← Quay lại trang sách

Chương 1575 Một kích tuyệt sát! (3)

Uy thế tản ra ngoài cũng trong nháy mắt đạt tới một cảnh giới mới, gần như siêu việt cực hạn của tu sĩ Kim Đan bình thường.

“Vù vù…”

Lạc Nhật Kim Hồng thương bị thúc dục đến tận cùng, ngay cả thân thương cũng biến thành màu đỏ ánh kim, phát ra tiếng rít thanh thúy vang dội, bất chợt khuấy động rừng cây ít dấu chân người.

Dưới uy thế như vậy, dù một kích này còn chưa phát sinh thì cây cối xung quanh đã ầm ầm ngã rạp từng mảng lớn, cứ như không dám xúc phạm ánh thương sắc bén kia.

Vốn dĩ trong rừng còn rất nhiều tiếng côn trùng rả rích, tiếng thú gầm, nhưng nhoáng cái đã im phăng phắc, cứ như chúng nhận thấy nguy cơ sắp đến, sợ bị chú ý mà dẫn họa trời giáng.

Lưu Ngọc xuất thủ toàn lực, tóc dài màu đen bay múa như rắn độc, quanh thân tản ra uy thế cường đại khiến ngay cả Kim Đan thông thường cũng úy kỵ.

“Hừ!”

Khí cơ của hắn tập trung gắt gao Hỏa Tước tam giai hậu kỳ, khoảnh khắc uy thế tăng lên tới đỉnh điểm, hắn dùng sức ném mạnh trường thương trong tay ra.

Một ném khiếp người!

“Vun vút!”

Trường thương màu vàng xé rách không trung, tiếng xé gió vang lên chậm một nhịp, toàn bộ cây cối trong phạm vi kình phong ngã trái ngã phải.

“Quéc!”

Nhận thấy được nguy cơ sống chết, Hỏa Tước còn chưa kịp ổn định cơ thể chỉ có thể rít một tiếng vang dội, toàn lực vận chuyển yêu lực trong kinh mạch.

Hai bên móng vuốt của yêu tu này hiện lên một tầng sáng đỏ rất dày, bay vụt về phía bên dưới, chộp thẳng lên trường thương đỏ vàng kia.

Hai móng cong vút lóe linh quang, nháy mắt nhanh chóng bắn ra hơn mười bóng móng vuốt, nỗ lực khiến trường thương chệch hướng, có cơ hội thở dốc trong chốc lát.

Nhưng hết thảy đều là phí công!

“Uỳnh uỳnh!”

Yêu tu Hỏa Tước toàn lực kích phát, công kích này có thể đánh cho cả pháp thuật tam giai cực phẩm nát bấy, nhưng tới trước mặt Lạc Nhật Kim Hồng thương bị thúc giục tận cùng thì cũng không kham một kích.

Dọc đường nó đi qua, toàn bộ móng ảnh lớn nhỏ đều nát bấy, chạm vào là tan như bong bóng.

linh quang hai màu đỏ vàng lóng lánh cả bầu trời, bạo phát lực lượng sát phạt không gì sánh kịp.

Một chớp mắt sau đó, trường thương tiếp xúc tới hai móng như liêm đao của Hỏa Tước.

“Leng keng!”

Dưới nguy cơ sinh tử, đồng tử to lớn của Hỏa Tước hiện lên vẻ điên cuồng,

Nó dồn hết lực lượng xuống hai móng của mình, nỗ lực ngăn cản công kích lần này, sau đó liều lĩnh bỏ chạy.

Nhưng lực lượng tụ tập vội vã thì sao có thể sánh bằng một kích đảm nhiệm toàn lực của Lưu Ngọc?

Tu vi cả Luyện Thể và Luyện Khí đồng thời bạo phát, kết hợp với pháp bảo sinh ra vì sát phạt, lực lượng sát phạt được phát huy đến hoàn mỹ.

Một kích này đã đạt được một độ cao mới!

Cho dù chuẩn bị đầy đủ, Hỏa Tước cũng chưa chắc có thể bình yên vô sự đón được kích này, huống chi hiện tại cuống cuồng đối phó!

“Ruỳnh!”

Một tiếng nổ chói tai vang lên, linh quang của Lạc Nhật Kim Hồng thương lóe sáng, tách thẳng hai móng Hỏa Tước ra.

Trường thương xuyên từ dưới ngực nó mà lên, lưu lại một lỗ máu khổng lồ!

