← Quay lại trang sách

Chương 1033 Trung Đẩu Tinh Quan

Trên sông lớn Cảnh Tú.

Chỉ thấy một dòng nước, vọt lên tận trời.

Trên cột nước kia có một thiếu niên đứng thẳng, chắp hai tay sau lưng, thần sắc lãnh đạm.

Hắn nhìn bốn phía xung quanh, chỉ thấy xung quanh Cảnh Tú có rất nhiều Hà Bá thổ địa, sơn thần Thành Hoàng đều nơm nớp lo sợ, trong mắt tràn ngập e ngại, đang nhìn chính mình.

Từ đầu, Tô Đình đã không che giấu tung tích của mình.

Bởi vậy hắn xuất hiện ở đây, dù là sơn thần thổ địa xung quanh, hay tiên thần Trung Thổ nhìn chăm chú đều đã biết Tô Đình hắn đi tới sông lớn Cảnh Tú.

"Biết rõ Tô mỗ ở đây thì có thể thế nào?"

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Bản tọa muốn rời đi, vị tiên thần nào dám đến cản ta?"

Hắn chính là Chân Tiên, dù không có sáu ngàn Thiên Hà Thủy Sư trợ giúp, nhưng vẫn là Chân Tiên tầng ba.

Đưa mắt nhìn khắp tam giới lục đạo, đại thần thông giả cấp độ Chân Tiên cũng không có nhiều.

Về phần thần linh thuộc Thiên Đình, Thần vị cao đến mức có thể so sánh với Chân Tiên cũng không nhiều.

Cho dù là Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh trước điện, hay Khuê Mộc Lang là một trong hai mươi tám tinh tú, cũng đều chỉ tương đương với cấp độ Tán Tiên thôi.

Chỉ là ở trên đỉnh đầu hắn, vị Thiên Thần chiếm giữ Trung Đẩu Tinh Quan cũng coi là cấp độ Chân Tiên.

Nhưng vị Trung Đẩu Tinh Quan này cũng chỉ tương đương với Chân Tiên tầng một thôi.

"Tô mỗ muốn đi, ngươi không ngăn được."

"Tô Chân Quân lần trước có thể địch lại Chân Tiên đỉnh phong, bản tọa tự biết là không ngăn được, nhưng hôm nayTô Chân Quân đã mất đi sự trợ giúp từ sáu ngàn bạch giáp, bản tọa muốn giữ chân một lát, có lẽ không khó."

"Ngươi muốn giữ chân bản Chân Quân một lát, có biết phải trả cái giá lớn đến đâu không?"

Tô Đình cười lạnh một tiếng, nói ra: "Tô mỗ từ trước đến nay luôn vô địch ở cùng loại cảnh giới, đạo hạnh của ngươi thấp hơn ta hai tầng, cũng dám cản ta? Chớ nghĩ rằng mình là thiên thần bất hủ bất diệt, hãy nhớ tới vết xe đổ của Khuê Mộc Lang, còn chưa qua bao nhiêu thời gian đâu..."

Tinh quang kia lấp lóe, chậm rãi nói ra: "Lôi Bộ dốc toàn bộ lực lượng, với tốc độ của lôi đình, chỉ một lát là tới, chỉ cần bản tọa ngăn lại một lát thì đã đầy đủ. Trong nháy mắt này, Chân Quân chưa chắc có thể chém giết bản tọa, nhưng toàn bộ Lôi Bộ như thiên uy cuồn cuộn, Chân Quân chỉ sợ không chịu nổi..."

Tô Đình cười lạnh nói: "Vậy thì thử một chút."

Trong tinh quang lập tức bắn ra một đạo kiếm quang.

Tay trái Tô Đình nhe vung Trấn Ngục thần đao đột nhiên chém tới tới.

Tinh đấu kiếm kia bỗng nhiên bị bẻ gãy.

Sau đó là một tiếng kêu đầy đau đớn.

"Tô Đình, ngươi thiếu bản tọa một nhân tình."

