← Quay lại trang sách

Chương 1013 Luận công ban thưởng(2)

Như vậy về sau nếu bản thân đột nhiên tuyên bố Kết Kim đan cũng còn có hiệu quả.

Ngũ Hành Linh quả có thể dùng để luyện chế Kết Kim đan, nhưng bản thân nó cũng chỉ là Linh vật Kết Kim thôi, cũng có thể thăng cấp vào Kim Đan bình cảnh, có thể mang đến hiệu quả nhất định.

Chỉ là so sánh với việc luyện chế thành Kết Kim đan, hiệu quả lại suy giảm rất lớn.

Đến lúc đó, bản thân hoàn toàn có thể tiết lộ tin tức của Hỏa Linh quả ra ngoài, hơn nữa sau khi đổi Thiên Trần đan từ tông môn, lại thu thập được Linh vật Kết đan từ bên ngoài, có thể giả vờ là đã dùng chúng thăng cấp vào Kim Đan bình cảnh thành công.

Thế là che giấu được bí mật thật sự.

Bị số điểm công huân mà Lý Bất Ngữ đạt được làm khiếp sợ, đại đa số tu sĩ đều hâm mộ không thôi, hận không thể cướp thành của mình.

Chẳng qua Lưu Ngọc vẫn chú ý tới vẫn có một số người vẻ mặt vẫn bình tĩnh giống như là đã sớm biết tin tức này.

Những người này không ai là không có bối cảnh thâm sâu, có thể tiếp xúc với trưởng lão của tông môn, lấy được tin tức mà người thường không biết được.

Giống như Mã Anh Kiệt vẫn hào hứng, vẻ mặt vẫn bình thường như trước, giống như đã sớm đoán được.

Không nói tới phản ứng của tu sĩ Trúc Cơ trong điện, luận công ban thưởng vẫn còn tiếp tục.

Trường Phong chân nhân hành động nhanh chóng, đọc tên một người sau đó nhanh chóng đăng ký số điểm công huân.

Nói thì chậm nhưng làm thì nhanh, không đến một khắc công cuộc luận công ban thưởng đã hoàn thành.

“Trên đây là số điểm công huân mọi người đã đạt được trong cuộc chiến diệt Yến quốc.”

“Mấy vị sư điệt nếu có gì thắc mắc, hiện giờ có thể hỏi ta.”

Đọc xong tên của người cuối cùng, Trường Phong chân nhân cất danh sách lại, sau đó vuốt chòm râu của mình hướng về phía dưới hỏi.

Vừa dứt lời, trong điện lập tức trở nên yên tĩnh.

Chúng tu sĩ Trúc Cơ đều cung kính cúi đầu buông thõng hai tay, không ai nói lời nào.

Đùa chắc, Trường Phong chân nhân chính là người có thực lực mạnh nhất trong số Kim Đan trưởng lão của tông môn.

Có người nào dám chất vấn quyền uy của vị chân nhân này, chắc là đã ăn phải gan hùm mật báo rồi chăng?

Cho dù trong điện có không ít người là người tài ba trong số các tu sĩ Trúc Cơ, dù về sau có may mắn ngưng kết được Kim Đan đi nữa, so sánh với Trường Phong chân nhân thì vẫn có khác biệt vô cùng lớn.

Ngang nhiên chống đối sư trưởng, nếu như xử lý không tốt, có thể vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội để đi sâu vào Kim Đan nữa.

Trường Phong chân nhân nhìn xuống những vãn bối tông môn đang nghiêm túc ở bên dưới, lão khẽ gật đầu.

Trong lúc bất tri bất giác, Lưu Ngọc lại mơ hồ cảm giác được ánh mắt của vị sư bá này dừng lại một lúc trên người mình.

Trên người gánh vác rất nhiều bí mật khiến hắn không khỏi căng thẳng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn ung dung thản nhiên.

Có điều trong nháy mắt, Lưu Ngọc đã thoải mái trở lại.

