình gì, cũng không đáp lời, chỉ vung tay lên một cái, ra hiệu hắn mau mau xéo đi.

Tô Đình cười ha ha một tiếng, đi ra bên ngoài phòng, bay lên vân quang,

Biến mất ở chân trời.

❖ ❖ ❖

Giữa không trung.

Tô Đình nhìn lại một cái, vẻ mặt hơi ngưng trọng.

Từ trước đến nay hắn luôn cảm thấy Chính Nhất là người lạnh nhạt bình tĩnh, xử sự bình thản, chính là khi lộ ra sát cơ đối với Tô Đình hắn, nhưng cũng giống như gió nhẹ lướt qua, giấu giếm sắc bén.

Nhưng lần này, hắn cũng coi như đã chân chính đối mặt với điểm lăng lệ của đối phương.

Điểm lăng lệ không đơn thuần là phong mang khi tru sát tân tôn, còn là mưu đồ mà hắn quyết định.

Mưu đồ này đã bày ra trước khi Tô Đình hạ giới, vào lúc cần thiết có thể khiến rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn chết đi.

Đổi lại là Tô Đình, chính mình bố trí trưởng lão cùng đệ tử của Nguyên Phong Sơn như thế, hắn chưa hẳn đã làm ra được.

Bàn về mưu đồ bố cục ở Trung Thổ, kỳ thật Chính Nhất còn làm tốt hơn so với hắn.

"Cũng chỉ có Chính Nhất mới có thể bố trí như thế."

Tô Đình cười đắc ý, thầm nghĩ: "Nếu ta là một ngoại nhân, đưa ra việc này, lấy những chân truyền Thủ Chính Đạo Môn này làm mồi nhử, dẫn Ma tông xâm phạm, lại tiêu diệt bọn hắn, chỉ sợ vị chưởng giáo Thủ Chính kia sẽ trở mặt cùng ta..."

Hắn một đường bay về phía Đông Hải, nhưng không khỏi lại nghĩ tới Tô Quan Nhi.

Vị tông chủ ma đạo này thật sự quá mức cẩn thận.

Tu thành đại ma có thể so với Chân Tiên, cũng vẫn không dám mạo hiểm.

Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn ta có thể tồn tại cả gần ngàn năm dưới cái nhìn chăm chú của Thiên Đình.

Chỉ là Tô Quan Nhi cẩn thận như vậy, sao lại phái phái Ma tông trắng trợn xâm chiếm Trung Thổ?

Thời gian gần đây, Ma tông hao tổn nghiêm trọng, thật sự muốn tính toán, gần như đã tương đương với một tòa Nguyên Phong Sơn.

Nhưng Ma tông vẫn không có dấu hiệu muốn ngừng lại.

Mà lần này, Chính Nhất dẫn xuất hai đại Ma Tôn, đặt ở dĩ vãng, quả thực là không thể tưởng tượng.

Lần này dễ dàng dẫn dụ hai đại Ma Tôn như vậy, kì thực chính là vì ma đạo nóng lòng đánh vào Trung Thổ.

Việc này có liên quan lớn cùng quyết sách của Tô Quan Nhi.

"Một lần không được, còn có hai lần."

Tô Đình cười lạnh nói: "Chỉ cần Tô Quan Nhi không từ bỏ việc tấn công Trung Thổ, hắn sẽ phải không ngừng lộ ra nội tình ma tông... Lộ ra bao nhiêu, Tô mỗ sẽ trảm bấy nhiêu..."

Dựa vào trạng thái hiện nay của Tô Quan Nhi, hắn dường như đang điên cuồng, không tiếc bỏ ra ngàn năm tâm huyết sáng lập Ma tông để đánh cược.

Ma tông dù sao vẫn là không thể lộ ra ngoài ánh sáng, dù có thể phát triển, cuối cùng cũng có giới hạn, nội tình cũng không phải là vô cùng vô tận.

Nguyên Phong Sơn mượn danh Đạo Tổ, quang minh chính đại phát triển mấy trăm năm, cũng mới chỉ như thế mà thôi.

Bây giờ ma tông hao tổn đã vượt ra khỏi hiểu rõ của đạo môn các phương đối ma tông lúc trước.

Mà Tô Đình tự giác đã đánh giá cao Ma tông hơn một chút, thế nhưng dựa theo việc này để tính thì chí ít Tô Quan Nhi cũng đã hao tổn nửa Ma tông.

Thử nghĩ Vân Song đạo nhân, mấy chục năm tâm huyết dồn lên đạo môn ở Bắc Vực, một buổi sáng bị xóa sổ đã chán nản không chịu nổi.

Như vậy vì sao Tô Quan Nhi có thể hung hãn để tâm huyết ngàn năm của mình chôn vùi trên con đường tấn công Trung Thổ như thế?

"Trung Thổ có hai triều phân tranh, là nơi thiên hạ thuộc về, đối với hắn có lực hấp dẫn lớn như thế sao?"

Tô Đình thầm mắng một tiếng, thì thầm: "Nhất định còn có nguyên nhân khác."