Chương 1543 Tiếc nuối bị thua! (3)
Mỗi một cái hỏa vũ đều dài ít nhất một thước.
Ngắn thì một thước, dài thì ba thước, hơn nữa bên trên quấn quanh hỏa diễm màu đỏ thẫm, thậm chí có thể hòa tan cả nham thạch, kiếm khí, pháp bảo.
Uy năng cực kỳ to lớn, so với thế tiến công của vài tên yêu tu vừa rồi, quả thực không đáng giá nhắc tới.
“Đinh đinh đinh!”
Hỏa vũ màu đỏ không chỉ có uy năng cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa tính xuyên thấu cũng rất cao, bao phủ tới như hạt mưa dày đặc.
Trong chớp mắt, đã làm vách tường màu vàng thủng trăm ngàn lỗ, hóa thành vô số kim quang, sau đó biến thành linh khí thuần túy quay về thiên địa.
Ngay cả ngăn cản một chút cũng không làm được, bản thể Kim Ngọc Hoàn run lên, linh quang lập tức suy yếu đi gần một nửa.
Tuy uy năng tiêu hao một phần, nhưng hỏa vũ màu đỏ không hề dừng lại, lóe lên trước hộ thể diễm thuẫn màu xanh.
“Phốc phốc!”
Hai loại hỏa diễm giao hòa vào nhau, thiêu đốt lẫn nhau.
Nhưng rõ ràng, hỏa diễm màu đỏ cao hơn một bậc, có thể thiêu đốt từng tia Thanh Dương Ma Hỏa trên hộ thể diễm thuẫn.
Vô số hỏa vũ màu đỏ đậm phóng tới, uy thế khủng bố không ngừng chất chồng, rất nhanh đã vượt qua giới hạn tối đa mà hộ thể diễm thuẫn có thể chịu được.
Khiến hỏa thuẫn trước đây không lâu còn biểu hiện ra sự mạnh mẽ, lập tức thủng trăm ngàn lỗ.
Không có gì ngăn cản, mấy chục cái lông vũ màu đỏ đậm còn lại, tiếp tục bay về phía hạ thân Lưu Ngọc.
“Không tốt!”
Lúc này Lưu Ngọc đã hoàn thành thu lực, nhưng tất cả đều chậm ở trước công kích của đối phương, các loại thủ đoạn, căn bản không kịp dùng ra nữa.
Hắn chỉ có thể cắn chặt hàm răng, toàn lực vận chuyển “Tinh Thần Chân Thân”, khiến linh quang màu lam bên ngoài thân thể tỏa sáng rực rỡ.
Cố gắng dùng phương thức này mạnh mẽ chống đỡ công kích!
Lúc này Trác Mộng Chân nằm ở trong túi, lông mi run lên, đúng lúc tỉnh lại, nàng vừa tỉnh lại liền thấy vô số hỏa vũ màu đỏ đậm phóng tới.
Đôi mi thanh tú nhăn lại, không khỏi thay đổi sắc mặt!
Thế nhưng cũng may vẫn còn một tầng ánh sáng màu xanh lam hiện lên, không khiến cho nữ tử này trực tiếp bị công kích.
Có điều tình thế vẫn không lạc quan như cũ, dưới tình huống hỏa vũ màu đỏ đậm như người trước ngã xuống, người sau tiến lên trùng kích vào, màn ánh sáng màu xanh cũng dần dần trở nên mỏng manh, thậm chí bắt đầu có vết rách xuất hiện.
Trác Mộng Chân không kịp nghĩ nhiều, hai tay bắt pháp quyết, cố gắng kéo pháp lực có phần không bị khống chế trong cơ thể lên.
Nàng dốc hết toàn lực thôi động bản mạng pháp bảo “Huyền Diệu Âm Dương Châm”, kích thích ra vô số bóng châm, sau đó ở thời điểm màn sáng màu xanh bị phá nát hung hăng bắn ra.
“Đinh đinh đinh!”
Tia lửa lấp lóe, tiếng nổ to lớn vang lên bên tai khiến ý thức Trác Mộng Chân vừa mới tỉnh táo lại, lại bắt đầu xuất hiện sự mơ màng.
Tư duy nàng trở nên hỗn loạn, không còn kịp suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra, tại sao mình lại ở trong túi, mà chỉ biết theo bản năng kích phát bản mệnh pháp bảo, cố gắng chống đỡ công kích trước mắt.
“Đinh!”
Dưới uy năng khủng bố của hỏa vũ màu đỏ đậm, bóng châm do Trác Mộng Chân kích thích ra không đỡ nổi một đòn.
Vừa mới tiếp xúc đã có xu thế vỡ tan, từng cái bóng châm màu hồng bị phá nát.
Tuy hỏa vũ màu đỏ đậm bị giảm thiểu một chút nhưng vẫn tiếp tục bao phủ tới!
