Chương 1579 Tình cảnh nguy hiểm
Ánh thương cấp tốc đan xen, ngưng tụ, cấu thành hơn mười đóa Thương Liên xa hoa lộng lẫy, tấn công thẳng về hướng linh khí hội tụ.
“Uỳnh uỳnh!”
Cùng lúc đó, tay trái Lưu Ngọc không ngừng động tác, vang lên tiếng xé gió mạnh mẽ, quyền phong nở rộ Linh Quang vàng đỏ.
Chỉ chốc lát, hắn đánh ra hơn mười quyền cương màu đỏ, bắn nhanh về phía mục tiêu.
“Tinh Thần chân thân” tu luyện tới tam giai trung kỳ là đã vượt qua điểm yếu của phương pháp này, bù đắp được rất nhiều.
Ngay cả cách những hai, ba mươi dặm thì uy năng quyền cương cũng không suy giảm bao nhiêu.
Trác Mộng Chân và Quách Phá Vân tuy không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng nhận được Lưu Ngọc truyền âm thì vẫn lựa chọn cùng tấn công với hắn.
Dù sao liên quan đến tính mệnh của chính mình, không ai lại đi đùa bỡn vào lúc này.
Ngón tay trắng xanh của Trác Mộng Chân liên tục bấm pháp quyết, rót trọn pháp lực vào pháp bảo bản mệnh Huyền Diệu Âm Dương Châm, kích thích ra vô số bóng châm màu hồng, rậm rạp đánh về phía khu vực mục tiêu.
Nàng muốn dùng cách này ép người đang rình coi hiện thân.
Mà Quách Phá Vân cũng ra tay cùng lúc, áo bào phần phật không gió tự bay, đáy mắt lộ ra tia sáng bén nhọn.
Hắn ta đánh hơn mười pháp quyết sâu vào vạc nhỏ màu nâu nhạt, khiến thân vạc lập tức nở rộ linh quang.
Đồ án núi non trên thân vạc trở nên vô cùng sống động, nháy mắt biến ảo mà ra, hình thành ba hư ảnh núi non cao chừng mười mấy trượng, nặng tựa ngàn quân, nện thẳng về phía mục tiêu.
Chỉ một tức ngắn ngủi, mấy đạo uy năng cấp bậc tam giai khác nhau đồng thời công kích, liên tục hiện lên trong quần sơn.
Thế tới như sấm, đánh thẳng về phía khu vực tụ tập linh khí thuộc tính Hỏa.
Thương Liên hai màu, bóng châm màu hồng, hư ảnh núi cao…
Tốc độ pháp bảo công kích cực nhanh, mới chỉ một tức đã tiếp cận địa điểm Lưu Ngọc tỏa định.
Nhưng một khắc sau đó, khu vực ba mươi dặm này nảy sinh dị biến!
linh khí thuộc tính Hỏa tràn ngập trong không gian, không chỗ nào là không có, bỗng nhiên trở nên sinh động cực kỳ, càng trực tiếp hiện rõ với không khí.
Đưa mắt nhìn lại, vô số điểm sáng màu đỏ rậm rạp, vô cùng vô tận, cứ như không có cuối.
Cảnh tượng vô số điểm sáng màu đỏ xuất hiện khiến Lưu Ngọc nhớ tới cảnh từng gặp ở Thánh Hỏa bí cảnh, nhưng linh khí thuộc tính Hỏa bất chợt sinh động trong không khí càng giống như thế giới lửa đỏ!
Công kích của ba người còn chưa kịp tới gần, linh khí tại địa điểm mục tiêu đã xuất hiện dao động tần số lớn, từng luồng ánh đỏ trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng vòng quanh thân thể hai con chim yêu.
Lông chim đỏ rực, lông đuôi thật dài, cần cổ thon như thiên nga, đồng tử thiêu đốt hỏa diễm…
Cùng với một loại khí chất cao quý khó mà diễn tả, cứ như trời sinh thống trị bầy yêu!
Hỏa Phượng tộc!
“Một con tam giai đỉnh phong, một con tam giai hậu kỳ.”
“Trời…”
“Thật là danh tác, vậy mà lại xuất động hai Hỏa Phượng, yêu tộc coi trọng việc này thật đấy.”
Khoảnh khắc Hỏa Phượng hiện thân, Lưu Ngọc hít ngược một ngụm khí lạnh, đáy lòng nhanh chóng xẹt qua vô số ý niệm.
Đây là thế giới chân thật, các tu sĩ vĩnh viễn khó có thể đoán được ngày mai và ngoài ý muốn thì thứ nào tới trước!
Hai con Hỏa Phượng, yêu khu đều ước chừng hai mươi mấy trượng.
Một con hình thể khoảng chừng mười chín trượng, lông chim đỏ sẫm tối màu, hai tròng mắt hiện lên một vòng mắt ảnh màu tím nhạt, cảnh giới lại rất đáng sợ, đạt tới tam giai đỉnh phong.
