Chương 1321 Thủy triều yêu thú đến, quyết định vô tình(3)
Cũng có một ít tán tu có thái độ tiêu cực, vừa nghe đến thông tin miễn trừ phí vào thành, lại vẫn chen chúc chạy tới Kim Qua thành.
Dù sao tiên thành cũng được xây dựng trên linh mạch, Linh khí vượt qua thế tục đến nỗi không thể đếm hết.
Nếu như thật sự miễn trừ phí tổn, có thể cứ luôn sống ở trong thành, như vậy tự nhiên tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn ở ngoài thế tục không ít.
Một bộ phận tán tu này không phải thật sự có can đảm săn yêu, sở dĩ đi vào Kim Qua thành, thuần túy là vì Linh khí Bạch Phiêu tiên thành.
“Báo-”
Sau khi thông báo, Nhan Khai bước nhanh đi vào, mang trên mặt vẻ vui mừng.
Mắt thấy ánh mắt Lưu Ngọc nhìn đến, sau khi hắn ta thi lễ một cái, dùng tốc độ nói cực nhanh nói:
“Khởi bẩm Lưu sư thúc, hiện nay đã rộng lượng để tán tu tràn vào Kim Qua thành, cũng có rất nhiều tán tu đi vào bốn tòa vệ tinh thành, chuẩn bị lên núi săn yêu.”
“Kế này của sư thúc rất hay, thoạt nhìn hiệu quả hiện nay khá là nhanh chóng.”
Nghe vậy, Lưu Ngọc khẽ gật đầu từ chối cho ý kiến, chỉ phân phó nói:
“Cho dù kế sách đã định sẵn, vẫn phải kiên định chấp hành xuống dưới mới được.”
“giúp đỡ săn yêu” mà trước đó đã đồng ý, phải phát xuống dưới sao cho một phần cũng không thể thiếu, đây là mấu chốt thành công của kế này.”
“Đợi cho nhóm tán tu đầu tiên chạy qua, cầm được giúp đỡ săn yêu phát ra trong tay, nhất định có thể tiến thêm một bước mà thu hút tán tu đến đây.”
“Nhan sư điệt, ngươi phải quản lý đệ tử phụ trách việc này cho tốt, bản tọa không hy vọng nhìn thấy tình huống tham ô, hay thậm chí cắt xén Linh Thạch xuất hiện.”
“Một khi phát hiện, sẽ cứ nhằm ngươi mà hỏi!”
Giọng điệu hắn không nhanh không chậm, nói đến phía sau mang theo nghiêm túc rõ ràng, rõ ràng là không phải nói đùa.
Tính cách của đệ tử trong tông môn, Lưu Ngọc hiểu rất rõ.
Nếu công tác quản lý ở không đúng chỗ, mười vạn Linh Thạch thì bọn họ dám tham ô chín vạn, cuối cùng có thể có một phần mười thật sự để chứng thực là đã không tệ rồi.
Thoạt nhìn qua thì là đệ tử tuyệt đối trung thành với tông môn, sau lưng lại có thể là một “đại tham quan”, ăn trên ăn dưới, ví dụ như là Nhan Khai.
Cho nên vì phòng ngừa tình huống không muốn nhìn thấy xuất hiện, Lưu Ngọc đặc biệt sắp xếp mấy tên tử sĩ Trúc Cơ đến vệ tinh thành số ba giám sát tình huống tuyến đầu, chăm chú nhìn vào phân đoạn “giúp đỡ săn yêu” cung cấp này.
Người cầm đầu, chính là tử sĩ danh hiệu “Bạch Hổ”.
Cảm giác được thái độ của Lưu Ngọc, Nhan Khai run lên trong lòng, vội vàng bảo đảm nói:
“Đệ tử đã hiểu, nhất định sẽ phái đệ tử tin cậy ra đi theo toàn bộ hành trình, ngăn chặn tình huống tham ô, cắt xén vân vân xảy ra.”
Hắn ta thừa nhận, vốn dĩ quả thực hắn ta có một ít tâm tư nhỏ, dù sao cũng làm “đại tổng quản”, không gian có thể thao tác trên việc này quá nhiều.
