Chương 1443 Kế sách vượt hồ
Với sức mạnh của bốn con Giao Long này, ngay cả những tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, chẳng hạn những nhân vật như Trường Phong chân nhân và Thanh Vi chân nhân, muốn mạnh mẽ vượt qua cũng là chuyện tuyệt đối không thể.
Phải nghĩ biện pháp khác, nếu không thì chỉ có một con đường chết.
Một khi bị chúng phát hiện, nếu như không có thủ đoạn đặc biệt, thì những tu sĩ Kim Đan bình thường dù có chắp cánh cũng khó mà thoát được!
Trong bụi cỏ, nhìn hồ nước khổng lồ, năm người cố hết sức thu liễm khí tức, nhất thời đều lặng lẽ không nói gì.
Linh Giác nhạy bén giúp Lưu Ngọc có thể cảm nhận được từng sợ khí tức đặc thì còn lưu lại trong hồ nước và bên bờ.
“Đây là khí tức của Giao Long sao?”
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Khí tức của Giao Long như ẩn như hiện trong hồ, quả thực vô cùng đặc biệt.
Lưu Ngọc tinh tế cảm nhận chúng.
Dựa vào bản chất sinh mệnh của tu sĩ Kim Đan mà nói, kỳ thật bọn họ luôn có một loại cảm giác khó chịu, mặc dù điều đó sẽ không ảnh hưởng đến việc phát huy sức mạnh của bản thân.
Điều này có nghĩa là bản chất sinh mệnh của bốn con Giao Long phải cao hơn tu sĩ Kim Đan nửa bậc.
Đây là sự ưu việt về huyết mạch!
“Linh yêu huyết mạch thượng thừa mà đã mạnh mẽ đến mức này, vậy thì huyết mạch Chân Linh trong truyền thuyết sẽ còn lợi hại đến cỡ nào chứ?”
Lưu Ngọc yên lặng thầm nghĩ.
So với tu sĩ bình thường, huyết mạch của Giao Long quả thực được xem là “cao quý”.
So với vô số tu sĩ và yêu thú, loại Giao Long bẩm sinh này có thật sự có “huyết mạch cao quý” chảy trong thân thể.
Trong thế giới tu sĩ nhân loại, e rằng chỉ có những “hậu duệ quyền lực”, hoặc một số ít Linh thể đặc biệt, mới có thể so sánh trên phương diện huyết mạch này.
“Ở một mức độ nào đó mà nói, đây chính là “từ khi sinh ra đã là thần”.”
Lưu Ngọc khẽ mỉm cười, nhưng cũng không thèm muốn.
Không biết vì sao, hắn lại nghĩ đến một câu nói ở kiếp trước: Vương giả không lấy huyết mạch làm vinh, mà là huyết mạch tôn vương giả!
“Các vị đạo hữu, các vị có diệu kế gì không?”
Gạt bỏ tạp niệm qua một bên, Lưu Ngọc trầm giọng nói.
Nghe vậy, ánh mắt của Trác Mộng Chân, Mộ Vân Yên, Thương Lâu lão đạo và Cao Kiếm Hàn đều nhìn sang hắn, nhưng bọn họ đều khẽ lắc đầu mà không nói lời nào.
Rõ ràng, bọn họ cũng không có biện pháp nào tốt.
“Chúng ta trao đổi tin tức trước đi!”
Thương Lâu lão đạo đề nghị.
Dứt lời, lão nói trước, nói ra toàn bộ tin tức về Bích Ba đầm mà Thanh Hư Phái đã thu thập được.
Có kinh nghiệm hợp tác thành công ở Thiên Ưng lĩnh, lần này mọi người đều thoải mái hơn rất nhiều, không có quá nhiều do dự như trước.
Sau Thương Lâu, có Lưu Ngọc, tiếp theo là Trác Mộng Chân, Mộ Vân Yên và Cao Kiếm Hàn.
Tổng hợp tin tức của năm người, Lưu Ngọc đã hiểu được rất nhiều về tập tính sinh hoạt của Băng Giao ở Bích Ba đầm.
Bọn chúng thích bóng râm, không thích ánh nắng mặt trời.
Dưới tình huống bình thường, bốn con Băng Giao đều thích đợi ở dưới đáy hồ tối tăm và ẩm ướt, sẽ không dễ dàng ra ngoài.
Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, ít nhất từ hai trăm năm trước, hai con Băng Giao tam giai đỉnh phong mỗi nửa tháng sẽ ra ngoài đi săn một lần.
Thời gian có dài có ngắn, nhưng ngắn nhất không ít hơn hai khắc, dài nhất không quá ba canh giờ.