Một con hình thể hai mươi trượng, toàn thân lông chim cũng là màu đỏ sậm, khí tức hơi yếu hơn ít nhiều, tu vi chỉ có tam giai hậu kỳ.
Ngay khoảnh khắc Hỏa Phượng hiện thân, tình hình chiến đấu giữa sân lại phát sinh biến hóa.
Đối mặt thế công thanh thế to lớn bất chợt tập kích, dù là Hỏa Phượng mắt tím hay Hỏa Phượng mắt đỏ đều không có ý định né tránh nửa phần, biểu hiện cực kỳ bình tĩnh.
Nhìn Thương Liên sắp tới trước hết, tròng mắt hai yêu bắn ra cột sáng đỏ sậm, tỏa ra uy thế còn cường đại hơn pháp thuật tam giai cực phẩm, mạnh mẽ quét ngang mười đóa Thương Liên.
“Ruỳnh ầm ầm!”
Tiếng nổ tung vang lên liên tục, trụ sáng quét ngang bóng tối, một kích không chút nương tay của Lưu Ngọc lại bị đối phương nhẹ nhõm nghiền nát.
Theo sát mà tới, quyền cương vàng đỏ cũng như trứng gà rơi vào tảng đá, bị bốn trụ sáng đỏ sậm niết tan, hóa thành điểm sáng lấm tấm, tiêu tán hoàn toàn.
Kế đó, bóng châm rậm rạp hạ xuống cũng bị hai Hỏa Phượng vỗ cánh, chém ra vài luồng hỏa diễm đánh tan.
“Leng keng!”
Thỉnh thoảng, vài bóng châm rơi vào ngoài thân hai yêu, nhưng còn chẳng xuyên qua được lớp lông chim, không thể phá bỏ phòng ngự của chúng.
Cuối cùng là ba hư ảnh núi cao từ trên trời giáng xuống, Hỏa Phượng mắt tím khẽ nhúc nhích, múa may đôi móng cứng cáp hữu lực vỗ tới.
“Uỳnh uỳnh ầm!”
Tiếng nổ lớn bất chợt vang lên, vọng khắp chốn.
Dưới cặp móng của Hỏa Phượng mắt tím, hư ảnh ba tòa núi cao mười mấy trượng trực tiếp bị vỗ nát bấy, không tạo thành nửa điểm thương tổn.
Nhất thời, mặt của cả ba người Lưu Ngọc đều trở nên hơi khó nhìn.
Tuy rằng vừa rồi bọn họ chưa xuất toàn lực, nhưng thế tiến công lại bị hóa giải dễ dàng như vậy cũng phần nào đó nói rõ chênh lệch thực lực hai bên còn lớn hơn tưởng tượng.
“Cổ Thành đạo hữu, làm sao bây giờ?”
Bên tai vang lên giọng của Quách Phá Vân.
Quách Phá Vân cau mày nhìn hai Hỏa Phượng bất chợt xuất hiện, rõ ràng là bất ngờ, chẳng qua cũng không xoay người bỏ chạy.
Đối diện nguy cơ, hắn ta còn có thể bình tĩnh tự hỏi.
Có thể bị phái tới chấp hành nhiệm vụ này, tốc độ chạy trốn đương nhiên phải nhanh hơn tu sĩ bình thường, nhưng có nhanh hơn nữa cũng không sánh được yêu thú phi hành bình thường.
Dù thế nào chăng nữa cũng không thể nhanh hơn hai con Hỏa Phượng được, xoay người chạy trốn chỉ có đường chết mà thôi!
Vốn dĩ Lưu Ngọc khí thế lôi đình giết chết Hỏa Tước, khiến Quách Phá Vân ấn tượng khắc sâu.
Dưới nguy cơ, hắn ta chỉ có thể gửi gắm nơi “Cổ Thành đạo hữu”, hi vọng đối phương có biện pháp tốt, hoặc là có con bài chưa lật đáng gờm không muốn người biết.
“Sao lại có mai phục!”
“Rốt cuộc xảy ra sai lầm ở đâu!”
“Chẳng lẽ là Trương gia…”
Vô số suy đoán mọc lên, Quách Phá Vân tự nhận là không lộ ra bất cứ sơ hở nào, chỉ có thể nghĩ được tới bị người bên cạnh bán đứng.
Nói cách khác, có tu sĩ của Trương gia bị yêu tộc xúi giục, tiết lộ tình báo!
Giờ khắc này, hắn ta thống hận “gian tế nhân loại” chưa từng có, không gì sánh được, hận không thể ăn thịt uống máu.
Một ngày kia đao nơi tay, giết sạch chó gian tế nhân loại khắp thế gian!
Quách Phá Vân phát thề trong lòng, nếu có thể tránh được một kiếp này, hắn gặp một gian tế nhân loại sẽ giết một.