Chương 1563 Mưu đồ bí mật khởi sự
Dựa vào thực lực của một mình Trương gia, muốn thu hồi An Nam lục châu, không khác nào nói chuyện viển vông.
Nhất định phải dựa vào Đại Kiền mới có một chút khả năng.
“Hiện tại Đại Kiền Tiên Đế vẫn có hùng tâm tráng chí, từng biểu lộ ý nghĩ muốn thu hồi An Nam lục châu.”
“Nhưng các quan to nhỏ trong triều, lại bận rộn tranh đoạt quyền lợi, giữ gìn lợi ích của thế lực, gia tộc, nên đã mãnh liệt phản đối phát sinh xung đột quy mô lớn với yêu tộc…”
Nói xong, giọng điệu Trương Đào trở nên kích động, rõ ràng lộ ra cảm giác cực kì không cam lòng.
“Đúng là ngồi không ăn bám như thế rất khiến người ta oán giận.”
Có việc cầu người, nên Lưu Ngọc liền dùng giọng điệu trầm trọng, thuận miệng phụ họa một câu như thế.
Thế nhưng trong lòng lại không có bao nhiêu cảm giác với tình cảnh của An Nam phủ và Tu Tiên Giới Thiên Nam.
Trước mặt loại đại thế này, tu sĩ Kim Đan cũng có vẻ cực kỳ nhỏ bé, cho dù dốc ra một bầu nhiệt huyết, cuối cùng cũng không thay đổi được cái gì.
Sau khi nghe xong lịch sử kéo dài mười mấy vạn năm, tràn ngập máu và lửa, trong lòng Lưu Ngọc không có bao nhiêu chấn động, hắn không phải loại tu sĩ vì nước vì dân kia.
Lúc này chỉ muốn tìm một con đường an toàn đi về Đại Kiền, sau đó nhìn xem có thể giao tin tức của liên minh cho Kiền Đình hay không, cuối cùng tìm một hoàn cảnh tu luyện tương đối an toàn, lợi dụng tài nguyên phong phú của Trung Vực tu luyện tăng cao tu vi.
Đương nhiên, quan trọng nhất là tìm được phần tiếp theo của “Thanh Dương công”.
Hai người không thể biến mất quá lâu, bằng không nhất định sẽ bị yêu thú phát hiện ra sự bất thường.
Thấy đối phương tin tưởng thân phận “Sứ giả Thiên Nam” của mình, thời cơ cũng không xê xích gì nhiều, lúc này Lưu Ngọc quyết định nói ra mục đích.
Hắn thay đổi tư thế ngồi xếp bằng, nhìn thẳng vào con ngươi Trương Đào, thản nhiên nói:
“Thực không dám giấu giếm, trong mười mấy vạn năm trước, vì bắt được liên lạc với Trung Vực một lần nữa, Thiên Nam cũng không hề từ bỏ thử nghiệm.”
“Vì “Kế hoạch Trường An” lần này, càng bỏ ra một cái giá lớn.”
“Ngoại trừ Cổ mỗ và một vị đạo hữu khác ra, hơn mười vị đồng đạo Kim Đan đều đã mất mạng trong Hoành Đoạn sơn mạch.”
“Cổ mỗ vì gánh vác sứ mệnh của liên minh mà trả một cái giá to lớn như vậy đến đây, tại hạ không có khả năng dừng lại ở An Nam quá lâu, phụ lòng các sư trưởng trong tông môn và tiền bối liên minh!”
“Kính xin Trương đạo hữu chỉ một con đường sáng, để tại hạ có thể xuyên qua An Nam lục châu, đi đến Kiền Đình đưa tin!”
Nhắc đến đồng đạo chết đi, trên mặt Lưu Ngọc biểu lộ ra vẻ đau xót, lúc nói về tông môn và nhiệm vụ liên minh, lại trở nên hiên ngang lẫm liệt.
Có một loại hào hùng mặc kệ sống chết, cho dù vì thế mà chết cũng sẽ không tiếc!
Tuy trong lòng không quá coi trọng nhiệm vụ, nhưng đương nhiên không thể biểu hiện ra, hắn phải thể hiện mình cực kỳ để ý đến chuyện này, như thế mới dễ dàng chiếm được hảo cảm của tu sĩ khác.
