Chương 1361 Phẩm cấp huyết mạch
Về phần thương thế trên cơ thể hắn?
Dưới sức khôi phục mạnh mẽ của “Tinh Thần Chân Thân” và an dưỡng pháp lực, đã khôi phục cơ bản, sẽ không ảnh hưởng đến trạng thái và thực lực.
Thương thế trên cơ thể hắn, chỉ cần giải quyết yêu lực khó chơi, thì đối với hắn đều là dễ như trở bàn tay.
Dù sao ở phương diện thân thể, thể tu có ưu thế không nhỏ. …
Sau năm ngày, động phủ tại Thanh Dương phong.
Trước một cái bàn dài, ba người ngồi đối diện nhau, Giang Thu Thủy và Kỷ Như Yên ngồi một bên.
Biết được thông tin Lưu Ngọc trở về tông môn, hai nàng đuổi theo đến đây ngay lập tức.
“Sau khi Lưu mỗ rời khỏi, tình huống bên phân viện thế nào rồi?”
“Phải chăng những thế lực tu tiên bản địa kia còn thành thật không, hay là có Tu sĩ Kim Đan khác nhúng tay vào?”
Hai nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến, Lưu Ngọc có phần thoả mãn, tự mình rót một chén linh trà cho hai nàng, mới mở miệng hỏi.
Nghe vậy, hai nữ liếc nhau, nhao nhao lắc đầu.
“Ừm.”
Lưu Ngọc khẽ gật đầu.
Với sự hiểu biết của hắn về hai người, nếu thật sự có chuyện gì thì chắc chắn sẽ nói ra.
Thật sự có sự việc không xử lý được, tất nhiên sẽ báo tin cho mình trước tiên.
Biệt viện Nguyên Dương phân viện tại Nguyên quốc đã trở thành nơi Lưu Ngọc độc chiếm, không cho phép bất cứ tu sĩ nào nhúng tay vào, dù là đồng môn Kim Đan khác cũng không ngoại lệ!
Nếu có nanh vuốt dám vươn tới đó, chắc chắn hắn sẽ chặt đứt, đồng thời đánh trả một cách hung ác!
Mỗi Kim Đan trưởng lão đều có phạm vi thế lực cố định, mà phân viện chính là phạm vi thế lực của Lưu Ngọc.
Nói việc công xong, tự nhiên sau đó là việc tư.
Giang Thu Thủy mở miệng đầu tiên, nhẹ giọng thì thầm nói nhớ hắn, nàng là một nữ tu dám yêu dám hận, luôn luôn mở rộng cửa lòng khi đối mặt với Lưu Ngọc.
Về phần Kỷ Như Yên thì có chút xấu hổ, nàng lại tương đối hàm súc.
Nhìn hai nàng thiên kiều bá mị, mỗi người mỗi vẻ, Lưu Ngọc hơi cười một chút, hàn huyên vài câu với các nàng.
Chẳng qua chỉ chạm đến là thôi.
Lúc này không phải là thời điểm giành cho nhi nữ tình trường!
Cho dù là Tu sĩ Kim Đan, nếu không nắm chặt thời gian tăng tiến thêm, cũng có khả năng gục ngã giữa đường.
“Thu Thủy, chuẩn bị bế quan Kết Đan khi nào thế?”
Không để ý tới ánh mắt u oán của hai nàng, Lưu Ngọc nghiêm mặt nói.
Trải qua một đoạn thời gian, Giang Thu Thủy đã tới gần Trúc Cơ đỉnh phong thêm một bước, rất có hy vọng đạt tới trong tương lai mấy năm sau.
Nàng lớn hơn mình ba tuổi, lúc này khoảng chừng chưa tới một trăm ba mươi sáu tuổi, mấy chục năm tương lai vẫn ở trong thời gian Kết Đan tốt nhất.
Tuổi tác bình quân Tu sĩ Kim Đan Kết Đan, đều trong khoảng chừng một trăm năm mươi tuổi coi như là đúng quy định.
Về phần Lưu Ngọc mình, trăm tuổi Kết Đan đã được coi như là rất ưu tú.
Tuổi tác Kết Đan sớm, cũng là một trong các phương thức thể hiện tiềm lực, có nhiều thời gian hoàn thành tu luyện tại cảnh giới Kim Đan hơn nữa, là bước chuẩn bị cho giai đoạn Ngưng Anh.
