Chương 927 Kế trong kế(4)
Thiên địa biến sắc, hư không vặn vẹo.
Phía dưới đã là một vùng phế tích.
Thần tiên đánh nhau, long trời lở đất.
Mà trưởng lão cùng đệ tử của Hoán Hoa Các đã lui về sau đi ngàn dặm, lui vào cảnh nội Trung Thổ, cảm ứng được động tĩnh bên này, trong lòng không khỏi cảm thấy nghiêm nghị, sợ hãi không thôi.
Cho dù là Bắc Linh cùng Vân Cung là hai vị Bán Tiên, trong tay còn cầm tiên bảo, khi cảm ứng được trận chiến ở tầng thứ tiên thần này, cũng khó tránh khỏi sinh lòng sợ hãi.
Trận tranh đấu khi nãy, dường như cả hư không đều sắp bị đánh nát, một phương thiên địa bị hủy diệt.
Chỉ là ở trong mắt Tô Đình, động tĩnh này vẫn quá bình thản.
"Thế là xong rồi?" Tô Đình dừng độn quang lại, ngó nghiêng hai phía một lần, tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Không thì ngươi còn muốn như thế nào nữa?" Hồng Y liếc hắn một cái, từ tốn nói.
"Ma tông dẫn dụ ta tới, không khỏi cũng quá mức qua loa rồi?" Tô Đình giang tay ra, nói ra: "Ta còn tưởng là Ma tông xâm lấn với quy mô lớn, giết đến mức long trời lở đất, khiến ngươi cũng không chống đỡ được, miễn cưỡng chèo chống, đến khi ta ở đây anh hùng cứu mỹ nhân, cuối cùng lại chỉ có ngần ấy trận thế, lỡ may không thể dẫn dụ ra tới thì sao?"
"Ngươi cũng quá coi thường bản lãnh của ta." Hồng Y bình thản nói ra: "Tên Ma Tôn tới này, lúc trước ta chưa từng thấy qua, nhưng hắn có một tọa kỵ, cũng là hạng người nhập ma có thể so với yêu tiên, lần này tương đương với hai vị Ma Tôn xâm phạm, tuy không có nhiều đồ chúng, nhưng thanh thế cũng không nhỏ."
"Hai đại Ma Tôn, đều mất mạng trong tay ngươi rồi sao?" Tô Đình trợn mắt há mồm, hỏi như vậy
"Chỉ chém yêu tiên cấp độ Ma Tôn kia, về phần nam tử tự xưng Thú Thần kia, trước khi ngươi đến đã lui đi." Hồng Y chầm chậm nói ra: "Hắn dường như muốn lấy mạng của tọa kỵ để đổi mạng của ta, nhưng ngươi chạy đến xem như kịp thời, pháp môn của hắn mới chỉ dùng một nửa "
"Coi như hắn chạy nhanh." Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Nếu hắn chạy chậm một chút, ta nhất định giữ hắn lại, nhưng hắn cũng là tính thông minh, biết nghe hơi mà chạy, xem ra uy danh của Tô Chân Quân ta quá mạnh, sau này muốn trảm yêu trừ ma, cũng không phải chuyện dễ."
"! "
Hồng Y không biết nói gì, chợt nói: "Ngươi đoán đúng, Ma tông vẫn thăm dò phía nam, dù khó mà để số lượng lớn đồ chúng âm thầm vòng qua Trung Thổ, đi vào phía nam nhưng là nhân vật cấp độ Ma Tôn vẫn có thể dễ dàng làm được, nếu không phải sớm có ta bố trí ở đây, chỉ dựa vào Hoán Hoa Các thì căn bản khó mà chống cự được, chỉ có thể bị Ma Tôn đồ sát."
Tô Đình khoát tay áo, nói ra: "Cũng không trách được Hoán Hoa Các, dù sao cấp độ Ma Tôn có thể so với tiên thần, vượt ra giới hạn Nhân Gian, một khi xuất thủ, thanh thế tất nhiên không nhỏ, chư thiên tiên thần cũng tất nhiên chú ý tới đây. Khi nãy nếu không phải ngươi chống lại chắc cũng có thiên thần hạ giới, nhưng Thiên Đình luôn luôn không cho phép tiên thần can thiệp vào chuyện nhân gian, bởi vì ảnh hưởng quá lớn, cho nên có ngươi xuất thủ thì cũng không cần tiên thần hạ giới bình định."
