Chương 926 Kế trong kế (3)
Phía nam Trung Thổ.
Hai vị trưởng lão cấp Bán Tiên của Hoán Hoa Các cầm tiên kiếm, tọa trấn ở đây, cộng với các trưởng lão đệ tử khác, đội hình cũng khá mạng.
Nhưng toàn bộ phía nam Trung Thổ, từ đông hướng tây, kéo dài vạn dặm, phạm vi rộng, chỉ dựa vào những nữ tử Hoán Hoa Các này thì cũng chưa đủ để phòng.
Cũng may Hồng Y dùng uy thế thần linh, mượn danh Tô Đình, dựa vào mệnh lệnh của Thiên Đình để hiệu triệu các đại tông phái thế gia vọng tộc ở nam bộ cùng phòng thủ nam bộ Trung Thổ, ngăn chặn Ma tông xâm nhập.
Mà bản thân Hồng Y cũng nghe Tô Đình sai khiến, trấn thủ nam bộ, phòng ngừa Ma Tôn xâm phạm.
Nhưng một ngày này, lại nghe được tiếng gầm giận dữ chấn thiên nhiếp địa.
Rất nhiều sinh linh nghe được âm thanh này thì không thể chị đựng, thậm chí đã lập tức bỏ mình.
Cho dù là tu sĩ tu hành, đạo hạnh hơi thấp cũng đều bị vỡ màng nhĩ.
Mà cảnh giớ từ Dương Thần trở nên cũng không khỏi bị choáng một trận.
"Chuyện gì thế?"
"Tiếng gì vậy?"
"Giống như là một mãnh thú, nhưng uy thế kinh thiên động địa, không khỏi quá kinh người."
Bốn phía nghị luận ầm ĩ, cả đám đều thất kinh.
Mà Bắc Linh trưởng lão cùng Vân Cung cô nương lại liếc nhau, trong lòng đều có vẻ ngưng trọng.
m thanh kia giống như là một mãnh thú, nhưng uy thế của mãnh thú còn vượt qua Bán Tiên.
Đây chỉ sợ là một dã thú cấp độ Yêu Tiên.
Mới suy đoán như vậy đã thấy ở phía nam, bầu trời ảm đạm xuống, giống như là có một cự thú đang lướt trên không trung, trên thân cuồn cuộn ma khí, che đậy cả mặt trời.
Mà làm cho người cảm thấy kinh hãi nhất lại là trên đỉnh đầu yêu tiên kia có một người đứng thẳng, diện mạo như thanh niên, nhưng khí tức so với yêu tiên kia thì chỉ có hơn chứ không kém.
"Người tới là một Ma Tôn?"
Trong lòng Bắc Linh trưởng lão chìm xuống, lên tiếng nói như vậy.
Trong tay Vân Cung nắm thật chặt pháp kiếm, ánh mắt ngưng trọng đến cực điểm.
Mà thanh niên trên cự thú kia mỉm cười, nói ra: "Bản tọa vốn là chủ Ngự Thú Tông, bây giờ đã bái nhập Ma tông, người đời xưng Thú Thần."
Bắc Linh trưởng lão thở sâu, nhìn đối phương tỏa ra ma khí cuồn cuộn, đã biết được ý đồ của người đến, cũng biết không có chỗ thương lượng, đành phải nghiêng đầu nói: "Ngươi dẫn môn nhân khác lùi về sau, thông báo cho Thái Thượng trưởng lão Tô Đình của Nguyên Phong Sơn, vi sư sẽ ngăn cắn hắn."
Vân Cung cắn môi, vội lắc đầu.
Bắc Linh trưởng lão quát: "Chúng ta liên thủ cùng dùng tiên bảo, nhiều nhất chỉ có thể ngăn lại một Ma Tôn, nhưng mãnh thú dưới chân hắn cũng là có thể so với Yêu Tiên, căn bản không có cách chống cự, lùi lại. "
Vân Cung đang muốn tiếp tục nói chuyện, lại cảm giác sau lưng có một luồng uy thế, vọt lên tận trời, uy lăng bát phương.
Đó là một cỗ thần uy huy hoàng vô tận, che đậy bát phương.
Bắc Linh trưởng lão thở sâu, vội nhìn sang.
Chỉ thấy thần quang ngút trời, bên trong đúng là một nữ tử mặc xiêm y màu đỏ, diện mạo tuyệt mỹ, chỉ là thanh lãnh bình thản, thân có uy nghiêm, khiến người ta không tự giác muốn quỳ xuống cúng bái, không dám có lòng thân cận, chỉ có vô tận kính sợ.
"Hóa ra phía nam Trung Thổ còn ẩn giấu một vị thần linh?"
Thú Thần thở dài một tiếng, nói ra: "Dựa theo tình huống này, ta phải lặn lội đường xa, vòng qua phía Tây, lẻn tới đây, vòng quanh Trung Thổ đi đường đến nay, lại bị ngươi ngăn lại rồi?"
Hồng Y chậm rãi nói ra: "Sớm đoán được ma đạo ngươi sẽ không bỏ qua, dù không thể có nhiều ma đạo đồ chúng vòng qua Trung Thổ để tới chỗ này, nhưng sẽ có nhân vật cấp Ma Tôn."
Thú Thần đang muốn nói chuyện, nhưng mãnh thú dưới chân hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét.
"Xem ra nó cũng không phục."
Thú Thần cười nói: "Ngươi có thể ngăn lại bản tọa, nhưng không cản được hai người chúng ta liên thủ."