Sau khi trao đổi tin tức xong, năm người bọn họ đều rơi vào im lặng, suy nghĩ về cách vượt hồ.
Ý niệm trong lòng Lưu Ngọc chuyển động, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không thể nghĩ ra một biện pháp nào tốt.
Liên minh đưa ra kiến nghị, phương pháp để vượt qua cửa ải trùng điệp khó khăn này, tốt nhất vẫn là dựa theo tập tính của yêu thú, vô cùng không ủng hộ việc liều mạng.
Trong bụi cỏ, năm người nhìn nhau dò hỏi, nhưng đều cau mày.
“Tiểu nữ cho rằng, đợi sau khi hai con Băng Giao đỉnh phong ra ngoài, chúng ta có thể thử vượt hồ.”
Mộ Vân Yên lên tiếng, thăm dò nói một câu.
“Hai khắc, thật sự là quá ngắn.”
Thương Lâu đạo nhân lắc đầu, vẻ mặt có chút bất lực.
Bọn họ không thể mạo hiểm, giao phó sinh mạng cho vận may hư vô mờ mịt được, cho nên bọn họ chỉ có thể dựa vào thời gian hai khắc ngắn nhất mà tính.
“Đúng vậy.”
Trác Mộng Chân chau mày.
Sau khi ngưng kết Kim Đan, nàng vốn tưởng rằng phía trước sẽ là một con đường bằng phẳng, nhưng lại không ngờ rằng khi thú triều bùng phát, nàng còn phải chạy lang thang khắp nơi dập lửa.
Trong đó còn nhiều lần suýt táng thân trong miệng yêu thú.
Bây giờ thân đang ở Hoàng Đoạn sơn mạch, nàng càng phải cẩn thận hơn, hơn nữa tu vi của nàng cũng thấp nhất trong đội ngũ.
Loại cảm giác này, nàng vô cùng chán ghét!
Chỉ bởi vì mệnh lệnh của Hợp Hoan Chân Quân, còn có món nợ lúc ngưng kết Kim Đan, mà nàng không thể không đến đây.
Không có biện pháp nào tốt, năm người lại lâm vào trầm mặc.
“Nếu tạm thời không có kế sách tốt, vậy thì theo kiến nghị của Lưu mỗ, bọn ta có thể chờ đợi quan sát một lúc.”
“Hiểu rõ hơn về quy luật ra ngoài của Băng Giao, rồi lại tính toán cũng không muộn.”
Sau mười mấy hơi thử, Lưu Ngọc đề nghị.
Bỗng nhiên, Linh quang hắn lóe lên, lại hỏi tiếp:
“Đúng rồi, nếu Băng Giao thích bóng âm, vậy thì thời điểm mặt trời gay gắt nhất, thần thức Linh Giác của nó có bị thu hẹp lại hay không?”
“Ý của Thanh Dương đạo hữu là?” Thương Lâu đạo nhân mở to mắt.
Nếu như nhân lúc hai con Băng Giao tam giai đỉnh phong ra ngoài, vừa vặn thời điểm đó ánh sáng mặt trời cũng đang chiếu gay gắt, vậy thì có thể lợi dụng việc Linh Giác của chúng bị thu hẹp lại, như vậy khả năng có thể vượt hồ quả thực có thể nâng cao hơn không ít.
“Ừ.”
Lưu Ngọc gật đầu khẳng định.
“Băng Giao không sợ ánh mặt trời, chỉ là nó bản năng không thích mà thôi.”
“Có điều chính bởi vì loại bản năng này, lúc mặt trời chiếu gay gắt, Linh Giác và thần thức của chúng thật sự có thể theo bản năng thu hẹp lại.”
Nghĩ về những tư liệu đã từng thấy, Mộ Vân Yên lập tức nói ra.
Bởi vì Phiêu Tuyết Các phần lớn đều là nữ tu sĩ, tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Băng cũng có không ít, cho nên bọn họ tương đối quan tâm đến các tài nguyên thuộc tính Băng.
Đúng lúc nàng ta đọc được một quyển điển tịch, biết được tập tính của các loại Giao Băng.
Tạm thời không thể nghĩ ra biện pháp đối phó nào tốt hơn, cả năm người đành phải tạm thời quan sát trước, cho đến khi hai con Băng Giao ra ngoài săn mồi, đồng thời cũng là thời gian mặt trời đang gay gắt nhất.
Sau khi tạm quyết định xong kế sách, năm người Lưu Ngọc đã đào một động phủ ẩn bên hồ, thay phiên nhau quan sát động tĩnh của Bích Ba đầm.
Bởi vì muốn nhanh chóng hiểu rõ Bích Ba đầm, Lưu Ngọc tình nguyện là người đầu tiên làm nhiệm vụ.