← Quay lại trang sách

Chương 1574 Một kích tuyệt sát!(2)

Tiếp đó, hắn ta huy động pháp lực toàn thân, chạy thẳng tới nơi ước định. …

“Đúng là nhân tính ti tiện.”

“Không cần biết bao nhiêu lần đều không chịu nổi khảo nghiệm.”

Lưu Ngọc chứng kiến hết thảy từ đầu đến cuối, lạnh lùng cười một tiếng, cảm khái từ đáy lòng.

Trác Mộng Chân không dùng thần thức quan sát được, nhưng nhìn tu sĩ chật vật trốn tới nơi tập trung thì cũng đoán được bảy, tám phần, rất tán thành lời này của Lưu Ngọc mà gật đầu.

“Nhưng cũng đúng lúc, chờ giải quyết ba gã yêu tu xong là có thể thuận lợi thu những tu sĩ này.”

“Thanh Dương Ma Hỏa vừa tấn chức nhị phẩm, còn khuyết thiếu nhiều nhiên liệu lắm.”

“Vừa lúc tiễn bọn họ một đoạn đường!”

Lạc Nhật Kim Hồng thương sáng lên từng gợn sáng vàng, mặt Lưu Ngọc hờ hững vô cùng, đáy mắt lại hiện lên sát ý lạnh như băng.

Nghĩ đến đây, môi hắn khẽ nhúc nhích, truyền âm cho thần thức của nam tu râu đen.

Đầu tiên là dùng mật ngữ xác định thân phận đôi bên, sau đó dẫn đường cho đối phương bay về phía mình, đến lúc đó ba người hợp lực một kích tuyệt sát Hỏa Tước.

Ngắn ngủi một hơi thở, Lưu Ngọc đã quyết định xong kế hoạch, đồng thời thông báo cho hai người còn lại.

Trác Mộng Chân cạnh đó khẽ gật đầu, vẫn đang tập trung nhìn chằm chằm vài luồng độn quang trên không trung, uy thế “Huyền Diệu Âm Dương Châm” cũng dần thức tỉnh.

Bên kia, sau khi đối đáp mật ngữ xác định thân phận, nam tu râu đen lặng lẽ điều chỉnh phương hướng, chuẩn xác bay về phía hai người Lưu Ngọc đang ẩn thân.

Hắn ta đưa lưng về phía yêu tu Hỏa Tước, đáy lòng cũng cuồn cuộn sát ý!

“Vun vút!”

Mặc kệ yêu tu Hỏa Tước phát động tiến công thế nào đều bị người này đón vững vàng, chỉ phòng ngự không đánh trả, cắm đầu chạy trốn.

Tuy rằng tốc độ chạy trốn kém tốc độ yêu thú phi hành, nhưng muốn chạy tới địa điểm ước định trước khi bị tiếp cận vẫn không thành vấn đề.

“Rầm rầm!”

Tiếng nổ trên bầu trời không ngừng vang lên, thời gian dần trôi qua, khoảng cách giữa nam tu râu đen và yêu tu Hỏa Tước cũng đang không ngừng rút ngắn.

Còn hai gã yêu tu khác thì bị bỏ lại hơn ba, bốn chục dặm.

Khoảng cách này đã vượt qua phạm vi công kích hữu hiệu của yêu tu tam giai sơ kỳ và tu sĩ Kim Đan sơ kỳ.

Dù phát động công kích cỡ nào thì uy năng đều sẽ suy giảm hơn nửa, không thể hình thành uy hiếp hữu hiệu.

Đáy mắt nam tu râu đen lóe lên tia biến hóa kỳ lạ, khi còn cách hai người Lưu Ngọc chừng năm dặm thì len lén hòa hoãn tốc độ chạy trốn.

Hắn ta gắng sức khiến yêu tu Hỏa Tước hiểu lầm, cho rằng sắp đuổi được hắn ta, sau đó rơi vào bẫy rập do ba người bày sẵn.

“Kéc!”

Đồng tử yêu tu Hỏa Tước lóe lên tàn nhẫn, yêu lực trong cơ thể bộc phát.

Ngoài tốc độ di chuyển, cánh của nó lại dài thêm một đoạn trên cơ sở vốn có, nhoáng cái đã tới khoảng cách nam tu râu đen chỉ có một dặm.

Lửa đỏ rực hừng hực thiêu đốt quanh thân, móng vuốt sắc bén của Hỏa Tước lóe lên tia sáng đỏ, từ trên mà xuống, chộp thẳng về phía mục tiêu.

Bóng móng vuốt ước chừng một, hai trượng hoàn toàn bao phủ nam tu râu đen, tựa hồ nắm giữ hết thảy.

