← Quay lại trang sách

Chương 1630 Uy năng của Linh hạm! (2)

Tuy trong lúc công kích, nó vẫn còn hơi lộ vẻ cứng nhắc và vẫn còn vài chỗ thiếu sót.

Nhưng uy năng công kích của Linh hạm tứ giai đúng là đã đạt đến cấp độ Nguyên Anh, có thể so chiêu với Nguyên Anh.

Nếu như có thể có được một Linh hạm như thế, thời điểm đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh, dù không trông mong có thể giành được chiến thắng, nhưng ít ra năng lực giữ mạng vẫn có!

“Bộp”

Tiếng rơi xuống đất rất nhỏ vang lên, lợi dụng thời gian ngắn ngủi kia, vòng bảo hộ “Định Nam hiệu” mở ra một lỗ hổng để Chấn Lôi chân nhân thành công bước lên Linh hạm.

Lúc này lập tức có người đưa Linh đan khôi phục pháp lực đến, cùng với một món Pháp Bảo thượng thừa có giá trị liên thành cho Chấn Lôi chân nhân.

Là tu sĩ được liệt vào “Chân Nhân bảng”, đại danh đỉnh đỉnh ở Trung Vực, cho nên đối với loại đãi ngộ đặc biệt này, tất cả mọi người đều không có ý kiến gì.

Chấn Lôi chân nhân tiếp nhận Linh đan và Pháp Bảo, sau đó lão nhanh chóng đi vào trong khoang thuyền, thân hình lập tức biến mất không thấy đâu nữa.

Pháp lực tiêu hao quá nhiều, trước hết lão cần khôi phục pháp lực, sau đó luyện hóa Pháp Bảo.

Nếu không chỉ dựa vào pháp thuật thần thông mà đối đầu, đối với tu tiên giả mà nói, thực sự là quá thiệt thòi, không thể phát huy thực lực vốn có của bản thân.

“Chia ra hành động.”

“Các vị đạo hữu, trước khi bắt đầu công thành, còn xin các vị hãy cố gắng giết thật nhiều yêu tu!”

Với tốc độ bay của Linh hạm tứ giai thì nó rất dễ dàng đuổi kịp nhóm yêu tu chạy trốn, nhưng lúc mọi người ở đây sắp ra tay thì Trương Đào bỗng nhiên truyền âm đến.

Lão không quên, mục tiêu tập kích lần này chính là cố gắng giảm bớt khả năng sống sót của yêu tộc.

Không thể chỉ đặt sự chú ý trên người bảy tám tên yêu tu trước mắt được.

Xung quanh Linh Vũ Thành vẫn còn khá nhiều yêu tu đang dây dưa với các đồng đạo.

Những tu sĩ kia vừa tránh thoát trói buộc, đang trong trạng thái “tay không tấc sắt”, khi đối đầu với yêu tu là cực kỳ bất lợi, lúc này cũng đang cần viện trợ.

“Đã hiểu.”

Lúc nói chuyện, ba chiếc Linh hạm bắt đầu tách nhau ra, tất cả mọi người đều hiểu ý tứ của Trương Đào, cùng nhau chắp tay truyền âm nói.

“Tốc chiến tốc thắng.”

Khi lời nói cuối cùng rơi xuống, ba chiếc Linh hạm chính thức tách ra hành động, bay về ba hướng khác nhau.

“Bôn Lôi hiệu” tiếp tục truy đuổi bảy, tám tên yêu tu kia,“Định Nam hiệu” bay về phía bên trái Linh Vũ Thành,“Thanh Thương hiệu” bay về phía bên phải Linh Vũ Thành.

“Vù vù.”

Một trắng, một lam, một xanh, ba đạo ánh sáng khổng lồ bay về những phương hướng khác nhau.

Trên đường, đi qua từng địa điểm giao thủ, thỉnh thoảng sẽ có tu sĩ rời khỏi Linh hạm tham gia vào trận đấu pháp.

Bởi vì xung quanh Linh Vũ Thành có không ít tài nguyên tam giai, cho nên mỗi ngày đều có rất nhiều tu sĩ bị cưỡng chế đi khai thác.

Lúc mọi chuyện xảy ra, chính là lúc bắt đầu làm việc, cho nên các nhóm tu sĩ khác nhau đã tập hợp tại địa điểm khai thác tài nguyên để làm việc.

Cho nên ở những nơi giao thủ, hơn phân nửa đều nằm gần những điểm tài nguyên.

Trên đường đi qua từng điểm tài nguyên, tận mắt nhìn thấy từng đồng đạo đang liều mạng dây dưa với yêu tu tam giai, Trương Đào không lựa chọn công kích bằng Linh hạm.

Mỗi lần Linh hạm công kích đều sẽ tiêu hao khá nhiều, khoảng cách mỗi lần công kích cũng không ngắn, cho nên cơ hội xuất chiêu rất quý giá, nhất định phải để giành để đối phó với yêu tu tứ giai.

