Chương 1021 Trang nghiêm tuyên thệ(2)
Cứ như thế lại hai khắc chuông trôi qua.
Đợi đến khi mặt trời treo cao ở giữa không trung, chiếu sáng rực rỡ khắp mặt đất, ba đạo Linh áp cường đại cấp bậc Kim Đan bỗng dưng xuất hiện.
Hai đạo Linh áp trong số đó Lưu Ngọc cảm giác có chút quen thuộc, hắn quay đầu nhìn xem, đúng là Trường Phong chân nhân và Tề Vân Thiên Tề trưởng lão.
Còn một vị trưởng lão sau cùng, hắn cũng chưa từng quen biết.
Hai đệ tử Trúc Cơ thăng cấp chân truyền, lại có thể xuất hiện đến ba vị Kim Đan chân nhân, đủ thấy được chuyện này được xem trọng như thế nào.
Đệ tử chân truyền được trọng điểm bồi dưỡng, gánh vác trọng trách truyền thừa của tông môn, lại trung tâm trong hạch tâm của tông môn,“Tam Anh Tứ Kiệt” chính là là người tài ba trong số đó.
Nếu như hành tẩu trong Tu Tiên Giới, trình độ nhất định đại diện cho thể diện của tông môn.
Cho nên với việc sàng lọc đệ tử chân truyền, tông môn luôn rất thận trọng, tuyệt đối sẽ không nới lỏng một điều kiện nào.
Qua nhiều thế hệ, phần lớn chỉ bảo trì được khoảng hai mươi người, thời kỳ hưng thịnh cũng không vượt quá ba mươi người.
Cho dù có Lý gia, Nghiêm gia tương trợ, điều kiện các mặt của bản thân cũng đạt được yêu cầu, nhưng vì để hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch, Lưu Ngọc vẫn bận rộn hơn nửa năm.
Đây vẫn là trong tình huống hắn âm thầm dùng ẩn giấu thực lực, nhưng độ khó của việc thăng cấp chân truyền vẫn lớn như vậy.
Hơn bốn trăm đệ tử Trúc Cơ mới có được hơn hai mươi chân truyền, tu sĩ bình thường muốn được liệt vào danh sách chân truyền thực sự khó như lên trời.
Không có được kỳ ngộ phi phàm hoặc là gia thế phi thường, đó gần như là chuyện không thể nào có được.
“Đệ tử bái kiến các vị sư thúc.”
Ba vị trưởng lão xuất hiện, Lưu Ngọc, Vệ Tiểu Cầm phản ứng cực nhanh, ngay lập tức cúi người hành lễ, không dám có chút chậm trễ nào.
Trong lúc cúi người, hắn có thể cảm giác được, ánh mắt của ba vị Kim Đan trưởng lão đang dừng lại trên người mình, đang quan sát từ trên xuống dưới.
Trong tình huống tiếp xúc gần như thế này lại bị tu sĩ Kim Đan quan sát kỹ càng như vậy, Lưu Ngọc có chút sợ hãi trong lòng.
“Ẩn Linh thuật” lặng yên vận chuyển toàn lực, chỉ sợ rằng bí mật của bản thân sẽ bị phát hiện.
Ở bên kia, Vệ Tiểu Cầm cũng phải chịu đựng áp lực cực lớn, nhưng các trưởng lão vẫn không nói gì, nàng ta hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.
Tu sĩ với mỗi một lần thăng cấp cảnh giác đều là bước nhảy vọt về bản chất của sinh mạng.
Hai người giống như con cười yếu ớt, bị mãnh hổ đứng đầu chuỗi thức ăn đến gần thăm dò, áp lực phải chịu đựng cũng có thể đoán được.
Có điều bị quan sát kỹ càng thận trọng như vậy cũng là chuyện bình thường.
Ba vị trưởng lão chủ trì việc thăng cấp, chẳng những chỉ là vì chủ trì thăng cấp lần này, mà còn đưa ra những cân nhắc sau cùng.
Sau khi tiếp xúc cảm thấy có thể đảm đương được trọng trách to lớn thì trưởng lão mới cho phép thăng cấp.
