← Quay lại trang sách

Chương 1034 Gió nổi

Bàn về tiền thân, dù là bối phận hay tu vi, chưởng giáo tiền nhiệm của Thủ Chính Đạo Môn đều không dám làm vị Đạo Huyền Tiên Ông trước mắt này tức giận.

Cho dù là Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn có Thần vị cao, chỉ kém Thiên Đình Đế Quân, lại vượt xa chư thần

Một người chỉ dưới Đế Quân, và trên cả chúng thần.

Dù là Đạo Huyền Tiên Ông cũng không thể lấy thân phận để ép ông ta.

Nhưng ở trong lòng vị Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn này vẫn chưa từng buông xuống thân phận Thủ Chính Đạo Môn.

Bởi vậy ông ta vẫn chưa dám làm vị Đạo Huyền Tiên Ông này tức giận.

"Vậy cứ tiểu Tiên Ông đấu trận này."

Lôi Thần Thiên Tôn trầm giọng nói: "Nếu Tiểu Tiên Ông có thể thủ thắng, bản tôn sẽ bắt Tô Đình lên trời phục mệnh. Nhưng tiểu Tiên Ông không thể thủ thắng, như vậy chư thần Lôi Bộ nhất định sẽ xuất thủ... Còn xin Tiên Ông chớ có ngăn cản."

Đạo Huyền Tiên Ông gật đầu nói: "Thế cũng tốt."

Ánh mắt của ông đảo qua chư thần sau lưng Lôi Thần Thiên Tôn, trong lòng cũng hơi ngưng trọng.

Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn có thần lực có thể so với Chân Tiên đỉnh phong, hơn nữa còn hưởng hương hỏa nguyện lực nhiều năm như vậy, quả thực không thể khinh thường.

Nếu lại tăng thêm Lôi Bộ chư thần sau lưng, Cửu Thiên Lôi-Công tướng quân, Bát Phương Vân - Lôi tướng quân, Ngũ Phương Man- Lôi sứ giả, ba mươi sáu Lôi Công, bảy mươi hai thần tướng, liên thủ tương trợ, thì Đạo Huyền Tiên Ông là ông cũng chưa chắc có thể vượt qua toàn bộ Lôi Bộ.

Năm đó Tiên Thiên Lôi Thần phá diệt, thần lôi tan khắp nhân gian, bị thế gian tu hành thu hoạch.

Những người tu hành này sau khi chết được phong thần, đưa về Lôi Bộ.

Có một lời đồn rằng, toàn bộ Lôi Bộ dung hợp với nhau sẽ tương đương với vị Tiên Thiên Lôi Thần kia.

Vị Tiên Thiên Lôi Thần kia ứng theo thiên đạo mà sinh ra, nếu như có thể tồn tại trên đời, chính là tồn tại gần như là đạo, chỉ dựa vào pháp lực cùng tu vi, có lẽ có thể sóng vai cùng Thiên Đế.

Năm đó Tiên Thiên Lôi Thần chưa xuất thế đã chết yểu, trong các nguyên nhân có một loại là có Thiên Đế kiêng kị.

"Chủ động lui ra đi, chớ có che lấp bầu trời trên Chính Tiên Đạo ta, che hết phong thuỷ, tổn hại khí vận."

Đạo Huyền Tiên Ông khua tay nói: " Thủ Chính Đạo Môn các ngươi đã có Tử Liên nên khí vận cường thịnh, còn muốn làm xấu khí vận của Chính Tiên Đạo hay sao?"

Lôi Thần Thiên Tôn cảm thấy bất đắc dĩ, vung tay lên một cái, nhanh chân lui ra phía sau.

❖ ❖ ❖

Nhưng trước cửa Chính Tiên Đạo.

Tô Đình đạp không mà tới.

Cát Chính Hiên tay cầm kiếm, chờ đợi đã lâu.

"Trận chiến ngày hôm nay, chờ đợi nhiều năm."

