Chương 1014 Trộm lấy binh phù
Thiên Hà Thủy Sư Trần Chi Vân được Đế Quân triệu mời, tới Lăng Tiêu Bảo Điện yết kiến.
Sau đó một lát lại có một người lẻn vào phủ Thiên Hà Thủy Sư, phá vỡ trận pháp, trộm lấy binh phù.
Người này chính là Tô Đình, hắn chính là Chân Tiên tầng ba, trong lúc cố gắng che giấu khí tức thì đi vào phủ Thiên Hà Thủy Sư cũng xem như như vào chốn không người.
Ngay cả trận pháp trong phủ tướng quân cũng không thể ngăn được hắn.
Nếu như Trần Chi Vân ở đây, đương nhiên sẽ không để hắn tuỳ tiện đi vào.
Nhưng Trần Chi Vân đang ở Lăng Tiêu Bảo Điện.
Tô Đình trộm lấy binh phù, không cần tốn nhiều sức.
❖ ❖ ❖
Sau khi trộm lấy binh phù.
Tô Đình đi tới Thiên Hà Thủy Sư, dùng binh phù để hiệu lệnh sáu ngàn bạch giáp, kết thành quân trận, đi về hướng tây.
Khi đi qua Nam Thiên Môn.
Vẻ mặt Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám nghiêm túc, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.
Nhưng Tô Đình chính là Chân Tiên, tay lại cầm binh phù, cho dù là Khương Bách Giám cũng không thể ngăn hắn lại.
Thế là vịTô Chân Quân này dẫn sáu ngàn bạch giáp, đi về hướng tây.
❖ ❖ ❖
Trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Diện mạo Trần Chi Vân đoan chính, khí thái nho nhã, mặc áo trắng, tựa thư sinh.
Nhưng trên trán hắn cũng mang theo vẻ uy nghiêm, rất có khí thế sát phạt.
" Binh phù của thần..."
"Tạm thời cho hắn mượn đi."
Thiên Đế ngồi trên cao, thần sắc lãnh đạm, nói ra: "Đối phương mượn Hành Ôn Sứ Giả ở phương bắc truyền lời, áp chế Tô Đình, lại chọn hoa viên của trẫm đễ nói, không khác gì là áp chế Tô Đình ngay dưới mắt trẫm, cũng tương đương với áp chế trẫm... Đây là ép Tô Đình rời khỏi Thiên đình, cũng là ép trẫm buông tha Tô Đình, nếu không hắn đem quyết liệt, làm hỏng đại sự của trẫm."
Trần Chi Vân khẽ thi lễ, nói: "Nhưng việcTô Chân Quân trộm lấy binh phù...?"
Thiên Đế trầm giọng nói ra: "Tội trộm lấy binh phù cũng như tạo phản, trẫm tự nhiên sẽ xử lý hắn theo luật."
Trần Chi Vân dừng lại, nói ra: "Sau nửa canh giờ, thần sẽ quay về phủ đệ, khi đó phát hiện ra binh phù bị mất rồi đến đây báo rõ, chắc hẳnTô Chân Quân đã đi xa."
Thiên Đế gật đầu nói: "Từ đó coi như hắn phản bội Thiên Đình."
Trần Chi Vân chần chừ một lúc, nói ra: " Lần nàyTô Chân Quân đi, cát hung khó dò, dù hắn vượt qua kiếp nạn này, nhưng gánh lấy đại tội bực này, thì vượt qua như thế nào?"
Thiên Đế chầm chậm đứng dậy, nói: "Bây giờ các nhà đều đã biết trẫm cực kì coi trọng Tô Đình, Tô Đình cũng là giữ vai trog không thể thiếu trong mưu đồ đại sự sau này, cho nên đều muốn tru sát Tô Đình... Nếu như vậy thì cứ dứt khoát cho bọn hắn một cơ hội, Tô Đình chống đỡ được càng lâu,trẫm càng có lợi."
Trong lòng Trần Chi Vân lập tức hiểu rõ, cũng không dám mở miệng.
Tô Đình đã trở thành con rơi.
Bỏ Tô Đình ra ngoài, dụ các phương cố gắng vây giết.
Kì thực là dùng Tô Đình để che lấp, bảo vệ "Lực lượng" chân chính của Đế Quân?
"Phải xem Tô Đình hắn có thể chịu đựng được hay không?."
Thiên Đế chậm rãi nói ra: "Bây giờ lộ ra ngoài sáng, dám can đảm đối lập cùng trẫm, một là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, xuất thân của lão là ở Thủ Chính Đạo Môn, có rất nhiều chỗ để dựa vào, thứ hai chính là Bạch Hổ Đại Đế ở Tây Nhạc này, nhiều lần muốn giết Tô Đình, lần này còn dám ép với trẫm, cong người thứ ba..."
Hắn hơi trầm ngâm, nói ra: "Vị Chân Tiên đỉnh phong thứ ba là liên thủ cùng Bạch Hổ Đại Đế ở Tây Nhạc, chặn lại Tô Duyệt Tần từ trong tay Hoán Hoa tiên tử."
Trần Chi Vân nghe vậy, nói ra: "Có cần thần đi dò xét?"
Thiên Đế khoát tay nói ra: "Không cần tra xét, tiền thân của Hành Ôn Sứ Giả phương nam chính là Sơn Tiêu, bây giờ thành thần linh Ôn bộ, có thể hiệu lệnh hắn, không có ai ngoài chính thần Ôn bộ, chính là tiên tổ Sơn Tiêu. Trẫm vừa mệnh Tuần Sát Sứ tam giới - Bạch Kế Nghiệp đi thăm dò vị trí của tôn Sơn Tiêu đệ nhất thế gian này..."