Bởi vì không có tu sĩ nào thích người phụ nghĩa cả.
Mà tu sĩ vì đại nghĩa không tiếc tính mạng, một lời hứa nặng tựa nghìn vàng, dễ dàng nhận được tu sĩ còn lại tín nhiệm hơn.
Phối hợp với thân phận “Sứ giả Thiên Nam” xuyên qua thiên sơn vạn thủy, cửu tử nhất sinh, mới đến được Xương Nam thành, càng có lợi hơn cho kế hoạch về sau của Lưu Ngọc.
Không thể nghi ngờ, một tu sĩ “Trung nghĩa” càng dễ dùng hơn so với Ma tu.
Nghe Lưu Ngọc giải thích, trong mắt Trương Đào lóe ra mấy phần bội phục, nhưng không có lập tức nói chuyện, trái lại trên mặt lộ ra biểu lộ khó xử.
“Chuyện này…”
“Không phải lão hủ không muốn giúp đạo hữu, mà là tình huống Linh châu lúc này, so với đạo hữu tưởng tượng còn phức tạp hơn.”
“Cho dù lão hủ muốn giúp cũng là lực bất tòng tâm.”
“Một lời khó nói hết.”
Người này chau mày, thở dài nói.
“Xin lắng tai nghe.”
Tuy trong lòng rất thất vọng, nhưng Lưu Ngọc không hề để lộ ra bất cứ dị thường nào trên mặt, mà bày ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe.
“An Nam lục châu, Doãn châu nằm ở cuối phía nam, mà Linh châu lại nằm ở đầu phương bắc.”
“Năm đó vì phòng ngừa yêu tộc xâm lấn, Đại Đường từng bố trí rất nhiều hiểm địa, muốn từ những phương hướng khác đi qua, có thể nói là cửu tử nhất sinh.”
“Nếu muốn lên phía bắc đi tới các châu khác, chỉ có một con đường “Linh Vũ thành” là an toàn.”
“Nhưng hôm nay Linh Vũ thành đã là tiền tuyến nhân yêu giằng co, Hỏa Phượng tộc sắp xếp trọng binh canh gác, ngay cả yêu tu Hoá Hình tứ giai, cũng có mấy tôn liên tục tọa trấn thành này.”
“Hơn nữa sau khi nắm được Linh Vũ thành, những bố trí năm đó của Đại Đường, cũng bị yêu tộc lợi dụng, dưới sự giúp đỡ của kẻ phản bội…”
Trương Đào không giấu diếm, kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra.
Nói đến kẻ phản bội, tâm tình vị lão giả tóc mai bạc trắng này lập tức xuất hiện chấn động không nhỏ, hiển nhiên cực kỳ phẫn hận.
Nếu như không phải vì “Kẻ gian”, cho dù phải xuyên qua những hiểm địa cực kỳ nguy hiểm kia, chỉ cần quan sát rõ ràng quy luật, vẫn có khả năng rất lớn thông qua.
Nhưng yêu tộc đã ở dưới sự giúp sức của kẻ gian, lợi dụng tất cả các hiểm địa, đồng thời bố trí trận pháp phòng thủ, Trương gia muốn ra vào An Nam phủ, cũng chỉ có thể thông qua “Linh Vũ thành”.
Chuyện này đã hạn chế Trương gia liên hệ với tu sĩ sáu châu rất nhiều.
“Thì ra là như vậy.”
Lưu Ngọc khẽ cau mày, thế nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi:
“Đạo hữu, lẽ nào thật sự sẽ không có con đường an toàn nào sao?”
“Tại hạ chết không sao, nhưng nhiệm vụ của tông môn và liên minh, lại không thể không hoàn thành!”
Nghe được tin này, trái tim hắn nhất thời chìm xuống đáy vực.
Trương gia khống chế An Nam lục châu mười mấy vạn năm, thế lực tuyệt đối là lan tràn đến mọi phương diện, nếu như ngay cả địa đầu xà cũng không có cách nào, vậy hắn có thể tìm được biện pháp ư?
Đột nhiên nghe được tin tức này, thực sự khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Thế nhưng Lưu Ngọc tỉnh táo suy nghĩ lại, lại cảm thấy liên hệ giữa An Nam lục châu và Đại Kiền, không thể bị chặt đứt toàn bộ được.