Nếu như cảm thấy tu sĩ không kham nổi trọng trách, tất cả mọi nỗ lực cũng đều coi như trôi theo dòng nước.
“Đứng dậy đi.”
Gần như qua một hồi lâu, cũng dường như chỉ vừa trải qua một phút chốc ngắn ngủi, bên tai Lưu Ngọc truyền đến giọng nói của Trường Phong chân nhân, thuận thế chậm rãi đứng thẳng lưng lại.
Tại nơi đó đã không còn thấy bóng dáng ba vị trưởng lão nữa.
Trải qua việc này, trong lòng Lưu Ngọc đã bình tĩnh trở lại.
Hắn là đệ tử ký danh của Lý Trường Không, luận về quan hệ thì cũng có vài phần nguồn gốc liên quan đến Trường Phong chân nhân, hắn tự đánh giá bản thân mình về mọi mặt đều đạt được yêu cầu của chân truyền, không hề có nửa điểm giả mạo.
Tiếp theo đó chỉ cần không phạm sai lần, cho nên sẽ không xảy ra việc ngoài ý muốn gì.
“Phù.”
Ở bên cạnh, Vệ Tiểu Cầm cũng đứng dậy, chậm rãi thở ra một hơi.
Hắn có thể nhìn ra được lúc đối mặt với ba vị Kim Đan trưởng lão, nàng ta cũng rất áp lực.
“Vệ sư muội.”
Sắc mặt Lưu Ngọc vẫn như thường, trong lòng hắn cũng đã khôi phục lại sự yên bình ban đầu, hai người đối mắt nhìn nhau, cùng đi về phía trong Tổ Sư Điện.
Nhanh chân nhanh tay bước qua ngưỡng cửa, tiến vào trong điện một cách quy củ.
Lúc này vẻ mặt Lưu Ngọc lại nghiêm túc hẳn lên, hắn nhanh chóng đảo mắt nhìn khắp trong điện, thu hết mọi tình hình trong điện vào trong mắt.
Trang hoàng bên trong điện sư tổ còn đơn giản hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
Trên vách tường ở chính giữa có treo một bức họa Nguyên Anh tổ sư, trên bức họa có chữ viết thật nhỏ, đơn giản ghi lại những câu chuyện về Nguyên Anh tổ sư.
Trên bàn thờ bày cống phẩm, bên cạnh có đầy đủ tất cả mọi đồ dùng để tế lễ
Chiếc lư hương ba chân hai tai trong điện đang nghi ngút khói bay lên, lượn lờ quanh quẩn khắp trong điện.
Còn về ba vị Kim Đan trưởng lão, lúc này đang cầm vài nén hương hành lễ với những bức họa của những tổ sư các thế hệ.
Lưu Ngọc và Vệ Tiểu Cầm thấy tình cảnh như vậy, hai người lập tức cung kính đứng ở giữa điện, yên tĩnh không nói lời nào.
Đợi đến khi hành lễ xong, ba vị trưởng lão mới cùng quay đầu lại nhìn về phía hai người chờ đợi đã lâu.
“Vệ Tiểu Cầm, sáu mươi bảy tuổi, tu vi Trúc Cơ trung kỳ.”
“Phẩm hạnh ưu tú, tài đức vẹn toàn, có thể làm đệ tử chân truyền.”
Tề trưởng lão chậm rãi lên tiếng.
Đầu tiên là nói sơ ra lai lịch xuất thân của Vệ Tiểu Cầm, sau đó lại nói ra những công trạng đã lập được cho tông môn của nàng ta, cùng với những nhiệm vụ chính thức mà nàng ta từng thực hiện.
Sau cùng tổng kết lại mới tuyên bố có thể thăng cấp trở thành đệ tử chân truyền.
“Xem ta nghi thức lần này chủ yếu là do Tề trưởng lão chủ trì.”
“Trường Phong chân nhân cùng với vị trưởng lão kia chỉ là người đi cùng, có tác dụng làm nhân chứng.”
Lưu Ngọc thầm nghĩ trong lòng.