Linh Giác sắc bén vượt xa những tu sĩ bình thường khiến hắn có thể nhận thấy được Trường Phong chân nhân đã rời đi trước bọn họ, nhưng hắn cũng không thể hiện ra bên ngoài.

Hắn mạnh dạn phóng thần thức quét nhìn về phía trước, vị trí Trường Phong chân nhân dừng lại lúc ban đầu đã trống rỗng không còn thấy nữa.

Linh áp thì vẫn còn tồn tại ở đó nhưng thân ảnh đã sớm biến mất.

Cảm giác được sự thay đổi của Linh áp, những tu sĩ khác lúc này mới ngẩng đầu lên, đồng thời cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, điểm công huân nắm trong tay nên tâm trạng cũng trở nên thoải mái hắn lên.

Đối với việc đi tới đi lui của các trưởng lão, bọn họ cũng đã sớm thành thói quen, dù sao họ cũng đều là Kim Đan tiền bối mà.

Nếu như tu sĩ cao giai có quan hệ mật thiết như hình với bóng, vậy thì rất nhiều người sẽ đứng ngồi không yên, chẳng hạn như nói Lưu Ngọc.

Sau vài hơi thở, mới có đồng môn Trúc Cơ dũng cảm ngẩng đầu lên, phát hiện ra Trường Phong chân nhân đã rời khỏi.

Chúng tu sĩ ôm đủ loại tâm trạng trong lòng, nhận lấy điểm công huân rồi lục tục bắt đầu rời đi.

Nhưng cũng có một vài tu sĩ có biểu hiện xuất chúng, chẳng hạn như Lý Bất Ngữ, Mã Anh Kiệt, bị một số đồng môn bao quanh đến chúc mừng, nói những lời ca ngợi.

Ngay cả Lưu Ngọc dựa vào biểu hiện hết sức xuất sắc của hắn cũng có đồng môn đi tới chào hỏi, nói những lời xã giao đầy khách sáo.

Nịnh nọt bợ đỡ là lẽ thường tình của con người, Lưu Ngọc rất ít khi làm chuyện như vậy, nhưng hắn cũng không bài xích hành vi này, đây chỉ là một loại thủ đoạn mà thôi.

Hắn tìm một cái cớ đuổi hai gã tu sĩ đang muốn giao lưu sâu thêm một bước với mình.

Hắn đi đến bên cạnh Lý Bất Ngữ, đợi đám người kia tản đi hết, mới mỉm cười chắp tay nói:

“Chúc mừng sư tỷ!”

“Khoản điểm công huân này vào tay, Kết Kim đan đợi kim đan linh vật cũng không thành vấn đề.”

“Sư đệ tại đây chúc đại sư tỷ sớm ngày Kim Đan đại thành!”

Lưu Ngọc biết rõ, bản thân hắn có thể đạt được năm mươi lăm điểm công huân, tác dụng của Lý gia, Nghiêm gia ở trong đó cũng không thể thiếu.

Trước mắt phải hoàn toàn dấn thân vào gia tộc nhất mạch, nhất định phải có mối quan hệ tốt với cả hai gia tộc, đây chính là xây dựng gốc rễ.

Huống hồ chuyện tấn chức đệ tử chân truyền cũng không thể không dựa vào quan hệ với hai gia tộc này.

Lý Bất Ngữ nghe thấy lời này, trên gương mặt lạnh lùng cũng lộ vẻ tươi cười nói:

“Sư đệ nhận được năm mươi lăm điểm công huân, biểu hiện cũng đáng được khen ngợi, tương lai đáng mong đợi.”

“Còn ta, ta phải nhờ vào sức lực của gia tộc mới có thể hoàn thành được từng việc, mới có thể giành lấy được khoản điểm công huân này, chẳng qua chỉ là phù hợp với quy củ mà thôi.”

“Những người kia, phần lớn cũng đã giành được đủ điểm công huân, lúc này chắc hẳn Kết Kim đan chỉ là việc trong tầm tay.”

Vừa nói, nữ nhân này khẽ lắc đầu, hai người đồng thời cùng đi ra bên ngoài.