Chương 1541 Tiếc nuối bị thua!
Chỉ là mấy trượng ngắn ngủi, nhưng lại giống như thiên nhai cách trở, khiến đám yêu tu khó có thể tiến lên nửa bước.
Theo cường độ pháp lực của Lưu Ngọc đề thăng, cùng với uy năng Thanh Dương Ma Hỏa tăng lên, uy lực “Hộ thể diễm thuẫn” cũng nước lên thuyền lên.
Trải qua các phương diện tăng cường, cho dù so với pháp bảo chuyên môn phòng ngự, cũng không thua kém mảy may.
Trên dưới trái phải, mỗi cái phương hướng đều có uy năng cực kỳ mạnh mẽ bộc phát.
Tuy hộ thể diễm thuẫn chống đỡ được đợt công kích thứ nhất, nhưng cũng lảo đà lảo đảo, trên mặt xuất hiện từng vết rạn nứt.
Thấy thế, mấy tên yêu tu lộ vẻ vui mừng, lúc công kích càng dồn thêm sức, vòng tiến công thứ hai sắp đến.
Tại thời khắc nguy cấp, sắc mặt Lưu Ngọc trở nên âm trầm, mắt lộ hung quang, lực lượng khí huyết chảy xuôi toàn thân đồng thời bộc phát, cầu vồng huyết khí mà mắt thường khó có thể thấy ở phía sau người cũng rung động kịch liệt.
Vào thời khắc này, Liệt Dương lực lượng nóng rực bị hắn kích phát đến mức cực hạn, khiến Lạc Nhật Kim Hồng Thương cũng bị biến thành màu đỏ cảm.
“Ya… -!”
Lưu Ngọc quát lên chói tai, thân thể tràn trề lực lượng bộc phát, rốt cuộc cũng rút Lạc Nhật Kim Hồng Thương ra.
“Phốc!”
Đầu thương bị mạnh mẽ rút ra từ bàn tay bằng máu thịt của tam giai hổ yêu, kéo theo một đám máu thịt, bị nhiệt độ cao nhanh chóng nướng chín, trong không khí tràn ngập mùi thịt cháy.
“Hống -!”
Một tiếng gầm rú vang vọng bầu trời đêm, trong tiếng gầm của tam giai hổ yêu bao hàm cả sự đau đớn.
Trải qua một vòng giao chiến, hai bàn tay của nó đều chịu thương thế nghiêm trọng, tạm thời thực lực giảm mạnh.
Mà ở trong chớp mắt tiếp theo, công kích của bốn tên yêu tu còn lại, cũng rơi vào hộ thể diễm thuẫn bay xung quanh Lưu Ngọc.
“Ầm!”
Ánh lửa màu xanh nổ tung, dưới thế tấn công mãnh liệt của bốn tên yêu tu, rốt cuộc hộ thể diễm thuẫn cũng không kiên trì được, hóa thành từng ngọn lửa màu xanh, cuối cùng ảm đạm phai mờ.
Nhưng chỉ với chút thời gian ngắn ngủi này, cũng đã đủ để Lưu Ngọc làm ra phản ứng.
Hai mắt hắn lóe lên linh quang màu bạc, cực hàn chi lực lạnh đến tận xương tủy ngưng tụ ở trong đó, trong nháy mắt hai cột sáng to lớn màu trắng bạc bắn mạnh ra!
Mục tiêu bất thình lình là Hỏa Hùng toàn thân lửa đỏ, cấp bậc tam giai trung kỳ, ở phía bên phải thân thể.
Khoảng cách gần như vậy, hầu như vừa kích phát là cột sáng trắng bạc đã đánh trúng mục tiêu.
“Rắc rắc!”
Không hề có chút ngăn cản nào, trong nháy mắt cột sáng trắng bạc đã xuyên thấu vòng bảo vệ bằng yêu lực của Hỏa Hùng, khiến cho nó hóa thành vô số mảnh vỡ, tiếp theo đánh trúng một đôi bàn tay to lớn chắn ở trước người nó.
“Ầm!”
Uy năng mạnh mẽ bộc phát, tam giai Hỏa Hùng ngưng tụ yêu lực bảo vệ bàn tay bằng máu thịt, cố gắng chống đỡ một kích này.
Nhưng vẫn bị đánh bay ra xa mười mấy trượng, mạnh mẽ cắt đứt thế xung phong!
Khí tức cực hàn xâm nhập vào trong người nó, va chạm cùng yêu lực hỏa thuộc tính của bản thân, sản sinh ra phản ứng cực kỳ kịch liệt giống như nước lửa xung khắc.
Dưới sự ảnh hưởng do băng hỏa va chạm, thân thể tam giai Hỏa Hùng không khỏi cứng đờ.