Máu nóng hôi hổi từ lỗ máu tuôn trào mà ra, cấp tốc chảy xuôi ra, cháy thành từng sợi lửa rơi xuống rừng cây.

Chỉ một kích, khí tức của yêu tu Hỏa Tước giảm xuống như bay.

Nhưng con yêu này không kịp điều trị thương thế.

Bởi vì có một tu sĩ thân hình khôi ngô, khí chất dương cương mang theo uy thế và Linh áp cực kỳ mạnh mẽ đã phóng từ rừng cây mà lên.

Chỉ nháy mắt đã tới sát bên!

“Vun vút!”

Từng trận kình phong thổi qua, hơi thở nóng bỏng phân tán ra bốn phía, nhiệt độ không khí cấp tốc lên cao.

Chín đại huyệt trong ngực kết hợp thành hình tròn, lần nữa sáng lên linh quang đỏ vàng, Lưu Ngọc nháy mắt tiến vào trạng thái “Tinh Thần chân thân”, biến thành một “người khổng lồ” cao bốn trượng.

Bắp thịt tràn ngập sức bật như làm từ đồng từ thiếc, vóc người hình giọt nước tỷ lệ hoàng kim lại lần nữa bại lộ trong không khí.

Đồng tử của hắn một bên sáng lên linh quang màu đỏ vàng, bên còn lại là linh quang màu trắng bạc, uy năng hừng hực và lạnh băng xen kẽ nổi lên.

Mắt trái Thái Dương, mắt phải Thái Âm!

Ba mặt lá chắn lửa màu xanh lá thẫm nhanh chóng xoay tròn quanh thân bằng tốc độ cao, phòng ngừa biến cố ngoài ý muốn.

Tuy rằng toàn bộ thoạt nhìn như đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng bọn hắn còn đang đứng trong địa bàn của yêu tộc, có nhiều việc vẫn cần phải phòng ngừa.

Sinh mệnh chỉ có một, chi tiết quyết định thành bại!

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Từ thời điểm nam tu râu đen ngừng chạy trốn, quay đầu phản kích đến khi Lưu Ngọc bạo phát tập kích gây rối thật ra chỉ tốn một tức ngắn ngủi mà thôi.

Thời gian chớp mắt trôi qua, hai gã yêu tu tam giai sơ kỳ một Lộc một Ngưu còn đang cách xa hơn ba mươi dặm, hoàn toàn không kịp cứu viện.

“Kéc kéc!”

Đồng tử Hỏa Tước hiện lên sát ý lạnh như băng, Lưu Ngọc tay trần thành quyền, từ rừng phóng lên cao.

Hắn gần như chỉ chậm hơn Lạc Nhật Kim Hồng thương một cái chớp mắt, trường thương vừa xuyên qua cơ thể yêu tu Hỏa Tước thì hắn cũng đã tiếp cận khoảng cách trong vòng hai mươi trượng.

Quyền phong lóng lánh linh quang vàng đỏ, hai nắm tay Lưu Ngọc hằn gân xanh, một quyền trái, một quyền phải, đều đánh tới bằng quỹ tích cực huyền diệu.

“Lưu Tinh quyền!”

Cơ thể cao bốn trượng hình thành đối lập rõ ràng với yêu khu mười tám trượng của yêu tu Hỏa Tước, lại hoàn toàn không hề có cảm giác nhỏ bé.

“Quéc!”

Yêu tu Hỏa Tước bị Lạc Nhật Kim Hồng thương xuyên thủng yêu khu, nó cảm giác được một trận đau đớn kịch liệt bất ngờ truyền từ ngực tới, đường vận chuyển yêu lực cũng không nhanh.

Nó hoảng sợ nhìn Lưu Ngọc cường thế mà tới, trong đồng tử màu lửa đỏ rốt cuộc xuất hiện bối rối. Nó chân thực cảm nhận được hơi thở của tử vong, nhưng hết thảy đều đã quá muộn.

Đối mặt một kích tất sát của Lưu Ngọc, yêu tu này chỉ có thể dồn hết lực lượng còn lại, huy động hai móng chặn xuống bên dưới.

Cùng với đó, lửa đỏ vờn quanh yêu khu khẽ chấn động, hình thành một “mặt tường hỏa diễm” chắn dưới thân.

Chỉ là so với uy năng công kích của tam giai hậu kỳ bình thường thì lần này yêu tu Hỏa Tước ra tay nhìn sao cũng có vẻ mềm yếu vô lực.

Nhưng yêu tu này chỉ kịp làm có bấy nhiêu, thế công của kẻ tập kích đã tới!

“Uỳnh!”