Nhưng lý tưởng và sự thật chênh lệch quá lớn, Nhan Khai không ngờ rằng Lưu Ngọc lại phái tâm phúc khác nhìn chằm chằm vào toàn bộ hành trình này, với lại đích thân đưa ra cảnh cáo, lập tức dập tắt tâm tư nhỏ của mình lúc trước.
Với cái nhìn của hắn ta về Lưu sư thúc, nói nghiêm trị thì đó là thật, đến lúc đó không thể thiếu mấy lần giết gà dọa khỉ, hắn ta cũng không muốn mình trở thành con “Gà” kia.
“Ngoài ra, tình huống bên phía Hợp Hoan Quan, Thanh Hư Phái, Tư Mã gia cũng phải chú ý chặt chẽ.”
“Bản tông không thể trở thành oan Thị Kính, bị mơ mơ màng màng dắt mũi.”
“Được rồi, xuống dưới sắp xếp đi.”
Lưu Ngọc nhắc nhở vài câu, phân phó nói.
Chuyện xấu nói trước, phạm sai lầm giống như Nhan Khai vẫn như cũ, vậy nói không chừng hắn sắp “Đại nghĩa diệt thân” luôn rồi.
Dù sao kế sách này là do hắn đưa ra, vẫn không thể đập tan khung cảnh của mình.
Với lại nếu không làm, đến thời điểm thủy triều yêu thú tiến đến, thật sự sẽ xảy ra chuyện!
“Vâng, sư thúc.”
Nhan Khai cung kính nói, sau khi hành lễ thì nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi.
Kinh phí chấp hành “giúp đỡ săn yêu”, do bốn thế lực trong Kim Qua thành cùng gánh chịu, mỗi một thế lực đều đưa ra mười vạn Linh Thạch.
Để phòng ngừa âm thầm tham ô, các phương tự cung cấp cho hơn nữa còn giám sát lẫn nhau.
Sau khi thế lực bốn phía giết gà dọa khỉ mấy lần, từ chấp sự Trúc Cơ, xuống đến tiểu tu Luyện Khí, đều hiểu được quyết tâm của nhóm Kim Đan chân nhân.
Các sự kiện tham ô, cắt xén lập tức hạ xuống thấp nhất.
Tán tu bị “giúp đỡ săn yêu” thu hút tới, tuyệt đại bộ phận đều đã nhận lấy Linh Thạch nên nhận được, độ nóng của việc lên núi săn yêu kéo dài tăng vọt.
Trong một đêm trước khi thủy triều yêu thú bộc phát, hiện tại yêu thú bạo động càng ngày càng thường xuyên hơn, mạo hiểm lên núi săn yêu đâu chỉ tăng vọt gấp đôi?!
Sau khi một vài đoàn đội tán tu lên núi rồi, cuối cùng hoàn toàn không quay trở về.
Cũng không biết là đã trở thành máu thịt cho yêu thú, hay là chết trong tay của tu sĩ lòng mang ý đồ xấu.
Cũng có một vài đội tán tu thật sự có chỗ độc đáo, càng hung hiểm lại càng săn giết được nhiều yêu thú hơn, nhận được rất nhiều “giúp đỡ săn yêu”, từ đây tu vi đã sắp tăng trưởng nhanh chóng như xe tốc hành.
Thời gian nhoáng một cái đã đi qua thêm ba năm.
Trong số lấy tán tu lấy ngàn mà tính có tu vi không đồng nhất, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên săn giết, thế mà bạo động yêu thú càng ngày càng thường xuyên hơn cũng có xu thế bị lắng lại.
Thủy triều yêu thú chậm chạp mãi không bộc phát, tất cả tu sĩ dần dần thả lỏng cảnh giác, tán tu nghe tiếng mà đến cũng càng ngày càng nhiều, thống kê sơ lược đã hơn vạn tên.
Đa số bộ phận là tu sĩ Luyện Khí, nhưng cũng không thiếu “cao nhân” Trúc Cơ. …