Nhưng ngay khi đôi lợi trảo của yêu tu này sắp chạm tới màn sáng màu vàng thẫm, đáy lòng nó lại dâng lên báo động mãnh liệt.

Cứ như một khắc sau đó sẽ gặp phải nguy cơ trí mạng!

“Không hay rồi, có…”

Ý niệm trong đầu yêu tu Hỏa Tước lay chuyển, vẫn tin tưởng Linh Giác của chính mình, ngay lúc lợi trảo gần chạm tới màn sáng màu vàng đất thì mạnh mẽ thu hồi lại ngược với quán tính.

Nếu toàn lực công kích đối phương chắc chắn sẽ khiến phòng ngự sơ hở.

Đúng lúc này, nó phát hiện nam tu râu đen chợt quay đầu lại, há mồm nhả ra một mảnh ánh sáng vàng rực.

Ngay khi ánh sáng màu vàng chiếu tới, trọng lực vượt quá bình thường cả trăm lần bất chợt bao phủ phạm vi quanh thân mười mấy trượng.

Trọng lực trước sau tương phản mãnh liệt khiến cơ thể yêu thú khổng lồ của Hỏa Tước bị kìm hãm hẳn lại, tốc độ bất ngờ giảm xuống thật nhiều, nhất thời tốc độ di chuyển chậm lại.

Ngay lúc con yêu này chưa kịp phản ứng, một luồng uy thế cường đại lại bỗng xuất hiện ngay trước mặt nó!

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy nam tu râu đen lấy ra một cái vạc ba chân hai tai nho nhỏ màu nâu nhạt, mà vạc nhanh chóng trướng lớn tới hai mấy trượng, hùng hổ đập tới.

“Vun vút!”

Tiếng xé gió kịch liệt vang lên, yêu tu Hỏa Tước vừa kịp phản ứng thì cái vạc nhỏ nâu nhạt đã tới ngay gần bên.

Nó có vô số kinh nghiệm chiến đấu, đối mặt một kích dồn toàn lực cũng không hoảng loạn, mỏ chim chợt lóe lên tia linh quang màu đỏ lóng lánh, dùng sức mổ thẳng về phía cái vạc.

“Keng keng!”

Hai uy thế tam giai hậu kỳ chính diện va chạm, ánh sáng đỏ vàng đang xen lẫn nhau, tiếng nổ chói tai nổ vang vọng quần sơn.

Sau một kích, Hỏa Tước tam giai hậu kỳ bị đánh lui mười mấy trượng, mà vạc nhỏ màu nâu nhạt cũng bắn ngược trở lại, không chiếm được thượng phong bao nhiêu.

Hỏa Tước không hổ là huyết mạch Linh Yêu, dù nam tu râu đen chuẩn bị cẩn thận dồn lực một kích cũng không chiếm được mấy phần tốt.

Chỉ là đón được một kích này, nhưng ngay khi đang bắn ngược trở lại, Hỏa Tước cũng chẳng vui vẻ bao nhiêu.

Nó hết sức rõ ràng, với thực lực mà nam tu râu đen biểu hiện ra ngoài thì không thể khiến nó sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt đến thế.

Nói cách khác, kẻ chân chính tạo thành uy hiếp với nó là người khác!

Ý tưởng này vừa hiện lên, Hỏa Tước tam giai hậu kỳ kinh hãi trong lòng, khí huyết và yêu lực cùng lúc bạo phát, muốn ổn định cơ thể sau va chạm.

Nhưng nó còn chưa kịp chuẩn bị sẵn sàng, trong rừng rậm phía dưới bất chợt nở rộ ánh sáng vàng chói mắt.

Một uy thế cực kỳ cường đại mang theo uy hiếp chí mạng như tử vong sắp tới bất chợt xuất hiện trong Linh Giác của Hỏa Tước.

Giờ khắc này, yêu tu Hỏa Tước cực kỳ khẳng định, cảm giác nguy cơ xuất hiện từ đây!

Nhưng… hết thảy đều chậm!

“Ầm!”

Pháp lực tinh thuần do đan điền Kim Đan cửu phẩm phun ra nuốt vào cuộn trào mãnh liệt, khoảnh khắc lưu động cũng phát sinh âm hưởng như sông cuộn bể gầm, chạy dọc kinh mạch, rót thẳng vào Lạc Nhật Kim Hồng thương không chút giữ lại.

Thương này nháy mắt lóe ra tia sáng vàng chói lòa, thân thương trướng lớn tới năm trượng, có thể so với một tòa nhà cao năm, sáu tầng.

Khí huyết trong cơ thể kích động sôi trào, lực lượng toàn thân hội tụ tới hai tay, pháp lực nóng cháy không chút giữ lại dồn vào trường thương màu vàng kim, khiến thương nhanh chóng dấy lên ngọn lửa đỏ rực.