Hồng Y nhẹ gật đầu, lại nói: "Ngươi nói hành động lần này của ma đạo là dẫn ngươi qua đây?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Ma tông nhất định có động tác lớn với Đông Hải, mới muốn dẫn ta tới nơi đây, để ta không kịp về cứu viện."
Hồng Y cau mày nói: "Nam bắc không tính là xa, xa nhất nên ở phía tây bộ mới phải, dẫn ngươi đi phía tây, một khi phía đông có biến, ngươi cần vượt ngang Trung Thổ, lại muốn phòng ngừa khí tức tiên thần tiết ra ngoài, tác động đến hai đại vương triều ở Trung Thổ quyết chiến, đây mới là khoảng cách xa xôi nhất."
Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Bởi vì phía tây có người trong Phật môn tương trợ, mà quan trọng nhất chính là, Chính Tiên Đạo chống cự ở phía Tây, mà trong Chính Tiên Đạo cũng có một vị Địa Tiên trú đời."
Hồng Y lập tức sáng tỏ, nói ra: "Tiểu Tiên Ông- Cát Chính Hiên?"
Tô Đình nói ra: " Hơn mười năm trước, hắn đã tu thành Chân Tiên, cho dù là Tô Quan Nhi cũng không dám trêu chọc vị tiên thiên đạo thể đã tu thành cấp độ Chân Tiên này. Còn phương bắc, Thủ Chính Đạo Môn cường thịnh nhất, Chính Nhất cũng là trích tiên tiền nhiệm, hơn nữa ta cùng hắn bố trí một phen khiến ma đạo chịu thua thiệt, cho nên phương nam Trung Thổ yếu nhất, cũng là chuyện nằm trong dự liệu, nhưng ta không nghĩ tới, Ma tông lại cẩn thận như vậy."
Hắn thở dài một tiếng, nói ra: "Ta vốn cho rằng lúc trước đi cứu huynh trưởng, Ma tông sẽ xuất thủ với tiểu tử Tô Tân Phong kia, nào biết chúng còn dụ ta tới phương nam."
Hồng Y thấp giọng nói: "Vị Ma Tôn này chỉ sợ cũng ở gần đây trong thời gian không ngắn, đại khái là biết được tốc độ ngươi độn quang, tính toán ngươi không kịp tiến đến cứu giúp chỗ này, mới có thể dẫn ngươi qua đây. Nếu không phải ta ở đây, Hoán Hoa Các đã tổn thất nặng nề, mà đến lúc đó, ngươi làm sứ giả Thiên Đình, tọa trấn Trung Thổ, nhận mệnh thống ngự mọi việc, đối mặt với hao tổn như vậy, không thể không tự mình chạy đến."
Tô Đình lên tiếng, hắn nhìn về phía lệnh bài trong tay.
Lệnh bài đột nhiên sáng lên.
Tô Tân Phong truyền tới tin tức.
"Sư phụ! Cứu mạng!"
"Quả nhiên tới."
Tô Đình cười một tiếng, cong ngón búng ra, pháp lực hóa thành văn tự, truyền tin về.
"Vội vàng hoảng hốt cái gì? Vi sư dạy ngươi trấn định đâu? Trước tiên xác nhận một chút, đội hình đối phương như thế nào, cần biết ma đạo xảo trá, nhất thiết phải dò xét rõ ràng, nếu như chỉ là thăm dò, vi sư chậm một chút rồi về."
Truyền tin tức về, Tô Đình nhìn sang Hồng Y, cười nói ra: "Không nằm ngoài sở liệu của Tô mỗ."
Hồng Y hơi lo lắng, nói ra: " Xuất thủ với tiểu đạo sĩ?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Như ta suy nghĩ, chính là xuất thủ với đệ tử của ta. Nhưng tiểu tử này cũng quá không ra gì, không trinh sát rõ tình huống của địch đã bối rối như thế, hoàn toàn không học được sự thành thục ổn trọng của ta."
