← Quay lại trang sách

Chương 929 Trực tiếp đối đấu với đại trận ma đạo

Ven bờ phía đông Trung Thổ.

Thủy triều trên biển chập trùng, dâng cao trăm trượng.

Bầu trời, trên biển, dưới biển, đều có bóng người, cực kì rõ ràng.

Mười hai người đứng đầu nở rộ khí tức, cũng khiến thủy triều dâng cao, đều đã vượt qua giới hạn nhân gian, tạo ra được thiên tai kinh thiên động địa này.

Sau lung có hơn một trăm Bán Tiên, hơn một ngàn trưởng lão Dương Thần, mấy vạn ma chúng, tất cả kết nối với nhau tạo thành từng tòa ma trận.

Mà một tòa lại một tòa ma trận này lại cảm ứng lẫn nhau, hình thành một tòa ma trận to lớn.

Ngay cả Tô Đình thi triển hết khí tức, uy thế càn quét Cửu Thiên Thập Địa, cũng không thể chống lại, mơ hồ có vẻ thất bại.

❖ ❖ ❖

Nhân cơ hội này, vô số nhân sĩ chính đạo đã tán loạn, thối lui veef phía cảnh nội Trung Thổ.

Đến giờ khắc này, ngay cả đạo sĩ Tô Tân Phong kia cũng muốn lui bước, tự nhiên cũng không có tâm tư chém giết những kẻ lâm trận bỏ chạy kia.

"Mười hai Ma Tôn kết thành đại trận bực này, sư tôn ta chống cự được sao?"

"..." Bạch giao long run rẩy, không có trả lời.

"Hẳn là chống đỡ được a." Tô Tân Phong há hốc mồm, khô khốc nói: "Lão nhân gia ông ta luôn luôn có danh vô địch, cho tới bây giờ đều chưa từng thua trận."

"Nếu đơn đả độc đấu thì trong đám mười hai Ma Tôn phía trước và mấy vạn ma đạo kia, đương nhiên không có người nào là đối thủ của hắn." Bạch giao long nói tiếng người, nói nhỏ: "Nhưng kia là mười hai Ma Tôn đấy, mấy vạn ma chúng đấy, mà không phải năm bè bảy mảng, mà là ngưng tụ thành ma trận... Dù Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn đến, chỉ sợ cũng đỡ không nổi a?"

"Thế nhưng cục diện này không phải do sư phụ ta bày mưu sao?" Tô Tân Phong rụt cổ một cái, nói ra: "Lão nhân gia ông ta biết rõ Ma tông ra tay với ta, cho nên đã sớm chuẩn bị, chắc lão nhân gia ông ta sớm đã dự liệu được cục diện này."

"Ngươi nhìn phía sau lưng hắn đều đã ướt đẫm." Bạch giao long nói nhỏ: "Ta cá với ngươi, hắn nhất định cũng không ngờ tới tràng diện này."

"..." Tô Tân Phong nuốt một ngụm nước bọt, nói ra: "Chẳng lẽ sư phụ ta thật sự chỉ dự định dẫn xuất một vị Ma Tôn, kết quả không ngờ tới là tràng diện như vậy? Lão nhân gia ông ta tính toán sai lầm, lần này sẽ lật thuyền?"

"Hay là đào mệnh đ?" Bạch giao long đề nghị: "Dù sao chúng ta không phát huy được tác dụng, sau này thay lão nhân gia ông ta báo thù được rồi."

"Lúc này sư tôn không có đào mệnh, tất nhiên là phải dùng mệnh bảo vệ đệ tử là ta đào mệnh đi." Tô Tân Phong và bạch giao long liếc nhau, nói: "Ngươi dẫn ta tranh thủ thời gian chạy đi? Sang năm dâng hương cho sư tôn là được rồi..."

"Hai người các ngươi, xéo đi nhanh lên!"

Đúng lúc này, Ngũ Hành giáp trong tay Tô Tân Phong đột nhiên lên tiếng, quát: "Trở về lại cho các ngươi biết tay!"

Nghe lời này, Tô Tân Phong không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cùng bạch giao long liếc nhau một cái.

Giờ khắc này, sư tôn còn có thể phân tâm, xem ra tình thế không tính là quá mức hỏng bét.

"Các ngươi tách ra đào mệnh, chạy đến tương trợ trưởng lão trong môn đang ngăn ở hai bên phòng tuyến nam bắc, đồng thời đưa tin về cho chưởng giáo bản môn, tất cả mọi việc vẫn như cũ, không cần thay đổi bố trí."

"Cái gì?"

Tô Tân Phong cả kinh nói: "Sư tôn thật sự muốn dựa vào sức một mình, chống cự lại này tòa đại trận ma đạo này?"

Đúng như lúc trước bạch giao long đoán, uy thế của tòa đại trận ma đạo này, ngay cả Thanh Đế sáng lập Nguyên Phong Sơn cũng chưa chắc có thể chống cự được.

Dù sư tôn đã là Tiên gia đỉnh phong, lại giỏi về đấu pháp, đối mặt với nhân vật mới trở thành Chân Tiên cũng sẽ không dễ dàng thất bại, nhưng đối mặt với ma trận này, thì sao có khả năng chống cự?

Đối mặt với trận thế như vậy, trừ phi là sư tôn đạp phá cấp độ Chân Tiên, nếu không thì cũng chỉ có thể triệu tập tất cả trưởng lão đệ tử bản môn, cũng tụ tập lực lượng của chúng người, ngưng kết trận pháp, bày ra tiên trận, mới có thể chống lại ma trận này của đối phương.