"Được."

Tô Đình cười cười, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía Chính Tiên Đạo.

Trung Đẩu Tinh Quan vừa chém ra một kiếm đã bị hắn dùng một đao trảm phá.

Vị Trung Đẩu Tinh Quan có thể so với Chân Tiên này, đương nhiên sẽ không tốt như vậy.

Chỉ là hắn cần thiết chém ra kiếm này, mới tính là không vi phạm mệnh lệnh của Thiên Đình, chứng minh bản thân không có bản lĩnh mà thôi.

Dù hai người nói chuyện với nhau một trận, lại đều ra một chiêu.

Nhưng đối với tiên thần thì chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt.

❖ ❖ ❖

Chính Tiên Đạo.

Đạo Huyền Tiên Ông vuốt râu nói ra: "Tô Đình tru diệt tiên tổ Sơn Tiêu, cứu được biểu tỷ của hắn rồi đưa đến sông lớn Cảnh Tú, mời thần sông Cảnh Tú bảo vệ, đã không còn nỗi lo về sau... Hiện nay hắn muốn phó ước."

Sau lưng ông, tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên ngồi xếp bằng, ánh mắt bình thản.

"Không biết Tô Đình dùng thủ đoạn gì mà có thể trực tiếp tru diệt tiên tổ Sơn Tiêu cấp độ Chân Tiên đỉnh phong, ngươi có nắm chắc có thể thắng hắn sao?"

"Tô Đình xuất thủ đúng là thần bí huyền ảo, quỷ thần phải sợ hãi, không biết đầu nguồn, nhưng nhiều nhất cũng chính là chú thuật thuộc hàng bàng môn tả đạo mà thôi."

Cát Chính Hiên lạnh nhạt nói ra: "Nếu hắn thật sự có bản lĩnh, hôm đó ở phương tây Thiên giới, cần gì phải đấu đến tình trạng như vậy? Thuật này tất nhiên có không ít hạn chế... Tiên tổ Sơn Tiêu mắc lừa, nhưng chính diện tranh đấu thì hắn tự nhiên là không dùng được."

Nói đến đây, Cát Chính Hiên chầm chậm nói ra: "Chư thiên tiên thần vì chuyện Chân Tiên vẫn lạc mà đều lo sợ không yên, nhưng các Chân Tiên khác có lẽ đều có thể kiểm tra được tám chín phần mười, chưa hẳn đã sợ hắn."

Đạo Huyền Tiên Ông vuốt râu nói ra: "Lời này cũng có lý, chỉ là hắn xuất thủ quá mức thần bí, vô thanh vô tức, không khỏi làm lòng người giật mình, ngươi có thể nhìn thấu tự nhiên là tốt."

Cát Chính Hiên đứng dậy, nhìn một hồ lô đậu tiên kia rồi đặt ở một bên.

"Tô Đình đã mất đi Sáu Ngàn Bạch Giáp, đệ tử không muốn dùng thuật Vãi Đậu Thành Binh này để ép hắn."

" Thuật Vãi Đậu Thành Binh chính là bí truyền của Chính Tiên Đạo, ngươi chính là chân truyền đệ của Chính Tiên Đạo tử, dùng pháp môn của bản môn để đáu với hắn thì có gì không được?"

"Dùng thuật Vãi Đậu Thành Binh để thắng hắn, đệ tử đương nhiên sẽ không thoái thác." Cát Chính Hiên chậm rãi nói ra: "Nhưng đây là tranh đấu giữa chúng ta, giả sử như một hồ lô đạo binh này đều là đệ tử tự tay luyện chế, như vậy đệ tử nhất định sẽ triển khai phép thuật này để áp chế Tô Đình... Nhưng một hồ lô đạo binh này là của người luyện ra, nếu đệ tử mượn bảo vật của người để thắng Tô Đình, chiến thắng này có ý nghĩa gì?"