Hồng Y cau mày nói: "Hắn đã cầu cứu, chỉ sợ đã ra vượt khỏi phạm vi hắn có khả năng xử lý, ngươi vẫn nên nhanh chóng về đi."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Nếu chỉ là thăm dò, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc."
Hồng Y đang muốn nói chuyện.
Nhưng lệnh bài bên hông Tô Đình lại phát sáng lên.
"Đại Ngưu đạo nhân, lại không tới thì chờ nhặt xác đi!"
"! "
Tô Đình lập tức giận dữ nói: "Tên đệ tử bất tài này, ta muốn thanh lý môn hộ."
Hư không phía sau hắn đột nhiên vỡ vụn, thân thể khẽ đảo về sau, rơi vào bên trong.
Hồng Y khẽ nhíu mày, đang muốn đi theo.
Tô Đình nói ra: "Phía nam phòng thủ yếu kém, phòng ngừa giương đông kích tây, ngươi tiếp tục ở đây thủ hộ, phía đông có ta là đủ."
Hồng Y dặn dò: "Coi chừng."
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Vô tận thanh thế khiến Dương Thần Chân Nhân như Tô Tân Phong trợn mắt há mồm, lòng sinh e ngại, suýt nữa tâm cảnh sụp đổ.
Đừng nói là hắn chỉ là Chân Nhân Dương Thần, dù là bạch giao long cấp độ Bán Tiên, đều mơ hồ có chút run rẩy.
Về phần những các trưởng lão đệ tử khác của Nguyên Phong Sơn cũng đều kinh hãi đến cực điểm.
Ngay cả trưởng lão đệ tử của Nguyên Phong Sơn đều như vậy, những nhân sĩ chính đạo bình thường, tông môn thế gia vọng tộc khác, tán tu đều sớm đã tán loạn, thậm chí ngay cả suy nghĩ chạy trốn đều đã biến mất không thấy gì nữa.
Oanh!
Thủy triều nhấc lên, đánh tới!
Bên bờ biển, thổ địa bị thủy triều nhấc lên, nhao nhao vỡ vụn.
Trận pháp thành lập trên đó, các loại kiến trúc, bao gồm cả trăm ngàn người tu hành, đều vỡ vụn!
"Sư phụ làm sao còn chưa tới?"
Trong lòng Tô Tân Phong sinh ra cảm giác sợ hãi.
Cảnh tượng như vậy, quả thực là như bẻ gãy cành khô.
Ngay cả hắn cùng bạch giao long cũng không dám nói có thể sống sót được một khắc dưới uy thế như vậy.
Chỉ cần trong nháy mắt đã đủ để định ra sinh tử.
Đúng lúc này, lệnh bài của hắn lập tức lóe ra quang mang.
Sư tôn truyền tới tin tức.
"Vội vàng hốt hoảng cái gì? Vi sư dạy ngươi trấn định đâu? Trước tiên xác nhận một chút, đối phương có đội hình như thế nào, cần biết ma đạo xảo trá, nhất thiết phải dò xét rõ ràng, nếu như chỉ là thăm dò, vi sư chậm một chút rồi về."
"! "
Tô Tân Phong méo mặt, lập tức cảm thấy sư phụ nhà mình quá không đáng tin.
Hắn đang muốn thăm dò, lại bị bạch giao long đè ép xuống.
Bạch giao long lấy lệnh bài của hắn ra, râu rồng rũ xuống, đưa tin qua.
"Đại Ngưu đạo nhân, lại không tới, chờ nhặt xác đi!"
Tin tức lúc này mới truyền ra ngoài, lập tức nghe thấy tiếng vang ầm ầm.
Hư không đột nhiên vỡ vụn.
Một người thiếu niên từ trong hư không đi tới, đầy mặt lửa giận.
"Ngươi là đệ tử bất tài, ta muốn thanh lý môn... Mẹ nó!"
Chỉ mới nói một nửa, trong lòng Tô Đình lập tức nghiêm nghị, quay đầu nhìn lại, chỉ biết trợn mắt há mồm.
Mặt biển nhấc lên thủy triều trăm trượng, mà ở phía sau thủy triều.
Vô số bóng người, lít nha lít nhít.
Mấy vạn người uy hiếp bát phương.
Có mười hai người đều có thể so với tiên thần.