Chương 1012 Luận công ban thưởng
Đầu tiên là số lượng nhiệm vụ đặc thù hoàn thành, sau đó thêm vào số tu sĩ đã đánh chết, rồi mới ra trị số cuối cùng.
Mỗi một cái tên được đọc ra, phía dưới nhất định sẽ có một tu sĩ Trúc Cơ đáp lại, vẻ mặt của bọn họ lại không giống nhau.
Mỗi lần một giọng nói vang lên, lại khuấy động nội tâm của mấy tu sĩ ở đây.
Rốt cuộc điểm công huân là một chuyện rất quan trọng, nói là quan hệ đến con đường của một số tu sĩ cũng không quá.
Có một số đồng môn Trúc Cơ, vốn liều mạng hoàn thành nhiệm vụ trong cuộc chiến ở Yến quốc, cố hết sức để tiêu diệt tu sĩ Bạch Vân Quan, chính là vì thu hoạch đủ điểm công huân, đổi Linh vật để Kết đan.
Linh vật Kết đan luôn bị những thế lực lớn khống chế nghiêm ngặt, chỉ có một lượng cực ít được bán ra bên ngoài cũng khiến vô số tu sĩ cướp đoạt.
Không thể thu hoạch được thông qua con đường của tông môn, cơ hội mua được ở bên ngoài càng nhỏ hơn.
Trừ phi có một lượng lớn Linh Thạch, số lượng phải lên đến hàng vạn.
Nín thở nghe Trường Phong chân nhân nói, tinh thần Lưu Ngọc cũng vô cùng tập trung, hắn muốn tấn chức thành đệ tử chân truyền, yêu cầu phải có điểm công huân.
Ngoại trừ điều đó hắn còn muốn sử dụng điểm công huân để đổi một viên “Thiên Trần đan”.
Đổi một viên “Thiên Trần đan” cần hai mươi điểm công huân, mà yêu cầu thấp nhất để tấn chức thành đệ tử chân truyền cần năm mươi điểm công huân.
Về phần Kết Kim đan, cần phải có một trăm điểm công huân mới có thể đổi được.
Dù sao Lưu Ngọc cũng không trông đợi sẽ lấy được Kết Kim đan của tông môn, điểm công huân của hắn hẳn là không đủ, cũng không thể tốn thời gian để hoàn thành nhiệm vụ của tông môn tích lũy từ từ.
Dựa vào tư chất của hắn, một viên Kết Kim đan không hẳn có thể ngưng Kết Kim đan, còn không bằng từ bỏ suy nghĩ này, chính mình luyện chế thì chắc ăn hơn.
“Lưu Ngọc, năm mươi lăm điểm công huân.”
Đang lúc chăm chú lắng nghe, cuối cùng cũng đọc đến tên mình, Lưu Ngọc nhanh chóng phản ứng lại.
Đồng thời hắn xoay người hành lễ, lấy lệnh bài tông môn cầm trong lòng bàn tay.
Chỉ thấy Trường Phong chân nhân đưa tay ra đã cầm được lệnh bài tông môn vào tay, sau đó lấy ra một pháp khí đặc biệt hình tròn, một tay bấm pháp quyết kích phát pháp khí hình tròn, khắc điểm công huân vào trong đó.
Cuối cùng, lệnh bài tông môn lại nhẹ nhàng bay về tay Lưu Ngọc.
“Dốc sức hết mình cho tông môn, đệ tử muôn lần chết không chối từ, đa tạ Trường Phong sư bá!”
Thu hồi lệnh bài vào túi trữ vật, nén suy nghĩ muốn xem ngay tại chỗ, Lưu Ngọc lại quy củ thi lễ.
Năm mươi lăm điểm công huân, cũng đứng hạng cao trong những người dẫn đội Thanh Phong, trong số những đồng môn Trúc Cơ hắn cũng xếp hạng trung bình, chẳng qua điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Bởi vì tiểu đội Thanh Phong có nhiệm vụ đặc thù, thật ra cũng khó phán định công lao.
