Chương 1322 Thủy triều yêu thú đến, quyết định vô tình(4)
Kim Qua tiên thành,
Vệ tinh thành số ba, chừng ngoài hai mươi dặm.
Một đoàn đội tán tu bảy người, vừa từ đi ra khỏi chi mạch, lần này lên núi đã có thu hoạch không ít.
“Đại ca, hai năm này chúng ta đã có thu hoạch không nhỏ, đã tích lũy được một chút Linh Thạch.”
“Sau lần này, có phải nên nghỉ ngơi một đoạn thời gian trước, mua pháp khí đan dược, tăng tiến thêm một ít thực lực và tu vi hay không?”
Một thanh niên trang phục thở hổn hển nói.
Tướng mạo hắn ta đẹp trai, nhưng lúc này lại phong trần mệt mỏi, trong mắt lộ ra mỏi mệt không thể che giấu được.
Trang phục trên người đã có nhiều chỗ tổn hại, thoạt nhìn quần áo tả tơi.
Nhìn xuyên qua mấy lỗ rách lớn trên trang phục, có thể trông thấy trên da có mấy vết máu nhìn thấy mà giật mình, rõ ràng thương thế của người này không nhẹ.
Chẳng qua đối với tán tu vào sinh ra tử để săn yêu mà nói, quả thực thương thế nọ chẳng được tính là gì, thanh niên trang phục ngay cả lông mày cũng không thèm nhăn, rõ ràng đã thành thói quen.
Tán tu được thanh niên trang phục gọi là đại ca là một nam tử thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, trên mặt có vẻ tang thương đã từng nếm trải thế sự.
Thần sắc người này cực kỳ kiên nghị, ánh mắt nhìn sơn lâm bốn phía, mang theo cảnh giác rất sâu.
Làm người ta chú ý nhất là, má phải người này đã hoàn toàn hủy dung, giống như bị axit sunfuric đậm đặc tạt qua vậy, đồng thời vị trí tai phải cũng không cánh mà bay.
“Lúc này vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi toàn bộ nguy hiểm, tiểu Lục mới đề nghị, hay là đợi bước vào trong thành rồi lại nói.”
“Tai phải này của ta chính là vì chủ quan mới mất đi, không muốn giẫm lên vết xe đổ nữa.”
“Mặc dù đã rời khỏi chi mạch, nhưng nơi đây mãi mãi không thể được gọi là an toàn.”
Cảnh giác dò xét bốn phía, nam tu một tai không quay đầu lại, lớn tiếng nói.
Bảy người bọn họ là hảo hữu xây nhà cùng tu, quan hệ vô cùng tốt, không phải anh em ruột thịt nhưng lại hơn hẳn anh em, cho nên sớm hy sinh tương xứng với huynh đệ tỷ muội kết kim lan.
Vì cùng tiến cùng lui, đồng tâm hiệp lực, cộng thêm tu vi của bản thân cũng không thấp cho nên bảy người trong đám tán tu Luyện Khí kỳ ở Kim Qua thành có thanh danh không nhỏ, được xưng là “Hắc sơn thất hữu”.
“Đại ca nói rất có lý.”
“Chẳng qua lên núi săn yêu hai năm, quả thực chúng ta đã tiếp cận cực hạn, vật phẩm tiêu hao như bùa chú các loại, cũng cần phải được bổ sung một lần.”
Một thiếu niên nữ tu lộ ra mỹ mạo thùy mị nói tiếp.
“Đại ca ngươi nhìn xem, không phải một mình ta cho là như thế, Tứ tỷ cũng nghĩ như vậy.”
Nghe thấy có người ủng hộ, thanh niên trang phục lập tức tỉnh táo tinh thần, tiếp tục nói.
Mặc dù muốn nỗ lực tu tiên, nhưng hắn xác nhận là tu tiên thì cũng phải kết hợp giữa khổ nhàn.
Một lần vào núi là cả mấy tháng, lúc nào cũng phải chịu đựng sự sợ hãi kinh động, thanh niên trang phục đã hơi chán ghét.
“Được rồi.”
Thấy tất cả mọi người có suy nghĩ muốn nghỉ ngơi, nam tu một tai đành phải đáp ứng.
