Chương 1402 Luyện Đan Đại Sư!
Tay trái hắn vừa lật, Thanh Dương Ma Hỏa đã xuất hiện trong lòng bàn tay, tâm niệm của hắn hướng về phía Thanh Liên Linh hỏa.
Hai loại quang hoa màu xanh đậm và xanh nhạt hòa lẫn bên trong phòng luyện công rộng rãi, gần như không tách biệt ra được.
Lúc đầu, Thanh Dương Ma Hỏa là màu xanh nhạt, nhưng sau khi trải qua biến hóa thì dần biến thành màu xanh đậm.
Hai loại Linh hỏa thoạt nhìn không chênh lệch bao nhiêu, nhưng trên thực tế là sự khác biệt to lớn, ngay cả thuộc tính cũng khác nhau.
Thanh Dương Ma Hỏa theo Thanh Dương công pháp, là Linh hỏa thuộc tính Hỏa Mộc.
Đặc tính bá đạo xâm lược cực mạnh, tạo thành vòng bảo hộ cho Linh lực và pháp lực, lực phá hoại vô cùng rõ rệt.
Nhưng bởi vì nhiệt độ hỏa diễm không ổn định cũng không thích hợp dùng để luyện đan luyện khí.
Thanh Liên Linh hỏa là Linh hỏa có thuộc tính chủ yếu là Mộc, đặc tính thường là hỏa diễm, nhiệt độ ổn định có thể dùng để luyện đan luyện khí.
Đặc biệt là phương diện luyện đan, cũng bởi vì thuộc tính mà khi luyện hóa Linh dược Linh thảo cũng có hiệu quả không tệ.
Trong lòng hiện ra tư liệu của hai loại Linh hỏa này cùng với những yếu điểm của “Ma Hỏa cửu biến”.
Hai tay Lưu Ngọc chậm rãi bấm pháp quyết, từng đạo rơi xuống Thanh Liên Linh hỏa, khiến cho Linh lực bản thân không ngừng tiết ra ngoài, khiến “hỏa chủng” biến đổi hình dáng.
Theo từng đạo pháp quyết rơi xuống, Linh quang hỏa diễm màu xanh nhạt không ngừng ảm đạm, hình thể cũng dần thu nhỏ lại.
Bản thân Linh lực không ngừng bị khô cạn.
Trong Linh Giác có thể cảm nhận được uy năng của hỏa diễm này tiếp tục suy yếu, nhưng “vị cách” của bản thân vẫn là cấp độ Linh hỏa như cũ.
Thủ pháp trên tay Lưu Ngọc chưa từng dừng lại, không ngừng áp chế Thanh Liên Linh hỏa khiến cho Linh lực bị xói mòn, uy năng bị suy yếu, hình thể cũng không ngừng thu nhỏ.
Một ngày sau đã thu nhỏ đến độ chừng nửa ngón cái, cũng không thể nào thu nhỏ thêm được nữa.
Đây cũng là hình thái hỏa chủng của Thanh Liên Linh hỏa, uy năng bị mất hết chín phần, chỉ để lại đặc tính cốt lõi nhất.
Thi triển “Ma Hỏa cửu biến”, Thanh Dương Ma Hỏa đã thôn phệ uy năng của Linh hỏa đương nhiên là khác biệt càng lớn sẽ càng tốt rồi, quá trình diễn ra cũng càng thêm thuận lợi.
Bí pháp được chính mình thúc đẩy sáng tạo ra, Lưu Ngọc hiểu rõ tất cả những điểm yếu trong đó.
“Cũng đến lúc rồi.”
Hắn vừa lóe lên ý nghĩ này thì lập tức thuận theo đó biến đổi pháp quyết, vừa nhanh vừa vội.
Thanh Dương Ma Hỏa cháy hừng hực chậm rãi di động, cuối cùng cách Thanh Liên Linh hỏa chưa tới nửa tấc, giữa hai bên dần sinh ra ảnh hưởng lẫn nhau.
Có lẽ là cảm ứng đặc thù giữa Linh hỏa với nhau, cả hai hơi rung động tựa như lập tức muốn va chạm, phân cao thấp với nhau vậy.
Chẳng qua dấu hiệu như thế này còn chưa bắt đầu đã bị một đạo pháp lực tùy tiện trấn áp xuống.
“Mạnh lên.”
Lưu Ngọc khẽ quát một tiếng, từ mấy chục đạo pháp quyết tạo thành một đạo pháp ấn màu đỏ được đánh ra, rơi xuống hỏa chủng Thanh Liên Linh hỏa.
Hỏa chủng cuồn cuộn tựa như chịu phải xung kích cực lớn, hình thể cũng đã hơi bất ổn!
Nhưng động tác trên tay của Lưu Ngọc lại không hề ngừng, tay phải vươn ra, ngón trỏ và ngón giữa khép lại như lưỡi đao, nhắm ngay hỏa chủng đang cuồn cuộn đằng xa vạch ra một đường.
“Phốc.”
