← Quay lại trang sách

Chương 1653 Lại dùng thủ đoạn(3)

Lúc này Yêu Vương tứ giai không ở đây, mà “Hỏa Phi Hồng” được coi là yêu ưu tú nhất cũng không biết tung tích, nên đám yêu này tự động trở thành thống lĩnh tạm thời ở Linh Vũ Thành.

Tên yêu tu này là “Tước Phi Vũ”, tu vi cũng là tam giai đỉnh phong chỉ là thiên phú vẫn chênh lệch khá nhiều so với “Hỏa Phi Hồng” thiên tài trong tộc, nên cũng không được Hỏa Phượng tộc ban họ.

Thu hoạch được quyền lực mà ngày đêm tha thiết mơ ước, Tước Phi Vũ không hề vui vẻ nổi.

Chưa từng trải qua loại chiến trận thế này, lúc này chỉ cảm thấy áp lực trước giờ chưa từng có, vốn làm không nổi bổn phận chỉ huy.

Linh lực với dao động khổng lồ nhanh chóng lan truyền giữa dãy núi, cũng bị những tên tu sĩ có Linh Giác nhạy cảm nắm bắt được ngay.

Khi cột sáng năm màu biến mất, trên vùng ánh sáng màu đỏ nhạt bao phủ khắp Linh Vũ Thành dần xuất hiện nhiều ánh sáng năm màu.

Giống như một giọt nước nhỏ xuống trên tờ giấy trắng, cực kỳ dễ thấy.

Khoảng một hơi sau, hiệu quả Phá Cấm châu dần tiêu tán, uy năng Cửu Môn Thiên Yêu trận cũng hạ xuống một bước, chỉ có thể duy trì trình độ tứ giai một cách cực khó khăn.

Ở các phương diện tính năng đều trượt xuống không nhỏ.

Mắt thường cũng có thể nhìn thấy Linh quang màu đỏ dần ảm đạm, ngay cả sương mù tràn ngập trong không khí và hiệu quả áp chế thần thức cũng yếu đi khá nhiều.

“Sau khi làn sương mù màu đỏ mỏng manh khiến hiệu quả áp chế thần thức bị yếu bớt đi.”

“Ban đầu là sáu mươi dặm, bây giờ đã có thể lan truyền đến một trăm dặm.”

“Từ hướng này cũng có thể nói rõ “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đã hoàn toàn bị suy yếu rất nhiều.”

Cột sáng năm màu xuất hiện thì Lưu Ngọc đã nhận ra, thần thức thuận theo đó mà lan tràn ra khắp nơi.

Ngay lúc hiệu quả của Phá Cấm châu bộc phát toàn diện, hắn lập tức cảm giác được việc vận chuyển thần thức đã trở nên “dễ dàng” hơn rất nhiều.

Làn sương đỏ trở nên mỏng manh hơn, tầm nhìn cũng thoáng hơn.

Với dao động Linh lực mãnh liệt như thế, tu sĩ khác dĩ nhiên cũng chú ý tới tình huống này, chỉ là phản ứng của họ không giống nhau.

Vốn dĩ một bộ phận tu sĩ thấy ngay cả “Hám Địa phù” thượng phẩm tứ giai cũng đã xuất ra, nhưng hồi lâu cũng không thể công phá trận pháp.

Theo thời gian trôi qua, phòng tuyến trong của bọn họ đã gần sụp đổ, lúc này trông thấy hy vọng dĩ nhiên mừng rỡ không thôi.

Dưới niềm vui rồi nỗi buồn bất ngờ, đa phần vẻ mặt tu sĩ đều điên cuồng hẳn lên.

Bọn họ đã không lo được phải tính toán gì nữa chỉ muốn nhanh chóng công phá trận pháp, sau đó thu hoạch được tự do khắp trời đất, trải nghiệm sự tuyệt vời của nhân gian.

“Giết giết giết!”

Đường đường là Kim Đan chân nhân, thế mà đôi mắt đã đỏ hồng còn có chút cuồng nhiệt, gào thét lớn tiếng rồi tế ra từng món Pháp Bảo, căng toàn bộ pháp lực trong đan điền mình lên.

Nhìn thấy “Phá Cấm châu” kích phát thành công, uy năng “Cửu Môn Thiên Yêu trận” lại suy yếu, rất nhiều tu sĩ mừng rỡ cuối cùng cũng không còn chừa lại, bắt đầu vận dụng toàn lực tiến đánh vào trận pháp.

Bọn họ đã ý thức được dù đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng Trương gia cũng không tuyệt đối nắm chắc lấy được “Linh Vũ Thành”.

Nếu tất cả mọi người đều để lại chút thủ đoạn thì hành động lần này cũng sẽ thật sự thất bại!

