Chương 1648 Trận pháp tiết điểm(3)
Ánh mắt thần quang lại lóe lên, đáy mắt một lần nữa sáng nên Linh quang xanh thẳm, quan sát dưới “Mắt Tinh Thần”, Lưu Ngọc nhìn thấy lúc ẩn lúc hiện tiết điểm trận pháp cùng Linh khí tiết điểm.
Ở trong tầm mắt “Mắt Tinh Thần”, chỗ Linh khí tiết điểm kia phảng phất một “nguồn suối”, không ngừng dâng trào ra Linh khí đủ loại màu sắc, số lượng vô cùng khổng lồ.
Từ sâu dưới nền đất phun ra, sau đó tiến vào tiết điểm trận pháp, bị chuyển hóa dựa theo nguyên tắc vận chuyển Linh lực.
Dựa vào một loại tần suất ổn định, vận chuyển tiến vào bên trong màn sương mù màu đỏ nhạt khổng lồ, duy trì vận chuyển ổn định tranh pháp.
Mặt đất, lòng đất, tiết điểm Linh lực cùng tiết điểm trận pháp đều bị màn sương mù màu đỏ nhạt bao phủ, tuy rằng có thể tiếp cận màn sáng vô hạn, nhưng không thể bị công kích trực tiếp,
Mặt đất, lòng đất, tiết điểm Linh lực cùng tiết điểm trận pháp đều bị màn sương mù màu đỏ nhạt bao phủ, tuy rằng có thể tiếp cận màn sáng vô hạn, nhưng không thể bị công kích trực tiếp, chỉ có thể gây ảnh hưởng gián tiếp.
Nếu muốn trực tiếp công kích, trước hết phải đánh vỡ được màn sương mù màu đỏ.
“Tinh Thần chân thân” đã đạt đến tam giai hậu kỳ, thông qua “Mắt Tinh Thần”, Lưu Ngọc có thể mơ hồ nhìn thấy quỹ tích vận chuyển Linh lực.
Vô số Linh khí sau khi trải qua chuyển hóa trong tiết điểm trận pháp, còn qua cây “mạch máu” bình thường,“mạch lạc” hoặc là “đường bộ”, chuyển vào trận pháp lớn.
Lựa chọn tấn công những “mạch lạc” này, tương tự có thể đưa đến hiệu quả phá hủy vận chuyển Linh lực, chỉ là hiệu quả kém hơn rất nhiều.
“Linh lực nồng đậm như thế này lại chỉ là một tiết điểm Linh khí bình thường.”
“E là Linh mạch của Linh Vũ Thành còn lớn hơn Linh mạch “Thông Thiên phong” của tông môn mấy phần.”
“Phẩm giai của Linh mạch này có lẽ chỉ còn thiếu nửa bước nữa là lên tới tứ giai thượng phẩm.”
Lưu Ngọc cảm nhận được dao động sóng từ “kinh lạc” hay “mạng lưới” kia truyền tới, âm thầm đối chiếu nó với Linh mạch ở Thông Thiên phong của tông môn, nhanh chóng rút ra kết luận.
“Chính là nơi này.”
Dưới tầm quan sát của Mắt Tinh Thần, tiết điểm của trận pháp và tiết điểm của Linh khí đều lộ ra toàn bộ, trong lòng hắn cực kỳ chắc chắn đây chính là tiết điểm Linh lực mà bọn họ muốn tìm.
Hắn có thể nhanh chóng tìm được tiết điểm như thế này là nhờ thần thức và Linh giác vượt xa tu sĩ bình thường của hắn cùng với “Mắt Tinh Thần”.
Lưu Ngọc tìm ra rất nhanh nhưng không vội báo cho mấy người kia biết mà đợi mấy hồi mới gửi truyền âm:
“Tiết điểm của trận pháp ở đây, mọi người hãy công kích cùng với Cổ mỗ.”
“Rõ.” Bọn Quách Phá Vân, Trác Mộng Chân không hề nói thêm bất kỳ câu dư thừa nào.
Sau khi nhận được truyền âm qua thần thức, bọn họ lập tức chỉ huy pháp bảo xua tan pháp thuật và thần thông của yêu thú, yêu tu, tung đòn tấn công vào địa điểm mục tiêu.
“Ầm ầm.”
Tầm nhìn cực kỳ hạn chế, sương mù màu đỏ nhạt ở khắp nơi, đâu đâu cũng có tiếng nổ đì đùng to nhỏ vang lên, luồng sóng năng lượng bùng lên khi gần khi xa.
Rõ ràng là hiện tại cũng đã có đội ngũ tìm ra được tiết điểm của pháp trận, có mục tiêu công kích rõ ràng.