"Tiểu đạo cũng giống vậy."

"Đều nói hai người chúng ta chính là diệu thế song tinh, ngươi sinh ra để làm tiên, mà ta làm phàm thể, trong lòng Tô mỗ vẫn luôn không phục."

"Tiểu đạo cũng không phục, nếu đã sinh mà làm tiên, thiên tư vô song, sao còn có một người có thể so sánh cùng ta?"

"Cho nên ngươi cho rằng ngươi có thể thắng được Tô mỗ?"

"Tô Chân Quân cảm thấy có thể thắng được tiểu đạo?"

"Đương nhiên có thể thắng."

"Tiểu đạo cũng cảm thấy tất thắng."

"Từ trước đến nay Chính Tiên Đạo thanh tĩnh vô vi, nhưng lòng kiêu ngạo của tiểu Tiên Ông xưa nay không thay đổi."

"Nếu như tu hành mà tu đến mức đánh mất bản ngã thì tu hành làm gì?" Cát Chính Hiên chậm rãi nói: "Ta sinh ra để làm tiên, cử thế vô song, tự nhiên là có lực lượng bao quát chúng sinh... Nhưng ngươi dựa vào cái gì mà so sánh cùng ta?"

"Dựa vào ta không kém hơn ngươi."

"Tiến cảnh tu vi của ngươi, sự tích đấu pháp đúng là không kém gì ta." Cát Chính Hiên nhếch miệng hiện ra ý cười, nói ra: "Cho nên ta vẫn luôn xem ngươi là đối thủ."

"Tô mỗ cũng giống vậy."

"Vậy thì chiến một trận công bằng đi."

Cát Chính Hiên đưa tay đánh lên ngực một cái, sai đó kêu lên một tiếng đau đớn.

Tô Đình chau mày, nói ra: "Ngươi làm gì thế?"

Cát Chính Hiên bình tĩnh nói ra: "Ta tu hành trước ngươi một thời gian... Ngoài ra, ngươi tru diệt tiên tổ Sơn Tiêu, chắc hẳn đã phí đi không ít tinh lực, mà chỗ ẩn thân có thể tránh né Thiên Đình cũng tất nhiên không phải nơi phúc địa gì, nhiều ngày gần đây, tất nhiên tu vi không tăng mà còn giảm. Cho nên, ta hao tổn mấy phần, ngang hàng cùng ngươi."

Tô Đình thi lễ, nói ra: "Nếu Tô Đình là ngươi, sẽ không có cử động như vậy."

Cát Chính Hiên nói ra: "Ngươi là ngươi, ta là ta."

Sau khi nói xong, hắn lấy ra một bình đan dược, đưa tới trước mặt Tô Đình, nói ra: "Ăn đan dược vào, khôi phục mấy phần."

Tô Đình vung tay lên một cái, thu lấy đan dược nhưng lại không dùng ngay mà nói ra: "Ta tru diệt Chân Tiên đỉnh phong, lấy thế vô địch mà đến, lòng dạ cao hơn bình thường ba phần... Ngươi không chiếm tiện nghi của ta, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi."

Cát Chính Hiên thi lễ nói: "Tiểu đạo đã xem nhẹ ngươi."

Tô Đình ngẩng đầu nhìn trời, nói ra: "Ta tuy là phản thần Thiên Đình, cũng không muốn dùng trận chiến Chân Tiên để hủy diệt đại địa Trung Thổ, ngươi cùng ta tới hư không giữa hai giới chứ?"

Cát Chính Hiên nói ra: "Rất hợp ý tiểu đạo."

❖ ❖ ❖

Thiên Đình.

Lăng Tiêu Bảo Điện.

"Tô Đình dẫn Tô Duyệt Tần đi vào Cảnh Tú sông lớn."

"Cảnh Tú thần sông chặn lại Tô Duyệt Tần, chưa thể tru diệt Tô Đình, bị hắn trốn đến Chính Tiên Đạo."