Nếu ở thời điểm bình thường, rất nhanh là nó có thể khôi phục như cũ, nhưng trong đấu pháp liên tục thay đổi, thì chút thời gian ngắn ngủi này lại là khác biệt sinh tử!
Pháp lực hùng hồn do cửu phẩm Kim Đan sinh ra vận chuyển như ý, Lưu Ngọc linh hoạt thay đổi phương hướng phi hành, toàn lực bộc phát ra tốc độ của mình, cầm trường thương trong tay xông về phía tam giai Hỏa Hùng.
Trong chớp mắt tiếp theo, hắn đã tiếp cận vị trí năm sáu trượng xung quanh Hỏa Hùng đang cứng đờ, sau đó đâm Lạc Nhật Kim Hồng Thương đã trở nên đỏ bừng ra ngoài, tốc độ nhanh như tia chớp.
Trường thương xuyên tim!
Đầu mũi thương lấp lóe sát cơ không hề che giấu, vị trí nhắm đến rõ ràng là đầu lâu của nó.
Bởi vì khí tức cực hàn và yêu lực trong cơ thể đối kháng, nên thân thể tam giai Hỏa Hùng tạm thời cứng đờ, khiến nó chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi thương tới gần, trong con ngươi khổng lồ tràn ngập sự sợ hãi và không cam lòng.
“Ầm!!”
Linh quang màu đỏ lóe lên, Lạc Nhật Kim Hồng Thương không bị ngăn trở đâm vào đầu lâu.
Uy năng khủng bố bộc phát, khiến đầu lâu của nó lập tức chia năm xẻ bảy, hóa thành một màn mưa máu xinh đẹp, bắn về phía đại địa đầy nham thạch.
Lấy thực lực bây giờ của Lưu Ngọc, lại ở dưới trạng thái bộc phát toàn lực, sẽ không bao giờ gặp phải tình huống, trường thương đâm vào nhưng không cách nào phá vỡ phòng ngự, bị kẹt ở bên trong giống như khi đối chiến với Hàn Thiên Ưng năm đó.
Trước mắt chỉ là một con yêu tu tam giai trung kỳ, huyết mạch phàm yêu mà thôi.
Trong chớp mắt này, đương nhiên Lưu Ngọc sẽ không bởi vì cái nhỏ mà mất cái lớn, bởi vì kích động nhất thời mà đánh mất tính mạng.
Hắn không hề dừng phi hành lại chút nào, bên ngoài cơ thể bao trùm một tầng linh quang màu lam, trực tiếp nghiêng người xẹt qua, thay đổi phương hướng tiếp tục bỏ chạy về phương bắc.
“Rống!!”
Lấy nhiều địch ít là muốn ngăn cản bước chân của đối phương, lại không ngờ có một tên đồng đội bị phá hủy nhục thân.
Chuyện này làm cho bốn tên yêu tu còn lại vừa giận vừa sợ, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.
Lấy cảnh giới bây giờ của Lưu Ngọc, lại có Hắc Phong Sí hỗ trợ, tốc độ phi hành đã vượt qua đại đa số tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.
Trong số năm tên yêu tu, vốn có hai tên yêu cầm có thể miễn cưỡng đuổi kịp.
Nhưng bởi vì thần thông “Khô Uy”, nên tốc độ phi hành của chúng nó đã giảm xuống một hai phần, căn bản không thể đuổi tới.
Vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn Lưu Ngọc nghênh ngang rời đi, chúng liên tục dùng thiên phú thần thông và pháp thuật cự ly xa, cố gắng làm cho đối phương ngưng lại.
Nhưng khi Lưu Ngọc đã thoát khỏi vòng vây, những công kích kia lại chỉ là một chút công kích cự ly xa, không thể phối hợp với nhau, thì cũng không thể hình thành uy hiếp với hắn.
Lạc Nhật Kim Hồng Thương liên tục bắn ra từng đạo thương mang, lại có pháp bảo “Kim Ngọc Hoàn” vờn quanh thân, cuối cùng còn có linh quang màu xanh cùng nhục thân mạnh mẽ, thì hắn hoàn toàn không sợ chút công kích ấy quấy rầy.
“Leng keng!”
“Ầm ầm!”
Trong âm thanh nổ vang của pháp bảo thần thông, Lưu Ngọc nhanh chóng bỏ chạy về phương bắc, dần dần kéo dài khoảng cách với bốn tên yêu tu vẫn còn sức chiến đấu.
“Hồng hộc!”
Lồng ngực lên xuống mức độ lớn, Lưu Ngọc thở ra từng ngụm từng ngụm, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái bản thân.
Thế tiến công liên tiếp vừa rồi, so với Vạn Yêu Đại Trận còn nguy hiểm hơn rất nhiều, bộc phát không giữ lại chút nào như thế, khiến hô hấp của hắn cũng có chút gấp gáp.