Cho nên, từ sau khi Kết Đan, nhánh gia tộc mới ra sức lôi kéo hắn.
Tất nhiên ở trong đó, nguyên nhân phẩm chất Kim Đan chiếm cứ hơn phân nửa.
“Thiếp thân còn cách Trúc Cơ đỉnh phong một khoảng.”
Giang Thu Thủy cắn môi đỏ suy nghĩ một chút, trả lời:
“Chừng còn cần khoảng mười năm nữa.”
“Ừm.” Lưu Ngọc khe khẽ gật đầu, cũng không tị hiềm Kỷ Như Yên, bắt đầu chỉ điểm Giang Thu Thủy một vài điểm quan trọng khi Kết Đan.
Hắn giảng thuật không nhanh không chậm, Giang Thu Thủy thì lẳng lặng lắng nghe.
Về phần Kỷ Như Yên, trong lòng nàng hơi phức tạp, vừa mừng rỡ lại ghen ghét.
Mừng rằng phu quân không tị huý nàng, cho thấy đối xử bình đẳng như nhau.
Ghen ghét là, tu vi “Giang tỷ” mới Trúc Cơ đỉnh phong, mà phu quân đã mưu tính cho sẵn.
Mặc dù ở mặt ngoài, bây giờ quan hệ của hai nàng không tệ, nhưng như thế chẳng qua chỉ là tỷ muội mặt ngoài thôi.
Nếu có thể độc chiếm ân sủng, thì ai lại đồng ý chia sẻ với người khác chứ?!
Chau mày nhỏ bé đến mức không thể nhận ra, nhưng rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu, Kỷ Như Yên hạ quyết tâm, sau khi trở về phải học tập “thuật cung đấu”,“thuật phòng the” thật giỏi.
“Còn có thị nữ kia.”
Trong lòng Kỷ Như Yên thở dài, cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, nhưng lại không biết làm như thế nào cho phải.
So năng lực kinh doanh, nàng không thể so sánh với “Giang tỷ” cho nổi, hoàn toàn không phải cùng một cấp độ.
Chỉ là tư chất nàng tốt hơn đối phương một chút, nhưng vì nguyên nhân tu luyện muộn, mặt tu vi không phải trong thời gian ngắn là có thể đuổi kịp.
Trong động phủ cổ kính, ba người ngồi đối diện nhau, một giọng nói trầm ổn hữu lực quanh quẩn trong đại sảnh trống trải.
“Được rồi, lui ra đi.”
Sau nửa canh giờ, Lưu Ngọc khoát tay áo.
“Vâng thưa phu quân.”
Trong mắt Giang Thu Thủy, Kỷ Như Yên chứa vẻ chờ mong, thi lễ một cái dịu dàng nói, sau đó đi ra khỏi động phủ.
Từ sau khi Lưu Ngọc Kết Đan, thực lực phương diện kia tăng mạnh hơn nhiều, một người khó có thể chịu đựng “ân trạch”, nhất định phải hai người mà khó khăn lắm mới có thể thỏa mãn.
Cho nên, tối nay không ai phải lo lắng sẽ bị vắng vẻ, chỉ là thứ tự trước sau khác nhau mà thôi.
“…”
Thu thần sắc của hai nàng vào trong đáy mắt, Lưu Ngọc khẽ lắc đầu.
Sau khi tu luyện “Tinh Thần Chân Thân” tới cảnh giới Liệt Nhật, có lẽ là nguyên nhân vì “thái dương lực”, dương khí của hắn sung túc quá mức, thỉnh thoảng sẽ dâng lên hỏa khí.
Nếu như không phát tiết, sẽ khiến cơ thể dẫn đến tâm thần hơi không tập trung, bất lợi cho tu luyện bình thường.
Cho nên mỗi một đoạn thời gian thì hắn cần phải tìm một nữ tu nghiên cứu thảo luận đại đạo âm dương.
Chuyện vì tu luyện công pháp, nên dẫn đến tính tình tu sĩ thay đổi quá nhiều, cũng không hiếm thấy ở tu tiên giới.
Ảnh hưởng này của hắn đã được coi như là hơi nhỏ, chí ít không có tai họa tiềm tàng về sau.
Chỉ cần cách một đoạn thời gian điều hòa âm dương một lần, là có thể khôi phục lại trạng thái bình thường.