Hồng Y khẽ giơ tay, nói ra: "Vậy thì thử một lần."
Nàng vừa nói xong lại hơi phất tay, ra hiệu Bắc Linh cùng Vân Cung lui ra.
Ven bờ Đông Hải.
"Ngươi nói Ma tông muốn tìm hiểu xem ngươi có bản lĩnh có thể tùy ý xuất hiện ở các nơi hay không? Hơn nữa còn muốn đo lường tốc độ ngươi độn quang một chút?"
Tín Thiên Ông trầm ngâm nói: "Đây là muốn mưu đồ chuyện gì? Ngươi nói tương kế tựu kế, ngươi có thể đoán được Ma tông có mưu kế gì?"
Tô Đình cười nói ra: "Nhất định có, đại khái đã đoán được."
Sở dĩ Ma đạo dùng thủ bút lớn như vậy,
Cũng là vì đối phó với đồ đệ của Tô Đình thôi.
Ở chỗ Tô Tân Phong nhất định sẽ xuất hiện biến cố.
Nhưng đúng vào lúc này, trong ngực Tô Đình truyền đến tin tức.
Hắn nhìn thoáng qua, lập tức kinh ngạc.
Tín Thiên Ông cũng nhận được tin tức, sau khi xem thì run lên một lát.
"Tô Đình?"
"Ách "
"Ngươi biết Ma tông nhất định sẽ xuất thủ ởphương nam, ra tay với khuê nữ của ta?"
"Ngươi tin tưởng ta, liên quan tới chuyện này, ta hoàn toàn không có dự liệu được."
"Ngươi là kẻ nổi danh âm hiểm giảo quyệt trong tam giới, ngươi cảm thấy lão phu có thể tin ngươi sao?"
Tín Thiên Ông nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi dùng lão phu làm mồi nhử thì cũng thôi đi, còn dám dùng khuê nữ của lão phu đi dẫn Ma Tôn xuất thủ?"
Tô Đình nghiêm mặt nói: "Tuy rằng huynh trưởng ngài biểu thị tán thành trí tuệ của ta, hiền đệ ta cảm thấy rất vui mừng, nhưng ma đạo tiến công phía nam, đúng là ngoài ý liệu."
Tín Thiên Ông trầm mặt, không một lời.
Tô Đình khẽ khụ một tiếng rồi nói ra: "Ta lập tức tiến đến cứu giúp, dựa vào bản lĩnh của ta, trừ phi Tô Quan Nhi tự mình xuất thủ, nếu không thì dù cả đám Ma Tôn trong Ma tông đều tới, cũng không thể khiến Đại điệt nữ của U Minh Chân Quân ta bị thương!"
Sau khi nói xong, không đợi Tín Thiên Ông mở miệng, hắn đã biến thành độn quang, vọt lên tận trời.
Tín Thiên Ông hừ một tiếng, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt đầy không vui.
Mà trong nháy mắt này, trong lòng của ông lại nghĩ tới một việc.
Khi nãy Tô Đình rời đi, mà không phải phá toái hư không mà đi, mà là khống chế độn quang, bay về phương nam.
Phá toái hư không, có thể chớp mắt đã tới.
Nhưng khống chế độn quang, cho dù là tiên thần, từ nơi này đến phía nam Trung Thổ cũng cần một khoảng thời gian.
Dù chỉ là một lát, không tính là quá lâu, nhưng là đối với nhân vật cấp tiên thần thì trong chốc lát đã đủ để giao thủ vô số lần, quyết ra thắng bại, định ra sinh tử.
"Tên hỗn trướng này, vẫn dám dùng khuê nữ của ta làm mồi nhử?"
Tín Thiên Ông vô cùng tức giận, nhưng ông thở sâu, cũng hiểu Tô Đình sẽ không để cho khuê nữ nhà mình chân chính lâm vào tử địa, kiềm chế lại suy nghĩ tiến về phương nam cứu giúp.
Trên tầng mây.
Độn quang của Tô Đình chỉ chớp mắt mà qua.
Thần sắc hắn ngưng trọng, nhìn biến hóa ở phía bên kia.
Nơi đó đã xuất hiện tranh đấu cấp độ tiên thần.
Toàn bộ Trung Thổ đều có thể phát hiện được, chỉ sợ cũng đã dẫn động tiên thần trên Thiên Đình.
Cũng may đến nay Hồng Y vẫn không cầu cứu, có lẽ là chống đỡ được.
Nếu không chống đỡ được, Tô Đình cũng chỉ đành từ bỏ mưu đồ, phá toái hư không, lập tức tiến đến cứu giúp.
"Xem ra là nguyên nhân quan trọng Tô mỗ đến nam bộ, cứu viện một phương Hoán Hoa Các."
Vẻ mặt Tô Đình ngưng lại, truyền đạo tin tức cho Tô Tân Phong, để hắn nhất thiết phải cẩn thận, không được chủ quan.
Sau một chớp mắt, Tô Tân Phong đã truyền tin tức, biểu thị tất cả an ổn, không có biến hóa, nhưng sẽ tiến hành cảnh giác, không dám thư giãn.
Lúc này Tô Đình mới nhẹ gật đầu, không che giấu tốc độ độn quang, thậm chí một lần nữa thi triển ra thuật hóa hồng.
Phía trước vẫn còn dư uy tiên thần giao chiến, kinh thiên động địa, hư không vặn vẹo.
Mà Hồng Y đứng giữa không trung, thần sắc bình thản.
Trận chiến này đã ngừng.