“Vù vù.”
Lạc Nhật Kim Hồng thương phóng ra mấy luồng kim quang, sau đó dài ra chừng hai trượng, bay khỏi tay hắn, tấn công về phía tiết điểm của trận pháp.
Các nơi khác đều đánh rất tích cực, Lưu Ngọc cũng không thể quá chây lười, ít nhiều gì cũng phải thể hiện một chút.
Nếu như ngay cả bản mệnh pháp bảo cũng không lấy ra thì không khỏi quá lộ liễu.
“Phập phập phập.”
Mấy trăm nhát thương chằng chịt như mưa đá tấn công về phía vòng bảo hộ màu đỏ nhạt, dễ dàng chặn đánh pháp thuật thiên phú của rất nhiều yêu thú cấp thấp.
Linh quang rực rỡ nhiều màu nhanh chóng tối xuống, hóa thành từng luồng Linh khí quay trở về với đất trời.
Với cường độ pháp lực của Lưu Ngọc hiện nay, dù cho Lạc Nhật Kim Hồng thương chỉ tùy ý tung đòn thì pháp thuật cấp hai bình thường cũng không thể đánh lại được, sức mạnh chí ít đã lên tới nhị giai thượng phẩm.
Đã vậy lại còn có thể đồng thời tung ra một lúc cả mấy trăm đòn!
“Bùng.”
Một yêu tu cấp ba phóng ra hỏa cầu màu đỏ đậm dễ dàng thiêu rụi mấy chục mũi thương nhưng bản thân hỏa cầu cũng thu nhỏ hẳn lại.
Tuy nhiên sau đó, các đòn đánh ồ ạt dồn tới, quả hỏa cầu màu đỏ nhanh chóng bị dìm ngập.
Thực lực của Lưu Ngọc hiện tại vốn đã thuộc top đầu của cấp ba, hơn nữa, lúc này yêu tu không thể sử dụng yêu thân mạnh nhất, phép thuật thần thông bình thường thực sự không có gì đáng chú ý.
Lạc Nhật Kim Hồng thương còn chưa phát huy hết thực lực, chỉ mới dùng mũi thương đã có thể dễ dàng xông lên!
“Vù vù.”
Quá trình thuận lợi ngoài sức tưởng tượng, cây trường thương màu vàng kim dài hai trượng dễ dàng tiếp cận lồng ánh sáng màu đỏ nhạt, nhắm ngay vào tiết điểm của trận pháp, đâm một nhát thật mạnh.
“Coong!”
Nơi này lập tức vang lên tiếng kim loại va chạm chói tai, tiếng động sắc nhọn dường như rít lên ngay bên tai khiến người ta chợt cảm thấy khó chịu.
Không ngờ lần này Lạc Nhật Kim Hồng thương đánh đâu thắng đó lại không có thu hoạch gì lớn.
Tiết điểm của trận pháp tương ứng với khu vực có bóng sáng màu đỏ nhạt đó chỉ dâng lên gợn sóng lăn tăn nhỏ tới mức rất khó có thể nhận ra rồi nhanh chóng chìm xuống.
Không chỉ tiết điểm của trận pháp không hề bị ảnh hưởng mà ngay cả mạng lưới Linh lực đằng sau cũng không hề xuất hiện dao động sóng.
Lần tấn công này rõ ràng không thu được bất kỳ hiệu quả nào.
Trong sương mù màu đỏ, ánh sáng đỏ vàng chói mắt bỗng bừng lên, sau khi sáng lên tới một mức độ nhất định thì nhanh chóng tối xuống.
Thấy Lạc Nhật Kim Hồng thương thất bại ở đòn đánh đầu tiên, Lưu Ngọc không hề bất ngờ chút nào, thần thức của hắn lập tức thu hồi bảo vật này về.
“Không hổ là trận pháp cấp bốn chuyên về phòng ngự, căn cứ vào tình hình trước mắt thì e là hắn có dốc toàn lực cũng không một chút mảy may rung chuyện trận pháp này.”
Hắn kết pháp quyết, tiếp tục chỉ huy Lạc Nhật Kim Hồng thương ra đòn tấn công, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Vốn hắn không mấy hy vọng nên đương nhiên cũng không thất vọng. Tuy nhiên, khi quan sát ở cự ly gần, biểu hiện của “Cửu Môn Thiên Yêu trận” lại tốt hơn so với những gì Lưu Ngọc nghĩ.
“Với sức mạnh của “Cửu Môn Thiên Yêu trận” hiện tại thì e là tu sĩ Kim Đan hoàn toàn không thể làm gì được nó, cho dù có nhiều ưu thế hơn cũng không ăn thua.”