"Ngươi..." Ánh mắt Đạo Huyền Tiên Ông ngưng lại, gật đầu nói: "Không sai, là lão đạo nghĩ sai."

"Bây giờ Tô Đình chính là phản thần của Thiên Đình, nhất định sẽ có tiên thần Thiên Đình vây quét." Cát Chính Hiên bình tĩnh nói ra: " Hai người chúng ta muốn chiến một trận công bằng, an tâm đấu pháp, thì cần chặn những người kia ở ngoài cửa, trừ phi hai người chúng ta dùng chuyện giết chóc thiên binh làm cơ sở đấu pháp."

"Lão đạo sẽ ra tay, ngăn lại chư thần Lôi Bộ."

"Đa tạ tiên ông."

Cát Chính Hiên thi lễ, vỗ vỗ vạt đạo bào, cầm tiên kiếm lên, đi ra phía bên ngoài sơn môn.

Con Đạo Huyền Tiên Ông lại bước lên trời.

Trong nháy mắt này.

Sắc trời xung quanh tối rầm lại.

Mây đen ngập đầu.

Trên bầu trời hết sức âm trầm.

Mây đen dày đặc, hình như có mưa bụi, nhưng lại thấy lôi đình trầm đục, điện quang chập trùng.

Mắt thường khó mà thấy rõ, nhưng Thượng Nhân tu thành m Thần, Chân Nhân tu thành Dương thần đều có thể phát hiện được, trong mây đen có rất nhiều thần linh.

Chư thần thuộc Lôi Bộ đều tới!

"Chín vị."

Đạo Huyền Tiên Ông chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Phía dưới là Chính Tiên đạo môn mà lão đạo sáng lập, các ngươi hoành áp vạn dặm thương khung, đóng lại đạo môn tổ đình, che lại khí vận của sơn môn là vì cớ gì?"

Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, tiền thân chính là chưởng giáo của Thủ Chính Đạo Môn- Môn hạ của Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Đạo Huyền Tiên Ông sư thừa Vô Thượng tổ sư.

Đạo Nguyên Tiên Tôn sư thừa thái thượng tổ sư.

Hai vị đại thần thông giả này có chữ lót là Đạo, là nhân vật giờ bối phận cổ xưa nhất đạo môn bây.

Đạo Huyền Tiên Ông có bối phận cao hơn xa chưởng giáo trước đây của Thủ Chính Đạo Môn.

Mặc dù ông ta đã là Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ, nhưng trong lòng vẫn tự cho mình là đệ tử Thủ Chính Đạo Môn.

Lôi Thần Thiên Tôn cũng không dám thất lễ, nghiêm mặt nói ra: "Thiên Đình phản thần Tô Đình tới gần Chính Tiên Đạo, bản tôn nhận được Đế Quân, bắt lấy phản thần Tô Đình, cho nên dốc toàn bộ lực lượng, tới đây tru diệt..."

Đạo Huyền Tiên Ông khua tay nói: "Tô Đình cùng Chính Tiên Đạo ta có một trận ân oán, đã thành tranh đầu số mệnh, hôm nay sẽ do Cát Chính Hiên của bản môn tự mình chấm dứt Tô Đình, đoạn đi chướng ngại trong lòng để đả thông con đường tiến về Chân Tiên đỉnh phong,trận chiến này đã có nhân tuyển, chư vị không cần nhúng tay."

Lôi Thần Thiên Tôn hơi biến sắc mặt, đang muốn tiếp tục nói chuyện.

Đạo Huyền Tiên Ông lạnh giọng nói: "Thiên tôn chính là Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ, thần lực không thua gì Chân Tiên đỉnh phong, lại dẫn đầu một đám Lôi Bộ chính thần, dốc toàn bộ lực lượng đến tận đây... Đúng là đủ để xem thường bất luận một vị tiên thần nào trong tam giới lục đạo, nhưng muốn ở trước mặt lão đạo, quấy nhiễu đệ tử bản môn xử lý khúc mắc thì còn cần thắng được lão đạo."