"Đúng! Vi sư chính là lợi hại như vậy! Ngươi đi nhanh lên!"

❖ ❖ ❖

Phía trước là ma trận to lớn.

Tô Đình bày ra hết bản lĩnh, chống lại biển gầm.

Mà đại địch chân chính là mười hai Ma Tôn và mấy vạn ma chúng phía sau lớp thủy triều này.

Đơn độc một Ma Tôn thì không có ai là đối thủ của Tô Đình.

Dù là mười hai Ma Tôn liên thủ, cũng chưa chắc thật có thể bắt được Tô Đình bây giờ.

Nhưng tăng thêm hơn một trăm Bán Tiên và hơn một ngàn Dương Thần, mấy vạn ma chúng, lại ngưng tụ thành trận pháp, kết thành một chỉnh thể chứ không phải năm bè bảy mảng.

Ma trận bực này, cho dù là tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên cũng không ngăn được, Thanh Đế sáng lập Nguyên Phong Sơn cũng không ngăn được, chỉ sợ chỉ có nhân vật là Chân Tiên đỉnh phong mới có thể chống cự được, như Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn hay Đạo Huyền tiên ông của Chính Tiên Đạo.

Đối mặt với ma trận dạng này, Tô Đình muốn sống thì chỉ có cách là phá toái hư không, trốn vào Thanh Hư cảnh.

Nhưng khi Tô Đình đặt chân nơi đây, đã cảm giác khi hắn xuất hiện, phạm vi ma trận đã lấn đến gần tới, phong bế hư không xung quanh hắn.

Ma tông sớm đã dự liệu được Tô Đình hắn sẽ đến ở đây, chuẩn bị pháp môn có thể phong tỏa hư không, mượn nhờ đại trận bực này để vây khốn Tô Đình hắn.

Tuy rằng chủ Ma tông Tô Quan Nhi không xuất hiện, nhưng trận thế trước mắt tụ tập toàn bộ Ma tông, so với Tô Quan Nhi tự mình xuất thủ thì càng thêm hung hiểm.

"Tô Quan Nhi!"

Tô Đình nổi giận gầm lên một tiếng, pháp lực bắn ra, quát: "Lăn ra đây! Chính ngươi không ra, lại cứ muốn lấy mạng của Tô mỗ sao?"

❖ ❖ ❖

Ầm ầm!

Tiếng biển gầm đinh tai nhức óc!

Mười hai Ma Tôn của Ma đạo, đến nay vẫn không mở miệng, mà lại dùng ma trận to lớn, ý đồ muốn Tô Chân Quân chết ở chỗ này.

Chỉ là từ khi Tô Đình xuất hiện đến nay, chừng hơn hai mươi hô hấp, nhưng cũng vẫn ngăn cản được.

"Giỏi cho Tô Chân Quân."

Một vị Ma Tôn nói ra: "Đến giờ phút này, hắn đã ngăn cản được chừng ba mươi nhịp hô hấp."

Một Ma Tôn khác nói: "Nghe đồn khi hắn chưa đắc đạo đã có thể so với Tiên gia, bây giờ đạt tới Tiên gia đỉnh phong, không thể so với thần tiên bình thường, có thể chống cự một lát, cũng không tính là chuyện ngoài ý muốn."

Ma Tôn lên tiếng lúc đầu đáp: "Hắn sở dĩ có thể dùng Dương Thần để thắng tiên thần bình thường, là bởi vì hắn có truyền thừa chí cao vô thượng, nhưng đến cấp độ Chân Tiên, có ai không phải có được chí cao truyền thừa? Ưu thế của hắn đã không cao, dù coi như lợi hại, nhưng cuối cùng không phải Chân Tiên... Dù cho là Tiên gia đỉnh phong, đối mặt với toàn bộ lực lượng của Ma tông, bố trí đại trận ngàn năm, trong vòng trăm hơi thở, hẳn phải chết không nghi ngờ."

Có một Ma Tôn nói: "Hắn sắp chết đến nơi, dường như vẫn khinh thường chúng ta? Trong mắt hắn, chắc chỉ có tông chủ xuất thủ, mới xứng giết hắn a?"

Ma Tôn kia chậm rãi nói ra: "Là một trong diệu thế song tinh, nhân vật sóng vai cùng Chính Tiên Đạo tiểu Tiên ông, tu hành mấy chục năm đã hơn xa chúng ta tích lũy gần ngàn năm, có ngạo khí này cũng hợp tình lý."

Một Ma Tôn lên tiếng trước nhất há miệng quát lớn, xuyên phá thủy triều, vang vọng bát phương.

"Tô Đình, ngươi chớ có càn rỡ!"

"Cho dù ngươicó thiên tư tuyệt đỉnh, tu hành mười năm, hơn xa chúng ta trăm năm."

"Nhưng chúng ta đã là Ma Tôn, có ai không phải nhân vật tu hành gần ngàn năm?"

"Trăm ngàn trưởng lão, mấy vạn đồ chúng, mỗi một người đều tu hành lâu hơn ngươi, đều tụ tập ở đây, tính thời gian tu hành không biết dài dằng dặc cỡ nào, không biết tích lũy bao nhiêu."

"Hôm nay chúng ta liên thủ giết ngươi, ngươi còn không biết đủ?"

"U Minh Chân Quân, ngươi nhắm mắt!"