Nói đến đây, Thiên Đế nhìn sang phương bắc, ung dung nói: "Nếu Tô Duyệt Tần còn chưa chết, hoặc là đang ở trong tay Bạch Hổ Đại Đế Tây Nhạc, hoặc là ở trong tay con Sơn Tiêu kia."
❖ ❖ ❖
Ở hướng tây Thiên Đình.
Sáu ngàn bạch giáp cưỡi mây mù, xuyên phá trời cao.
Mà Tô Đình ở phía trước tựa như mũi kiếm.
Trên người hắn mặc thần giáp, toàn thân đen nhánh, nhưng lại nở rộ kim quang.
Tay trái nắm chắc Trấn Ngục thần đao.
Tay phải là ngũ hành tiên bảo cùng tinh vòng trên cổ tay,
Ngưng tụ ngũ hành, thống nhất ngũ hành.
Càng đi về hướng tây, quân trận không ngừng súc thế.
Trong Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình không ngừng suy nghĩ, từng bước dung nhập vào quân trận, đi thích ứng với biến hóa của quân trận.
Càng thích ứng với quân trận, hắn càng cảm giác được trợ giúp của quân trận đối với hắn càng cường đại.
Cứ thế cả đội quân đi đến phương tây Thiên giới, pháp lực của hắn có thể tăng đến cấp đội có thể so với Chân Tiên đỉnh phong.
"Đại đạo chân hỏa từng dung nhập vào Nguyên Thần Tiên gia của ta, dùng đạo hỏa để thay thế ánh trăng trong Nguyên Thần Tiên gia, chiếu rọi năm tòa Tiên thành, để ta cảm ngộ đến cảnh giới Chân Tiên đỉnh cao."
Tô Đình thầm nghĩ: "Có quân trận này tương trợ, hơn nữa ta có cảm ngộ cảnh giới này, đủ để chiến một trận cùng Chân Tiên đỉnh phong..."
Sáu ngàn bạch giáp này xuất từ Thiên Hà Thủy Sư, chính là Trần Chi Vân tự mình thao luyện tinh nhuệ.
Ở trong thiên đình thì đội quân này cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Chín trăm năm trước, Trần Chi Vân là chiến thần bất bại của Nam Lương, từng dẫn mấy ngàn quân, tựa như cương đao, đâm vào trung tâm trận thế của quân địch, khiến trận thế mấy chục vạn đại quân của địch quân không thể liên hết, từ đó tán loạn thất bại.
Về sau Trần Chi Vân thành Thiên Đình thần tướng, thiên binh dưới trướng hắn cũng là tinh nhuệ trong số các thiên binh.
Mỗi một vị tướng sĩ thuộc Thiên Hà Thủy Sư đi ra, đều đủ để đảm nhiệm chức Thống lĩnh một phương.
Sáu ngàn bạch giáp này không thua gì mười vạn thiên binh.
Mà lần này, trong lòng Tô Đình cũng hiểu rõ.
Chân Tiên chính là đại thần thông giả, chênh lệch mỗi một tầng cũng cực lớn.
Muốn để Tô Đình ở cảnh giới Chân Tiên tầng ba có được pháp lực của Chân Tiên đỉnh phong, thì không thể thiếu mười vạn thiên binh.
Nhưng Thiên Đế không có khả năng để hắn nghênh ngang dẫn theo mười vạn thiên binh đi giết Bạch Hổ Đại Đế ở Tây Nhạc.
Bởi vậy chỉ có thể cho hắn sáu ngàn bạch giáp.
Nhưng lúc này Tô Đình là vì trả thù, cho nên vô cớ xuất binh, không thể ban thưởng hắn binh quyền, chỉ có thể trộm lấy binh phù.
Trộm lấy binh phù cũng như tạo phản.
" Dù sao Thiên Đế vẫn coi như giúp ta một tay."
Tô Đình thầm nghĩ: "Trần Chi Vân chỉ sợ cũng đã sớm có sở liệu, hắn để binh phù ở nơi cực kỳ dễ thấy, cũng không khó trộm... Chỉ là ta trộm lấy binh phù, rốt cục vẫn là phạm vào đại tội, sau lần này, cũng chưa chắc có thể trở về phủ U Minh Chân Quân."
Hắn biết rõ sau lần này chắc chắn không thể bình yên vô sự.
Chỉ sợ không trở về Thiên Đình được.
Đây cũng là tính toán của những đại thần thông giả kia.
Tô Đình không thể trở về Thiên Cung, cũng không thể lại bình yên ở lại Thiên Cung, bế quan ba mươi năm.
Trong vòng ba mươi năm, Tô Đình không ở Thiên Cung, muốn tru sát hậu bối có tu vi Chân Tiên tầng ba, tuy rằng không phải chuyện dễ gì, nhưng đối với nhiều vị Chân Tiên đỉnh phong thì cũng chưa hẳn là việc khó.
Ví như Cửu Lê đại tương quân năm đó đã biến mất vô thanh vô tức, đến nay vẫn không tìm được tung tích.
"Kết thành quân trận, giúp ta gần nư đã đến cấp độ đỉnh phong."
"Nhiều nhất chỉ còn nửa nén hương là có thể viên mãn."
"Bây giờ cũng coi như đã đặt chân vào phạm vi phương tây Thiên giới."
"Tiên tổ Bạch thị..."
Tô Đình trầm giọng nói: "Thù mới thù cũ, cùng chấm dứt đi."