← Quay lại trang sách

Chương 1632 Uy năng của Linh hạm! (4)

Trong khi xuất thủ, Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, hạ quyết tâm phải lưu lại cho chúng vài hơi, không thể để hai yêu tu này chết quá nhanh được.

Đồng thời, thần thức cường đại của hắn đã vượt xa cực hạn của tu sĩ Kim Đan bình thường, đạt đến một trăm hai mươi dặm, đang lan tràn ra.

Dù đang trong trận đấu pháp, hắn cũng không quên quan sát chặt chẽ động tĩnh ở các chiến trường khác.

Hắn muốn đảm bảo chỉ cần yêu tu tứ giai xuất hiện thì hắn có thể phát hiện ra đầu tiên, sau đó đưa ra ứng phó có lợi cho mình.

Về phần hai người Trác Mộng Chân và Quách Phá Vân, bọn họ cũng lần lượt ra tay sau Lưu Ngọc.

Đối với thực lực của hắn, hai người ít nhiều đều có chút hiểu rõ, cảm nhận được uy năng của Lạc Nhật Kim Hồng thương đang tỏa ra, hai người sao có thể không hiểu rõ ý tứ của hắn?

Thế là khi ra tay, hai người đều giữ lại một phần thực lực, không phát huy toàn bộ.

“Vù vù.”

Từng thế công liên tiếp bắn tới, nhanh chóng đánh về phía Hỏa Sư và Gấu Yêu, thanh thế không lớn không nhỏ, giữa dãy núi này tuyệt đối không dễ thấy chút nào.

Đối mặt với công kích của ba người phía trước và hai người phía sau, Hỏa Sư và Gấu Yêu màu nâu nhạt có vẻ luống cuống tay chân.

Cho dù ba người Lưu Ngọc không xuất toàn lực, thì khi đối mặt với tận năm tên tu sĩ cùng cảnh giới, chúng nó vẫn rơi vào thế hạ phong.

Dốc hết toàn lực nhưng cũng không thể ngăn cản nổi từng đạo công kích đang rơi xuống.

Ngay lập tức, yêu thân khổng lồ đã máu me đầm đìa, để lại từng vết thương do Pháp Bảo, pháp thuật gây ra.

Chẳng qua yêu thân của hai yêu tu này thuộc dạng da dày thịt béo, trước mắt còn chưa trúng nơi trí mạng, cho nên không ảnh hưởng đến hành động và khả năng phát huy thực lực của chúng.

Cảm nhận được Linh áp và khí tức của đám người Lưu Ngọc và Quách Phá Vân đang trợ giúp không yếu, nhưng lực công kích lại “mềm nhũn”.

“Các vị đạo hữu.”

Hai tên Kim Đan thoát khỏi xiềng xích Cấm Linh nhận ra có chỗ không đúng, cho nên lập tức dùng thần thức truyền âm hỏi thăm.

“Vù vù.”

Đối với hai người đang hỏi bên kia, ba người Lưu Ngọc ngoảnh mặt làm ngơ, không có ý định trả lời.

Chỉ là hai tay bọn họ không ngừng bấm pháp quyết, khống chế Pháp Bảo phát ra uy năng công kích không tầm thường.

Có thể tu luyện đến cảnh giới Kim Đan, bọn họ đều không phải là kẻ ngu dốt.

Liên tục truyền âm vài lần nhưng không nhận được câu trả lời, hai người gần như đã hiểu rõ ý tứ của Lưu Ngọc.

Mặc dù có rất nhiều đồng đạo đang đứng trong thế nước sôi lửa bỏng, nhưng ba người kia lại không hề để ý việc đồng đạo hy sinh, khiến hai người họ cực kỳ phẫn nộ về sự trơ trẽn này.

Nhưng cho dù là vậy, bọn họ cũng là người được lợi, cho nên không cần thiết phải mạo hiểm đối mặt nhau trên chiến trường.

Cho nên dù tức giận nhưng hai người cũng im lặng phối hợp.

Có đôi khi, chỉ cần có một cái cớ là có thể trốn thoát khỏi sự khiển trách của lương tâm và đạo đức. …

Vào giờ Thìn, sắc trời có hơi mờ tối, ba đạo ánh sáng khổng lồ gồm một trắng, một lam, một xanh đang vờn quanh phạm vi hai trăm dặm bên ngoài Linh Vũ Thành.