“Mời Thẩm đạo hữu ra tay!”

“Làm phiền đạo hữu.”

Chỉ về phía một tu sĩ Kim Đan đang giao thủ với yêu tu tam giai, Trương Đào khách khí chắp tay, lên tiếng nói.

Trên khoang thuyền, vị Kim Đan họ Thẩm im lặng chắp tay, sau đó nhanh chóng rời khỏi Linh hạm, hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía nơi đang giao chiến.

Tu vi của người này là Kim Đan hậu kỳ, lại không muốn giao lưu với ai, cho nên hắn ta đơn phương hành động một mình.

Về phần những tu sĩ khác, bọn họ thường lấy nhóm nhỏ làm đơn vị, tốp ba tốp năm cùng nhau hành động.

Chỉ sau chừng mười hơi thở ngắn ngủi, tu sĩ trên khoang thuyền càng lúc càng ít, lần lượt rời khỏi “Định Nam hiệu”.

Đảo mắt cũng chỉ còn lại khoảng chừng ba mươi người.

Nói như vậy, nhưng khi đối mặt với yêu tu cùng cấp bậc, Trương Đào cũng phải phái ra ít nhất hai đến ba người.

Dùng ưu thế áp đảo mới có thể đánh giết trong thời gian ngắn nhất.

Nếu là yêu tu tam giai hậu kỳ, nếu như không có người thích hợp, thì sẽ trực tiếp phái một lúc một nhóm năm sáu người ra, tiến hành vây giết, không bàn đến võ đức gì hết.

Trong chiến tranh, không thể có công bằng, xưa nay đều không có chuyện một đấu một.

Chính nghĩa, vĩnh viễn chỉ đứng về phía bên thắng!

“Vù vù!”

Sau khi bao vây phía cánh trái Linh Vũ Thành một lúc,“Định Nam hiệu” tiếp tục bay đi, nổi lên từng trận kình phòng mãnh liệt.

Lưu Ngọc cầm trường thương màu vàng đứng đấy, ánh mắt sáng rực rỡ, yên lặng chăm chú nhìn Trương Đào ra lệnh, sắp xếp cho từng vị tu sĩ.

Thần thức đảo một vòng, hắn đột nhiên chú ý đến phía trước có hai tên yêu tu tam giai trung kỳ, ngay lúc đang nhanh chóng chạy về phía Linh Vũ Thành thì lại bị hai tu sĩ Kim Đan dây dưa.

Mặc dù bọn họ đang trong tình thế cực kỳ bất lợi, không có Pháp Bảo, chỉ dựa vào pháp thuật để đối đầu với yêu tu, nhưng dưới sự dây dưa gắt gao của hai tu sĩ Kim Đan, hai yêu tu kia trong chốc lát cũng khó mà thoát thân được.

“Tam giai trung kỳ.”

“Không sai, chính là loại thích hợp để Lưu mỗ “vẩy nước”, giao chiến với loại yêu tu cùng tầng này thì khó mà gây nên sự chú ý được.”

Trong lòng Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.

Hắn vẫn không hề quên, bên trong Linh Vũ Thành, thậm chí là xung quanh đều có yêu tu tứ giai đóng giữ trường kỳ.

Mặc dù bởi vì “Vương đình nghị sự”, số lượng yêu tu tứ giai có lẽ đã ít đi khá nhiều, nhưng cũng không có khả năng là hoàn toàn không có.

Qua hơn mười mấy hơi thở nữa, bọn họ gây ra động tĩnh lớn như thế, yêu tu tứ giai không thể nào không chú ý đến.

Nói không chừng, chúng đã yên lặng di chuyển đến đây!

Lúc này, mục tiêu là Linh hạm tứ giai quá lớn, rất dễ gây ra sự chú ý, hắn vẫn nên sớm rời đi cho thỏa đáng.

Dù sao Linh hạm cũng có ba chiếc, hơn nữa đối mặt với sự tồn tại tứ giai thì vẫn còn quá “vụng về”, không nhất định sẽ an toàn tuyệt đối.

Quan trọng nhất chính là hắn không biết sẽ xuất hiện bao nhiêu yêu tu tứ giai, có khả năng vào thời điểm đối đầu không chỉ có một tên.

Nếu như gặp phải sự vây công của yêu tu tứ giai, khi đó hắn vẫn còn ở trên Linh hạm, vậy thì chẳng phải là thật sự cùng trời cuối đất rồi hay sao?

Nếu như Nguyên Anh của Trương gia có việc phải trì hoãn, không thể kịp lúc ra tay ngăn cản, vậy thì chẳng phải là sẽ chết chắc hay sao?

Hơn nữa trên chiến trường này, cấp độ tam giai trung kỳ không cao không thấp, dây dưa với đối thủ như vậy, chỉ cần không quá cao ngạo thì xác suất bị để ý là cực thấp.