Giây kế tiếp, khi động tác Lưu Ngọc rơi xuống, Linh quang của Thanh Liên Linh hỏa vốn ảm đạm lại càng mờ đi vài phần!
Một ngọn lửa như tơ mỏng màu xanh tách ra từ hỏa chủng lớn chừng ngón cái bay về phía Thanh Dương Ma Hỏa.
Ngay sau đó nó chui vào trong.
Hấp thu một sợi tơ mỏng hỏa diễm với uy năng không lớn, Thanh Dương Ma Hỏa lại đang cuồn cuộn dữ dội, hình thể không ngừng biến hóa như đang tiến hành chuyển biến gì đó dữ dội.
Trong Linh Giác của Lưu Ngọc, mặc dù uy năng của Ma Hỏa thỉnh thoảng dao động, nhưng tổng thể nó vẫn đang chậm rãi tăng lên.
Mà dựa vào liên hệ tâm thần cũng có thể cảm ứng được ngay sự biến chất dữ dội khó hiểu kia.
Dường như nó đang đền bù một vài khuyết điểm, dần có cảm giác “viên mãn”.
Sau khi mất đi sợi tơ mỏng hỏa diễm, với Thanh Liên Linh hỏa mà nói không chỉ giảm bớt uy năng mà là mất đi một phần bản nguyên “Linh hỏa”.
Thiếu thốn bản nguyên thì uy năng sẽ suy yếu đến cùng cực, cuối cùng không thể duy trì vị cách sẽ dẫn đến giảm sút cấp độ Linh hỏa.
Ánh lửa màu xanh nhạt trở nên ảm đạm như ngọn nến trong gió, đồng thời luồng khí tức sinh cơ bừng bừng kia cũng lập tức giảm đi phân nửa.
Nếu ngọn lửa này có linh tính dĩ nhiên là nó đang gào thét cực thê lương!
Vẻ mặt Lưu Ngọc không chút thay đổi, thỉnh thoảng lại đánh ra một đạo pháp quyết, phụ trợ Thanh Dương Ma Hỏa luyện hóa bản nguyên của Thanh Liên Linh hỏa, khiến cho hình thể của nó dần ổn định hơn.
Loại cảm giác viên mãn kia cũng dần trở nên mãnh liệt.
Lấy may mắn của tạo hóa và bù đắp cho những thiếu sót của bản thân!
Chỉ một câu ngắn ngủi nhưng đã nói hết ra được tinh túy của con đường tu tiên, linh cảm ban đầu của “Ma Hỏa cửu biến” cũng đến từ đó!
Tự nhiên sinh ra Linh hỏa thì tương đương với “sủng nhi” chung của tạo hóa, vừa sinh ra đã đạt cấp độ tam giai.
Lưu Ngọc sử dụng “Ma Hỏa cửu biến” cưỡng ép cướp đoạt bản nguyên dùng cho chính mình, ở một góc độ nào đó mà nói đúng là khiến đất trời oán giận.
Chẳng qua hắn cũng không cố kỵ những điều này, chỉ coi mình là quân vương.
Con đường tu tiên vốn là nghịch thiên mà đi, nhất định gặp phải trắc trở trùng trùng điệp điệp!
Sau khi sợi hỏa diễm mỏng manh kia được luyện hóa xong, Lưu Ngọc tiếp tục thi triển bí pháp rút ra một sợi nữa bên trong Thanh Liên Linh hỏa để Ma Hỏa thôn phệ.
Quá trình này cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Khi bản nguyên giảm bớt, khí tức Thanh Liên Linh hỏa càng ngày càng suy yếu, ánh lửa cũng càng lúc càng ảm đạm.
Ngay lúc bản nguyên tổn thất vượt quá giới hạn nào đó, cuối cùng ánh lửa này cũng chịu không nổi nữa.
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, bắn thành những chùm lửa bay tứ tán, biến mất trong trời đất.
Mà một phần nhỏ bản nguyên cũng trở về trời đất sau khi Linh hỏa sụp đổ.
Quá trình này dù có dùng bí pháp duy trì nhưng cũng khó mà ngăn cản nổi.
“Thật tiếc.”
Cảm thấy tiếc hận thay nửa phần bản nguyên kia, Lưu Ngọc nhanh chóng bình tĩnh lại, dựa theo bí thuật “Ma Hỏa cửu biến” mà tế luyện Thanh Dương Ma Hỏa.
Bởi vì toàn bộ quá trình, lúc thúc đẩy đã tiến hành rất nhiều lần, nên trong lúc đó chưa từng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tất cả việc tế luyện đều tiến hành vô cùng thuận lợi.
Hai ngày sau, nhìn ánh lửa đang nhảy múa trong lòng bàn tay, khóe miệng Lưu Ngọc lộ ra nụ cười mỉm.
Lúc này, vẻ ngoài của Thanh Dương Ma Hỏa không có thay đổi gì nhiều, nhưng dựa trên liên kết tâm thần, hắn lại biết tiên thiên không đủ lúc trước đã được bù đắp lại.