Còn có vài trăm đạo ánh sáng nhỏ bé cũng đang ngươi truy ta trốn trên bầu trời.

Bởi vì chuyện xảy ra bất ngờ, yêu tộc không có phòng bị, cộng thêm trước đó có rất nhiều yêu tu bị dây dưa giữ chân lại, không thể quay về Linh Vũ Thành để báo cáo, nên lúc này Trương gia đang chiếm thế thượng phong rất lớn.

Cho dù mấy người đang vẩy nước như Lưu Ngọc, nhưng bọn họ vẫn đánh giết được hai ba mươi tên yêu tu, cũng phần nào có ích trong việc làm suy yếu lực lượng phòng vệ của Linh Vũ Thành.

Lúc này, ngoài thành có chừng ba bốn mươi tên yêu tu đang chính diện đối mặt với sự truy sát của gần hai trăm tu sĩ Kim Đan.

Mỗi một hơi thở đều có yêu tu tử vong.

Mà đối với yêu tộc mà nói, nhóm yêu tu không phải nói bồi dưỡng là lập tức bồi dưỡng ra được, thông thường phải mất chừng mấy vạn, thậm chí là mười vạn mới có thể sinh ra một yêu tu tam giai.

Đối với Linh Vũ Thành mà nói, mỗi một yêu tu đều vô cùng quý giá.

Mặc dù Phượng Hỏa tộc vô cùng coi trọng tòa thành này, quanh năm đều phái lực lượng đến để đóng giữ ở nơi này, nhưng trong thời điểm “Vương đình nghị sự”, thật ra yêu tu trong thành không nhiều như tưởng tượng.

Chỉ có một phần nhỏ được sắp xếp giám thị ở các điểm khai thác tài nguyên.

Cho nên nếu đám yêu tu này tử thương gần như không còn, đối với yêu tu canh phòng Linh Vũ Thành mà nói thì đúng là một đả kích trầm trọng.

Có điều trong trận đại chiến này cấp độ tam giai chiếm thượng phong, Nhân tộc từ tam giai trở xuống chẳng thể chiếm được chút tiện nghi nào.

Yêu thú mất đi sự khống chế, những tu sĩ Trúc Cơ Luyện Khí không thể điều động pháp lực đang phải đối mặt với sự thảm sát đẫm máu!

Trong khoảng thời gian ngắn này, tử thương đã vượt quá ba phần, các đoạn thi thể rơi rụng rải rác khắp nơi.

Chẳng qua những thứ này, nhóm tu sĩ Kim Đan không rảnh để bận tâm, lực chú ý của bọn họ đều đặt trên người yêu tu cùng giai, những thứ này mới là mục tiêu quan trọng nhất.

Yêu thú hoặc tu sĩ cấp thấp cũng chỉ có số lượng nhiều, chứ khó mà ảnh hưởng đến đại cục.

Một hơi thở, hai hơi, rồi ba hơi thở qua đi.

Đối với yêu tu mà nói, đây là khoảng thời gian vô cùng chậm chạp.

Yêu tu ngoài thành đã chết hơn mười tên, chỉ còn chừng hai mươi tên vẫn đang ngoan cố chống cự.

Nhìn thấy cục diện trước mắt sắp chuyển biến càng ngày càng xấu hơn.

Có lẽ là đã thương nghị xong đối sách, hoặc có lẽ không muốn toàn bộ yêu tu tam giai tử thương, hoặc có lẽ là cảm thấy tộc nhân của mình đang gặp nguy hiểm.

Nói tóm lại, sau chừng ba mươi hơi thở từ khi Chấn Lôi chân nhân giết chết “Hỏa Phi Hồng” của Hỏa Tước tộc thì sáu yêu tu tứ giai đang trốn trong tối cũng hiện thân!

“Tu sĩ nhân loại kia, sao các ngươi lại dám làm như thế?”

Một giọng nói uy nghiêm đột ngột vang vọng giữa dãy núi.

Từng đợt Linh áp vô cùng cường đại bỗng nhiên xuất hiện xung quanh, tiếp đó quét ngang toàn bộ Linh Vũ Thành.

Linh áp này “nặng tựa ngàn cân”, như núi như biển, đã vượt xa cấp độ tam giai, so với tu sĩ Kim Đan thì nó giống như là hồ nước với Trường Giang và Hoàng Hà.

“Đây là yêu tu hóa hình?”