Đến lúc đó, dù là trải qua cuộc sống không bằng heo chó hoặc là làm tiện tỳ thấp kém thì cũng khó mà giữ lại được mạng nhỏ!

“Giết!”

“Grừ!”

Tiếng rống của người hòa cùng với tiếng gào của thú đan xen tạo thành một cuộc hỗn loạn sục sôi nhiệt huyết, cho dù là tu sĩ hay yêu tu đều đang chiến đấu vì tương lai của mình.

Khi “Cửu Môn Thiên Yêu trận” bị suy yếu, cục diện dần trở về thế cân bằng yếu ớt, yêu tu cũng không thể bất động như núi nữa, tinh thần của hai bên đều đang ở mức căng thẳng cao độ.

Dường như ngay sau khi biến hóa lập tức có khả năng quyết định hướng đi của chiến cuộc, liên lụy đến tính mạng của tất cả tu sĩ.

Bao gồm cả Lưu Ngọc, rất nhiều tu sĩ đều không chớp mắt, chỉ sợ bỏ qua cái gì đó.

Ví dụ như Quách Phá Vân, thật sự ý thức được sự biến đổi của cục diện cùng với tình cảnh của mình và Trương gia, hắn ta đã không còn lưu thủ nữa.

Hai người nhanh chóng bấm pháp quyết, liên tục tế ra hai món Pháp Bảo, không ngừng đánh về phía ánh sáng màu đỏ nhạt.

Một kiện trong đó rõ ràng là Pháp Bảo phi kiếm màu vàng mua được từ chỗ Lưu Ngọc, cũng có thuộc tính phù hợp với hắn ta.

Lúc này Pháp Bảo đã bị người ta luyện hóa, uy năng phát huy ra cũng cực kỳ thuận lợi.

“Ừm, không thể nhiều hơn nữa.”

Dưới loại tình huống này, Lưu Ngọc cũng không tự giác bị ảnh hưởng, lần nữa vung ra thêm một phần thực lực.

“Phụt.”

Tay trái vung ra, Thanh Dương Ma Hỏa nổi lên, lập tức quấn quanh Lạc Nhật Kim Hồng thương rồi nhanh chóng lan tràn khắp thân thương.

Linh quang hai màu vàng và xanh lập tức lấp lánh gần như chỉ thoáng một cái đã biến thành một cây “Thương lửa”.

Ánh lửa màu xanh lượn lờ quanh thân thương, bên trong nở rộ Linh quang màu vàng nhạt, thân thương phát ra từng tia khí tức cực kỳ nguy hiểm, Lưu Ngọc nhẹ nhàng thả Lạc Nhật Kim Hồng thương ra.

“Nhanh!”

Hai tay của hắn liên tục bấm pháp quyết, sau đó khẽ quát, Pháp Bảo bản mệnh lập tức căng lớn đến khoảng ba trượng rồi nhanh chóng công kích về khu vực điểm quan trọng không được phòng ngự của trận pháp.

“Rầm rầm rầm!”

Mũi thương còn chưa tới, ánh thương đã vọt tới trước, lần lượt phá vỡ các pháp thuật thiên phú cấp thấp.

Dù có thần thông thiên phú yêu tu tam giai cũng khó mà sánh nổi với quang mang của Lạc Nhật Kim Hồng thương!

Linh quang hai màu xanh và vàng lóe lên, tất cả thần thông bị chặn lại lập tức bị phá hủy trong khoảnh khắc tiếp theo, hóa thành những tia Linh khí mang thuộc tính khác nhau quay trở lại trời đất.

Một thương phá vạn pháp!

Sức lực sát phạt thôi động đến một trình độ nhất định, cho dù phương thức công kích đơn giản nhất nhưng hiệu quả lại ngoài ý muốn, dường như tất cả pháp thuật thần thông cũng khó mà ngăn cản nổi!

“Vèo vèo!”

Ánh lửa màu xanh chiếu rọi xuống bên dưới, từng tia sương mù màu đỏ nhạt cũng bốc lên.

Từ xa nhìn lại giống như là đang nhượng bộ, tất cả đều rời xa cây trường thương màu vàng kia.

Xuyên qua khoảng cách hơn mười dặm đột phá tầng tầng lớp lớp ngăn cản, mũi thương màu vàng lại lần nữa rơi vào trên màn sáng màu đỏ nhạt.

“Ầm!”

Bảy người Lưu Ngọc tạo thành một khối, bộc phát ra dao động đấu pháp còn mạnh hơn ban đầu khiến rất nhiều tu sĩ cũng phải ghé mắt mà nhìn.

Uy năng của một kích này đã gần như là cực hạn của tu sĩ Kim Đan bình thường, mà người phát ra một kích này lại chỉ là một tu sĩ Kim Đan trung kỳ!