Hắn ta vừa muốn nói thêm điều gì đó, lại bất chợt cảm giác được chấn động nhỏ bé truyền đến từ mặt đất, nhanh chóng biến từ yếu ớt thành mãnh liệt.
“Lẽ nào?”
Hình như nam tu một tai đang nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức đại biến, đột nhiên nhìn ra sau lưng.
Chỉ thấy nơi cuối cùng trong tầm mắt xuất hiện một dải màu đen do vô số điểm đen tạo thành, đồng thời còn đang không ngừng di chuyển về phía trước.
Bụi mù đầy trời, vô số bóng đen chớp động, giống như trăm vạn kỵ binh cùng công kích, mặt đất cũng vì thế mà chấn động!
Nhưng ở nơi này lấy đâu ra kỵ binh?
Nhìn kỹ, đúng là một làn sóng do vô số yêu thú tạo thành!
Sói hai đầu yêu thú nhất giai vô cùng xấu xí, khóe miệng chảy nước bọt ròng ròng; hình thể năm sáu trượng, làn da ngăm đen, hai răng nanh trắng bệch to dài chảy máu đen của heo; Yêu thú nhị giai bạch chiểu tê hình thể khổng lồ, da dày thịt béo, độc giác lấp lánh linh quang.
Nơi bầu trời xa xôi hơn nữa, còn có bóng đen nặng nề chồng chất lên nhau, đó là từng bầy yêu thú phi hành!
Trong chớp mắt, hắc sơn thất hữu đã nhận ra thân phận của rất nhiều yêu thú, một luồng ý lạnh dâng lên từ đáy lòng!
Giống như nước đá tan ra từ một thùng huyền băng trực tiếp dội thẳng xuống từ đỉnh đầu, bảy người đều cảm nhận được ý lạnh thấu xương, nhất thời quên mất cả ngôn ngữ!
Trong thủy triều yêu thú che trời lấp đất, trái tim hắn ta đang hơi run rẩy!
“Thủy triều yêu thú?!”
“Thủy triều yêu thú bạo phát?!”
Thanh niên trang phục cứ luôn luôn ồn ào muốn nghỉ ngơi, run run rẩy rẩy nói.
Giờ khắc này, hắn ta chỉ cảm thấy tay chân lạnh buốt!
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau trốn đi!”
Lấy lại tinh thần, động tác của nam tu một tai hết sức nhanh chóng, lấy pháp khí ra rót pháp lực vào đồng thời quát to.
Nhìn qua thủy triều yêu thú nhanh chóng tới gần, trong lòng người này cực kỳ vội vàng.
Lúc này, bọn họ không đoái hoài tới khiêm tốn, so sánh với một ít nguy hiểm tiểu nhân, trực tiếp lấy pháp khí ra quay trở về vệ tinh thành.
“Đúng, đúng.”
Trải qua nhắc nhở, sáu người khác kịp lấy lại tinh thần, hơi bối rối lấy pháp khí ra.
Mấy giây sau, bảy tia độn quang tuần tự bay lên tại chỗ.
Hắc sơn thất hữu liều mạng gồng pháp lực lên, tiến đến vệ tinh thành số ba, trên đường đi vận dụng âm đạo pháp thuật, nhắc nhở tán tu còn chưa phát hiện thủy triều yêu thú tiến đến.
Tầm mười giây sau, độn quang vụn vặt lẻ tẻ trên bầu trời, từng đội tán tu hoảng hốt chạy bừa, liều mạng đi tới bốn tòa vệ tinh thành.
Tốc độ bay của tuyệt đại đa số tu tiên giả đều không sánh nổi với yêu thú phi hành.
Với lại pháp lực tu sĩ Luyện Khí kỳ, cũng không thể duy trì phi hành đường dài nổi, chạy trốn một mình sẽ chỉ bị yêu cầm truy sát tiêu diệt.
Cho nên, trở về vệ tinh thủ thành theo thành, mới là lựa chọn chính xác nhất. …
Trên bầu trời đã hơi mờ tối, có liên tiếp hơn mười tia độn quang rơi xuống.
Thu hồi pháp khí, đi vào trong thành, động tác nước chảy mây trôi, không hề dừng lại một giây nào.