Không có đối tượng tham khảo, việc phán định điểm công huân cũng khá mơ hồ, được nhiều hay ít thật ra cũng chỉ dựa vào ý kiến chủ quan của trưởng lão quản lý.
Chỉ cần trong phạm vi nhất định mọi chuyện đều do trưởng lão quản lý quyết định.
Cho dù chuyện đó được đánh giá không đúng lắm cũng chỉ có thể chấp nhận dù sao cũng là hợp tình hợp lý.
“Được rồi.”
Trong lòng Lưu Ngọc thả lỏng.
Cuối cùng cũng không có gì ngoài ý muốn, điểm công huân cao hơn năm mươi, đã đạt tới điều kiện để tấn chức đệ tử chân truyền, đổi một viên Thiên Trần đan cũng dư dả.
Dù sao chủ trì việc này là tu sĩ của Lý gia Trường Phong chân nhân, cùng sư tôn tiện nghi là người cùng một nhà, bản thân chỉ có thể miễn cưỡng được xem là có quan hệ, ít nhiều gì cũng được chiếu cố là chuyện bình thường.
Tuy chưa trao đổi gì với nhau, nhưng mọi chuyện bên trong đều tự hiểu.
Loại chiếu cố vô hình này, cũng được xem là một trong những quy tắc ẩn, tu sĩ cao giai cũng có con cháu mà.
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc lặng im quay đầu lại, nhìn thoáng qua Mã Anh Kiệt đang hào hứng.
Mã gia cũng là một họ hàng của Kim Đan Gia Tộc, người này trong đội ngũ có thể sống xa xỉ hơn cả hắn, tất cả là nhờ trưởng bối của hắn ta đã sắp xếp ổn thỏa.
Cuối cùng cũng không xảy ra chuyện gì bất ngờ, trong đội ngũ hắn ta được xếp thứ hai, chỉ sau Lý Bất Ngữ.
Phía trên còn có trưởng lão hòa giải, công huân đạt tới bảy mươi điểm cũng không có gì kỳ lạ.
Với số điểm này không khó để có Kết Kim đan.
“Xem ra, hắn ta là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong thế hệ này của Mã gia.”
Con đường phía trước đã được gia tộc sắp xếp hết cả, Lưu Ngọc thừa nhận, thật ra hắn có chút hâm mộ.
Còn về Vệ Tiểu Cầm, biểu hiện trong đội ngũ so với hắn kém hơn một nửa, có trò chuyện gần gũi với trưởng lão hay không không biết, nhưng bốn mươi lăm điểm thật ra cũng “công bằng chính trực”.
Ngay lúc hắn đang trông ngóng, Trường Phong chân nhân lại đọc ra một cái tên, khiến cho tu sĩ Trúc Cơ trong điện trở nên xôn xao.
“Lý Bất Ngữ, một trăm mười điểm công huân.”
Phần đông tu sĩ Trúc Cơ ồ lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Lý Bất Ngữ, có chút không tin được điều mình vừa nghe, sợ bản thân xuất hiện ảo giác.
Đây chính là một trăm mười điểm công huân!
Kết Kim đan cũng chỉ cần một trăm điểm công huân!
Nói cách khác là có thể trực tiếp đổi luôn một viên Kết Kim đan mà còn dư nữa!
Lưu Ngọc cũng hết sức kinh ngạc, sau khi nghĩ lại cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Dù sao tiêu diệt Kim Đan gia tộc Hoa gia, cũng không phải ai cũng có quyết đoán mà làm, quan trọng hơn là, nắm được cây Hỏa Linh quả trong tay.
Nếu giao Hỏa Linh quả trên cây cho tông môn, vậy số điểm công huân này cũng là hợp tình hợp lý.
“Thời gian trôi qua sáu năm, vẫn không thấy động tĩnh gì.”
“Xem ra chuyện trộm cất một gốc cây Hỏa Linh quả cũng không bị phát hiện.”
“Sư tỷ của ta đã giữ lời hứa, cũng không tiết lộ chuyện trong tay ta có một quả Hỏa Linh quả ra ngoài.”
Bình tĩnh phân tích tin tức, trong lòng Lưu Ngọc bình tĩnh hơn nhiều.