"Lôi Bộ tụ tập, vây giết Tô Đình, bị Đạo Huyền Tiên Ông ngăn lại."

" Đạo Huyền Tiên Ông..."

Chư thần nhìn nhau, đều có dị dạng.

Nhưng vẻ mặt Đế Quân vẫn bình thản nói: "Tô Đình cùng Cát Chính Hiên sớm có lòng tranh phong, trận chiến này không diễn ra, tâm có ma chướng, không thể lại tiến thêm, đây là tranh đầu tu hành, Đạo Huyền Tiên Ông giữ gìn Cát Chính Hiên, cũng nằm trong dự liệu... Tất nhiên không phải là vì nghĩ cách cứu viện Tô Đình, mà công nhiên đối kháng Lôi Bộ, chuyện này chỉ dừng ở đây."

Nhãn Thần tướng nhìn hướng phía dưới.

Nhĩ thần tướng nghe được thanh âm, lập tức thuật lại.

"Tô Đình cùng Cát Chính Hiên, đã tới hư không giữa hai giới."

"Một người xuất kiếm, một người xuất đao."

"Hai vị Chân Tiên chiến đấu ở hư không."

❖ ❖ ❖

Sông lớn Cảnh Tú.

Trong mắt Tô Duyệt Tần tràn đầy vẻ sầu lo.

Thần sông Cảnh Tú cười cười, vung tay lên một cái, chỉ thấy trong phủ đệ hiện ra một dòng nước, chiếu ra cảnh tượng ở hư không giữa hai giới.

"Dù Tô Đình có mưu phản Thiên Đình không, trận chiến này cũng không tránh khỏi."

"Thế nhưng..."

"Hắn bây giờ trở thành phản thần Thiên Đình, trốn đông trốn tây bốn phía, tiếp theo tất nhiên sẽ bỏ bê tu hành, nhưng hôm nay tinh thần phấn chấn, đi nghênh đón một trận chiến này, có lẽ là một chuyển cơ."

"Chuyển cơ?" Tô Duyệt Tần lộ ra sắc mặt khác thường.

"Sinh cơ." Hà Thanh nhẹ nói: "Nếu như hắn chiến thắng tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên, chứng minh Tô Đình hắn mới là nhân vật xuất sắc nhất thời đại này, như vậy hắn nhất định có thể sống."

"Vậy nếu hắn không thể thắng thì sao?"

"Chưa chắc sẽ chết, cũng chưa chắc có thể sống."

"Thế nhưng..."

Tô Duyệt Tần cũng là Chân Nhân Dương thần, tu hành ở Hoán Hoa Các, làm sao không biết vị tiểu Tiên Ông sinh mà làm tiên này?

Khi Tô Đình quấy lộng gió mây ở nhân gian, danh chấn bát phương, từ xưa tới nay thanh danh của Cát Chính Hiên cũng chưa từng có ai quên.

Dù Cát Chính Hiên không có chiến tích chấn động bát phương như Tô Đình.

Nhưng Cát Chính Hiên lại chưa từng bị người quên lãng.

Khi ngươi còn đắm chìm trong rung động khi trước đây không lâu Tô ĐÌnh vừa đắc đạo thành tiên, hắn đã lại một lần nữa đạp phá Chân Tiên hoàn cảnh, để ngươi lại một lần nữa cảm nhận được rung động mãnh liệt hơn.

So với chiến tích hiển hách của Tô Đình, Cát Chính Hiên lại rất ít khi xuất thủ.

Nhưng mỗi một lần hắn xuất thủ, đều dễ dàng thủ thắng.

Hắn giống Tô Đình, chưa từng thất bại.

Nhưng mỗi một lần hắn đấu pháp, đều thắng được cực kì dễ dàng, khiến người ta càng không thể thăm dò ra thấu sâu cạn của hắn.