“Hừ -”
Công kích mạnh nhất bị cưỡng chế phá vỡ, khiến Trác Mộng Chân bị ảnh hưởng, không tự chủ được phát ra một tiếng rên.
Nhưng đối mặt với hỏa vũ đang kéo tới, nàng không rảnh quan tâm tình huống của bản thân, mà khẽ cắn răng tiếp tục thôi động “Huyền Diệu Âm Dương Châm” bắn tới.
“Đinh đinh đinh!”
Trên thân châm màu hồng, hai màu đỏ đậm và tối tăm lưu chuyển, đại biểu hai mặt Âm Dương.
Sau khi lấy ra bản thể pháp bảo, xác thực biểu hiện so với bóng châm tốt hơn rất nhiều, thế nhưng cũng chỉ là kiên trì thêm một chút thời gian mà thôi.
Tiệc vui chóng tàn, từng viên cái hỏa vũ màu đỏ đậm xẹt qua, dần dần lưu lại từng cái dấu ấn trên “Huyền Diệu Âm Dương Châm”.
Hỏa diễm màu đỏ đậm quấn quanh mà lên, khiến cho linh quang nhanh chóng ảm đạm.
“Ong ong!”
Huyền Diệu Âm Dương Châm rung động kịch liệt, dường như đang phát ra tiếng gào thét thê thảm.
Nhưng vì tính mạng, lại không có thủ đoạn nào khác, Trác Mộng Chân chỉ có thể dốc hết toàn lực, tiếp tục điều khiển bảo vật này.
Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh.
Thực ra chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, linh quang trên Huyền Diệu Âm Dương Châm đã trở nên ảm đạm, mất khống chế rơi xuống.
“Phốc!”
Bản mạng pháp bảo bị hao tổn, khiến Trác Mộng Chân thương càng thêm thương, bỗng nhiên phun ra một ngụm lớn máu tươi.
Sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, không có một tia huyết sắc, linh áp quanh thân cũng hạ thấp một đoạn dài, đến mức chỉ còn là Kim Đan sơ kỳ.
Trong đan điền, Kim Đan run rẩy, không chút lộng lẫy nào.
Liên tiếp nhận phải thương thế nghiêm trọng, khiến cảnh giới của nữ tử này từ Kim Đan trung kỳ rơi xuống đến Kim Đan sơ kỳ.
Hỏa diễm đỏ thẫm, lông vũ đỏ thẫm, khí tức nóng rực, còn có hoa văn hỏa diễm bên trên nữa.
Dưới tình huống quan sát gần như vậy, mỗi một chi tiết nhỏ bên trên lông vũ, đều bị Trác Mộng Chân nhìn ở trong mắt.
Ngay tại thời điểm nàng nhắm mắt lại, chuẩn bị nghênh đón cái chết, lại phát hiện ra một bàn tay cực kỳ lớn bao phủ đến, bảo vệ mình ở trong đó.
Sau đó một đạo thương ảnh màu đỏ cảm quét ngang mà đến, dễ dàng quét sạch hỏa vũ còn lại.
“Đinh đinh đinh!”
Lạc Nhật Kim Hồng Thương đảo qua, dưới chút sức lực yếu ớt của Trác Mộng Chân, Lưu Ngọc không bị thương, sau đó thành công hóa giải thế tiến công lần này.
Nhưng hắn không có lộ ra nửa điểm tươi cười.
Bởi vì bên dưới thân thể đang có một con Hỏa Phượng với thân hình to lớn bay thẳng tới, giống như muốn một ngụm nuốt gọn hắn.
Trước thời khắc sinh tử, Lưu Ngọc không kịp cảm thấy may mắn, cũng không có tâm tình dư thừa nào khác.
Hắn một tay cầm thương, một tay nắm chặt thành quyền, thân thể ở trần, tóc dài rối tung, không sợ hãi chút nào trực tiếp nghênh đón.
Thân hình lóe lên liền biến mất ở chỗ cũ.
Không sợ hãi xung phong!
“Ầm ầm!”
Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ bắn ra trong bầu trời đêm, đều không ngoại lệ vượt qua cực hạn của tu sĩ Kim Đan phổ thông, hoặc là yêu tu tam giai.
Các yêu tu đang nhanh chóng chạy tới, cảm ứng được chấn động, không khỏi dừng thân hình lại, cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng.
Nhìn qua động tĩnh ở bên ngoài mấy chục dặm, có vài yêu tu càng có chút chần chờ, không dám tiếp tục tiến lên phía trước.
“Tí tách, tí tách!”
Sau khi va chạm chính diện cùng tam công chúa Hỏa Phượng, cánh tay phải của Lưu Ngọc bị nàng xé ra ba vết cào sâu đến tận xương.
Máu tươi tràn ra từ, rơi xuống mặt đất.